"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1120: Chuẩn bị chiến đấu

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Rita rút đoàn trường ra rồi nhẹ nhàng vung lên.Thân thể Liễu Bình lập tức xuất hiện trước mặt mọi người.Vân Hi tiến lên một bước, ôm Liễu Bình vào trong ngực, nhìn nhìn khuôn mặtngủ say của hắn."Bình thường đều là người bảo vệ ta, lần này đến lượt ta bảo vệ ngươi."Nàng nói nhỏ một câu.Phanh -- Cánh cửa đại điện bị đẩy ra.Một đám tồn tại khí tức cường đại vọt vào."Đều tại ngươi, xem đi, những thần linh cường đại trong quốc gia của Liễu Bìnhđã tới."Pháo gia thở dài và nói.Đại Địa chi Mẫu thở dài, đứng lên xua tay và nói: “Các vị ––”."Không cần giải thích, chúng ta biết các ngươi là tứ thánh trụ chi thần của LiễuBình, thế giới dung hợp là chuyện tốt."Libertas cầm một phong thư và nói.- - Hắn ta phát động năng lực giảng đạo, biếtrõ tất cả ngọn nguồn câu chuyện.Ở bên cạnh, một nữ tử dung nhan tuyệt đẹp nói: “Chúng ta chỉ không biết rốtcuộc Liễu Bình ra sao, cho nên đến xem -- Hả?"Giọng nói của nàng bỗng cao lên."Yana, làm sao vậy?"Maria hỏi nhỏ một câu.Yana không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào hướng nào đó.Mọi người nhìn lại theo ánh mắt nàng, rốt cuộc thấy được Liễu Bình bị Đại Địachi Mẫu chắn ở phía sau.Cùng với Vân Hi đang ôm Liễu Bình."A... Đây là tình huống gì thế hả?"Lý Trường Tuyết cười nói.Trường kiếm bên hông nàng bắt đầu không ngừng run rẩy, ra ra vào vào trongvỏ kiếm."Đúng rồi, hình như chúng ta không hiểu một số việc lắm."Triệu Thiền Y cười lạnh và nói.Trường đao trên lưng nàng cũng bắt đầu reo loạn lên."Thật kỳ quái nha, sao Liễu Bình lại để người ta ôm như vậy?"ế ắ ắTrong hư không hiện ra một con thỏ tuyết trắng, trừng mắt và nói."Gâu!"Hỏa Nha cảnh giác gầm nhẹ lên.Đại Địa chi Mẫu che trán lại, chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương điên cuồng cogiật.Pháo gia cười gượng và nói: “Các vị, mọi chuyện không giống các ngươi nghĩđâu ––""Đúng vậy,"Vân Hi ôm Liễu Bình, quay đầu nói với mọi người: “Thật ra ta là Đại Hành Giảcủa Lục Đạo Luân Hồi, Liễu Bình có một kiếp nạn chưa vượt qua, ta nghĩ cáchgiúp hắn vượt qua kiếp nạn này."Khi nói chuyện, trên người nàng hiện ra từng lôi quang khủng bố, lại có các loạitiền âm và ảo giác phun trào, cứ như có chuyện gì đã bị kích phát.Mọi người yên tĩnh lại.Lý Trường Tuyết trầm ngâm nói: “Hình như thật sự là sức mạnh Lục Đạo LuânHồi-- Nhưng thiên kiếp này cũng quá mạnh, hoàn toàn không phải thiên kiếpcủa người tu hành!"Triệu Thiền Y cẩn thận cảm nhận một hồi, sau đó nói: “Không sai, thật sự làmột loại thiên kiếp chúng ta không quen biết."Yana nhẹ nhàng thở ra, cùng đưa mắt nhìn nhau với Maria rồi gật gật đầu.Không khí dần dần lơi lỏng đi.Pháo gia và Đại Địa chi Mẫu nhìn nhau.Vân Hi làm tuyệt lắm! Cục diện còn có thể cứu chữa! Pháo gia lập tức nói: “Cácvị, xin các ngươi đi về trước đi, nơi này quá phức tạp, đang trong thời khắc mấuchốt, chờ chúng ta xử lý xong thì sẽ nói chi tiết với các ngươi.""Không sai, hiện tại không chỉ thế giới đang dung hợp, Liễu Bình cũng đanggặp phải kiếp nạn, chúng ta không thể phân tâm tới giao lưu với các ngươi, xinkiên nhẫn chờ đợi."Đại Địa chi Mẫu cũng nói."Xin lỗi, vừa rồi là ta thất lễ."Lý Trường Tuyết đè trường kiếm lại, nói xin lỗi."... Vậy chúng ta đi trước, sau này đến thăm hỏi."Yana cũng nói.Mọi người hơi thi lễ về phía Pháo gia và Đại Địa chi Mẫu, sau đó xoay người đira phía ngoài.Pháo gia lặng lẽ thầm thở hắt ra.Đại Địa chi Mẫu cũng im hơi lặng tiếng mà xoa xoa ngực.- - Cũng may.ễKhông xảy ra nhiễu loạn gì cả.Chỉ thấy các nàng đi đến cánh cửa đại điện, nhưng rốt cuộc Triệu Thiền Y cũngkhông nhịn nổi, quay đầu lại liếc nhìn Liễu Bình một cái.Trong lòng nàng ta như có một con mèo không ngừng cào cấu, đương nhiênnàng vốn là miêu yêu -- Cho nên nàng cũng không biểu hiện trấn định bằngnhững người khác.Cuối cùng nàng nhịn không được mở miệng hỏi: “Muội muội này, người nhìncó vẻ rất quan tâm Liễu Bình?""Đương nhiên,"Vân Hi hơi mỉm cười, gật đầu và nói: “Hắn là hy vọng chiến thắng Ác Mộng,mà ta đại diện cho ý chí của Lục Đạo Luân Hồi, vốn muốn tới giúp hắn."Triệu Thiền Y nói: “Ngươi là ——”."Sứ giả Luân Hồi."Vân Hi nói."À, là tới vì việc chung à..."Triệu Thiền Y nói."Đúng vậy."Vân Hi nói.Triệu Thiền Y có chút ngượng ngùng, ôm một quyền đạo hướng về phía nàng:“Vất vả cho ngươi, gặp lại."Những người khác giương lỗ tai nghe xong cuộc đối thoại này thì trong lòngcàng bình ổn vài phần.Mọi người đang muốn cùng đi ra Thần Điện tử thánh trụ.Bỗng nhiên -- Vân Hi như nhận ra cái gì, tuyên bố với một giọng điệu cựcnghiêm túc: “Hắn cũng là ân nhân cứu mạng của ta, dạy ta rất nhiều thứ, về sauta sẽ luôn đi theo bên cạnh hắn."Câu nói vừa dứt.Tĩnh mịch.Ngay sau đó.Một tiếng đao kiếm reo to không đè nén được vang lên ở cửa.Triệu Thiền Y và Lý Trường Tuyết đã quay người lại.Trong đại điện.Pháo gia và Đại Địa chi Mẫu nhìn nhau."Hủy diệt đi.""Không cứu nổi."Hai người cùng truyền âm.ếThế giới Mộng Cảnh.Gió bắc kêu khóc, băng sương phủ kín mặt đất.Bông tuyết phiêu linh im hơi lặng tiếng tụ lại, khâu thành vô số chữ nhỏ trướcmặt ba Thế Giới chi Chủ: “Sự kiện đầu tiên bắt đầu.""Chủ đề: Tôn tại.""Miêu tả: Một rung động chẳng lành truyền đến từ sâu trong cánh đồng tuyết,kinh động tất cả động vật sống tại đây, kêu gọi ký ức nào đó do tổ tiên chúng đểlại-...""Một cuộc trốn chạy bất chấp đại giới đã bắt đầu."Chữ nhỏ lơ lửng bất động một lát, sau đó lại rơi rụng thành từng mảnh bôngtuyết, theo gió bay đi.Băng Dạ vung tay lên hướng tới doanh địa.Lửa trại lập tức bùng lên giữa không trung, mấy phút sau mới hạ xuống lần nữa."Chủ nhân của ta đang cảnh báo chúng ta."Tuyết ma nói."Chuẩn bị chiến đấu."Người gấu gầm nhẹ lên.Sigrid mở mắt ra, cùng đứng lên theo chúng.Ba chủng tộc khác nhau bắt đầu kiểm tra trang bị trên người, gia cố cái chắn vàbẫy rập thuật pháp chung quanh doanh địa, chuẩn bị cho cục diện sắp đến.

Rita rút đoàn trường ra rồi nhẹ nhàng vung lên.

Thân thể Liễu Bình lập tức xuất hiện trước mặt mọi người.

Vân Hi tiến lên một bước, ôm Liễu Bình vào trong ngực, nhìn nhìn khuôn mặt

ngủ say của hắn.

"Bình thường đều là người bảo vệ ta, lần này đến lượt ta bảo vệ ngươi."

Nàng nói nhỏ một câu.

Phanh -- Cánh cửa đại điện bị đẩy ra.

Một đám tồn tại khí tức cường đại vọt vào.

"Đều tại ngươi, xem đi, những thần linh cường đại trong quốc gia của Liễu Bình

đã tới."

Pháo gia thở dài và nói.

Đại Địa chi Mẫu thở dài, đứng lên xua tay và nói: “Các vị ––”.

"Không cần giải thích, chúng ta biết các ngươi là tứ thánh trụ chi thần của Liễu

Bình, thế giới dung hợp là chuyện tốt."

Libertas cầm một phong thư và nói.- - Hắn ta phát động năng lực giảng đạo, biết

rõ tất cả ngọn nguồn câu chuyện.

Ở bên cạnh, một nữ tử dung nhan tuyệt đẹp nói: “Chúng ta chỉ không biết rốt

cuộc Liễu Bình ra sao, cho nên đến xem -- Hả?"

Giọng nói của nàng bỗng cao lên.

"Yana, làm sao vậy?"

Maria hỏi nhỏ một câu.

Yana không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào hướng nào đó.

Mọi người nhìn lại theo ánh mắt nàng, rốt cuộc thấy được Liễu Bình bị Đại Địa

chi Mẫu chắn ở phía sau.

Cùng với Vân Hi đang ôm Liễu Bình.

"A... Đây là tình huống gì thế hả?"

Lý Trường Tuyết cười nói.

Trường kiếm bên hông nàng bắt đầu không ngừng run rẩy, ra ra vào vào trong

vỏ kiếm.

"Đúng rồi, hình như chúng ta không hiểu một số việc lắm."

Triệu Thiền Y cười lạnh và nói.

Trường đao trên lưng nàng cũng bắt đầu reo loạn lên.

"Thật kỳ quái nha, sao Liễu Bình lại để người ta ôm như vậy?"

ế ắ ắ

Trong hư không hiện ra một con thỏ tuyết trắng, trừng mắt và nói.

"Gâu!"

Hỏa Nha cảnh giác gầm nhẹ lên.

Đại Địa chi Mẫu che trán lại, chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương điên cuồng co

giật.

Pháo gia cười gượng và nói: “Các vị, mọi chuyện không giống các ngươi nghĩ

đâu ––"

"Đúng vậy,"

Vân Hi ôm Liễu Bình, quay đầu nói với mọi người: “Thật ra ta là Đại Hành Giả

của Lục Đạo Luân Hồi, Liễu Bình có một kiếp nạn chưa vượt qua, ta nghĩ cách

giúp hắn vượt qua kiếp nạn này."

Khi nói chuyện, trên người nàng hiện ra từng lôi quang khủng bố, lại có các loại

tiền âm và ảo giác phun trào, cứ như có chuyện gì đã bị kích phát.

Mọi người yên tĩnh lại.

Lý Trường Tuyết trầm ngâm nói: “Hình như thật sự là sức mạnh Lục Đạo Luân

Hồi-- Nhưng thiên kiếp này cũng quá mạnh, hoàn toàn không phải thiên kiếp

của người tu hành!"

Triệu Thiền Y cẩn thận cảm nhận một hồi, sau đó nói: “Không sai, thật sự là

một loại thiên kiếp chúng ta không quen biết."

Yana nhẹ nhàng thở ra, cùng đưa mắt nhìn nhau với Maria rồi gật gật đầu.

Không khí dần dần lơi lỏng đi.

Pháo gia và Đại Địa chi Mẫu nhìn nhau.

Vân Hi làm tuyệt lắm! Cục diện còn có thể cứu chữa! Pháo gia lập tức nói: “Các

vị, xin các ngươi đi về trước đi, nơi này quá phức tạp, đang trong thời khắc mấu

chốt, chờ chúng ta xử lý xong thì sẽ nói chi tiết với các ngươi."

"Không sai, hiện tại không chỉ thế giới đang dung hợp, Liễu Bình cũng đang

gặp phải kiếp nạn, chúng ta không thể phân tâm tới giao lưu với các ngươi, xin

kiên nhẫn chờ đợi."

Đại Địa chi Mẫu cũng nói.

"Xin lỗi, vừa rồi là ta thất lễ."

Lý Trường Tuyết đè trường kiếm lại, nói xin lỗi.

"... Vậy chúng ta đi trước, sau này đến thăm hỏi."

Yana cũng nói.

Mọi người hơi thi lễ về phía Pháo gia và Đại Địa chi Mẫu, sau đó xoay người đi

ra phía ngoài.

Pháo gia lặng lẽ thầm thở hắt ra.

Đại Địa chi Mẫu cũng im hơi lặng tiếng mà xoa xoa ngực.- - Cũng may.

Không xảy ra nhiễu loạn gì cả.

Chỉ thấy các nàng đi đến cánh cửa đại điện, nhưng rốt cuộc Triệu Thiền Y cũng

không nhịn nổi, quay đầu lại liếc nhìn Liễu Bình một cái.

Trong lòng nàng ta như có một con mèo không ngừng cào cấu, đương nhiên

nàng vốn là miêu yêu -- Cho nên nàng cũng không biểu hiện trấn định bằng

những người khác.

Cuối cùng nàng nhịn không được mở miệng hỏi: “Muội muội này, người nhìn

có vẻ rất quan tâm Liễu Bình?"

"Đương nhiên,"

Vân Hi hơi mỉm cười, gật đầu và nói: “Hắn là hy vọng chiến thắng Ác Mộng,

mà ta đại diện cho ý chí của Lục Đạo Luân Hồi, vốn muốn tới giúp hắn."

Triệu Thiền Y nói: “Ngươi là ——”.

"Sứ giả Luân Hồi."

Vân Hi nói.

"À, là tới vì việc chung à..."

Triệu Thiền Y nói.

"Đúng vậy."

Vân Hi nói.

Triệu Thiền Y có chút ngượng ngùng, ôm một quyền đạo hướng về phía nàng:

“Vất vả cho ngươi, gặp lại."

Những người khác giương lỗ tai nghe xong cuộc đối thoại này thì trong lòng

càng bình ổn vài phần.

Mọi người đang muốn cùng đi ra Thần Điện tử thánh trụ.

Bỗng nhiên -- Vân Hi như nhận ra cái gì, tuyên bố với một giọng điệu cực

nghiêm túc: “Hắn cũng là ân nhân cứu mạng của ta, dạy ta rất nhiều thứ, về sau

ta sẽ luôn đi theo bên cạnh hắn."

Câu nói vừa dứt.

Tĩnh mịch.

Ngay sau đó.

Một tiếng đao kiếm reo to không đè nén được vang lên ở cửa.

Triệu Thiền Y và Lý Trường Tuyết đã quay người lại.

Trong đại điện.

Pháo gia và Đại Địa chi Mẫu nhìn nhau.

"Hủy diệt đi."

"Không cứu nổi."

Hai người cùng truyền âm.

ế

Thế giới Mộng Cảnh.

Gió bắc kêu khóc, băng sương phủ kín mặt đất.

Bông tuyết phiêu linh im hơi lặng tiếng tụ lại, khâu thành vô số chữ nhỏ trước

mặt ba Thế Giới chi Chủ: “Sự kiện đầu tiên bắt đầu."

"Chủ đề: Tôn tại."

"Miêu tả: Một rung động chẳng lành truyền đến từ sâu trong cánh đồng tuyết,

kinh động tất cả động vật sống tại đây, kêu gọi ký ức nào đó do tổ tiên chúng để

lại-..."

"Một cuộc trốn chạy bất chấp đại giới đã bắt đầu."

Chữ nhỏ lơ lửng bất động một lát, sau đó lại rơi rụng thành từng mảnh bông

tuyết, theo gió bay đi.

Băng Dạ vung tay lên hướng tới doanh địa.

Lửa trại lập tức bùng lên giữa không trung, mấy phút sau mới hạ xuống lần nữa.

"Chủ nhân của ta đang cảnh báo chúng ta."

Tuyết ma nói.

"Chuẩn bị chiến đấu."

Người gấu gầm nhẹ lên.

Sigrid mở mắt ra, cùng đứng lên theo chúng.

Ba chủng tộc khác nhau bắt đầu kiểm tra trang bị trên người, gia cố cái chắn và

bẫy rập thuật pháp chung quanh doanh địa, chuẩn bị cho cục diện sắp đến.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Rita rút đoàn trường ra rồi nhẹ nhàng vung lên.Thân thể Liễu Bình lập tức xuất hiện trước mặt mọi người.Vân Hi tiến lên một bước, ôm Liễu Bình vào trong ngực, nhìn nhìn khuôn mặtngủ say của hắn."Bình thường đều là người bảo vệ ta, lần này đến lượt ta bảo vệ ngươi."Nàng nói nhỏ một câu.Phanh -- Cánh cửa đại điện bị đẩy ra.Một đám tồn tại khí tức cường đại vọt vào."Đều tại ngươi, xem đi, những thần linh cường đại trong quốc gia của Liễu Bìnhđã tới."Pháo gia thở dài và nói.Đại Địa chi Mẫu thở dài, đứng lên xua tay và nói: “Các vị ––”."Không cần giải thích, chúng ta biết các ngươi là tứ thánh trụ chi thần của LiễuBình, thế giới dung hợp là chuyện tốt."Libertas cầm một phong thư và nói.- - Hắn ta phát động năng lực giảng đạo, biếtrõ tất cả ngọn nguồn câu chuyện.Ở bên cạnh, một nữ tử dung nhan tuyệt đẹp nói: “Chúng ta chỉ không biết rốtcuộc Liễu Bình ra sao, cho nên đến xem -- Hả?"Giọng nói của nàng bỗng cao lên."Yana, làm sao vậy?"Maria hỏi nhỏ một câu.Yana không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào hướng nào đó.Mọi người nhìn lại theo ánh mắt nàng, rốt cuộc thấy được Liễu Bình bị Đại Địachi Mẫu chắn ở phía sau.Cùng với Vân Hi đang ôm Liễu Bình."A... Đây là tình huống gì thế hả?"Lý Trường Tuyết cười nói.Trường kiếm bên hông nàng bắt đầu không ngừng run rẩy, ra ra vào vào trongvỏ kiếm."Đúng rồi, hình như chúng ta không hiểu một số việc lắm."Triệu Thiền Y cười lạnh và nói.Trường đao trên lưng nàng cũng bắt đầu reo loạn lên."Thật kỳ quái nha, sao Liễu Bình lại để người ta ôm như vậy?"ế ắ ắTrong hư không hiện ra một con thỏ tuyết trắng, trừng mắt và nói."Gâu!"Hỏa Nha cảnh giác gầm nhẹ lên.Đại Địa chi Mẫu che trán lại, chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương điên cuồng cogiật.Pháo gia cười gượng và nói: “Các vị, mọi chuyện không giống các ngươi nghĩđâu ––""Đúng vậy,"Vân Hi ôm Liễu Bình, quay đầu nói với mọi người: “Thật ra ta là Đại Hành Giảcủa Lục Đạo Luân Hồi, Liễu Bình có một kiếp nạn chưa vượt qua, ta nghĩ cáchgiúp hắn vượt qua kiếp nạn này."Khi nói chuyện, trên người nàng hiện ra từng lôi quang khủng bố, lại có các loạitiền âm và ảo giác phun trào, cứ như có chuyện gì đã bị kích phát.Mọi người yên tĩnh lại.Lý Trường Tuyết trầm ngâm nói: “Hình như thật sự là sức mạnh Lục Đạo LuânHồi-- Nhưng thiên kiếp này cũng quá mạnh, hoàn toàn không phải thiên kiếpcủa người tu hành!"Triệu Thiền Y cẩn thận cảm nhận một hồi, sau đó nói: “Không sai, thật sự làmột loại thiên kiếp chúng ta không quen biết."Yana nhẹ nhàng thở ra, cùng đưa mắt nhìn nhau với Maria rồi gật gật đầu.Không khí dần dần lơi lỏng đi.Pháo gia và Đại Địa chi Mẫu nhìn nhau.Vân Hi làm tuyệt lắm! Cục diện còn có thể cứu chữa! Pháo gia lập tức nói: “Cácvị, xin các ngươi đi về trước đi, nơi này quá phức tạp, đang trong thời khắc mấuchốt, chờ chúng ta xử lý xong thì sẽ nói chi tiết với các ngươi.""Không sai, hiện tại không chỉ thế giới đang dung hợp, Liễu Bình cũng đanggặp phải kiếp nạn, chúng ta không thể phân tâm tới giao lưu với các ngươi, xinkiên nhẫn chờ đợi."Đại Địa chi Mẫu cũng nói."Xin lỗi, vừa rồi là ta thất lễ."Lý Trường Tuyết đè trường kiếm lại, nói xin lỗi."... Vậy chúng ta đi trước, sau này đến thăm hỏi."Yana cũng nói.Mọi người hơi thi lễ về phía Pháo gia và Đại Địa chi Mẫu, sau đó xoay người đira phía ngoài.Pháo gia lặng lẽ thầm thở hắt ra.Đại Địa chi Mẫu cũng im hơi lặng tiếng mà xoa xoa ngực.- - Cũng may.ễKhông xảy ra nhiễu loạn gì cả.Chỉ thấy các nàng đi đến cánh cửa đại điện, nhưng rốt cuộc Triệu Thiền Y cũngkhông nhịn nổi, quay đầu lại liếc nhìn Liễu Bình một cái.Trong lòng nàng ta như có một con mèo không ngừng cào cấu, đương nhiênnàng vốn là miêu yêu -- Cho nên nàng cũng không biểu hiện trấn định bằngnhững người khác.Cuối cùng nàng nhịn không được mở miệng hỏi: “Muội muội này, người nhìncó vẻ rất quan tâm Liễu Bình?""Đương nhiên,"Vân Hi hơi mỉm cười, gật đầu và nói: “Hắn là hy vọng chiến thắng Ác Mộng,mà ta đại diện cho ý chí của Lục Đạo Luân Hồi, vốn muốn tới giúp hắn."Triệu Thiền Y nói: “Ngươi là ——”."Sứ giả Luân Hồi."Vân Hi nói."À, là tới vì việc chung à..."Triệu Thiền Y nói."Đúng vậy."Vân Hi nói.Triệu Thiền Y có chút ngượng ngùng, ôm một quyền đạo hướng về phía nàng:“Vất vả cho ngươi, gặp lại."Những người khác giương lỗ tai nghe xong cuộc đối thoại này thì trong lòngcàng bình ổn vài phần.Mọi người đang muốn cùng đi ra Thần Điện tử thánh trụ.Bỗng nhiên -- Vân Hi như nhận ra cái gì, tuyên bố với một giọng điệu cựcnghiêm túc: “Hắn cũng là ân nhân cứu mạng của ta, dạy ta rất nhiều thứ, về sauta sẽ luôn đi theo bên cạnh hắn."Câu nói vừa dứt.Tĩnh mịch.Ngay sau đó.Một tiếng đao kiếm reo to không đè nén được vang lên ở cửa.Triệu Thiền Y và Lý Trường Tuyết đã quay người lại.Trong đại điện.Pháo gia và Đại Địa chi Mẫu nhìn nhau."Hủy diệt đi.""Không cứu nổi."Hai người cùng truyền âm.ếThế giới Mộng Cảnh.Gió bắc kêu khóc, băng sương phủ kín mặt đất.Bông tuyết phiêu linh im hơi lặng tiếng tụ lại, khâu thành vô số chữ nhỏ trướcmặt ba Thế Giới chi Chủ: “Sự kiện đầu tiên bắt đầu.""Chủ đề: Tôn tại.""Miêu tả: Một rung động chẳng lành truyền đến từ sâu trong cánh đồng tuyết,kinh động tất cả động vật sống tại đây, kêu gọi ký ức nào đó do tổ tiên chúng đểlại-...""Một cuộc trốn chạy bất chấp đại giới đã bắt đầu."Chữ nhỏ lơ lửng bất động một lát, sau đó lại rơi rụng thành từng mảnh bôngtuyết, theo gió bay đi.Băng Dạ vung tay lên hướng tới doanh địa.Lửa trại lập tức bùng lên giữa không trung, mấy phút sau mới hạ xuống lần nữa."Chủ nhân của ta đang cảnh báo chúng ta."Tuyết ma nói."Chuẩn bị chiến đấu."Người gấu gầm nhẹ lên.Sigrid mở mắt ra, cùng đứng lên theo chúng.Ba chủng tộc khác nhau bắt đầu kiểm tra trang bị trên người, gia cố cái chắn vàbẫy rập thuật pháp chung quanh doanh địa, chuẩn bị cho cục diện sắp đến.

Chương 1120: Chuẩn bị chiến đấu