"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1109: Ngươi ra đây!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Lần này Mộng Yểm La Vương không lập tức đi ra, chỉ sợ là gặp tình huống khógiải quyết nào đó.Thời gian chậm rãi trôi đi.Bỗng nhiên.Quang ảnh chung quanh trở nên mơ hồ.Liễu Bình lẳng lặng chờ đợi, chuẩn bị tiến vào vận mệnh chẳng lành lần nữa.Ai ngờ một lát sau, cảnh tượng chung quanh lại khôi phục nguyên dạng.- - Hắnvẫn còn ở thế giới trước mắt, chưa rời khỏi.Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Tận thế đã nhận ratrạng thái không bị thương của ngươi.""Bởi vì ngươi vẫn không bị bất cứ thương tổn nào, tận thế phán định người sẽkhông bị “Vận mệnh chẳng lành ảnh hưởng.""Ngươi không cần tiến vào trong đó nữa.""Tương ứng, tận thế sẽ rút sức mạnh từ chỗ của ngươi ra, bố trí vận mệnh ănmòn càng mạnh cho các chúa tể Ác Mộng khác."Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.Liễu Bình bật cười và nói: “Không ngờ sẽ như vậy.""Đây là đương nhiên, so với lãng phí sức mạnh trên người ngươi, còn khôngbằng giết thêm mấy chúa tể Ác Mộng, vậy sẽ càng phù hợp lợi ích của tận thế."Thượng để nói."Cũng đúng, vậy ta tiếp tục nghỉ ngơi một chút."Liễu Bình nói.Hắn tìm một khối đá, khoanh chân ngồi xuống đó, tiến vào định cảnh thâmtrầm.Qua chùng mấy chục phút.Liễu Bình bỗng cảm nhận được điều gì đó, trọn mắt nhìn sâu vào bầu trời.Chỉ thấy Mộng Yểm La Vương rốt cuộc cũng xuất hiện.Tên người nó có thêm vài vết thương nhìn mà rợn người, đang thở hổn hển từngngụm từng ngụm."Thế nào?"Mộng Yểm La Vương khác lập tức vây lên."Ta không có gì! Không có sao cả! Chờ ta tìm được tên kia ra thì sẽ giết hắn,đoạt lại con búp bê!"ểMộng Yểm La Vuong vung tay lên và nói.Cùng lúc đó.Trước mắt Liễu Bình lại xuất hiện từng hàng chữ nhỏ mời quyết chiến.Hắn không tiếng động mà cười cười, nói: “Nói cho nó, ta tuyệt đối sẽ khôngđánh với nó."Vừa dứt lời.Thêm ba phần mười tài phú lại lập tức bị trừ mất.Hiện tại Liễu Bình đã bị trừ sáu phần tài phú -- Số còn lại nhiều nhất chỉ có thểtrừ thêm một lần! Mộng Yểm La Vương Trên bầu trời lập tức biết thông tinLiễu Bình gửi ra."Để ta nhìn xem, những tài phú bồi thường đó cũng thật kinh người, có tiền nhưvậy...”."Nhưng vậy thì thế nào? Nếu người vẫn không ứng chiến thì sớm muộn gì cũngsẽ đến lúc bị khấu trừ thọ mệnh, ta xem ngươi còn có thể chống chọi được baolâu."Mộng Yểm La Vương nghiến răng nghiến lợi mà nói."Đã qua hơn nửa giờ, còn lại hai mươi mấy phút."Một Mộng Yểm La Vương khác nói."Đúng vậy, trong chúng ta chỉ có một người được sống."Một Mộng Yểm La Vương khác trầm tư mà nói.Các Mộng Yểm La Vương khác nhìn nhau, sắc mặt như thường, nhưng khôngkhí có chút bất đồng so với ban đầu.Bỗng nhiên.Quang ảnh chung quanh lại bắt đầu trở nên mơ hồ.Vận mệnh chẳng lành lại bắt đầu rồi! Mộng Yểm La Vương lập tức biến mất.Chỉ còn lại mười tên Mộng Yểm La Vương của thế giới song song."Nó còn có khả năng tìm thấy con búp bê kia không?"Một Mộng Yểm La Vương hỏi.Không ai có thể trả lời nó.Tất cả rơi vào im lìm.Đột nhiên.Một Mộng Yểm La Vương triển khai thế giới huyết sắc, ra tay từ sau lưng mộtMộng Yểm La Vương khác -- Oanh! Tiếng gầm rú thật lớn đi kèm với mộttiếng kêu thảm thiết.Mộng Yểm La Vương kia trực tiếp bị chiêu này đánh lén đập mạnh xuống mặtđất.ấ ể ồ ế ếMấy Mộng Yểm La Vương khác xông lên, đồng loạt ra tay hoàn toàn giết chếtnó ngay hiện trường."Tóm lại, ít đi một người cạnh tranh.""Hiện tại chúng ta còn lại tổng cộng chín người, cộng thêm cái tên tiến vào vậnmệnh chẳng lành"kia là mười người, cuối cùng chỉ có một người có thể sống.""Vậy... Chờ một chút?""Chờ đi.""Không sai, chúng ta chờ một chút.""Dù sao giết một tên rồi, áp lực nhỏ chút, chờ hắn xuất hiện đi."Chúng nói xong thì cùng nhắm miệng lại.Một luồng sát ý khác thường chất đặc cả không trung.Cc, tất cả chúa tể Mộng Yểm đều không kìm nén được, bắt đầu ra tay với chínhmình đứng gần nhất bên cạnh! Chỉ có một người có thể sống! Vậy còn gì để nóichứ, phải đánh một trận mới được! Thời gian tiếp tục trôi đi.Thứ năm mươi năm phút -- Mộng Yểm La Vương lại xuất hiện trong hư khônglần nữa.Nó đã mình đầy thương tích, máu tươi không ngừng chảy xuống từ thân thể.Nhìn quanh một vòng.Nó chỉ thấy một chính mình mà thôi."Những người khác đâu?""Đều đã chết.""Chỉ còn hai chúng ta?""Không sai, hiện tại còn lại năm phút cuối cùng, nếu ngươi không thể tìm ra tiểutử kia thì hai chúng ta cũng chỉ có thể phân thắng bại."Mộng Yểm La Vương giận dữ hét: “Cút ra đây, tiểu tử, đánh với ta một trận!"Cách đó mấy trăm dặm.Liễu Bình ngồi dưới đất, nhắm hai mắt, vẫn không nhúc nhích.Một loạt yêu tinh đứng trên vai hắn, đang xoa ấn vai cổ cho hắn.Chỉ nghe giữa không trung lại vang lên tiếng rống giận của Mộng Yểm LaVương: “Tiểu tử đáng chết, ta đã bị trọng thương, người vẫn không dám ra đánhvới ta sao? Ngươi mà là Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thổ cái gì!""Ra đây!""Ngươi giỏi thì ra đây!"Mộng Yểm La Vương kêu to như sắp hóa điên.ễLiễu Bình không dao động chút nào, chỉ hé miệng, nói nhỏ một câu: “Nói chonó, ta từ chổi chiến đấu."Bốn phần mười tài phú còn lại lập tức bị trừ sạch sẽ.Giây tiếp theo.Mộng Yểm La Vương ngơ ngẩn ở giữa không trung."Hắn vẫn không ra, đúng không?"Ở đối diện nó, Mộng Yểm La Vương còn sót lại nói.Một luồng sát ý nhàn nhạt dâng lên từ trên người nó."Đúng vậy, chỉ còn ba phút, không phải người chết thì chính là ta sống."Mộng Yểm La Vương nói với giọng điệu gian nan mà lại tuyệt vọng.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Lần này Mộng Yểm La Vương không lập tức đi ra, chỉ sợ là gặp tình huống khógiải quyết nào đó.Thời gian chậm rãi trôi đi.Bỗng nhiên.Quang ảnh chung quanh trở nên mơ hồ.Liễu Bình lẳng lặng chờ đợi, chuẩn bị tiến vào vận mệnh chẳng lành lần nữa.Ai ngờ một lát sau, cảnh tượng chung quanh lại khôi phục nguyên dạng.- - Hắnvẫn còn ở thế giới trước mắt, chưa rời khỏi.Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Tận thế đã nhận ratrạng thái không bị thương của ngươi.""Bởi vì ngươi vẫn không bị bất cứ thương tổn nào, tận thế phán định người sẽkhông bị “Vận mệnh chẳng lành ảnh hưởng.""Ngươi không cần tiến vào trong đó nữa.""Tương ứng, tận thế sẽ rút sức mạnh từ chỗ của ngươi ra, bố trí vận mệnh ănmòn càng mạnh cho các chúa tể Ác Mộng khác."Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.Liễu Bình bật cười và nói: “Không ngờ sẽ như vậy.""Đây là đương nhiên, so với lãng phí sức mạnh trên người ngươi, còn khôngbằng giết thêm mấy chúa tể Ác Mộng, vậy sẽ càng phù hợp lợi ích của tận thế."Thượng để nói."Cũng đúng, vậy ta tiếp tục nghỉ ngơi một chút."Liễu Bình nói.Hắn tìm một khối đá, khoanh chân ngồi xuống đó, tiến vào định cảnh thâmtrầm.Qua chùng mấy chục phút.Liễu Bình bỗng cảm nhận được điều gì đó, trọn mắt nhìn sâu vào bầu trời.Chỉ thấy Mộng Yểm La Vương rốt cuộc cũng xuất hiện.Tên người nó có thêm vài vết thương nhìn mà rợn người, đang thở hổn hển từngngụm từng ngụm."Thế nào?"Mộng Yểm La Vương khác lập tức vây lên."Ta không có gì! Không có sao cả! Chờ ta tìm được tên kia ra thì sẽ giết hắn,đoạt lại con búp bê!"ểMộng Yểm La Vuong vung tay lên và nói.Cùng lúc đó.Trước mắt Liễu Bình lại xuất hiện từng hàng chữ nhỏ mời quyết chiến.Hắn không tiếng động mà cười cười, nói: “Nói cho nó, ta tuyệt đối sẽ khôngđánh với nó."Vừa dứt lời.Thêm ba phần mười tài phú lại lập tức bị trừ mất.Hiện tại Liễu Bình đã bị trừ sáu phần tài phú -- Số còn lại nhiều nhất chỉ có thểtrừ thêm một lần! Mộng Yểm La Vương Trên bầu trời lập tức biết thông tinLiễu Bình gửi ra."Để ta nhìn xem, những tài phú bồi thường đó cũng thật kinh người, có tiền nhưvậy...”."Nhưng vậy thì thế nào? Nếu người vẫn không ứng chiến thì sớm muộn gì cũngsẽ đến lúc bị khấu trừ thọ mệnh, ta xem ngươi còn có thể chống chọi được baolâu."Mộng Yểm La Vương nghiến răng nghiến lợi mà nói."Đã qua hơn nửa giờ, còn lại hai mươi mấy phút."Một Mộng Yểm La Vương khác nói."Đúng vậy, trong chúng ta chỉ có một người được sống."Một Mộng Yểm La Vương khác trầm tư mà nói.Các Mộng Yểm La Vương khác nhìn nhau, sắc mặt như thường, nhưng khôngkhí có chút bất đồng so với ban đầu.Bỗng nhiên.Quang ảnh chung quanh lại bắt đầu trở nên mơ hồ.Vận mệnh chẳng lành lại bắt đầu rồi! Mộng Yểm La Vương lập tức biến mất.Chỉ còn lại mười tên Mộng Yểm La Vương của thế giới song song."Nó còn có khả năng tìm thấy con búp bê kia không?"Một Mộng Yểm La Vương hỏi.Không ai có thể trả lời nó.Tất cả rơi vào im lìm.Đột nhiên.Một Mộng Yểm La Vương triển khai thế giới huyết sắc, ra tay từ sau lưng mộtMộng Yểm La Vương khác -- Oanh! Tiếng gầm rú thật lớn đi kèm với mộttiếng kêu thảm thiết.Mộng Yểm La Vương kia trực tiếp bị chiêu này đánh lén đập mạnh xuống mặtđất.ấ ể ồ ế ếMấy Mộng Yểm La Vương khác xông lên, đồng loạt ra tay hoàn toàn giết chếtnó ngay hiện trường."Tóm lại, ít đi một người cạnh tranh.""Hiện tại chúng ta còn lại tổng cộng chín người, cộng thêm cái tên tiến vào vậnmệnh chẳng lành"kia là mười người, cuối cùng chỉ có một người có thể sống.""Vậy... Chờ một chút?""Chờ đi.""Không sai, chúng ta chờ một chút.""Dù sao giết một tên rồi, áp lực nhỏ chút, chờ hắn xuất hiện đi."Chúng nói xong thì cùng nhắm miệng lại.Một luồng sát ý khác thường chất đặc cả không trung.Cc, tất cả chúa tể Mộng Yểm đều không kìm nén được, bắt đầu ra tay với chínhmình đứng gần nhất bên cạnh! Chỉ có một người có thể sống! Vậy còn gì để nóichứ, phải đánh một trận mới được! Thời gian tiếp tục trôi đi.Thứ năm mươi năm phút -- Mộng Yểm La Vương lại xuất hiện trong hư khônglần nữa.Nó đã mình đầy thương tích, máu tươi không ngừng chảy xuống từ thân thể.Nhìn quanh một vòng.Nó chỉ thấy một chính mình mà thôi."Những người khác đâu?""Đều đã chết.""Chỉ còn hai chúng ta?""Không sai, hiện tại còn lại năm phút cuối cùng, nếu ngươi không thể tìm ra tiểutử kia thì hai chúng ta cũng chỉ có thể phân thắng bại."Mộng Yểm La Vương giận dữ hét: “Cút ra đây, tiểu tử, đánh với ta một trận!"Cách đó mấy trăm dặm.Liễu Bình ngồi dưới đất, nhắm hai mắt, vẫn không nhúc nhích.Một loạt yêu tinh đứng trên vai hắn, đang xoa ấn vai cổ cho hắn.Chỉ nghe giữa không trung lại vang lên tiếng rống giận của Mộng Yểm LaVương: “Tiểu tử đáng chết, ta đã bị trọng thương, người vẫn không dám ra đánhvới ta sao? Ngươi mà là Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thổ cái gì!""Ra đây!""Ngươi giỏi thì ra đây!"Mộng Yểm La Vương kêu to như sắp hóa điên.ễLiễu Bình không dao động chút nào, chỉ hé miệng, nói nhỏ một câu: “Nói chonó, ta từ chổi chiến đấu."Bốn phần mười tài phú còn lại lập tức bị trừ sạch sẽ.Giây tiếp theo.Mộng Yểm La Vương ngơ ngẩn ở giữa không trung."Hắn vẫn không ra, đúng không?"Ở đối diện nó, Mộng Yểm La Vương còn sót lại nói.Một luồng sát ý nhàn nhạt dâng lên từ trên người nó."Đúng vậy, chỉ còn ba phút, không phải người chết thì chính là ta sống."Mộng Yểm La Vương nói với giọng điệu gian nan mà lại tuyệt vọng.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Lần này Mộng Yểm La Vương không lập tức đi ra, chỉ sợ là gặp tình huống khógiải quyết nào đó.Thời gian chậm rãi trôi đi.Bỗng nhiên.Quang ảnh chung quanh trở nên mơ hồ.Liễu Bình lẳng lặng chờ đợi, chuẩn bị tiến vào vận mệnh chẳng lành lần nữa.Ai ngờ một lát sau, cảnh tượng chung quanh lại khôi phục nguyên dạng.- - Hắnvẫn còn ở thế giới trước mắt, chưa rời khỏi.Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Tận thế đã nhận ratrạng thái không bị thương của ngươi.""Bởi vì ngươi vẫn không bị bất cứ thương tổn nào, tận thế phán định người sẽkhông bị “Vận mệnh chẳng lành ảnh hưởng.""Ngươi không cần tiến vào trong đó nữa.""Tương ứng, tận thế sẽ rút sức mạnh từ chỗ của ngươi ra, bố trí vận mệnh ănmòn càng mạnh cho các chúa tể Ác Mộng khác."Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.Liễu Bình bật cười và nói: “Không ngờ sẽ như vậy.""Đây là đương nhiên, so với lãng phí sức mạnh trên người ngươi, còn khôngbằng giết thêm mấy chúa tể Ác Mộng, vậy sẽ càng phù hợp lợi ích của tận thế."Thượng để nói."Cũng đúng, vậy ta tiếp tục nghỉ ngơi một chút."Liễu Bình nói.Hắn tìm một khối đá, khoanh chân ngồi xuống đó, tiến vào định cảnh thâmtrầm.Qua chùng mấy chục phút.Liễu Bình bỗng cảm nhận được điều gì đó, trọn mắt nhìn sâu vào bầu trời.Chỉ thấy Mộng Yểm La Vương rốt cuộc cũng xuất hiện.Tên người nó có thêm vài vết thương nhìn mà rợn người, đang thở hổn hển từngngụm từng ngụm."Thế nào?"Mộng Yểm La Vương khác lập tức vây lên."Ta không có gì! Không có sao cả! Chờ ta tìm được tên kia ra thì sẽ giết hắn,đoạt lại con búp bê!"ểMộng Yểm La Vuong vung tay lên và nói.Cùng lúc đó.Trước mắt Liễu Bình lại xuất hiện từng hàng chữ nhỏ mời quyết chiến.Hắn không tiếng động mà cười cười, nói: “Nói cho nó, ta tuyệt đối sẽ khôngđánh với nó."Vừa dứt lời.Thêm ba phần mười tài phú lại lập tức bị trừ mất.Hiện tại Liễu Bình đã bị trừ sáu phần tài phú -- Số còn lại nhiều nhất chỉ có thểtrừ thêm một lần! Mộng Yểm La Vương Trên bầu trời lập tức biết thông tinLiễu Bình gửi ra."Để ta nhìn xem, những tài phú bồi thường đó cũng thật kinh người, có tiền nhưvậy...”."Nhưng vậy thì thế nào? Nếu người vẫn không ứng chiến thì sớm muộn gì cũngsẽ đến lúc bị khấu trừ thọ mệnh, ta xem ngươi còn có thể chống chọi được baolâu."Mộng Yểm La Vương nghiến răng nghiến lợi mà nói."Đã qua hơn nửa giờ, còn lại hai mươi mấy phút."Một Mộng Yểm La Vương khác nói."Đúng vậy, trong chúng ta chỉ có một người được sống."Một Mộng Yểm La Vương khác trầm tư mà nói.Các Mộng Yểm La Vương khác nhìn nhau, sắc mặt như thường, nhưng khôngkhí có chút bất đồng so với ban đầu.Bỗng nhiên.Quang ảnh chung quanh lại bắt đầu trở nên mơ hồ.Vận mệnh chẳng lành lại bắt đầu rồi! Mộng Yểm La Vương lập tức biến mất.Chỉ còn lại mười tên Mộng Yểm La Vương của thế giới song song."Nó còn có khả năng tìm thấy con búp bê kia không?"Một Mộng Yểm La Vương hỏi.Không ai có thể trả lời nó.Tất cả rơi vào im lìm.Đột nhiên.Một Mộng Yểm La Vương triển khai thế giới huyết sắc, ra tay từ sau lưng mộtMộng Yểm La Vương khác -- Oanh! Tiếng gầm rú thật lớn đi kèm với mộttiếng kêu thảm thiết.Mộng Yểm La Vương kia trực tiếp bị chiêu này đánh lén đập mạnh xuống mặtđất.ấ ể ồ ế ếMấy Mộng Yểm La Vương khác xông lên, đồng loạt ra tay hoàn toàn giết chếtnó ngay hiện trường."Tóm lại, ít đi một người cạnh tranh.""Hiện tại chúng ta còn lại tổng cộng chín người, cộng thêm cái tên tiến vào vậnmệnh chẳng lành"kia là mười người, cuối cùng chỉ có một người có thể sống.""Vậy... Chờ một chút?""Chờ đi.""Không sai, chúng ta chờ một chút.""Dù sao giết một tên rồi, áp lực nhỏ chút, chờ hắn xuất hiện đi."Chúng nói xong thì cùng nhắm miệng lại.Một luồng sát ý khác thường chất đặc cả không trung.Cc, tất cả chúa tể Mộng Yểm đều không kìm nén được, bắt đầu ra tay với chínhmình đứng gần nhất bên cạnh! Chỉ có một người có thể sống! Vậy còn gì để nóichứ, phải đánh một trận mới được! Thời gian tiếp tục trôi đi.Thứ năm mươi năm phút -- Mộng Yểm La Vương lại xuất hiện trong hư khônglần nữa.Nó đã mình đầy thương tích, máu tươi không ngừng chảy xuống từ thân thể.Nhìn quanh một vòng.Nó chỉ thấy một chính mình mà thôi."Những người khác đâu?""Đều đã chết.""Chỉ còn hai chúng ta?""Không sai, hiện tại còn lại năm phút cuối cùng, nếu ngươi không thể tìm ra tiểutử kia thì hai chúng ta cũng chỉ có thể phân thắng bại."Mộng Yểm La Vương giận dữ hét: “Cút ra đây, tiểu tử, đánh với ta một trận!"Cách đó mấy trăm dặm.Liễu Bình ngồi dưới đất, nhắm hai mắt, vẫn không nhúc nhích.Một loạt yêu tinh đứng trên vai hắn, đang xoa ấn vai cổ cho hắn.Chỉ nghe giữa không trung lại vang lên tiếng rống giận của Mộng Yểm LaVương: “Tiểu tử đáng chết, ta đã bị trọng thương, người vẫn không dám ra đánhvới ta sao? Ngươi mà là Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thổ cái gì!""Ra đây!""Ngươi giỏi thì ra đây!"Mộng Yểm La Vương kêu to như sắp hóa điên.ễLiễu Bình không dao động chút nào, chỉ hé miệng, nói nhỏ một câu: “Nói chonó, ta từ chổi chiến đấu."Bốn phần mười tài phú còn lại lập tức bị trừ sạch sẽ.Giây tiếp theo.Mộng Yểm La Vương ngơ ngẩn ở giữa không trung."Hắn vẫn không ra, đúng không?"Ở đối diện nó, Mộng Yểm La Vương còn sót lại nói.Một luồng sát ý nhàn nhạt dâng lên từ trên người nó."Đúng vậy, chỉ còn ba phút, không phải người chết thì chính là ta sống."Mộng Yểm La Vương nói với giọng điệu gian nan mà lại tuyệt vọng.

Chương 1109: Ngươi ra đây!