"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1106: Ba phút đã đến

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Tên cặn bã tên Bình.""Ta và mọi người cùng khiển trách hắn!"Tên vách núi.Các cô gái ôm hai tay, nhìn chằm chằm vào nam nhân trước mặt.Không sai.Nam nhân này chính là Liễu Bình.Hắn nhún vai và nói: “Các vị, lúc này có sai cũng nhận, nhưng mọi người phảilàm rõ ràng -- ta thật sự không phải Liễu Bình của thế giới này, xin các vị đừngtranh cãi nữa, muốn tranh chấp cũng phải tìm đúng người, đúng không?"Yana nói: “Vậy ở thế giới kia của ngươi, bên cạnh người có mấy người phụnữ?""Không có ai cả."Liễu Bình nói."Không thể nào."Lý Trường Tuyết nghi ngờ mà nói."Thật đấy, chúng ta đang phấn đấu để cứu vớt thế giới, cơ hội gặp mặt cònkhông nhiều nữa, làm sao có thời giờ tính đến chuyện tư tình nam nữ?"Liễu Bình nghiêm trang mà nói.Các cô gái nhìn nhau, đều có chút bất đắc dĩ.Ngươi nói hắn là Liễu Bình, nhưng thật ra hắn đến từ một thế giới song songkhác.Vừa rồi hắn triển lãm các loại thuật pháp chưa từng nghe thấy.Lấy hiểu biết của họ đối với Liễu Bình, thật sự cũng nhìn ra những thuật phápđó căn bản không phải thứ mà Liêu Bình biết được.Ngươi nói hắn không phải Liễu Bình à, nhưng hắn lại thật sự là Liễu Bình,chẳng qua đến từ thế giới song song.Vân Hi trầm ngâm rồi nói: “Đúng lúc, ngươi tới nói một câu, nếu là người thìngười sẽ chọn người nào trong chúng ta?""Đúng!""Mau nói!""Rốt cuộc ai trong chúng ta mới là đối tượng mà người ái mộ!"Các cô gái mồm năm miệng mười mà nói.Các nàng nhìn nhau, ánh mắt thật sắc bén.ế ấ ếLý Trường Tuyết ấn tay lên trường kiếm.Đôi tay Vân Hi tỏa ra thải quang khủng bố.Yana rút roi dài màu đen ra.Một thiếu nữ không quen biết lấy ra một cái điều khiển từ xa đang không ngừngđêm ngược.Liễu Bình nhìn điều khiển từ xa kia, trong lòng lập tức hiện ra một tia dự cảmkhông ổn.Đây là thứ gì vậy? Giọng nói của Pháo gia bỗng vang lên: “Cẩn thận, đó là điềukhiển từ xa hủy diệt thế giới, trang bị hủy diệt được chôn sâu vào lòng đất, chỉcần ấn một cái là thế giới lập tức hóa thành bột mịn.""Đây là chơi ra tình cảm thật rồi, Liễu Bình."Đại Địa chi Mẫu chế nhạo."A, ta ngửi thấy mùi đồng quy vu tận, có lẽ sẽ có rất nhiều người chết."Nữ Tử Thần nói với giọng điệu say đắm mà khát khao.Trong lòng Liễu Bình run lên.Dưới cái nhìn chăm chú nghiêm khắc của tất cả cô gái, hắn ho nhẹ một tiếng,nghiêm nghị mà nói: “Ta hy vọng các ngươi làm rõ một chuyện, ta tuyệt đối sẽkhông thích các ngươi.""Vì sao?"Các cô gái cùng kêu lên."Vừa rồi ta nói không có ai hết là thật, ta không ở bên các ngươi, bởi vì ta đã kếthôn."Liễu Bình tuyên bố."Cái gì!""Gạt người.""Cô dâu là ai!""Đừng ồn, cho mọi người xem ——"Liễu Bình tùy tiện lấy ra một tấm ảnh từ trong ngực.Các cô gái cùng nhìn lại.Chỉ thấy trên ảnh là một nữ tử hoàn toàn xa lạ, không ai quen biết nàng."Đây là ai?"Yana nghi ngờ hỏi."Bà xã của ta –– ở thế giới kia của ta, ta quen biết nàng rất sớm, hơn nữa đã kếthôn, cho nên cho dù sau này ta quen biết các ngươi, nhưng ta và các ngươi đãkhông có khả năng nào cả."Liễu Bình kiên nhẫn giải thích.ầ ồCác cô gái trầm mặc một hồi."Thôi, quả nhiên vẫn là Liễu Bình của các thế giới khác cùng đáng tin."Lý Trường Tuyết cúi đầu và nói."Cũng không thể nói vậy, ta của mỗi thế giới đều gặp những chuyện khác nhau,ai biết vì sao ta kia sẽ đi đến bước đường này, có lẽ hắn cũng không ngờ, hyvọng các ngươi và hắn tâm sự cho rõ, đừng làm chuyện cực đoan."Liễu Bình nghiêm túc khuyên nhủ.Trong hư không hiện lên ba hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Người dùng Đặc hiệu sưchế tạo một tấm ảnh không tồn tại.""Ngươi đã lừa gạt thành công, các nàng từ bỏ gạn hỏi người, cảm xúc trở vềbình tĩnh.""Vận mệnh chẳng lành lần này kết thúc.""Xin chuẩn bị.""Ba phút sau sắp nghênh đón sự ăn mòn vận mệnh tiếp theo."Hô –– Tất cả cảnh tượng thế giới liên thông đều biến mất.Chung quanh nhanh chóng lưu động quang cảnh mơ hồ.Loạt vận mệnh chẳng lành này rời khỏi! Liễu Bình thở phào một hơi, lau lau mồhôi lạnh trên trán.Phải lấy làm bài học! Hắn nhất định phải lấy đây là bài học kinh nghiệm! Tuyệtđối không thể để mọi chuyện đi đến nước này, nếu không thật sự không dễ kếtthúc.Đột nhiên.Liễu Bình cảm nhận được điều gì đó, rút đao bày ra tư thế đề phòng.Trong quang cảnh mơ hồ như thác nước, đột nhiên lao tới một tên cả người toànlà hắc ảnh.Là Mộng Yểm La Vương! Nó cười to và nói: “Ha ha ha ha, tên non nớt, ngươinhất định -- Hả?"Chỉ thấy những cánh tay sau lưng nó giơ lên cao cao, đang chuẩn bị công kích,lại hoàn toàn cúng lại giữa không trung."Thì ra người muốn nhân cơ hội đánh lén, đáng tiếc ta không bị gì."Liễu Bình bừng tỉnh và nói."Vì sao ngươi không bị gì?"Mộng Yểm La Vương nhịn không được mà hỏi."Ngươi cũng đâu có bị gì, vì sao ta lại có chuyện?"Liễu Bình nhún vai và nói.ể ắ ằ ắMộng Yểm La Vương đánh giá hắn bằng ánh mắt xa lạ, nói nhỏ một câu:“Không đúng... Ta là vì có bảo vật đặc biệt kia nên mới có thể không sợ songsong ăn mòn, vì sao người có thể bình yên vô sự..."Trong một lúc, nó lại có chút do dự.Liễu Bình đảo mắt qua người nó.Giọng nói của thương để lặng lẽ vang lên: “Chú ý, bên hông nó có treo một vật-- con búp bê màu hồng phấn kia có hiệu quả tương tự như con thuyền Noah, cóthể bảo đảm bản thân đi qua thế giới song song mà không bị ảnh hưởng."Liễu Bình đảo qua bên hông Mộng Yểm La Vương, quả nhiên thấy được mộtcon búp bê lớn chừng đầu ngón tay.Thì ra đây là bảo vật của Mộng Yểm La Vương."Này, thượng đế, một bảo vật bất kỳ của người ta cũng có thể so được với conthuyền Noah của ngươi, chậc chậc."Liễu Bình nói."Trong những thế giới vô biên vô tận, chung quy cũng có vài bảo vật được trờiưu ái, thật ra con búp bê kia rất hiếm thấy, cho dù là các chúa tể Ác Mộng kháccũng không có bảo vật như vậy."Thượng để nói.Lúc đang nói, sau lưng Mộng Yểm La Vương bỗng vươn ra những cánh taymàu đen chi chít, hóa thành tàn ảnh mãnh liệt đánh lên người Liễu Bình.Liễu Bình giữ ngang đao chém về phía trước, chém ra tầng tầng lớp lớp đaoquang.Trong tiếng giao kích dày đặc, một cánh tay màu đen xuyên qua đao quang, lậptức đánh vào ngực Liễu Bình.Đương! Liễu Bình cầm đao chống lại nắm tay màu đen, cả người và đao cùng bịđấm bay ra ngoài.“Ha ha ha, kỹ xảo chiến đấu quá đơn điệu, tựa như những phàm nhân đó-- quảnhiên là người ơi, hoàn toàn không hiểu được sức mạnh của Thế Giới Loại SinhMệnh Thể chúng ta!"Mộng Yểm La Vương cười điên cuồng và nói.Nó đang muốn truy kích thì bỗng nhận ra cái gì.Ba phút đã đến.Một hồi vận mệnh ăn mòn mới sắp đến.Tuy nó không bị một giờ hạn chế, cũng sẽ không bị tiêu diệt, những trận tận thếnày còn có tai hoạ thứ hai.- - Là vận mệnh chẳng lành!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Tên cặn bã tên Bình.""Ta và mọi người cùng khiển trách hắn!"Tên vách núi.Các cô gái ôm hai tay, nhìn chằm chằm vào nam nhân trước mặt.Không sai.Nam nhân này chính là Liễu Bình.Hắn nhún vai và nói: “Các vị, lúc này có sai cũng nhận, nhưng mọi người phảilàm rõ ràng -- ta thật sự không phải Liễu Bình của thế giới này, xin các vị đừngtranh cãi nữa, muốn tranh chấp cũng phải tìm đúng người, đúng không?"Yana nói: “Vậy ở thế giới kia của ngươi, bên cạnh người có mấy người phụnữ?""Không có ai cả."Liễu Bình nói."Không thể nào."Lý Trường Tuyết nghi ngờ mà nói."Thật đấy, chúng ta đang phấn đấu để cứu vớt thế giới, cơ hội gặp mặt cònkhông nhiều nữa, làm sao có thời giờ tính đến chuyện tư tình nam nữ?"Liễu Bình nghiêm trang mà nói.Các cô gái nhìn nhau, đều có chút bất đắc dĩ.Ngươi nói hắn là Liễu Bình, nhưng thật ra hắn đến từ một thế giới song songkhác.Vừa rồi hắn triển lãm các loại thuật pháp chưa từng nghe thấy.Lấy hiểu biết của họ đối với Liễu Bình, thật sự cũng nhìn ra những thuật phápđó căn bản không phải thứ mà Liêu Bình biết được.Ngươi nói hắn không phải Liễu Bình à, nhưng hắn lại thật sự là Liễu Bình,chẳng qua đến từ thế giới song song.Vân Hi trầm ngâm rồi nói: “Đúng lúc, ngươi tới nói một câu, nếu là người thìngười sẽ chọn người nào trong chúng ta?""Đúng!""Mau nói!""Rốt cuộc ai trong chúng ta mới là đối tượng mà người ái mộ!"Các cô gái mồm năm miệng mười mà nói.Các nàng nhìn nhau, ánh mắt thật sắc bén.ế ấ ếLý Trường Tuyết ấn tay lên trường kiếm.Đôi tay Vân Hi tỏa ra thải quang khủng bố.Yana rút roi dài màu đen ra.Một thiếu nữ không quen biết lấy ra một cái điều khiển từ xa đang không ngừngđêm ngược.Liễu Bình nhìn điều khiển từ xa kia, trong lòng lập tức hiện ra một tia dự cảmkhông ổn.Đây là thứ gì vậy? Giọng nói của Pháo gia bỗng vang lên: “Cẩn thận, đó là điềukhiển từ xa hủy diệt thế giới, trang bị hủy diệt được chôn sâu vào lòng đất, chỉcần ấn một cái là thế giới lập tức hóa thành bột mịn.""Đây là chơi ra tình cảm thật rồi, Liễu Bình."Đại Địa chi Mẫu chế nhạo."A, ta ngửi thấy mùi đồng quy vu tận, có lẽ sẽ có rất nhiều người chết."Nữ Tử Thần nói với giọng điệu say đắm mà khát khao.Trong lòng Liễu Bình run lên.Dưới cái nhìn chăm chú nghiêm khắc của tất cả cô gái, hắn ho nhẹ một tiếng,nghiêm nghị mà nói: “Ta hy vọng các ngươi làm rõ một chuyện, ta tuyệt đối sẽkhông thích các ngươi.""Vì sao?"Các cô gái cùng kêu lên."Vừa rồi ta nói không có ai hết là thật, ta không ở bên các ngươi, bởi vì ta đã kếthôn."Liễu Bình tuyên bố."Cái gì!""Gạt người.""Cô dâu là ai!""Đừng ồn, cho mọi người xem ——"Liễu Bình tùy tiện lấy ra một tấm ảnh từ trong ngực.Các cô gái cùng nhìn lại.Chỉ thấy trên ảnh là một nữ tử hoàn toàn xa lạ, không ai quen biết nàng."Đây là ai?"Yana nghi ngờ hỏi."Bà xã của ta –– ở thế giới kia của ta, ta quen biết nàng rất sớm, hơn nữa đã kếthôn, cho nên cho dù sau này ta quen biết các ngươi, nhưng ta và các ngươi đãkhông có khả năng nào cả."Liễu Bình kiên nhẫn giải thích.ầ ồCác cô gái trầm mặc một hồi."Thôi, quả nhiên vẫn là Liễu Bình của các thế giới khác cùng đáng tin."Lý Trường Tuyết cúi đầu và nói."Cũng không thể nói vậy, ta của mỗi thế giới đều gặp những chuyện khác nhau,ai biết vì sao ta kia sẽ đi đến bước đường này, có lẽ hắn cũng không ngờ, hyvọng các ngươi và hắn tâm sự cho rõ, đừng làm chuyện cực đoan."Liễu Bình nghiêm túc khuyên nhủ.Trong hư không hiện lên ba hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Người dùng Đặc hiệu sưchế tạo một tấm ảnh không tồn tại.""Ngươi đã lừa gạt thành công, các nàng từ bỏ gạn hỏi người, cảm xúc trở vềbình tĩnh.""Vận mệnh chẳng lành lần này kết thúc.""Xin chuẩn bị.""Ba phút sau sắp nghênh đón sự ăn mòn vận mệnh tiếp theo."Hô –– Tất cả cảnh tượng thế giới liên thông đều biến mất.Chung quanh nhanh chóng lưu động quang cảnh mơ hồ.Loạt vận mệnh chẳng lành này rời khỏi! Liễu Bình thở phào một hơi, lau lau mồhôi lạnh trên trán.Phải lấy làm bài học! Hắn nhất định phải lấy đây là bài học kinh nghiệm! Tuyệtđối không thể để mọi chuyện đi đến nước này, nếu không thật sự không dễ kếtthúc.Đột nhiên.Liễu Bình cảm nhận được điều gì đó, rút đao bày ra tư thế đề phòng.Trong quang cảnh mơ hồ như thác nước, đột nhiên lao tới một tên cả người toànlà hắc ảnh.Là Mộng Yểm La Vương! Nó cười to và nói: “Ha ha ha ha, tên non nớt, ngươinhất định -- Hả?"Chỉ thấy những cánh tay sau lưng nó giơ lên cao cao, đang chuẩn bị công kích,lại hoàn toàn cúng lại giữa không trung."Thì ra người muốn nhân cơ hội đánh lén, đáng tiếc ta không bị gì."Liễu Bình bừng tỉnh và nói."Vì sao ngươi không bị gì?"Mộng Yểm La Vương nhịn không được mà hỏi."Ngươi cũng đâu có bị gì, vì sao ta lại có chuyện?"Liễu Bình nhún vai và nói.ể ắ ằ ắMộng Yểm La Vương đánh giá hắn bằng ánh mắt xa lạ, nói nhỏ một câu:“Không đúng... Ta là vì có bảo vật đặc biệt kia nên mới có thể không sợ songsong ăn mòn, vì sao người có thể bình yên vô sự..."Trong một lúc, nó lại có chút do dự.Liễu Bình đảo mắt qua người nó.Giọng nói của thương để lặng lẽ vang lên: “Chú ý, bên hông nó có treo một vật-- con búp bê màu hồng phấn kia có hiệu quả tương tự như con thuyền Noah, cóthể bảo đảm bản thân đi qua thế giới song song mà không bị ảnh hưởng."Liễu Bình đảo qua bên hông Mộng Yểm La Vương, quả nhiên thấy được mộtcon búp bê lớn chừng đầu ngón tay.Thì ra đây là bảo vật của Mộng Yểm La Vương."Này, thượng đế, một bảo vật bất kỳ của người ta cũng có thể so được với conthuyền Noah của ngươi, chậc chậc."Liễu Bình nói."Trong những thế giới vô biên vô tận, chung quy cũng có vài bảo vật được trờiưu ái, thật ra con búp bê kia rất hiếm thấy, cho dù là các chúa tể Ác Mộng kháccũng không có bảo vật như vậy."Thượng để nói.Lúc đang nói, sau lưng Mộng Yểm La Vương bỗng vươn ra những cánh taymàu đen chi chít, hóa thành tàn ảnh mãnh liệt đánh lên người Liễu Bình.Liễu Bình giữ ngang đao chém về phía trước, chém ra tầng tầng lớp lớp đaoquang.Trong tiếng giao kích dày đặc, một cánh tay màu đen xuyên qua đao quang, lậptức đánh vào ngực Liễu Bình.Đương! Liễu Bình cầm đao chống lại nắm tay màu đen, cả người và đao cùng bịđấm bay ra ngoài.“Ha ha ha, kỹ xảo chiến đấu quá đơn điệu, tựa như những phàm nhân đó-- quảnhiên là người ơi, hoàn toàn không hiểu được sức mạnh của Thế Giới Loại SinhMệnh Thể chúng ta!"Mộng Yểm La Vương cười điên cuồng và nói.Nó đang muốn truy kích thì bỗng nhận ra cái gì.Ba phút đã đến.Một hồi vận mệnh ăn mòn mới sắp đến.Tuy nó không bị một giờ hạn chế, cũng sẽ không bị tiêu diệt, những trận tận thếnày còn có tai hoạ thứ hai.- - Là vận mệnh chẳng lành!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Tên cặn bã tên Bình.""Ta và mọi người cùng khiển trách hắn!"Tên vách núi.Các cô gái ôm hai tay, nhìn chằm chằm vào nam nhân trước mặt.Không sai.Nam nhân này chính là Liễu Bình.Hắn nhún vai và nói: “Các vị, lúc này có sai cũng nhận, nhưng mọi người phảilàm rõ ràng -- ta thật sự không phải Liễu Bình của thế giới này, xin các vị đừngtranh cãi nữa, muốn tranh chấp cũng phải tìm đúng người, đúng không?"Yana nói: “Vậy ở thế giới kia của ngươi, bên cạnh người có mấy người phụnữ?""Không có ai cả."Liễu Bình nói."Không thể nào."Lý Trường Tuyết nghi ngờ mà nói."Thật đấy, chúng ta đang phấn đấu để cứu vớt thế giới, cơ hội gặp mặt cònkhông nhiều nữa, làm sao có thời giờ tính đến chuyện tư tình nam nữ?"Liễu Bình nghiêm trang mà nói.Các cô gái nhìn nhau, đều có chút bất đắc dĩ.Ngươi nói hắn là Liễu Bình, nhưng thật ra hắn đến từ một thế giới song songkhác.Vừa rồi hắn triển lãm các loại thuật pháp chưa từng nghe thấy.Lấy hiểu biết của họ đối với Liễu Bình, thật sự cũng nhìn ra những thuật phápđó căn bản không phải thứ mà Liêu Bình biết được.Ngươi nói hắn không phải Liễu Bình à, nhưng hắn lại thật sự là Liễu Bình,chẳng qua đến từ thế giới song song.Vân Hi trầm ngâm rồi nói: “Đúng lúc, ngươi tới nói một câu, nếu là người thìngười sẽ chọn người nào trong chúng ta?""Đúng!""Mau nói!""Rốt cuộc ai trong chúng ta mới là đối tượng mà người ái mộ!"Các cô gái mồm năm miệng mười mà nói.Các nàng nhìn nhau, ánh mắt thật sắc bén.ế ấ ếLý Trường Tuyết ấn tay lên trường kiếm.Đôi tay Vân Hi tỏa ra thải quang khủng bố.Yana rút roi dài màu đen ra.Một thiếu nữ không quen biết lấy ra một cái điều khiển từ xa đang không ngừngđêm ngược.Liễu Bình nhìn điều khiển từ xa kia, trong lòng lập tức hiện ra một tia dự cảmkhông ổn.Đây là thứ gì vậy? Giọng nói của Pháo gia bỗng vang lên: “Cẩn thận, đó là điềukhiển từ xa hủy diệt thế giới, trang bị hủy diệt được chôn sâu vào lòng đất, chỉcần ấn một cái là thế giới lập tức hóa thành bột mịn.""Đây là chơi ra tình cảm thật rồi, Liễu Bình."Đại Địa chi Mẫu chế nhạo."A, ta ngửi thấy mùi đồng quy vu tận, có lẽ sẽ có rất nhiều người chết."Nữ Tử Thần nói với giọng điệu say đắm mà khát khao.Trong lòng Liễu Bình run lên.Dưới cái nhìn chăm chú nghiêm khắc của tất cả cô gái, hắn ho nhẹ một tiếng,nghiêm nghị mà nói: “Ta hy vọng các ngươi làm rõ một chuyện, ta tuyệt đối sẽkhông thích các ngươi.""Vì sao?"Các cô gái cùng kêu lên."Vừa rồi ta nói không có ai hết là thật, ta không ở bên các ngươi, bởi vì ta đã kếthôn."Liễu Bình tuyên bố."Cái gì!""Gạt người.""Cô dâu là ai!""Đừng ồn, cho mọi người xem ——"Liễu Bình tùy tiện lấy ra một tấm ảnh từ trong ngực.Các cô gái cùng nhìn lại.Chỉ thấy trên ảnh là một nữ tử hoàn toàn xa lạ, không ai quen biết nàng."Đây là ai?"Yana nghi ngờ hỏi."Bà xã của ta –– ở thế giới kia của ta, ta quen biết nàng rất sớm, hơn nữa đã kếthôn, cho nên cho dù sau này ta quen biết các ngươi, nhưng ta và các ngươi đãkhông có khả năng nào cả."Liễu Bình kiên nhẫn giải thích.ầ ồCác cô gái trầm mặc một hồi."Thôi, quả nhiên vẫn là Liễu Bình của các thế giới khác cùng đáng tin."Lý Trường Tuyết cúi đầu và nói."Cũng không thể nói vậy, ta của mỗi thế giới đều gặp những chuyện khác nhau,ai biết vì sao ta kia sẽ đi đến bước đường này, có lẽ hắn cũng không ngờ, hyvọng các ngươi và hắn tâm sự cho rõ, đừng làm chuyện cực đoan."Liễu Bình nghiêm túc khuyên nhủ.Trong hư không hiện lên ba hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Người dùng Đặc hiệu sưchế tạo một tấm ảnh không tồn tại.""Ngươi đã lừa gạt thành công, các nàng từ bỏ gạn hỏi người, cảm xúc trở vềbình tĩnh.""Vận mệnh chẳng lành lần này kết thúc.""Xin chuẩn bị.""Ba phút sau sắp nghênh đón sự ăn mòn vận mệnh tiếp theo."Hô –– Tất cả cảnh tượng thế giới liên thông đều biến mất.Chung quanh nhanh chóng lưu động quang cảnh mơ hồ.Loạt vận mệnh chẳng lành này rời khỏi! Liễu Bình thở phào một hơi, lau lau mồhôi lạnh trên trán.Phải lấy làm bài học! Hắn nhất định phải lấy đây là bài học kinh nghiệm! Tuyệtđối không thể để mọi chuyện đi đến nước này, nếu không thật sự không dễ kếtthúc.Đột nhiên.Liễu Bình cảm nhận được điều gì đó, rút đao bày ra tư thế đề phòng.Trong quang cảnh mơ hồ như thác nước, đột nhiên lao tới một tên cả người toànlà hắc ảnh.Là Mộng Yểm La Vương! Nó cười to và nói: “Ha ha ha ha, tên non nớt, ngươinhất định -- Hả?"Chỉ thấy những cánh tay sau lưng nó giơ lên cao cao, đang chuẩn bị công kích,lại hoàn toàn cúng lại giữa không trung."Thì ra người muốn nhân cơ hội đánh lén, đáng tiếc ta không bị gì."Liễu Bình bừng tỉnh và nói."Vì sao ngươi không bị gì?"Mộng Yểm La Vương nhịn không được mà hỏi."Ngươi cũng đâu có bị gì, vì sao ta lại có chuyện?"Liễu Bình nhún vai và nói.ể ắ ằ ắMộng Yểm La Vương đánh giá hắn bằng ánh mắt xa lạ, nói nhỏ một câu:“Không đúng... Ta là vì có bảo vật đặc biệt kia nên mới có thể không sợ songsong ăn mòn, vì sao người có thể bình yên vô sự..."Trong một lúc, nó lại có chút do dự.Liễu Bình đảo mắt qua người nó.Giọng nói của thương để lặng lẽ vang lên: “Chú ý, bên hông nó có treo một vật-- con búp bê màu hồng phấn kia có hiệu quả tương tự như con thuyền Noah, cóthể bảo đảm bản thân đi qua thế giới song song mà không bị ảnh hưởng."Liễu Bình đảo qua bên hông Mộng Yểm La Vương, quả nhiên thấy được mộtcon búp bê lớn chừng đầu ngón tay.Thì ra đây là bảo vật của Mộng Yểm La Vương."Này, thượng đế, một bảo vật bất kỳ của người ta cũng có thể so được với conthuyền Noah của ngươi, chậc chậc."Liễu Bình nói."Trong những thế giới vô biên vô tận, chung quy cũng có vài bảo vật được trờiưu ái, thật ra con búp bê kia rất hiếm thấy, cho dù là các chúa tể Ác Mộng kháccũng không có bảo vật như vậy."Thượng để nói.Lúc đang nói, sau lưng Mộng Yểm La Vương bỗng vươn ra những cánh taymàu đen chi chít, hóa thành tàn ảnh mãnh liệt đánh lên người Liễu Bình.Liễu Bình giữ ngang đao chém về phía trước, chém ra tầng tầng lớp lớp đaoquang.Trong tiếng giao kích dày đặc, một cánh tay màu đen xuyên qua đao quang, lậptức đánh vào ngực Liễu Bình.Đương! Liễu Bình cầm đao chống lại nắm tay màu đen, cả người và đao cùng bịđấm bay ra ngoài.“Ha ha ha, kỹ xảo chiến đấu quá đơn điệu, tựa như những phàm nhân đó-- quảnhiên là người ơi, hoàn toàn không hiểu được sức mạnh của Thế Giới Loại SinhMệnh Thể chúng ta!"Mộng Yểm La Vương cười điên cuồng và nói.Nó đang muốn truy kích thì bỗng nhận ra cái gì.Ba phút đã đến.Một hồi vận mệnh ăn mòn mới sắp đến.Tuy nó không bị một giờ hạn chế, cũng sẽ không bị tiêu diệt, những trận tận thếnày còn có tai hoạ thứ hai.- - Là vận mệnh chẳng lành!

Chương 1106: Ba phút đã đến