"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 1154: Thu phục một ít tôi tớ
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hắc ám.Một đôi mắt sáng lấp lánh hiện ra từ trong bóng đêm.Nó cảnh giác quan sát bốn phía.Nhưng trong hắc ám và hư vô không có động tĩnh gì, thậm chí cả gió cũng đãdừng lại.Lúc này nó mới chậm rãi đưa móng vuốt đen kịt ra, dùng bước chân cao ngạomà ưu nhã thận trọng bước đi trong ống dẫn màu đen.Cũng không biết đi tới bao lâu.Mỗi khi mỏi mệt, nó dừng lại, ngồi xổm trên mặt đất, cởi bỏ cái bọc nhỏ màuhồng nhạt được cột trên cổ xuống, lấy ra một khối bánh dâu từ trong đó rồichậm rãi nhấm nháp.Khi ăn xong bánh dâu, nó dùng đầu lưỡi liếm móng vuốt, sau đó lại cột cái bọchồng nhạt nho nhỏ lên cổ.Nó lại ngậm thẻ bài kia lên rồi bước dọc theo ống dẫn.Thời gian không ngừng trôi đi.Rốt cuộc -- Phía trước ống dẫn truyền đến ánh sáng mờ mờ.Mèo đen nhớ lại lời dặn dò, lẳng lặng chờ đợi ở cuối ống dẫn, mãi đến khi ánhsáng kia bắt đầu chóp động thì nó mới đột nhiên nhảy ra ngoài.Mộng Cảnh.Liễu Bình đứng trên một đỉnh núi, cầm trường đao trong tay, lẳng lặng nhìn vềphía lâu đài huyết sắc thật lớn bên ngoài ngọn núi kia."Đó là nơi thu thập tất cả thế giới tử vong sao?"Hắn hỏi."Đúng vậy, tất cả Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại nữ tính sau khi bị giết chết thìđều tập trung ở tòa lâu đài kia."Thượng để nói."Rất tốt, chúng ta nghĩ cách trà trộn vào đi."Liễu Bình nói."Chờ thêm một chút, chúng ta cũng không biết năng lực của con quái vật kia --tỷ như ta, ta hoàn toàn không dám biết."Thượng đế nói."Không sai, nhưng chúng ta cũng không thể luôn chờ ở chỗ này."Liễu Bình nói.ầ ấ ế ề"Nhưng Đặc Hiệu Sư của ngươi đã lừa gạt nó hai lần, nó nhất định biết phải đềphòng ngươi, ta cứ cảm thấy đi vào sẽ xong đời."Thượng để nói."Cái này thì dễ——”.Liễu Bình nhẹ nhàng điều chỉnh hô hấp, giơ trường đao trong tay lên."Từ từ! Ngươi tính chém một đao qua ngay từ nơi này sao?"Thượng để hỏi."Bằng không thì làm sao đây?"Liễu Bình giơ đao lên."Chờ một chút, ngươi đã tính sẵn thoát thân như thế nào chưa?"Thượng để hỏi."Ta chém trước một đao, nhìn xem tiêu chuẩn phòng ngự lâu đài này thế nào rồitính sau, đây là cách có được tình báo trực quan nhất."Liễu Bình nói."Từ từ! Đừng nóng vội chiến đấu, tuy ta không dám biết một số việc, nhưng tabiết một chút chuyện khác, người muốn nghe không?"Thượng để hỏi.Đao của Liễu Bình trảm không ra nổi.Hắn bất đắc dĩ thu đao, bất mãn nói: “Này, người đừng quấy nhiễu ta chiến đấuđược không.""Thật ra là có chuyện rất quan trọng."Thượng để nói."Cái gì?"Liễu Bình hỏi."Ngươi còn nhớ không? Ngươi cứu một thế giới tu hành, giúp nó quay về LụcĐạo Luân Hồi."Thượng để nói."À, đó là thế giới ban đầu của ta, nhớ chứ."Liễu Bình nói."Ngươi còn cứu thế giới của Vân Hi – Đó cũng là một thế giới Lục Đạo LuânHồi."Thượng đế nói."Đúng vậy, đây là chuyện xảy ra không lâu trước đó, người muốn nói cái gì?"Liễu Bình nhún vai và nói.ồ ố ế ồ"Lục Đạo Luân Hồi là hệ thống thế giới có tồn tại Linh, những Linh đó cảmnhận được sự trợ giúp của người đối với Lục Đạo Luân Hồi, cho nên cũngmuốn biểu đạt lòng biết on của bọn họ."Thượng đế nói."Bọn họ có thể tới chiến đấu với ta sao?"Liễu Bình đầy hứng thú mà hỏi."Đương nhiên không được, bọn họ cũng có tình huống cần phải đối mặt, nhưnghọ đưa tới cho ngươi một chút tình báo –– Xem, đã tới."Thượng để nói.Trong hư không, một ống dẫn màu đen bỗng xuất hiện.Một con mèo toàn thân đen nhánh đứng ở miệng ống dẫn, uy phong lẫm lẫm mànhìn Liễu Bình.Trong miệng nó có ngậm một thẻ bài.Gió thổi qua.Lặng im một hồi."A... Chào ngươi, xin hỏi người muốn đưa thẻ bài này cho ta đúng không?"Liễu Bình hỏi.Mèo đen ngẩng đầu rồi duỗi duỗi về phía trước."Tốt, xem ra là như thế... Vậy ta cầm lấy."Liễu Bình thật cẩn thận mà vươn tay, lấy đi thẻ bài mà con mèo đen đang ngậmkia.Mèo đen đánh giá hắn, khẽ gật đầu và kêu: “Meo, meo meo."Nói xong thì nó chui về ống dẫn màu đen.Toàn bộ ống dẫn màu đen lập tức biến mất."Vậy là đi rồi?"Liễu Bình nói."Câu cuối cùng nó nói là: “Tiểu tử, cô lên"thượng để nói.Liễu Bình cúi đầu nhìn vào thẻ bài trên tay mình.Chỉ thấy đây là một thẻ bài màu tím đen, trên đó có vẽ một nữ tử, sau lưng baophủ một tầng hư ảnh dữ tợn.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Thẻ bài phơi bày: ? ??""Đây là thẻ bài tình báo về ? ??, ngươi có thể biết được tình hình sức mạnh cụthể và chi tiết của ? ?? từ thẻ bài này.""? ?? (Đang trong tình trạng phong ấn)"ể"Tôn tại không thể nói có những sức mạnh sau đây:”."Phân thân tà ảnh: Khi nó bị cô mệnh hay bất cứ sức mạnh nào khác phong ấn,nó có thể chế tạo một phân thân tà ảnh, dùng ba phần sức mạnh của bản thể đểtiến hành chiến đấu.""Ám đọa ma giới: Ô nhiễm và ăn mòn vạn vật và Sinh Mệnh Thể Thế GiớiLoại, khiến chúng hóa thành tôi tớ của hắn.""Kỷ nguyên ánh sáng: Lấy ánh sáng thổi quét vạn vật và chúng sinh, khiến mụctiêu lâm vào phân tách, không thể chữa khỏi và sống lại.""Liên tỏa phong ấn (Bị động): Bởi vì bị bộ chiến giáp và cô mệnh phong ấn nênmỗi ba mươi phút, tà ảnh phân thân sẽ bị phong ấn kéo về, liên tục một phútmới có thể xuất hiện lần nữa."Liễu Bình nhanh chóng xem xong.Có lẽ sự thay đổi của Mộng Cảnh cũng là do bị “Ám đọa ma giới"ảnh hưởng.Còn về những xạ tuyến nó dùng để giết hắn, đó là “Kỷ nguyên ánh sáng”.- -Nhược điểm duy nhất của nó là mỗi ba mươi phút sẽ bị phong ấn kéo trở về mộtlần.Nhưng dù sao nó cũng có thể thu thập tôi tớ.Một phút thời gian.Để tôi tớ của nó trông coi tất cả là được.Lúc này Liễu Bình đã không còn nghĩ đến chuyện lập tức công kích.Cẩn thận tính toán thì từ khi đối phương xuất hiện đến lúc ăn mòn toàn bộ thếgiới Mộng Cảnh, sau đó chiến đấu với hắn, thành lập nơi này, thời gian đã trôiqua không ít.Có lẽ rất nhanh nó sẽ không thể không trở lại phong ấn.Như vậy... Giọng nói của thượng đế vang lên: “Như vậy, sau khi mất đi tungtích của người thì nó dự tính đúc một chiến giáp có thể chống đỡ cô mệnh, điềuđầu tiên phải làm chính là “Thu phục một ít tôi tớ."Liễu Bình nói."Ta cũng nghĩ vậy, phải xem nó sẽ thu phục dạng tôi tớ gì."Thượng để nói."Từ từ xem đi."Liễu Bình nói.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hắc ám.Một đôi mắt sáng lấp lánh hiện ra từ trong bóng đêm.Nó cảnh giác quan sát bốn phía.Nhưng trong hắc ám và hư vô không có động tĩnh gì, thậm chí cả gió cũng đãdừng lại.Lúc này nó mới chậm rãi đưa móng vuốt đen kịt ra, dùng bước chân cao ngạomà ưu nhã thận trọng bước đi trong ống dẫn màu đen.Cũng không biết đi tới bao lâu.Mỗi khi mỏi mệt, nó dừng lại, ngồi xổm trên mặt đất, cởi bỏ cái bọc nhỏ màuhồng nhạt được cột trên cổ xuống, lấy ra một khối bánh dâu từ trong đó rồichậm rãi nhấm nháp.Khi ăn xong bánh dâu, nó dùng đầu lưỡi liếm móng vuốt, sau đó lại cột cái bọchồng nhạt nho nhỏ lên cổ.Nó lại ngậm thẻ bài kia lên rồi bước dọc theo ống dẫn.Thời gian không ngừng trôi đi.Rốt cuộc -- Phía trước ống dẫn truyền đến ánh sáng mờ mờ.Mèo đen nhớ lại lời dặn dò, lẳng lặng chờ đợi ở cuối ống dẫn, mãi đến khi ánhsáng kia bắt đầu chóp động thì nó mới đột nhiên nhảy ra ngoài.Mộng Cảnh.Liễu Bình đứng trên một đỉnh núi, cầm trường đao trong tay, lẳng lặng nhìn vềphía lâu đài huyết sắc thật lớn bên ngoài ngọn núi kia."Đó là nơi thu thập tất cả thế giới tử vong sao?"Hắn hỏi."Đúng vậy, tất cả Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại nữ tính sau khi bị giết chết thìđều tập trung ở tòa lâu đài kia."Thượng để nói."Rất tốt, chúng ta nghĩ cách trà trộn vào đi."Liễu Bình nói."Chờ thêm một chút, chúng ta cũng không biết năng lực của con quái vật kia --tỷ như ta, ta hoàn toàn không dám biết."Thượng đế nói."Không sai, nhưng chúng ta cũng không thể luôn chờ ở chỗ này."Liễu Bình nói.ầ ấ ế ề"Nhưng Đặc Hiệu Sư của ngươi đã lừa gạt nó hai lần, nó nhất định biết phải đềphòng ngươi, ta cứ cảm thấy đi vào sẽ xong đời."Thượng để nói."Cái này thì dễ——”.Liễu Bình nhẹ nhàng điều chỉnh hô hấp, giơ trường đao trong tay lên."Từ từ! Ngươi tính chém một đao qua ngay từ nơi này sao?"Thượng để hỏi."Bằng không thì làm sao đây?"Liễu Bình giơ đao lên."Chờ một chút, ngươi đã tính sẵn thoát thân như thế nào chưa?"Thượng để hỏi."Ta chém trước một đao, nhìn xem tiêu chuẩn phòng ngự lâu đài này thế nào rồitính sau, đây là cách có được tình báo trực quan nhất."Liễu Bình nói."Từ từ! Đừng nóng vội chiến đấu, tuy ta không dám biết một số việc, nhưng tabiết một chút chuyện khác, người muốn nghe không?"Thượng để hỏi.Đao của Liễu Bình trảm không ra nổi.Hắn bất đắc dĩ thu đao, bất mãn nói: “Này, người đừng quấy nhiễu ta chiến đấuđược không.""Thật ra là có chuyện rất quan trọng."Thượng để nói."Cái gì?"Liễu Bình hỏi."Ngươi còn nhớ không? Ngươi cứu một thế giới tu hành, giúp nó quay về LụcĐạo Luân Hồi."Thượng để nói."À, đó là thế giới ban đầu của ta, nhớ chứ."Liễu Bình nói."Ngươi còn cứu thế giới của Vân Hi – Đó cũng là một thế giới Lục Đạo LuânHồi."Thượng đế nói."Đúng vậy, đây là chuyện xảy ra không lâu trước đó, người muốn nói cái gì?"Liễu Bình nhún vai và nói.ồ ố ế ồ"Lục Đạo Luân Hồi là hệ thống thế giới có tồn tại Linh, những Linh đó cảmnhận được sự trợ giúp của người đối với Lục Đạo Luân Hồi, cho nên cũngmuốn biểu đạt lòng biết on của bọn họ."Thượng đế nói."Bọn họ có thể tới chiến đấu với ta sao?"Liễu Bình đầy hứng thú mà hỏi."Đương nhiên không được, bọn họ cũng có tình huống cần phải đối mặt, nhưnghọ đưa tới cho ngươi một chút tình báo –– Xem, đã tới."Thượng để nói.Trong hư không, một ống dẫn màu đen bỗng xuất hiện.Một con mèo toàn thân đen nhánh đứng ở miệng ống dẫn, uy phong lẫm lẫm mànhìn Liễu Bình.Trong miệng nó có ngậm một thẻ bài.Gió thổi qua.Lặng im một hồi."A... Chào ngươi, xin hỏi người muốn đưa thẻ bài này cho ta đúng không?"Liễu Bình hỏi.Mèo đen ngẩng đầu rồi duỗi duỗi về phía trước."Tốt, xem ra là như thế... Vậy ta cầm lấy."Liễu Bình thật cẩn thận mà vươn tay, lấy đi thẻ bài mà con mèo đen đang ngậmkia.Mèo đen đánh giá hắn, khẽ gật đầu và kêu: “Meo, meo meo."Nói xong thì nó chui về ống dẫn màu đen.Toàn bộ ống dẫn màu đen lập tức biến mất."Vậy là đi rồi?"Liễu Bình nói."Câu cuối cùng nó nói là: “Tiểu tử, cô lên"thượng để nói.Liễu Bình cúi đầu nhìn vào thẻ bài trên tay mình.Chỉ thấy đây là một thẻ bài màu tím đen, trên đó có vẽ một nữ tử, sau lưng baophủ một tầng hư ảnh dữ tợn.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Thẻ bài phơi bày: ? ??""Đây là thẻ bài tình báo về ? ??, ngươi có thể biết được tình hình sức mạnh cụthể và chi tiết của ? ?? từ thẻ bài này.""? ?? (Đang trong tình trạng phong ấn)"ể"Tôn tại không thể nói có những sức mạnh sau đây:”."Phân thân tà ảnh: Khi nó bị cô mệnh hay bất cứ sức mạnh nào khác phong ấn,nó có thể chế tạo một phân thân tà ảnh, dùng ba phần sức mạnh của bản thể đểtiến hành chiến đấu.""Ám đọa ma giới: Ô nhiễm và ăn mòn vạn vật và Sinh Mệnh Thể Thế GiớiLoại, khiến chúng hóa thành tôi tớ của hắn.""Kỷ nguyên ánh sáng: Lấy ánh sáng thổi quét vạn vật và chúng sinh, khiến mụctiêu lâm vào phân tách, không thể chữa khỏi và sống lại.""Liên tỏa phong ấn (Bị động): Bởi vì bị bộ chiến giáp và cô mệnh phong ấn nênmỗi ba mươi phút, tà ảnh phân thân sẽ bị phong ấn kéo về, liên tục một phútmới có thể xuất hiện lần nữa."Liễu Bình nhanh chóng xem xong.Có lẽ sự thay đổi của Mộng Cảnh cũng là do bị “Ám đọa ma giới"ảnh hưởng.Còn về những xạ tuyến nó dùng để giết hắn, đó là “Kỷ nguyên ánh sáng”.- -Nhược điểm duy nhất của nó là mỗi ba mươi phút sẽ bị phong ấn kéo trở về mộtlần.Nhưng dù sao nó cũng có thể thu thập tôi tớ.Một phút thời gian.Để tôi tớ của nó trông coi tất cả là được.Lúc này Liễu Bình đã không còn nghĩ đến chuyện lập tức công kích.Cẩn thận tính toán thì từ khi đối phương xuất hiện đến lúc ăn mòn toàn bộ thếgiới Mộng Cảnh, sau đó chiến đấu với hắn, thành lập nơi này, thời gian đã trôiqua không ít.Có lẽ rất nhanh nó sẽ không thể không trở lại phong ấn.Như vậy... Giọng nói của thượng đế vang lên: “Như vậy, sau khi mất đi tungtích của người thì nó dự tính đúc một chiến giáp có thể chống đỡ cô mệnh, điềuđầu tiên phải làm chính là “Thu phục một ít tôi tớ."Liễu Bình nói."Ta cũng nghĩ vậy, phải xem nó sẽ thu phục dạng tôi tớ gì."Thượng để nói."Từ từ xem đi."Liễu Bình nói.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hắc ám.Một đôi mắt sáng lấp lánh hiện ra từ trong bóng đêm.Nó cảnh giác quan sát bốn phía.Nhưng trong hắc ám và hư vô không có động tĩnh gì, thậm chí cả gió cũng đãdừng lại.Lúc này nó mới chậm rãi đưa móng vuốt đen kịt ra, dùng bước chân cao ngạomà ưu nhã thận trọng bước đi trong ống dẫn màu đen.Cũng không biết đi tới bao lâu.Mỗi khi mỏi mệt, nó dừng lại, ngồi xổm trên mặt đất, cởi bỏ cái bọc nhỏ màuhồng nhạt được cột trên cổ xuống, lấy ra một khối bánh dâu từ trong đó rồichậm rãi nhấm nháp.Khi ăn xong bánh dâu, nó dùng đầu lưỡi liếm móng vuốt, sau đó lại cột cái bọchồng nhạt nho nhỏ lên cổ.Nó lại ngậm thẻ bài kia lên rồi bước dọc theo ống dẫn.Thời gian không ngừng trôi đi.Rốt cuộc -- Phía trước ống dẫn truyền đến ánh sáng mờ mờ.Mèo đen nhớ lại lời dặn dò, lẳng lặng chờ đợi ở cuối ống dẫn, mãi đến khi ánhsáng kia bắt đầu chóp động thì nó mới đột nhiên nhảy ra ngoài.Mộng Cảnh.Liễu Bình đứng trên một đỉnh núi, cầm trường đao trong tay, lẳng lặng nhìn vềphía lâu đài huyết sắc thật lớn bên ngoài ngọn núi kia."Đó là nơi thu thập tất cả thế giới tử vong sao?"Hắn hỏi."Đúng vậy, tất cả Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại nữ tính sau khi bị giết chết thìđều tập trung ở tòa lâu đài kia."Thượng để nói."Rất tốt, chúng ta nghĩ cách trà trộn vào đi."Liễu Bình nói."Chờ thêm một chút, chúng ta cũng không biết năng lực của con quái vật kia --tỷ như ta, ta hoàn toàn không dám biết."Thượng đế nói."Không sai, nhưng chúng ta cũng không thể luôn chờ ở chỗ này."Liễu Bình nói.ầ ấ ế ề"Nhưng Đặc Hiệu Sư của ngươi đã lừa gạt nó hai lần, nó nhất định biết phải đềphòng ngươi, ta cứ cảm thấy đi vào sẽ xong đời."Thượng để nói."Cái này thì dễ——”.Liễu Bình nhẹ nhàng điều chỉnh hô hấp, giơ trường đao trong tay lên."Từ từ! Ngươi tính chém một đao qua ngay từ nơi này sao?"Thượng để hỏi."Bằng không thì làm sao đây?"Liễu Bình giơ đao lên."Chờ một chút, ngươi đã tính sẵn thoát thân như thế nào chưa?"Thượng để hỏi."Ta chém trước một đao, nhìn xem tiêu chuẩn phòng ngự lâu đài này thế nào rồitính sau, đây là cách có được tình báo trực quan nhất."Liễu Bình nói."Từ từ! Đừng nóng vội chiến đấu, tuy ta không dám biết một số việc, nhưng tabiết một chút chuyện khác, người muốn nghe không?"Thượng để hỏi.Đao của Liễu Bình trảm không ra nổi.Hắn bất đắc dĩ thu đao, bất mãn nói: “Này, người đừng quấy nhiễu ta chiến đấuđược không.""Thật ra là có chuyện rất quan trọng."Thượng để nói."Cái gì?"Liễu Bình hỏi."Ngươi còn nhớ không? Ngươi cứu một thế giới tu hành, giúp nó quay về LụcĐạo Luân Hồi."Thượng để nói."À, đó là thế giới ban đầu của ta, nhớ chứ."Liễu Bình nói."Ngươi còn cứu thế giới của Vân Hi – Đó cũng là một thế giới Lục Đạo LuânHồi."Thượng đế nói."Đúng vậy, đây là chuyện xảy ra không lâu trước đó, người muốn nói cái gì?"Liễu Bình nhún vai và nói.ồ ố ế ồ"Lục Đạo Luân Hồi là hệ thống thế giới có tồn tại Linh, những Linh đó cảmnhận được sự trợ giúp của người đối với Lục Đạo Luân Hồi, cho nên cũngmuốn biểu đạt lòng biết on của bọn họ."Thượng đế nói."Bọn họ có thể tới chiến đấu với ta sao?"Liễu Bình đầy hứng thú mà hỏi."Đương nhiên không được, bọn họ cũng có tình huống cần phải đối mặt, nhưnghọ đưa tới cho ngươi một chút tình báo –– Xem, đã tới."Thượng để nói.Trong hư không, một ống dẫn màu đen bỗng xuất hiện.Một con mèo toàn thân đen nhánh đứng ở miệng ống dẫn, uy phong lẫm lẫm mànhìn Liễu Bình.Trong miệng nó có ngậm một thẻ bài.Gió thổi qua.Lặng im một hồi."A... Chào ngươi, xin hỏi người muốn đưa thẻ bài này cho ta đúng không?"Liễu Bình hỏi.Mèo đen ngẩng đầu rồi duỗi duỗi về phía trước."Tốt, xem ra là như thế... Vậy ta cầm lấy."Liễu Bình thật cẩn thận mà vươn tay, lấy đi thẻ bài mà con mèo đen đang ngậmkia.Mèo đen đánh giá hắn, khẽ gật đầu và kêu: “Meo, meo meo."Nói xong thì nó chui về ống dẫn màu đen.Toàn bộ ống dẫn màu đen lập tức biến mất."Vậy là đi rồi?"Liễu Bình nói."Câu cuối cùng nó nói là: “Tiểu tử, cô lên"thượng để nói.Liễu Bình cúi đầu nhìn vào thẻ bài trên tay mình.Chỉ thấy đây là một thẻ bài màu tím đen, trên đó có vẽ một nữ tử, sau lưng baophủ một tầng hư ảnh dữ tợn.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Thẻ bài phơi bày: ? ??""Đây là thẻ bài tình báo về ? ??, ngươi có thể biết được tình hình sức mạnh cụthể và chi tiết của ? ?? từ thẻ bài này.""? ?? (Đang trong tình trạng phong ấn)"ể"Tôn tại không thể nói có những sức mạnh sau đây:”."Phân thân tà ảnh: Khi nó bị cô mệnh hay bất cứ sức mạnh nào khác phong ấn,nó có thể chế tạo một phân thân tà ảnh, dùng ba phần sức mạnh của bản thể đểtiến hành chiến đấu.""Ám đọa ma giới: Ô nhiễm và ăn mòn vạn vật và Sinh Mệnh Thể Thế GiớiLoại, khiến chúng hóa thành tôi tớ của hắn.""Kỷ nguyên ánh sáng: Lấy ánh sáng thổi quét vạn vật và chúng sinh, khiến mụctiêu lâm vào phân tách, không thể chữa khỏi và sống lại.""Liên tỏa phong ấn (Bị động): Bởi vì bị bộ chiến giáp và cô mệnh phong ấn nênmỗi ba mươi phút, tà ảnh phân thân sẽ bị phong ấn kéo về, liên tục một phútmới có thể xuất hiện lần nữa."Liễu Bình nhanh chóng xem xong.Có lẽ sự thay đổi của Mộng Cảnh cũng là do bị “Ám đọa ma giới"ảnh hưởng.Còn về những xạ tuyến nó dùng để giết hắn, đó là “Kỷ nguyên ánh sáng”.- -Nhược điểm duy nhất của nó là mỗi ba mươi phút sẽ bị phong ấn kéo trở về mộtlần.Nhưng dù sao nó cũng có thể thu thập tôi tớ.Một phút thời gian.Để tôi tớ của nó trông coi tất cả là được.Lúc này Liễu Bình đã không còn nghĩ đến chuyện lập tức công kích.Cẩn thận tính toán thì từ khi đối phương xuất hiện đến lúc ăn mòn toàn bộ thếgiới Mộng Cảnh, sau đó chiến đấu với hắn, thành lập nơi này, thời gian đã trôiqua không ít.Có lẽ rất nhanh nó sẽ không thể không trở lại phong ấn.Như vậy... Giọng nói của thượng đế vang lên: “Như vậy, sau khi mất đi tungtích của người thì nó dự tính đúc một chiến giáp có thể chống đỡ cô mệnh, điềuđầu tiên phải làm chính là “Thu phục một ít tôi tớ."Liễu Bình nói."Ta cũng nghĩ vậy, phải xem nó sẽ thu phục dạng tôi tớ gì."Thượng để nói."Từ từ xem đi."Liễu Bình nói.