"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 1183: Huyết Vũ tiên tử
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Dãy núi.Trên đỉnh núi cao liên miên phập phồng ít dấu chân người.Trên một vách đá gấp ghềnh trơ trọi, một hang động được những dốc đá vònquanh, kỳ hoa dị thảo nở rộ bao phủ.Trong hang động.Liễu Bình khoanh chân mà ngồi, hắn phất tay tung ra pháp quyết, làm từng linhlực đánh vào đan lộ cách đó không xa, tiếp tục luyện chế một lò đan dược.Sau khi trở thành Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể, cảm ngộ của hắn đối vớiThiên Đạo rõ ràng đã hoàn toàn bất đồng.Người tu hành theo đuổi thành tiền, muốn nhảy khỏi sự khống chế của tam giớingũ hành.Hiện tại, bản thân hắn đã trở thành tam giới ngũ hành.Lấy loại tầm nhìn siêu cao này để đi xem kỹ lại toàn bộ quá trình tu hành, LiễuBình phát hiện nếu hắn muốn lấy thân thể phàm nhân tiếp tục đột phá thì quảthực là dễ như trở bàn tay.Hắn mở mắt ra, cảm thấy hơi đáng tiếc.Hắn vượt qua phạm trù chúng sinh, yêu cầu một cách trưởng thành ở trình độcàng cao, đã không thể tu hành theo kiểu của người tu hành-- Nhưng làm chútchuyện cho người tu hành vẫn được."Khai!"Hắn quát một tiếng.Đan lô lập tức mở ra, tỏa ra một thanh hướng xuất trần.Đôi tay Liễu Bình không ngừng biến hóa pháp quyết, chung quanh đan lô lậptức hiện ra càng nhiều ngọn lửa.Đây là bước cuối cùng, cũng là bước mấu chốt nhất.Lò đan dược này có thể luyện thành công hay không, có thể luyện thành mấyphẩm thì phải xem ở bước này.Lúc này một bóng dáng yểu điệu xuất hiện ở cửa hang động.Là tà ma -- Hoặc dựa theo thân phận sau khi nó chuyển thế, nó đã là nữ tử nhânloại, thậm chí còn có đạo hào -- Là Huyết Vũ tiên tử.Khi ả phát hiện Liễu Bình đang luyện đan thì không lên tiếng, chỉ yên lặng đitới, ngồi xuống bên cạnh Liễu Bình."Bên người tiến triển thể nào rồi?"Liễu Bình chủ động hỏi.ể ế"Đun nước, chặt củi cho goá bụa dưới chân núi, dùng Tiểu Linh Vũ Quyết tướitiêu đồng ruộng, giết một con lợn rừng ý đồ tiến vào trong thôn."Á nói."Nói như vậy là đã tích góp được thêm một ít công đức."Liễu Bình khen ngợi."Tác dụng của công đức là cái gì?"Nàng hỏi."Có công đức thì có pháp môn không giống người thường, có thể đạt được cảmứng thiên địa vào thời điểm đột phá, nói không chừng có thể đột nhiên sinh ramột ít thần thông không tồi."Liễu Bình nói.Nữ tử yên lặng gật đầu.Tuy rằng ả có được ký ức về vô số pháp môn và chiếu số, nhưng dù sao cũng làtri thức cứng nhắc, nếu có người đứng một bên chỉ dẫn và giải thích thì sẽ lýgiải càng thấu triệt, nắm giữ cũng càng nhanh."Đan dược đã xong rồi."Liễu Bình vung tay lên, trong đan lô bay ra mấy chục viên đan dược tỏa ra vầngsáng nhàn nhạt, nhẹ nhàng lơ lửng trước mặt hắn.Hắn lấy ra một viên, đưa cho Huyết Vũ và nói: “Đan này sẽ cung cấp cho ngươiđầy đủ linh lực, bắt đầu đột phá đi.""Được."Huyết Vũ vui vẻ nói.Ả lập tức uống đan dược vào, nhắm mắt lại, yên lặng vận linh lực thôi hóa dượclực.Chỉ chốc lát sau.Trên bầu trời bên ngoài truyền đến từng tiếng sấm vang rền, cuồng phong nổilên chung quanh.Huyết Vũ mở to mắt, nói: “Ta đi độ kiếp.""Đi đi, ta ở bên cạnh bảo hộ."Liễu Bình nói.Huyết Vũ gật gật đầu, bay ra khỏi động phủ, đón lội quang đầy trời mà lẳnglặng chờ đợi.Liễu Bình cũng bay ra, đúng rất xa ở ngoài phạm vi thiên kiếp, nhìn từng lôi cầukia giáng xuống nữ tử.Trận thiên kiếp này sẽ không kéo dài lâu lắm.- - Trúc Cơ đến Kim Đan cũng rấtđơn giản.ắ ắHắn luôn giúp ả, hơn nữa có lẽ sức mạnh Cửu U và tà ma trên người hắn cũngcó thể làm ả sinh ra một chút tin cậy.Nếu không thì ả sẽ không nghe lời mà đi tích góp công đức.Liễu Bình bỗng cảm nhận được điều gì đó, lập tức nhìn lên trời cao.Chỉ thấy một đám người tu hành tránh ở không trung đằng xa, cẩn thận quan sáttình huống thiên kiếp.Liễu Bình lắc đầu, lười đi quản bọn họ.Thậm chí hắn không cần động nào cũng biết rõ chút tâm tư ấy của người tuhành.Đơn giản là thu thập tình báo, thuận tiện xem có thể lôi kéo làm quen haykhông.Nếu có thể tiếp cận -- Về sau hành tẩu thiên hạ thì có thể nói một câu: “Ta chínhlà bằng hữu của Liễu Bình và Huyết Vũ tiên tử."Những gười tu hành thích cách này nhất.Từng kiếp lôi chói lọi rơi xuống, bị Huyết Vũ huy quyền đánh bay.Á đứng ở giữa không trung, thậm chí không muốn trốn tránh, chỉ lựa chọn cứngphó cứng mà đối kháng thiên kiếp.Chừng mười lăm phút sau.Thiên kiếp tan đi.Huyết Vũ lơ lửng ở giữa không trung, ả nhắm mắt lại, lẳng lặng cảm nhận pháplực tăng trưởng sau khi tăng lên Kim Đan."Chúc mừng, ta thấy có vẻ ngươi không bị tổn thương gì."Liễu Bình bay lên trước và cười nói.Hắn tùy tiện vung tay lên, hư không sinh ra từng dao động linh áp, quạt chotoàn bộ đám người tu hành trên trời đang muốn bay qua hàn huyên văng ngượcra ngoài, không thấy đâu nữa.Huyết Vũ bỗng mở miệng nói: “Liễu huynh, hình như ta thức tỉnh thần thôngrồi.""Thần thông?"Liễu Bình có chút kinh ngạc."Đúng vậy, một loại thần thông rất kỳ quái..."Huyết Vũ đưa tay kéo một cái, rút ra một cây gậy trúc màu xanh biếc thật dài.Liễu Bình nhìn lại cây trúc kia, chỉ thấy trên thân trúc khắc đầy phù văn thiênnhiên, vừa nhìn thì biết ngay đó là sức mạnh tự nhiên hiện hóa ra từ pháp tắcthiên địa."Có thể thức tỉnh thần thông là tình huống thực hiếm thấy, ta cũng không biếtthần thông của ngươi là cái gì –– Nó dùng như thế nào?"ễLiễu Bình hỏi.Huyết Vũ vung cây gậy trúc lên, phía cuối gây trúc lập tức có một trường tuyếnmàu xanh biếc bay ra, hoàn toàn đi vào hư không.Xem dáng vẻ của ả thì giống như đang câu cá.."Nó sẽ cảm ứng được rất nhiều chuyện đang xảy ra trên thế gian, nếu có việcbất bình thì sẽ câu lấy kẻ làm ác, sau đó --"Huyết Vũ dùng sức kéo cây gậy trúc một cái.Chỉ thấy một đầu khác của gậy trúc bỗng nâng lên cao, trường tuyến màu xanhbiếc liên kết với một đại hán hung ác cầm khảm đạo trong tay.Lúc gã bị câu lên, còn múa may khảm đao, cười dữ tợn và nói: “Ngươi khôngtheo ta thì ta sẽ giết nhi tử ngươi.""..."Liễu Bình."..."Huyết Vũ.Đại hán hung ác bỗng phản ứng lại, nhìn khắp chung quanh, chỉ thấy nơi này làhư không bên ngoài vách đá vạn trường.Sắc mặt gã biến đổi, nhịn không được kêu lên: “Đây là chuyện gì? Từ từ, cácngươi là tiên ––"Lời còn chưa dứt.Huyết Vũ vung mạnh tay áo.Đại hán lập tức bị đánh bay ra ngoài, phát ra một tiếng kêu thảm thiết thật dàirồi ngã xuống vực sâu."Công đức tới tay."Huyết Vũ mang theo một tia đắc ý mà nói.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Dãy núi.Trên đỉnh núi cao liên miên phập phồng ít dấu chân người.Trên một vách đá gấp ghềnh trơ trọi, một hang động được những dốc đá vònquanh, kỳ hoa dị thảo nở rộ bao phủ.Trong hang động.Liễu Bình khoanh chân mà ngồi, hắn phất tay tung ra pháp quyết, làm từng linhlực đánh vào đan lộ cách đó không xa, tiếp tục luyện chế một lò đan dược.Sau khi trở thành Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể, cảm ngộ của hắn đối vớiThiên Đạo rõ ràng đã hoàn toàn bất đồng.Người tu hành theo đuổi thành tiền, muốn nhảy khỏi sự khống chế của tam giớingũ hành.Hiện tại, bản thân hắn đã trở thành tam giới ngũ hành.Lấy loại tầm nhìn siêu cao này để đi xem kỹ lại toàn bộ quá trình tu hành, LiễuBình phát hiện nếu hắn muốn lấy thân thể phàm nhân tiếp tục đột phá thì quảthực là dễ như trở bàn tay.Hắn mở mắt ra, cảm thấy hơi đáng tiếc.Hắn vượt qua phạm trù chúng sinh, yêu cầu một cách trưởng thành ở trình độcàng cao, đã không thể tu hành theo kiểu của người tu hành-- Nhưng làm chútchuyện cho người tu hành vẫn được."Khai!"Hắn quát một tiếng.Đan lô lập tức mở ra, tỏa ra một thanh hướng xuất trần.Đôi tay Liễu Bình không ngừng biến hóa pháp quyết, chung quanh đan lô lậptức hiện ra càng nhiều ngọn lửa.Đây là bước cuối cùng, cũng là bước mấu chốt nhất.Lò đan dược này có thể luyện thành công hay không, có thể luyện thành mấyphẩm thì phải xem ở bước này.Lúc này một bóng dáng yểu điệu xuất hiện ở cửa hang động.Là tà ma -- Hoặc dựa theo thân phận sau khi nó chuyển thế, nó đã là nữ tử nhânloại, thậm chí còn có đạo hào -- Là Huyết Vũ tiên tử.Khi ả phát hiện Liễu Bình đang luyện đan thì không lên tiếng, chỉ yên lặng đitới, ngồi xuống bên cạnh Liễu Bình."Bên người tiến triển thể nào rồi?"Liễu Bình chủ động hỏi.ể ế"Đun nước, chặt củi cho goá bụa dưới chân núi, dùng Tiểu Linh Vũ Quyết tướitiêu đồng ruộng, giết một con lợn rừng ý đồ tiến vào trong thôn."Á nói."Nói như vậy là đã tích góp được thêm một ít công đức."Liễu Bình khen ngợi."Tác dụng của công đức là cái gì?"Nàng hỏi."Có công đức thì có pháp môn không giống người thường, có thể đạt được cảmứng thiên địa vào thời điểm đột phá, nói không chừng có thể đột nhiên sinh ramột ít thần thông không tồi."Liễu Bình nói.Nữ tử yên lặng gật đầu.Tuy rằng ả có được ký ức về vô số pháp môn và chiếu số, nhưng dù sao cũng làtri thức cứng nhắc, nếu có người đứng một bên chỉ dẫn và giải thích thì sẽ lýgiải càng thấu triệt, nắm giữ cũng càng nhanh."Đan dược đã xong rồi."Liễu Bình vung tay lên, trong đan lô bay ra mấy chục viên đan dược tỏa ra vầngsáng nhàn nhạt, nhẹ nhàng lơ lửng trước mặt hắn.Hắn lấy ra một viên, đưa cho Huyết Vũ và nói: “Đan này sẽ cung cấp cho ngươiđầy đủ linh lực, bắt đầu đột phá đi.""Được."Huyết Vũ vui vẻ nói.Ả lập tức uống đan dược vào, nhắm mắt lại, yên lặng vận linh lực thôi hóa dượclực.Chỉ chốc lát sau.Trên bầu trời bên ngoài truyền đến từng tiếng sấm vang rền, cuồng phong nổilên chung quanh.Huyết Vũ mở to mắt, nói: “Ta đi độ kiếp.""Đi đi, ta ở bên cạnh bảo hộ."Liễu Bình nói.Huyết Vũ gật gật đầu, bay ra khỏi động phủ, đón lội quang đầy trời mà lẳnglặng chờ đợi.Liễu Bình cũng bay ra, đúng rất xa ở ngoài phạm vi thiên kiếp, nhìn từng lôi cầukia giáng xuống nữ tử.Trận thiên kiếp này sẽ không kéo dài lâu lắm.- - Trúc Cơ đến Kim Đan cũng rấtđơn giản.ắ ắHắn luôn giúp ả, hơn nữa có lẽ sức mạnh Cửu U và tà ma trên người hắn cũngcó thể làm ả sinh ra một chút tin cậy.Nếu không thì ả sẽ không nghe lời mà đi tích góp công đức.Liễu Bình bỗng cảm nhận được điều gì đó, lập tức nhìn lên trời cao.Chỉ thấy một đám người tu hành tránh ở không trung đằng xa, cẩn thận quan sáttình huống thiên kiếp.Liễu Bình lắc đầu, lười đi quản bọn họ.Thậm chí hắn không cần động nào cũng biết rõ chút tâm tư ấy của người tuhành.Đơn giản là thu thập tình báo, thuận tiện xem có thể lôi kéo làm quen haykhông.Nếu có thể tiếp cận -- Về sau hành tẩu thiên hạ thì có thể nói một câu: “Ta chínhlà bằng hữu của Liễu Bình và Huyết Vũ tiên tử."Những gười tu hành thích cách này nhất.Từng kiếp lôi chói lọi rơi xuống, bị Huyết Vũ huy quyền đánh bay.Á đứng ở giữa không trung, thậm chí không muốn trốn tránh, chỉ lựa chọn cứngphó cứng mà đối kháng thiên kiếp.Chừng mười lăm phút sau.Thiên kiếp tan đi.Huyết Vũ lơ lửng ở giữa không trung, ả nhắm mắt lại, lẳng lặng cảm nhận pháplực tăng trưởng sau khi tăng lên Kim Đan."Chúc mừng, ta thấy có vẻ ngươi không bị tổn thương gì."Liễu Bình bay lên trước và cười nói.Hắn tùy tiện vung tay lên, hư không sinh ra từng dao động linh áp, quạt chotoàn bộ đám người tu hành trên trời đang muốn bay qua hàn huyên văng ngượcra ngoài, không thấy đâu nữa.Huyết Vũ bỗng mở miệng nói: “Liễu huynh, hình như ta thức tỉnh thần thôngrồi.""Thần thông?"Liễu Bình có chút kinh ngạc."Đúng vậy, một loại thần thông rất kỳ quái..."Huyết Vũ đưa tay kéo một cái, rút ra một cây gậy trúc màu xanh biếc thật dài.Liễu Bình nhìn lại cây trúc kia, chỉ thấy trên thân trúc khắc đầy phù văn thiênnhiên, vừa nhìn thì biết ngay đó là sức mạnh tự nhiên hiện hóa ra từ pháp tắcthiên địa."Có thể thức tỉnh thần thông là tình huống thực hiếm thấy, ta cũng không biếtthần thông của ngươi là cái gì –– Nó dùng như thế nào?"ễLiễu Bình hỏi.Huyết Vũ vung cây gậy trúc lên, phía cuối gây trúc lập tức có một trường tuyếnmàu xanh biếc bay ra, hoàn toàn đi vào hư không.Xem dáng vẻ của ả thì giống như đang câu cá.."Nó sẽ cảm ứng được rất nhiều chuyện đang xảy ra trên thế gian, nếu có việcbất bình thì sẽ câu lấy kẻ làm ác, sau đó --"Huyết Vũ dùng sức kéo cây gậy trúc một cái.Chỉ thấy một đầu khác của gậy trúc bỗng nâng lên cao, trường tuyến màu xanhbiếc liên kết với một đại hán hung ác cầm khảm đạo trong tay.Lúc gã bị câu lên, còn múa may khảm đao, cười dữ tợn và nói: “Ngươi khôngtheo ta thì ta sẽ giết nhi tử ngươi.""..."Liễu Bình."..."Huyết Vũ.Đại hán hung ác bỗng phản ứng lại, nhìn khắp chung quanh, chỉ thấy nơi này làhư không bên ngoài vách đá vạn trường.Sắc mặt gã biến đổi, nhịn không được kêu lên: “Đây là chuyện gì? Từ từ, cácngươi là tiên ––"Lời còn chưa dứt.Huyết Vũ vung mạnh tay áo.Đại hán lập tức bị đánh bay ra ngoài, phát ra một tiếng kêu thảm thiết thật dàirồi ngã xuống vực sâu."Công đức tới tay."Huyết Vũ mang theo một tia đắc ý mà nói.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Dãy núi.Trên đỉnh núi cao liên miên phập phồng ít dấu chân người.Trên một vách đá gấp ghềnh trơ trọi, một hang động được những dốc đá vònquanh, kỳ hoa dị thảo nở rộ bao phủ.Trong hang động.Liễu Bình khoanh chân mà ngồi, hắn phất tay tung ra pháp quyết, làm từng linhlực đánh vào đan lộ cách đó không xa, tiếp tục luyện chế một lò đan dược.Sau khi trở thành Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể, cảm ngộ của hắn đối vớiThiên Đạo rõ ràng đã hoàn toàn bất đồng.Người tu hành theo đuổi thành tiền, muốn nhảy khỏi sự khống chế của tam giớingũ hành.Hiện tại, bản thân hắn đã trở thành tam giới ngũ hành.Lấy loại tầm nhìn siêu cao này để đi xem kỹ lại toàn bộ quá trình tu hành, LiễuBình phát hiện nếu hắn muốn lấy thân thể phàm nhân tiếp tục đột phá thì quảthực là dễ như trở bàn tay.Hắn mở mắt ra, cảm thấy hơi đáng tiếc.Hắn vượt qua phạm trù chúng sinh, yêu cầu một cách trưởng thành ở trình độcàng cao, đã không thể tu hành theo kiểu của người tu hành-- Nhưng làm chútchuyện cho người tu hành vẫn được."Khai!"Hắn quát một tiếng.Đan lô lập tức mở ra, tỏa ra một thanh hướng xuất trần.Đôi tay Liễu Bình không ngừng biến hóa pháp quyết, chung quanh đan lô lậptức hiện ra càng nhiều ngọn lửa.Đây là bước cuối cùng, cũng là bước mấu chốt nhất.Lò đan dược này có thể luyện thành công hay không, có thể luyện thành mấyphẩm thì phải xem ở bước này.Lúc này một bóng dáng yểu điệu xuất hiện ở cửa hang động.Là tà ma -- Hoặc dựa theo thân phận sau khi nó chuyển thế, nó đã là nữ tử nhânloại, thậm chí còn có đạo hào -- Là Huyết Vũ tiên tử.Khi ả phát hiện Liễu Bình đang luyện đan thì không lên tiếng, chỉ yên lặng đitới, ngồi xuống bên cạnh Liễu Bình."Bên người tiến triển thể nào rồi?"Liễu Bình chủ động hỏi.ể ế"Đun nước, chặt củi cho goá bụa dưới chân núi, dùng Tiểu Linh Vũ Quyết tướitiêu đồng ruộng, giết một con lợn rừng ý đồ tiến vào trong thôn."Á nói."Nói như vậy là đã tích góp được thêm một ít công đức."Liễu Bình khen ngợi."Tác dụng của công đức là cái gì?"Nàng hỏi."Có công đức thì có pháp môn không giống người thường, có thể đạt được cảmứng thiên địa vào thời điểm đột phá, nói không chừng có thể đột nhiên sinh ramột ít thần thông không tồi."Liễu Bình nói.Nữ tử yên lặng gật đầu.Tuy rằng ả có được ký ức về vô số pháp môn và chiếu số, nhưng dù sao cũng làtri thức cứng nhắc, nếu có người đứng một bên chỉ dẫn và giải thích thì sẽ lýgiải càng thấu triệt, nắm giữ cũng càng nhanh."Đan dược đã xong rồi."Liễu Bình vung tay lên, trong đan lô bay ra mấy chục viên đan dược tỏa ra vầngsáng nhàn nhạt, nhẹ nhàng lơ lửng trước mặt hắn.Hắn lấy ra một viên, đưa cho Huyết Vũ và nói: “Đan này sẽ cung cấp cho ngươiđầy đủ linh lực, bắt đầu đột phá đi.""Được."Huyết Vũ vui vẻ nói.Ả lập tức uống đan dược vào, nhắm mắt lại, yên lặng vận linh lực thôi hóa dượclực.Chỉ chốc lát sau.Trên bầu trời bên ngoài truyền đến từng tiếng sấm vang rền, cuồng phong nổilên chung quanh.Huyết Vũ mở to mắt, nói: “Ta đi độ kiếp.""Đi đi, ta ở bên cạnh bảo hộ."Liễu Bình nói.Huyết Vũ gật gật đầu, bay ra khỏi động phủ, đón lội quang đầy trời mà lẳnglặng chờ đợi.Liễu Bình cũng bay ra, đúng rất xa ở ngoài phạm vi thiên kiếp, nhìn từng lôi cầukia giáng xuống nữ tử.Trận thiên kiếp này sẽ không kéo dài lâu lắm.- - Trúc Cơ đến Kim Đan cũng rấtđơn giản.ắ ắHắn luôn giúp ả, hơn nữa có lẽ sức mạnh Cửu U và tà ma trên người hắn cũngcó thể làm ả sinh ra một chút tin cậy.Nếu không thì ả sẽ không nghe lời mà đi tích góp công đức.Liễu Bình bỗng cảm nhận được điều gì đó, lập tức nhìn lên trời cao.Chỉ thấy một đám người tu hành tránh ở không trung đằng xa, cẩn thận quan sáttình huống thiên kiếp.Liễu Bình lắc đầu, lười đi quản bọn họ.Thậm chí hắn không cần động nào cũng biết rõ chút tâm tư ấy của người tuhành.Đơn giản là thu thập tình báo, thuận tiện xem có thể lôi kéo làm quen haykhông.Nếu có thể tiếp cận -- Về sau hành tẩu thiên hạ thì có thể nói một câu: “Ta chínhlà bằng hữu của Liễu Bình và Huyết Vũ tiên tử."Những gười tu hành thích cách này nhất.Từng kiếp lôi chói lọi rơi xuống, bị Huyết Vũ huy quyền đánh bay.Á đứng ở giữa không trung, thậm chí không muốn trốn tránh, chỉ lựa chọn cứngphó cứng mà đối kháng thiên kiếp.Chừng mười lăm phút sau.Thiên kiếp tan đi.Huyết Vũ lơ lửng ở giữa không trung, ả nhắm mắt lại, lẳng lặng cảm nhận pháplực tăng trưởng sau khi tăng lên Kim Đan."Chúc mừng, ta thấy có vẻ ngươi không bị tổn thương gì."Liễu Bình bay lên trước và cười nói.Hắn tùy tiện vung tay lên, hư không sinh ra từng dao động linh áp, quạt chotoàn bộ đám người tu hành trên trời đang muốn bay qua hàn huyên văng ngượcra ngoài, không thấy đâu nữa.Huyết Vũ bỗng mở miệng nói: “Liễu huynh, hình như ta thức tỉnh thần thôngrồi.""Thần thông?"Liễu Bình có chút kinh ngạc."Đúng vậy, một loại thần thông rất kỳ quái..."Huyết Vũ đưa tay kéo một cái, rút ra một cây gậy trúc màu xanh biếc thật dài.Liễu Bình nhìn lại cây trúc kia, chỉ thấy trên thân trúc khắc đầy phù văn thiênnhiên, vừa nhìn thì biết ngay đó là sức mạnh tự nhiên hiện hóa ra từ pháp tắcthiên địa."Có thể thức tỉnh thần thông là tình huống thực hiếm thấy, ta cũng không biếtthần thông của ngươi là cái gì –– Nó dùng như thế nào?"ễLiễu Bình hỏi.Huyết Vũ vung cây gậy trúc lên, phía cuối gây trúc lập tức có một trường tuyếnmàu xanh biếc bay ra, hoàn toàn đi vào hư không.Xem dáng vẻ của ả thì giống như đang câu cá.."Nó sẽ cảm ứng được rất nhiều chuyện đang xảy ra trên thế gian, nếu có việcbất bình thì sẽ câu lấy kẻ làm ác, sau đó --"Huyết Vũ dùng sức kéo cây gậy trúc một cái.Chỉ thấy một đầu khác của gậy trúc bỗng nâng lên cao, trường tuyến màu xanhbiếc liên kết với một đại hán hung ác cầm khảm đạo trong tay.Lúc gã bị câu lên, còn múa may khảm đao, cười dữ tợn và nói: “Ngươi khôngtheo ta thì ta sẽ giết nhi tử ngươi.""..."Liễu Bình."..."Huyết Vũ.Đại hán hung ác bỗng phản ứng lại, nhìn khắp chung quanh, chỉ thấy nơi này làhư không bên ngoài vách đá vạn trường.Sắc mặt gã biến đổi, nhịn không được kêu lên: “Đây là chuyện gì? Từ từ, cácngươi là tiên ––"Lời còn chưa dứt.Huyết Vũ vung mạnh tay áo.Đại hán lập tức bị đánh bay ra ngoài, phát ra một tiếng kêu thảm thiết thật dàirồi ngã xuống vực sâu."Công đức tới tay."Huyết Vũ mang theo một tia đắc ý mà nói.