"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 1132: Ngươi lặp lại lần nữa?
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Tháp cao hắc ám.Liễu Bình và nam tử tóc bạc ngồi trước một cái bàn, chậm rãi uống rượu."Vì sao tồn tại như ngài lại một mình tiến vào Mộng Cảnh?"Nam tử tóc bạc hỏi."Dù sao ta cũng không chết được -- không có khả năng có thứ gì giết chết ta,anh trai nhét cho ta không ít thứ, nhét xong liền nói ta muốn chơi thể nào thìchơi thể đó đi."Liễu Bình không thèm để ý mà nói."Thật là ghê gớm, không bằng gia nhập đoàn đội Phệ Ma của chúng ta đi?"Nam tử tóc bạc nói."Ngươi nhường vị trí cho ta ngồi?"Liễu Bình nói giỡn."Để người ngồi ghế phó lãnh đạo, thế nào?"Nam tử tóc bạc nói."Không được, ta không có hứng thú với các ngươi, ta chỉ tới chơi mà thôi."Ánh mắt Liễu Bình chợt lóe, như tùy tiện nói một câu.Biết rõ phía sau hắn có một vị chúa tể Ác Mộng đang đứng, lại không tới nịnhbợ lấy lòng, chỉ muốn lợi dụng ôn hoà giao hảo -- –– Dục vọng quyền lực củangười này rất nặng, hoặc sau lưng gã cũng có cao thủ thực lực tương đối thâmhậu.Nam tử tóc bạc cười cười, bưng ly lên ra hiệu với hắn.Hai người chạm cốc.Thời gian đã trôi qua một lúc lâu.Từ khi Liễu Bình tiến vào doanh địa tạm thời này, nam tử tóc bạc luôn theo sátbên cạnh hắn, hình như muốn thăm dò ra chút tình báo, lại như muốn xem xétchi tiết của hắn.Liễu Bình chợt cảm nhận ra điều gì, ánh mắt tùy tiện di động, lập tức nhìn thấyBăng Dạ và Đại xuất hiện ở cách đó không xa.Các nàng một là nam tử trung niên có hàng ria mép, một là nữ nhân bộ mặt xấuxí, hoàn toàn không xuất chúng, cho nên căn bản không có ai để ý.Hai người giao tiếp một hồi với vài tên trong đoàn đội “Phệ Ma”, sau khi chi trảbảo vật nào đó thì được cho tiến vào khu chờ đợi.Khu chờ đợi có tốp năm tốp ba Thế Giới chi Chủ đang đứng.Bọn họ đều chi trả phí dụng nhất định, bởi vậy mới có thể chờ đợi ở chỗ này.ế ế ắThời gian vừa đến thì đoàn đội sẽ cho những người này tiến vào tháp cao hắcám.Nam tử tóc bạc đã nhận ra ánh mắt của Liễu Bình, cười nói: “Thật ra chúng ta làmột đoàn đội rất thông tình đạt lý, sẽ không vì mình có nhiệm vụ liền chặn mọingười ở ngoài cửa."Liễu Bình duỗi người, nói: “Khi nào các ngươi đi vào?""Chờ đến một giờ cuối cùng."Nam tử tóc bạc nói."Những người này cũng vậy sao?""Bọn họ phải đi vào cùng chúng ta, không thể vào trước, nếu không tình báobên trong đều bị bọn họ nắm giữ, chỗ tốt cũng bị bọn họ phát hiện trước, vậychẳng phải chúng ta quá có hại sao?"Nam tử tóc bạc nói.Gã ngẫm nghĩ, sau đó lại bổ sung: “Đương nhiên, ngài không nằm trong số đó."Liễu Bình xua tay và nói: “Thật ra ta cũng chỉ tiến vào chơi một chuyến, chuyệncủa ta sớm đã chuẩn bị xong cả rồi ––"Một nam nhân đi đến trước mặt hai người, thành thành thật thật quỳ xuống mặtđất."Lão đại, ta sai rồi."Nam nhận cúi đầu và nói.- - Hắn ta là Ngọ.Bị Băng Dạ móc tim không chết, lại bị lão đại nhà mình tàn nhẫn chùy một trận,thiếu chút nữa không cứu lại được.Lúc này vừa tỉnh lại, hắn ta lập tức chạy đến nhận sai.Không thể không nói, loại thái độ này vẫn rất ổn.Trong mắt nam tử tóc bạc hiện lên một tia vừa lòng, gã nói: “Được rồi, cũng dodạo này quá thuận lợi, cho nên các ngươi đá đến ván sắt thì mất đi đúng mực,lần sau chú ý đi.""Vâng, lão đại."Ngọ nói nhỏ một câu."Đi tuần tra đi, còn mấy giờ cuối cùng, đừng có rớt dây xích."Nam tử tóc bạc nói.Ngọ quỳ trên mặt đất bất động."Hả? Còn có việc gì? Là không phục à?"Nam tử tóc bạc nghiền ngẫm cười nói.Gã ngẫm nghĩ, sau đó tiếp tục nói: “Thật ra ta không tính buông tha những têngiết chết thủ hạ của mình, nhưng nhiệm vụ hiện tại càng quan trọng, mọi việc cótrước có sau, người hiểu không?"ế ế ế"Không phải... Lão đại, thật ra là nữ Thế Giới chi Chủ ta quen biết kia... Ta tiếnvào Mộng Cảnh trước nửa năm, vẫn luôn nỗ lực đến bây giờ, chính là đang đợinàng."Ngọ ấp úng nói.Chung quanh đều là cao thủ, lời hắn ta nói căn bản không giấu diếm được kẻnào, mọi người đều nghe hết cả.Ai cũng lộ ra vẻ mặt không cho là đúng.Nam tử tóc bạc cũng cảm thấy thật không thú vị, thậm chí không kiên nhẫn.Một Thế Giới chi Chủ, lại nhớ mãi không quên một Thế Giới chi Chủ nữ tínhkhác? Thật là quá nhàm chán.Ngặt nổi hắn ta còn nói ra miệng, chẳng lẽ ngại không đủ mất mặt? Đại đứng ởnơi xa, hơi bất ngờ mà liếc nhìn nam nhân này một cái."Ha ha ha ha."Một tiếng cười lớn như chuông vang lên.Chỉ thấy Liễu Bình đứng lên từ trên ghế, chậm rãi đi đến trước mặt Ngọ, phunmùi rượu mà hỏi: “Nữ nhân sao, không đều là để trợ giúp chúng ta xây dựng thếgiới, ngươi cũng không phải nhân loại mới sinh, người là một thế giới! Cho nênnói cho ta biết –– nàng có gì không giống người thường?"Ngọ cắn răng một cái, mở miệng nói: “Đang muốn bẩm báo, lão đại, nữ ThếGiới chi Chủ tên là “Đại kia đã từng nuôi mấy con rồng con, sau đó lại có mộtđám rồng bay tới thế giới của nàng để dụng tổ."Một loạt âm thanh lộn xộn vang lên.Nam tử tóc bạc hất ngã cái bàn, đột nhiên bổ nhào vào trước mặt Ngọ, bóp chặtcổ hắn ta và nói: “Ngươi lặp lại lần nữa?""Là thật, lão đại, có Long tộc xây tổ ở thế giới của nàng."Ngọ nói.Chung quanh là một mảnh an tĩnh.Không ít người đều mờ mịt, hoàn toàn không biết chuyện này có ý nghĩa gì.Chỉ có một hai Thế Giới chi Chủ lẻ tẻ, trên mặt sớm đã lộ ra biểu cảm cuồngnhiệt."Này, Andrea, ngươi là Thánh Linh của Long tộc, ngươi nói cho ta biết, Longtộc xây tổ ở một thế giới đại diện cho điều gì?"Liễu Bình lặng lẽ hỏi."Long loại chúng ta thường đi khắp hàng tỉ thế giới, nhưng sẽ không tùy tiệnxây tổ, chỉ có một tình huống sẽ làm chúng ta sinh ra ý niệm ở lại."Andrea nói."Là cái gì?"ễLiễu Bình hỏi."Thế giới này có tiền đồ cực lớn, dựng dục bảo vật khó có thể tưởng tượng, chonên chúng ta mới ở lại thế giới như vậy."Andrea nói."Thì ra là thể –– hỏng rồi!"Liễu Bình quát khẽ lên.Hắn nhìn lại giữa sân, chỉ thấy nam tử tóc bạc đã nhấc Ngọ lên, quát: “Bất cứthứ gì trên người nàng cũng được! Thậm chí là một đóa hoa, một nắm đất trongthế giới của nàng, có hay không? Lấy ra mau!""Có!"Ngọ vội vàng lấy ra một sợi tóc dài từ trong ngực, mở miệng nói: “Ta từng luậnbàn với nàng vài lần, cố ý cắt đi một ít tóc của nàng."Nam tử tóc bạc không nói hai lời, trực tiếp đoạt lấy sợi tóc, một tay khác bắtđầu rút bài.Không nghi ngờ gì nữa.Nam tử tóc bạc đang muốn thông qua sợi tóc để tìm được chỗ Đại ẩn thân.- -Nhưng hiện tại Đại đang ở ngay doanh địa này!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Tháp cao hắc ám.Liễu Bình và nam tử tóc bạc ngồi trước một cái bàn, chậm rãi uống rượu."Vì sao tồn tại như ngài lại một mình tiến vào Mộng Cảnh?"Nam tử tóc bạc hỏi."Dù sao ta cũng không chết được -- không có khả năng có thứ gì giết chết ta,anh trai nhét cho ta không ít thứ, nhét xong liền nói ta muốn chơi thể nào thìchơi thể đó đi."Liễu Bình không thèm để ý mà nói."Thật là ghê gớm, không bằng gia nhập đoàn đội Phệ Ma của chúng ta đi?"Nam tử tóc bạc nói."Ngươi nhường vị trí cho ta ngồi?"Liễu Bình nói giỡn."Để người ngồi ghế phó lãnh đạo, thế nào?"Nam tử tóc bạc nói."Không được, ta không có hứng thú với các ngươi, ta chỉ tới chơi mà thôi."Ánh mắt Liễu Bình chợt lóe, như tùy tiện nói một câu.Biết rõ phía sau hắn có một vị chúa tể Ác Mộng đang đứng, lại không tới nịnhbợ lấy lòng, chỉ muốn lợi dụng ôn hoà giao hảo -- –– Dục vọng quyền lực củangười này rất nặng, hoặc sau lưng gã cũng có cao thủ thực lực tương đối thâmhậu.Nam tử tóc bạc cười cười, bưng ly lên ra hiệu với hắn.Hai người chạm cốc.Thời gian đã trôi qua một lúc lâu.Từ khi Liễu Bình tiến vào doanh địa tạm thời này, nam tử tóc bạc luôn theo sátbên cạnh hắn, hình như muốn thăm dò ra chút tình báo, lại như muốn xem xétchi tiết của hắn.Liễu Bình chợt cảm nhận ra điều gì, ánh mắt tùy tiện di động, lập tức nhìn thấyBăng Dạ và Đại xuất hiện ở cách đó không xa.Các nàng một là nam tử trung niên có hàng ria mép, một là nữ nhân bộ mặt xấuxí, hoàn toàn không xuất chúng, cho nên căn bản không có ai để ý.Hai người giao tiếp một hồi với vài tên trong đoàn đội “Phệ Ma”, sau khi chi trảbảo vật nào đó thì được cho tiến vào khu chờ đợi.Khu chờ đợi có tốp năm tốp ba Thế Giới chi Chủ đang đứng.Bọn họ đều chi trả phí dụng nhất định, bởi vậy mới có thể chờ đợi ở chỗ này.ế ế ắThời gian vừa đến thì đoàn đội sẽ cho những người này tiến vào tháp cao hắcám.Nam tử tóc bạc đã nhận ra ánh mắt của Liễu Bình, cười nói: “Thật ra chúng ta làmột đoàn đội rất thông tình đạt lý, sẽ không vì mình có nhiệm vụ liền chặn mọingười ở ngoài cửa."Liễu Bình duỗi người, nói: “Khi nào các ngươi đi vào?""Chờ đến một giờ cuối cùng."Nam tử tóc bạc nói."Những người này cũng vậy sao?""Bọn họ phải đi vào cùng chúng ta, không thể vào trước, nếu không tình báobên trong đều bị bọn họ nắm giữ, chỗ tốt cũng bị bọn họ phát hiện trước, vậychẳng phải chúng ta quá có hại sao?"Nam tử tóc bạc nói.Gã ngẫm nghĩ, sau đó lại bổ sung: “Đương nhiên, ngài không nằm trong số đó."Liễu Bình xua tay và nói: “Thật ra ta cũng chỉ tiến vào chơi một chuyến, chuyệncủa ta sớm đã chuẩn bị xong cả rồi ––"Một nam nhân đi đến trước mặt hai người, thành thành thật thật quỳ xuống mặtđất."Lão đại, ta sai rồi."Nam nhận cúi đầu và nói.- - Hắn ta là Ngọ.Bị Băng Dạ móc tim không chết, lại bị lão đại nhà mình tàn nhẫn chùy một trận,thiếu chút nữa không cứu lại được.Lúc này vừa tỉnh lại, hắn ta lập tức chạy đến nhận sai.Không thể không nói, loại thái độ này vẫn rất ổn.Trong mắt nam tử tóc bạc hiện lên một tia vừa lòng, gã nói: “Được rồi, cũng dodạo này quá thuận lợi, cho nên các ngươi đá đến ván sắt thì mất đi đúng mực,lần sau chú ý đi.""Vâng, lão đại."Ngọ nói nhỏ một câu."Đi tuần tra đi, còn mấy giờ cuối cùng, đừng có rớt dây xích."Nam tử tóc bạc nói.Ngọ quỳ trên mặt đất bất động."Hả? Còn có việc gì? Là không phục à?"Nam tử tóc bạc nghiền ngẫm cười nói.Gã ngẫm nghĩ, sau đó tiếp tục nói: “Thật ra ta không tính buông tha những têngiết chết thủ hạ của mình, nhưng nhiệm vụ hiện tại càng quan trọng, mọi việc cótrước có sau, người hiểu không?"ế ế ế"Không phải... Lão đại, thật ra là nữ Thế Giới chi Chủ ta quen biết kia... Ta tiếnvào Mộng Cảnh trước nửa năm, vẫn luôn nỗ lực đến bây giờ, chính là đang đợinàng."Ngọ ấp úng nói.Chung quanh đều là cao thủ, lời hắn ta nói căn bản không giấu diếm được kẻnào, mọi người đều nghe hết cả.Ai cũng lộ ra vẻ mặt không cho là đúng.Nam tử tóc bạc cũng cảm thấy thật không thú vị, thậm chí không kiên nhẫn.Một Thế Giới chi Chủ, lại nhớ mãi không quên một Thế Giới chi Chủ nữ tínhkhác? Thật là quá nhàm chán.Ngặt nổi hắn ta còn nói ra miệng, chẳng lẽ ngại không đủ mất mặt? Đại đứng ởnơi xa, hơi bất ngờ mà liếc nhìn nam nhân này một cái."Ha ha ha ha."Một tiếng cười lớn như chuông vang lên.Chỉ thấy Liễu Bình đứng lên từ trên ghế, chậm rãi đi đến trước mặt Ngọ, phunmùi rượu mà hỏi: “Nữ nhân sao, không đều là để trợ giúp chúng ta xây dựng thếgiới, ngươi cũng không phải nhân loại mới sinh, người là một thế giới! Cho nênnói cho ta biết –– nàng có gì không giống người thường?"Ngọ cắn răng một cái, mở miệng nói: “Đang muốn bẩm báo, lão đại, nữ ThếGiới chi Chủ tên là “Đại kia đã từng nuôi mấy con rồng con, sau đó lại có mộtđám rồng bay tới thế giới của nàng để dụng tổ."Một loạt âm thanh lộn xộn vang lên.Nam tử tóc bạc hất ngã cái bàn, đột nhiên bổ nhào vào trước mặt Ngọ, bóp chặtcổ hắn ta và nói: “Ngươi lặp lại lần nữa?""Là thật, lão đại, có Long tộc xây tổ ở thế giới của nàng."Ngọ nói.Chung quanh là một mảnh an tĩnh.Không ít người đều mờ mịt, hoàn toàn không biết chuyện này có ý nghĩa gì.Chỉ có một hai Thế Giới chi Chủ lẻ tẻ, trên mặt sớm đã lộ ra biểu cảm cuồngnhiệt."Này, Andrea, ngươi là Thánh Linh của Long tộc, ngươi nói cho ta biết, Longtộc xây tổ ở một thế giới đại diện cho điều gì?"Liễu Bình lặng lẽ hỏi."Long loại chúng ta thường đi khắp hàng tỉ thế giới, nhưng sẽ không tùy tiệnxây tổ, chỉ có một tình huống sẽ làm chúng ta sinh ra ý niệm ở lại."Andrea nói."Là cái gì?"ễLiễu Bình hỏi."Thế giới này có tiền đồ cực lớn, dựng dục bảo vật khó có thể tưởng tượng, chonên chúng ta mới ở lại thế giới như vậy."Andrea nói."Thì ra là thể –– hỏng rồi!"Liễu Bình quát khẽ lên.Hắn nhìn lại giữa sân, chỉ thấy nam tử tóc bạc đã nhấc Ngọ lên, quát: “Bất cứthứ gì trên người nàng cũng được! Thậm chí là một đóa hoa, một nắm đất trongthế giới của nàng, có hay không? Lấy ra mau!""Có!"Ngọ vội vàng lấy ra một sợi tóc dài từ trong ngực, mở miệng nói: “Ta từng luậnbàn với nàng vài lần, cố ý cắt đi một ít tóc của nàng."Nam tử tóc bạc không nói hai lời, trực tiếp đoạt lấy sợi tóc, một tay khác bắtđầu rút bài.Không nghi ngờ gì nữa.Nam tử tóc bạc đang muốn thông qua sợi tóc để tìm được chỗ Đại ẩn thân.- -Nhưng hiện tại Đại đang ở ngay doanh địa này!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Tháp cao hắc ám.Liễu Bình và nam tử tóc bạc ngồi trước một cái bàn, chậm rãi uống rượu."Vì sao tồn tại như ngài lại một mình tiến vào Mộng Cảnh?"Nam tử tóc bạc hỏi."Dù sao ta cũng không chết được -- không có khả năng có thứ gì giết chết ta,anh trai nhét cho ta không ít thứ, nhét xong liền nói ta muốn chơi thể nào thìchơi thể đó đi."Liễu Bình không thèm để ý mà nói."Thật là ghê gớm, không bằng gia nhập đoàn đội Phệ Ma của chúng ta đi?"Nam tử tóc bạc nói."Ngươi nhường vị trí cho ta ngồi?"Liễu Bình nói giỡn."Để người ngồi ghế phó lãnh đạo, thế nào?"Nam tử tóc bạc nói."Không được, ta không có hứng thú với các ngươi, ta chỉ tới chơi mà thôi."Ánh mắt Liễu Bình chợt lóe, như tùy tiện nói một câu.Biết rõ phía sau hắn có một vị chúa tể Ác Mộng đang đứng, lại không tới nịnhbợ lấy lòng, chỉ muốn lợi dụng ôn hoà giao hảo -- –– Dục vọng quyền lực củangười này rất nặng, hoặc sau lưng gã cũng có cao thủ thực lực tương đối thâmhậu.Nam tử tóc bạc cười cười, bưng ly lên ra hiệu với hắn.Hai người chạm cốc.Thời gian đã trôi qua một lúc lâu.Từ khi Liễu Bình tiến vào doanh địa tạm thời này, nam tử tóc bạc luôn theo sátbên cạnh hắn, hình như muốn thăm dò ra chút tình báo, lại như muốn xem xétchi tiết của hắn.Liễu Bình chợt cảm nhận ra điều gì, ánh mắt tùy tiện di động, lập tức nhìn thấyBăng Dạ và Đại xuất hiện ở cách đó không xa.Các nàng một là nam tử trung niên có hàng ria mép, một là nữ nhân bộ mặt xấuxí, hoàn toàn không xuất chúng, cho nên căn bản không có ai để ý.Hai người giao tiếp một hồi với vài tên trong đoàn đội “Phệ Ma”, sau khi chi trảbảo vật nào đó thì được cho tiến vào khu chờ đợi.Khu chờ đợi có tốp năm tốp ba Thế Giới chi Chủ đang đứng.Bọn họ đều chi trả phí dụng nhất định, bởi vậy mới có thể chờ đợi ở chỗ này.ế ế ắThời gian vừa đến thì đoàn đội sẽ cho những người này tiến vào tháp cao hắcám.Nam tử tóc bạc đã nhận ra ánh mắt của Liễu Bình, cười nói: “Thật ra chúng ta làmột đoàn đội rất thông tình đạt lý, sẽ không vì mình có nhiệm vụ liền chặn mọingười ở ngoài cửa."Liễu Bình duỗi người, nói: “Khi nào các ngươi đi vào?""Chờ đến một giờ cuối cùng."Nam tử tóc bạc nói."Những người này cũng vậy sao?""Bọn họ phải đi vào cùng chúng ta, không thể vào trước, nếu không tình báobên trong đều bị bọn họ nắm giữ, chỗ tốt cũng bị bọn họ phát hiện trước, vậychẳng phải chúng ta quá có hại sao?"Nam tử tóc bạc nói.Gã ngẫm nghĩ, sau đó lại bổ sung: “Đương nhiên, ngài không nằm trong số đó."Liễu Bình xua tay và nói: “Thật ra ta cũng chỉ tiến vào chơi một chuyến, chuyệncủa ta sớm đã chuẩn bị xong cả rồi ––"Một nam nhân đi đến trước mặt hai người, thành thành thật thật quỳ xuống mặtđất."Lão đại, ta sai rồi."Nam nhận cúi đầu và nói.- - Hắn ta là Ngọ.Bị Băng Dạ móc tim không chết, lại bị lão đại nhà mình tàn nhẫn chùy một trận,thiếu chút nữa không cứu lại được.Lúc này vừa tỉnh lại, hắn ta lập tức chạy đến nhận sai.Không thể không nói, loại thái độ này vẫn rất ổn.Trong mắt nam tử tóc bạc hiện lên một tia vừa lòng, gã nói: “Được rồi, cũng dodạo này quá thuận lợi, cho nên các ngươi đá đến ván sắt thì mất đi đúng mực,lần sau chú ý đi.""Vâng, lão đại."Ngọ nói nhỏ một câu."Đi tuần tra đi, còn mấy giờ cuối cùng, đừng có rớt dây xích."Nam tử tóc bạc nói.Ngọ quỳ trên mặt đất bất động."Hả? Còn có việc gì? Là không phục à?"Nam tử tóc bạc nghiền ngẫm cười nói.Gã ngẫm nghĩ, sau đó tiếp tục nói: “Thật ra ta không tính buông tha những têngiết chết thủ hạ của mình, nhưng nhiệm vụ hiện tại càng quan trọng, mọi việc cótrước có sau, người hiểu không?"ế ế ế"Không phải... Lão đại, thật ra là nữ Thế Giới chi Chủ ta quen biết kia... Ta tiếnvào Mộng Cảnh trước nửa năm, vẫn luôn nỗ lực đến bây giờ, chính là đang đợinàng."Ngọ ấp úng nói.Chung quanh đều là cao thủ, lời hắn ta nói căn bản không giấu diếm được kẻnào, mọi người đều nghe hết cả.Ai cũng lộ ra vẻ mặt không cho là đúng.Nam tử tóc bạc cũng cảm thấy thật không thú vị, thậm chí không kiên nhẫn.Một Thế Giới chi Chủ, lại nhớ mãi không quên một Thế Giới chi Chủ nữ tínhkhác? Thật là quá nhàm chán.Ngặt nổi hắn ta còn nói ra miệng, chẳng lẽ ngại không đủ mất mặt? Đại đứng ởnơi xa, hơi bất ngờ mà liếc nhìn nam nhân này một cái."Ha ha ha ha."Một tiếng cười lớn như chuông vang lên.Chỉ thấy Liễu Bình đứng lên từ trên ghế, chậm rãi đi đến trước mặt Ngọ, phunmùi rượu mà hỏi: “Nữ nhân sao, không đều là để trợ giúp chúng ta xây dựng thếgiới, ngươi cũng không phải nhân loại mới sinh, người là một thế giới! Cho nênnói cho ta biết –– nàng có gì không giống người thường?"Ngọ cắn răng một cái, mở miệng nói: “Đang muốn bẩm báo, lão đại, nữ ThếGiới chi Chủ tên là “Đại kia đã từng nuôi mấy con rồng con, sau đó lại có mộtđám rồng bay tới thế giới của nàng để dụng tổ."Một loạt âm thanh lộn xộn vang lên.Nam tử tóc bạc hất ngã cái bàn, đột nhiên bổ nhào vào trước mặt Ngọ, bóp chặtcổ hắn ta và nói: “Ngươi lặp lại lần nữa?""Là thật, lão đại, có Long tộc xây tổ ở thế giới của nàng."Ngọ nói.Chung quanh là một mảnh an tĩnh.Không ít người đều mờ mịt, hoàn toàn không biết chuyện này có ý nghĩa gì.Chỉ có một hai Thế Giới chi Chủ lẻ tẻ, trên mặt sớm đã lộ ra biểu cảm cuồngnhiệt."Này, Andrea, ngươi là Thánh Linh của Long tộc, ngươi nói cho ta biết, Longtộc xây tổ ở một thế giới đại diện cho điều gì?"Liễu Bình lặng lẽ hỏi."Long loại chúng ta thường đi khắp hàng tỉ thế giới, nhưng sẽ không tùy tiệnxây tổ, chỉ có một tình huống sẽ làm chúng ta sinh ra ý niệm ở lại."Andrea nói."Là cái gì?"ễLiễu Bình hỏi."Thế giới này có tiền đồ cực lớn, dựng dục bảo vật khó có thể tưởng tượng, chonên chúng ta mới ở lại thế giới như vậy."Andrea nói."Thì ra là thể –– hỏng rồi!"Liễu Bình quát khẽ lên.Hắn nhìn lại giữa sân, chỉ thấy nam tử tóc bạc đã nhấc Ngọ lên, quát: “Bất cứthứ gì trên người nàng cũng được! Thậm chí là một đóa hoa, một nắm đất trongthế giới của nàng, có hay không? Lấy ra mau!""Có!"Ngọ vội vàng lấy ra một sợi tóc dài từ trong ngực, mở miệng nói: “Ta từng luậnbàn với nàng vài lần, cố ý cắt đi một ít tóc của nàng."Nam tử tóc bạc không nói hai lời, trực tiếp đoạt lấy sợi tóc, một tay khác bắtđầu rút bài.Không nghi ngờ gì nữa.Nam tử tóc bạc đang muốn thông qua sợi tóc để tìm được chỗ Đại ẩn thân.- -Nhưng hiện tại Đại đang ở ngay doanh địa này!