"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 1222: Ngôi chợ đổ nát (1)
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Một ánh lưu quang xuyên qua phía chân trời, dừng lại trong một mảnh phế tích.Liễu Bình và Trĩ Thiên Nữ hiện thân."Đây là nơi nào?"Liễu Bình hỏi."Ta cũng không biết, đây là tuyến thế giới lấy ra từ một quả trái cây, ta có rấtnhiều thứ như thế này."Trĩ Thiên Nữ cười nói.Liễu Bình nhìn ra chung quanh.Chỉ thấy trên đường phố trải đầy đá vụn, có vài hắc ảnh lẻ tẻ đang đứng.Ở nơi xa hơn có âm thanh náo nhiệt truyền đến.Hình như nơi này là một ngôi chợ.Trĩ Thiên Nữ đi đến góc đường, đặt rổ xuống mặt đất rồi dựa vào tường mà ngồixuống.- - Xem dáng vẻ của ả như muốn bày quán ở chỗ này.Liễu Bình nhìn những trái cây đủ mọi màu sắc trong rổ, hỏi: “Người tình buônbán?""Ta bị cầm tù đã quá lâu, năng lực của ta lại không thể thu lấy tài phú, có câunói gì đấy, không có tiền thì một bước cũng khó đi?"Trĩ Thiên Nữ nói."Đúng thế, ta cũng không có tiền."Liễu Bình nói.Lúc này một hắc ảnh từ từ đi đến trước mặt hai người, chỉ vào những trái câytrong rổ và hỏi: “Chúng bán thế nào?"Trĩ Thiên Nữ nhìn về phía Liễu Bình.Liễu Bình đánh giá đối phương và nói: “Đổi tình báo, hoặc là đổi một lộ tuyếnđi đến, bán lấy tiền cũng được."-- Hắc ảnh khẳng định là một loại thuật pháp, dùng để ẩn đi dáng vẻ vốn có củagã nhằm che giấu thân phận."Ngươi muốn lộ tuyến về cái gì?"Hắc ảnh hỏi."Làm sao để mau chóng đến được nơi sâu nhất của Vĩnh Dạ."Liễu Bình nói.Hắc ảnh lắc đầu, xoay người muốn đi."Không được gì cả, có vậy thôi cũng không biết mà dám chạy ra buôn bán?"ấTrĩ Thiên Nữ bất mãn nói.Hắc ảnh đứng lại.Gã chậm rãi quay đầu và nói: “Ngươi lặp lại lần nữa xem?"Trĩ Thiên Nữ giật mình, cứ như không thích ứng có người nói chuyện với mìnhnhư vậy.Giây tiếp theo.Ả mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Ngươi nhìn thật đáng sợ."Bang! Một tiếng động nhỏ vang lên.Căn bản không ai thấy rõ ả ra tay như thế nào -- Tóm lại.Hắc ảnh kia biến mất.Trong rổ lại có thêm một trái cây đỏ rực."Không vội, so với tán loạn khắp nơi như ruồi bọ không đầu, không bằng cứlàm buôn bán ở chỗ này, sẽ có người biết được tình báo có liên quan thôi."Trĩ Thiên Nữ quay đầu nhìn về phía Liễu Bình và nói.Liễu Bình nói: “Giết người như vậy... Không tốt lắm đâu.""Vừa rồi hắn nghĩ đến dáng vẻ không mặc quần áo của ta, còn đang nghĩ cáchdung hợp với thế giới của ta như thế nào."Trĩ Thiên Nữ nói."Không thể vì chuyện này mà ăn người."Liễu Bình nói."Ngươi nên hiểu rõ, tồn tại là ăn hoặc bị ăn, mọi phương diện đều là như thế,không thấy rõ điểm này đều là son dương."Trĩ Thiên Nữ nói."Ta chỉ cảm thấy không tới mức đó, khiển trách một chút là được."Liễu Bình nhún vai và nói.Trĩ Thiên Nữ hì hì cười, lấy ra một trái cây đã hư từ trong rổ, nhẹ giọng thìthầm: “Hóa."Một tiếng động nhỏ vang lên, trái cây hóa thành thẻ bài."Trước đó người đã tiêu hao khá nhiều khi chiến đấu ở lồng giam, thẻ bài nàycho ngươi để bổ sung."Ả nhét thẻ bài vào tay Liễu Bình.Trước mắt Liễu Bình lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Trái cây thếgiới (Đã tử vong).""Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thổ này đã tử vong, đã tiến hành xử lý giữ tươi bằngphương thức thẻ bài hóa', để ngươi có thể hấp thu pháp tắc trong đó vào bất cứlúc nào."ễ ể ấ ề ầ ấLiễu Bình thở dài, chỉ có thể yên lặng nhận lấy.- - Nữ sĩ Huyền Bí cần hấp thusức mạnh pháp tắc.Trĩ Thiên Nữ đã là đồng bọn, căn bản không cần làm ra vẻ nên hắn trực tiếpnhận lấy thẻ bài này."Cảm tạ."Liễu Bình tiếp nhận thẻ bài, quan sát chung quanh rồi nói: “Đi thôi, bán đồ vậtnhư vậy không biết phải bán đến khi nào, chúng ta tìm kiếm một chút, trong chợhẳn sẽ có nơi trao đổi tình báo."Trĩ Thiên Nữ nói: “Ngươi đi tìm đi -- Ta vẫn quen bày quán, thuận tiện hưởngthụ cảm giác tự do một chút."Ả lại cầm lấy mấy trái cây, thẻ bài hóa xong rồi giao cho Liễu Bình, sau đó dựavào tường mà ngồi, đầy mặt thích ý.Liễu Bình cũng không ép ả, hẹn trước là mấy giờ sau sẽ hội họp ở chỗ này, sauđó hắn đi dọc theo đường phố tìm nơi trao đổi tình báo.Trĩ Thiên Nữ nhìn hắn dần dần đi xa, trên mặt dần chất đầy ý cười.Thật ra từ khi sống lại tới nay, ả mơ hồ có thể cảm nhận được một sức mạnh vậnmệnh vô cùng cường đại đang ràng buộc ả và đối phương lại với nhau."Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu... Thật chán ghét, may mà hắn cũng khôngphải loại người một hai phải quản thúc ta."Trĩ Thiên Nữ nhẹ giọng khẽ hát.Liễu Bình không phải người cái gì cũng phải quản, nhìn cũng không phải thểloại đáng ghét muốn cưỡng bách mình làm việc.Hắn không phải loại người nào mà ả chán ghét.Nếu hắn không ở nơi này, ả có thể vừa bày quán vừa giết người.Ả lấy ra một trái cây từ trong rổ, chậm rãi ăn, vừa ăn vừa cười nói: “Vừa rồingười muốn ăn ta, hiện tại lại thành ta ăn ngươi, thích không?"Trái cây không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết và cầu xin, lại bị nàng ăntừng ngụm từng ngụm sạch sẽ.Tiếng kêu thảm thiết khiến cho những hắc ảnh khác trên đường phố chú ý.Vài hắc ảnh lặng lẽ bay tới, nhìn chăm chú vào rổ trái cây của Trĩ Thiên Nữ."Con ả này đang bán trái cây thế giới..."Có người nhẹ nhàng nói.Trĩ Thiên Nữ cười rộ lên, nói: “Đúng vậy, các ngươi muốn mua một tráikhông?""Ngươi không có cả thuật pháp che đậy thân thể, là lần đầu tiên đến đây đúngkhông."Một hắc ảnh hỏi.ầ ầ ế"Đúng vậy, ta đã thật lâu không đi ra, thật sự là lần đầu tiến tới nơi này."Trĩ Thiên Nữ thừa nhận."Tên mới tới, nếu muốn buôn bán ở chỗ này thì phải giao phí."Hắc ảnh không có ý tốt mà nói."Giao phí?"Trĩ Thiên Nữ lộ ra vẻ mặt suy tư, lẩm bẩm nói: “Đáng tiếc ta không có tiền.""Trái cây của ngươi có thể dùng để trừ phí."Hắc ảnh nói."Giao cho ai?"Trĩ Thiên Nữ hỏi."Chúng ta."Hắc ảnh nói."Như vậy à, ta có một chủ ý khác."Trĩ Thiên Nữ đánh giá bọn họ, sau đó vui vẻ nói."Chủ ý gì?"Hắc ảnh hỏi."Giết hết các ngươi, như vậy thì không ai đoại trái cây của ta."Trĩ Thiên Nữ nói.Những hắc ảnh đó cũng làm ra tư thế đề phòng.Một hắc ảnh trong đó nói: “Đừng có ngây thơ, nơi này do toàn bộ tổ chức củachúng ta thống nhất quản lý, ngươi muốn ra tay thì kết cục duy nhất là bị tổchức của chúng ta bao vây tiễu trừ, khuyên người ngoan ngoãn giao trái cây trêntay ra, như vậy mới có thể sống sót."Trĩ Thiên Nữ lắp bắp kinh hãi, vội vàng hỏi: “Các ngươi còn có tổ chức?""Đương nhiên, trong Vĩnh Dạ không ngừng xảy ra các loại chiến loạn, chỉ cóchúng ta mới có thực lực sáng lập một nơi có thể giao dịch ở chỗ này."Hắc ảnh nói."Các ngươi nhất định có rất nhiều người."Trĩ Thiên Nữ nói."Ít nói nhảm, xông lên, cướp hết trái cây của ả lại đây."Hắc ảnh chỉ huy.Vài hắc ảnh xông lên phía trước.Đôi mắt Trĩ Thiên Nữ tỏa sáng, xoa xoa tay và nói: “Vậy thì ta sẽ có thật nhiềutrái cây...."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Một ánh lưu quang xuyên qua phía chân trời, dừng lại trong một mảnh phế tích.Liễu Bình và Trĩ Thiên Nữ hiện thân."Đây là nơi nào?"Liễu Bình hỏi."Ta cũng không biết, đây là tuyến thế giới lấy ra từ một quả trái cây, ta có rấtnhiều thứ như thế này."Trĩ Thiên Nữ cười nói.Liễu Bình nhìn ra chung quanh.Chỉ thấy trên đường phố trải đầy đá vụn, có vài hắc ảnh lẻ tẻ đang đứng.Ở nơi xa hơn có âm thanh náo nhiệt truyền đến.Hình như nơi này là một ngôi chợ.Trĩ Thiên Nữ đi đến góc đường, đặt rổ xuống mặt đất rồi dựa vào tường mà ngồixuống.- - Xem dáng vẻ của ả như muốn bày quán ở chỗ này.Liễu Bình nhìn những trái cây đủ mọi màu sắc trong rổ, hỏi: “Người tình buônbán?""Ta bị cầm tù đã quá lâu, năng lực của ta lại không thể thu lấy tài phú, có câunói gì đấy, không có tiền thì một bước cũng khó đi?"Trĩ Thiên Nữ nói."Đúng thế, ta cũng không có tiền."Liễu Bình nói.Lúc này một hắc ảnh từ từ đi đến trước mặt hai người, chỉ vào những trái câytrong rổ và hỏi: “Chúng bán thế nào?"Trĩ Thiên Nữ nhìn về phía Liễu Bình.Liễu Bình đánh giá đối phương và nói: “Đổi tình báo, hoặc là đổi một lộ tuyếnđi đến, bán lấy tiền cũng được."-- Hắc ảnh khẳng định là một loại thuật pháp, dùng để ẩn đi dáng vẻ vốn có củagã nhằm che giấu thân phận."Ngươi muốn lộ tuyến về cái gì?"Hắc ảnh hỏi."Làm sao để mau chóng đến được nơi sâu nhất của Vĩnh Dạ."Liễu Bình nói.Hắc ảnh lắc đầu, xoay người muốn đi."Không được gì cả, có vậy thôi cũng không biết mà dám chạy ra buôn bán?"ấTrĩ Thiên Nữ bất mãn nói.Hắc ảnh đứng lại.Gã chậm rãi quay đầu và nói: “Ngươi lặp lại lần nữa xem?"Trĩ Thiên Nữ giật mình, cứ như không thích ứng có người nói chuyện với mìnhnhư vậy.Giây tiếp theo.Ả mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Ngươi nhìn thật đáng sợ."Bang! Một tiếng động nhỏ vang lên.Căn bản không ai thấy rõ ả ra tay như thế nào -- Tóm lại.Hắc ảnh kia biến mất.Trong rổ lại có thêm một trái cây đỏ rực."Không vội, so với tán loạn khắp nơi như ruồi bọ không đầu, không bằng cứlàm buôn bán ở chỗ này, sẽ có người biết được tình báo có liên quan thôi."Trĩ Thiên Nữ quay đầu nhìn về phía Liễu Bình và nói.Liễu Bình nói: “Giết người như vậy... Không tốt lắm đâu.""Vừa rồi hắn nghĩ đến dáng vẻ không mặc quần áo của ta, còn đang nghĩ cáchdung hợp với thế giới của ta như thế nào."Trĩ Thiên Nữ nói."Không thể vì chuyện này mà ăn người."Liễu Bình nói."Ngươi nên hiểu rõ, tồn tại là ăn hoặc bị ăn, mọi phương diện đều là như thế,không thấy rõ điểm này đều là son dương."Trĩ Thiên Nữ nói."Ta chỉ cảm thấy không tới mức đó, khiển trách một chút là được."Liễu Bình nhún vai và nói.Trĩ Thiên Nữ hì hì cười, lấy ra một trái cây đã hư từ trong rổ, nhẹ giọng thìthầm: “Hóa."Một tiếng động nhỏ vang lên, trái cây hóa thành thẻ bài."Trước đó người đã tiêu hao khá nhiều khi chiến đấu ở lồng giam, thẻ bài nàycho ngươi để bổ sung."Ả nhét thẻ bài vào tay Liễu Bình.Trước mắt Liễu Bình lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Trái cây thếgiới (Đã tử vong).""Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thổ này đã tử vong, đã tiến hành xử lý giữ tươi bằngphương thức thẻ bài hóa', để ngươi có thể hấp thu pháp tắc trong đó vào bất cứlúc nào."ễ ể ấ ề ầ ấLiễu Bình thở dài, chỉ có thể yên lặng nhận lấy.- - Nữ sĩ Huyền Bí cần hấp thusức mạnh pháp tắc.Trĩ Thiên Nữ đã là đồng bọn, căn bản không cần làm ra vẻ nên hắn trực tiếpnhận lấy thẻ bài này."Cảm tạ."Liễu Bình tiếp nhận thẻ bài, quan sát chung quanh rồi nói: “Đi thôi, bán đồ vậtnhư vậy không biết phải bán đến khi nào, chúng ta tìm kiếm một chút, trong chợhẳn sẽ có nơi trao đổi tình báo."Trĩ Thiên Nữ nói: “Ngươi đi tìm đi -- Ta vẫn quen bày quán, thuận tiện hưởngthụ cảm giác tự do một chút."Ả lại cầm lấy mấy trái cây, thẻ bài hóa xong rồi giao cho Liễu Bình, sau đó dựavào tường mà ngồi, đầy mặt thích ý.Liễu Bình cũng không ép ả, hẹn trước là mấy giờ sau sẽ hội họp ở chỗ này, sauđó hắn đi dọc theo đường phố tìm nơi trao đổi tình báo.Trĩ Thiên Nữ nhìn hắn dần dần đi xa, trên mặt dần chất đầy ý cười.Thật ra từ khi sống lại tới nay, ả mơ hồ có thể cảm nhận được một sức mạnh vậnmệnh vô cùng cường đại đang ràng buộc ả và đối phương lại với nhau."Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu... Thật chán ghét, may mà hắn cũng khôngphải loại người một hai phải quản thúc ta."Trĩ Thiên Nữ nhẹ giọng khẽ hát.Liễu Bình không phải người cái gì cũng phải quản, nhìn cũng không phải thểloại đáng ghét muốn cưỡng bách mình làm việc.Hắn không phải loại người nào mà ả chán ghét.Nếu hắn không ở nơi này, ả có thể vừa bày quán vừa giết người.Ả lấy ra một trái cây từ trong rổ, chậm rãi ăn, vừa ăn vừa cười nói: “Vừa rồingười muốn ăn ta, hiện tại lại thành ta ăn ngươi, thích không?"Trái cây không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết và cầu xin, lại bị nàng ăntừng ngụm từng ngụm sạch sẽ.Tiếng kêu thảm thiết khiến cho những hắc ảnh khác trên đường phố chú ý.Vài hắc ảnh lặng lẽ bay tới, nhìn chăm chú vào rổ trái cây của Trĩ Thiên Nữ."Con ả này đang bán trái cây thế giới..."Có người nhẹ nhàng nói.Trĩ Thiên Nữ cười rộ lên, nói: “Đúng vậy, các ngươi muốn mua một tráikhông?""Ngươi không có cả thuật pháp che đậy thân thể, là lần đầu tiên đến đây đúngkhông."Một hắc ảnh hỏi.ầ ầ ế"Đúng vậy, ta đã thật lâu không đi ra, thật sự là lần đầu tiến tới nơi này."Trĩ Thiên Nữ thừa nhận."Tên mới tới, nếu muốn buôn bán ở chỗ này thì phải giao phí."Hắc ảnh không có ý tốt mà nói."Giao phí?"Trĩ Thiên Nữ lộ ra vẻ mặt suy tư, lẩm bẩm nói: “Đáng tiếc ta không có tiền.""Trái cây của ngươi có thể dùng để trừ phí."Hắc ảnh nói."Giao cho ai?"Trĩ Thiên Nữ hỏi."Chúng ta."Hắc ảnh nói."Như vậy à, ta có một chủ ý khác."Trĩ Thiên Nữ đánh giá bọn họ, sau đó vui vẻ nói."Chủ ý gì?"Hắc ảnh hỏi."Giết hết các ngươi, như vậy thì không ai đoại trái cây của ta."Trĩ Thiên Nữ nói.Những hắc ảnh đó cũng làm ra tư thế đề phòng.Một hắc ảnh trong đó nói: “Đừng có ngây thơ, nơi này do toàn bộ tổ chức củachúng ta thống nhất quản lý, ngươi muốn ra tay thì kết cục duy nhất là bị tổchức của chúng ta bao vây tiễu trừ, khuyên người ngoan ngoãn giao trái cây trêntay ra, như vậy mới có thể sống sót."Trĩ Thiên Nữ lắp bắp kinh hãi, vội vàng hỏi: “Các ngươi còn có tổ chức?""Đương nhiên, trong Vĩnh Dạ không ngừng xảy ra các loại chiến loạn, chỉ cóchúng ta mới có thực lực sáng lập một nơi có thể giao dịch ở chỗ này."Hắc ảnh nói."Các ngươi nhất định có rất nhiều người."Trĩ Thiên Nữ nói."Ít nói nhảm, xông lên, cướp hết trái cây của ả lại đây."Hắc ảnh chỉ huy.Vài hắc ảnh xông lên phía trước.Đôi mắt Trĩ Thiên Nữ tỏa sáng, xoa xoa tay và nói: “Vậy thì ta sẽ có thật nhiềutrái cây...."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Một ánh lưu quang xuyên qua phía chân trời, dừng lại trong một mảnh phế tích.Liễu Bình và Trĩ Thiên Nữ hiện thân."Đây là nơi nào?"Liễu Bình hỏi."Ta cũng không biết, đây là tuyến thế giới lấy ra từ một quả trái cây, ta có rấtnhiều thứ như thế này."Trĩ Thiên Nữ cười nói.Liễu Bình nhìn ra chung quanh.Chỉ thấy trên đường phố trải đầy đá vụn, có vài hắc ảnh lẻ tẻ đang đứng.Ở nơi xa hơn có âm thanh náo nhiệt truyền đến.Hình như nơi này là một ngôi chợ.Trĩ Thiên Nữ đi đến góc đường, đặt rổ xuống mặt đất rồi dựa vào tường mà ngồixuống.- - Xem dáng vẻ của ả như muốn bày quán ở chỗ này.Liễu Bình nhìn những trái cây đủ mọi màu sắc trong rổ, hỏi: “Người tình buônbán?""Ta bị cầm tù đã quá lâu, năng lực của ta lại không thể thu lấy tài phú, có câunói gì đấy, không có tiền thì một bước cũng khó đi?"Trĩ Thiên Nữ nói."Đúng thế, ta cũng không có tiền."Liễu Bình nói.Lúc này một hắc ảnh từ từ đi đến trước mặt hai người, chỉ vào những trái câytrong rổ và hỏi: “Chúng bán thế nào?"Trĩ Thiên Nữ nhìn về phía Liễu Bình.Liễu Bình đánh giá đối phương và nói: “Đổi tình báo, hoặc là đổi một lộ tuyếnđi đến, bán lấy tiền cũng được."-- Hắc ảnh khẳng định là một loại thuật pháp, dùng để ẩn đi dáng vẻ vốn có củagã nhằm che giấu thân phận."Ngươi muốn lộ tuyến về cái gì?"Hắc ảnh hỏi."Làm sao để mau chóng đến được nơi sâu nhất của Vĩnh Dạ."Liễu Bình nói.Hắc ảnh lắc đầu, xoay người muốn đi."Không được gì cả, có vậy thôi cũng không biết mà dám chạy ra buôn bán?"ấTrĩ Thiên Nữ bất mãn nói.Hắc ảnh đứng lại.Gã chậm rãi quay đầu và nói: “Ngươi lặp lại lần nữa xem?"Trĩ Thiên Nữ giật mình, cứ như không thích ứng có người nói chuyện với mìnhnhư vậy.Giây tiếp theo.Ả mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Ngươi nhìn thật đáng sợ."Bang! Một tiếng động nhỏ vang lên.Căn bản không ai thấy rõ ả ra tay như thế nào -- Tóm lại.Hắc ảnh kia biến mất.Trong rổ lại có thêm một trái cây đỏ rực."Không vội, so với tán loạn khắp nơi như ruồi bọ không đầu, không bằng cứlàm buôn bán ở chỗ này, sẽ có người biết được tình báo có liên quan thôi."Trĩ Thiên Nữ quay đầu nhìn về phía Liễu Bình và nói.Liễu Bình nói: “Giết người như vậy... Không tốt lắm đâu.""Vừa rồi hắn nghĩ đến dáng vẻ không mặc quần áo của ta, còn đang nghĩ cáchdung hợp với thế giới của ta như thế nào."Trĩ Thiên Nữ nói."Không thể vì chuyện này mà ăn người."Liễu Bình nói."Ngươi nên hiểu rõ, tồn tại là ăn hoặc bị ăn, mọi phương diện đều là như thế,không thấy rõ điểm này đều là son dương."Trĩ Thiên Nữ nói."Ta chỉ cảm thấy không tới mức đó, khiển trách một chút là được."Liễu Bình nhún vai và nói.Trĩ Thiên Nữ hì hì cười, lấy ra một trái cây đã hư từ trong rổ, nhẹ giọng thìthầm: “Hóa."Một tiếng động nhỏ vang lên, trái cây hóa thành thẻ bài."Trước đó người đã tiêu hao khá nhiều khi chiến đấu ở lồng giam, thẻ bài nàycho ngươi để bổ sung."Ả nhét thẻ bài vào tay Liễu Bình.Trước mắt Liễu Bình lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Trái cây thếgiới (Đã tử vong).""Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thổ này đã tử vong, đã tiến hành xử lý giữ tươi bằngphương thức thẻ bài hóa', để ngươi có thể hấp thu pháp tắc trong đó vào bất cứlúc nào."ễ ể ấ ề ầ ấLiễu Bình thở dài, chỉ có thể yên lặng nhận lấy.- - Nữ sĩ Huyền Bí cần hấp thusức mạnh pháp tắc.Trĩ Thiên Nữ đã là đồng bọn, căn bản không cần làm ra vẻ nên hắn trực tiếpnhận lấy thẻ bài này."Cảm tạ."Liễu Bình tiếp nhận thẻ bài, quan sát chung quanh rồi nói: “Đi thôi, bán đồ vậtnhư vậy không biết phải bán đến khi nào, chúng ta tìm kiếm một chút, trong chợhẳn sẽ có nơi trao đổi tình báo."Trĩ Thiên Nữ nói: “Ngươi đi tìm đi -- Ta vẫn quen bày quán, thuận tiện hưởngthụ cảm giác tự do một chút."Ả lại cầm lấy mấy trái cây, thẻ bài hóa xong rồi giao cho Liễu Bình, sau đó dựavào tường mà ngồi, đầy mặt thích ý.Liễu Bình cũng không ép ả, hẹn trước là mấy giờ sau sẽ hội họp ở chỗ này, sauđó hắn đi dọc theo đường phố tìm nơi trao đổi tình báo.Trĩ Thiên Nữ nhìn hắn dần dần đi xa, trên mặt dần chất đầy ý cười.Thật ra từ khi sống lại tới nay, ả mơ hồ có thể cảm nhận được một sức mạnh vậnmệnh vô cùng cường đại đang ràng buộc ả và đối phương lại với nhau."Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu... Thật chán ghét, may mà hắn cũng khôngphải loại người một hai phải quản thúc ta."Trĩ Thiên Nữ nhẹ giọng khẽ hát.Liễu Bình không phải người cái gì cũng phải quản, nhìn cũng không phải thểloại đáng ghét muốn cưỡng bách mình làm việc.Hắn không phải loại người nào mà ả chán ghét.Nếu hắn không ở nơi này, ả có thể vừa bày quán vừa giết người.Ả lấy ra một trái cây từ trong rổ, chậm rãi ăn, vừa ăn vừa cười nói: “Vừa rồingười muốn ăn ta, hiện tại lại thành ta ăn ngươi, thích không?"Trái cây không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết và cầu xin, lại bị nàng ăntừng ngụm từng ngụm sạch sẽ.Tiếng kêu thảm thiết khiến cho những hắc ảnh khác trên đường phố chú ý.Vài hắc ảnh lặng lẽ bay tới, nhìn chăm chú vào rổ trái cây của Trĩ Thiên Nữ."Con ả này đang bán trái cây thế giới..."Có người nhẹ nhàng nói.Trĩ Thiên Nữ cười rộ lên, nói: “Đúng vậy, các ngươi muốn mua một tráikhông?""Ngươi không có cả thuật pháp che đậy thân thể, là lần đầu tiên đến đây đúngkhông."Một hắc ảnh hỏi.ầ ầ ế"Đúng vậy, ta đã thật lâu không đi ra, thật sự là lần đầu tiến tới nơi này."Trĩ Thiên Nữ thừa nhận."Tên mới tới, nếu muốn buôn bán ở chỗ này thì phải giao phí."Hắc ảnh không có ý tốt mà nói."Giao phí?"Trĩ Thiên Nữ lộ ra vẻ mặt suy tư, lẩm bẩm nói: “Đáng tiếc ta không có tiền.""Trái cây của ngươi có thể dùng để trừ phí."Hắc ảnh nói."Giao cho ai?"Trĩ Thiên Nữ hỏi."Chúng ta."Hắc ảnh nói."Như vậy à, ta có một chủ ý khác."Trĩ Thiên Nữ đánh giá bọn họ, sau đó vui vẻ nói."Chủ ý gì?"Hắc ảnh hỏi."Giết hết các ngươi, như vậy thì không ai đoại trái cây của ta."Trĩ Thiên Nữ nói.Những hắc ảnh đó cũng làm ra tư thế đề phòng.Một hắc ảnh trong đó nói: “Đừng có ngây thơ, nơi này do toàn bộ tổ chức củachúng ta thống nhất quản lý, ngươi muốn ra tay thì kết cục duy nhất là bị tổchức của chúng ta bao vây tiễu trừ, khuyên người ngoan ngoãn giao trái cây trêntay ra, như vậy mới có thể sống sót."Trĩ Thiên Nữ lắp bắp kinh hãi, vội vàng hỏi: “Các ngươi còn có tổ chức?""Đương nhiên, trong Vĩnh Dạ không ngừng xảy ra các loại chiến loạn, chỉ cóchúng ta mới có thực lực sáng lập một nơi có thể giao dịch ở chỗ này."Hắc ảnh nói."Các ngươi nhất định có rất nhiều người."Trĩ Thiên Nữ nói."Ít nói nhảm, xông lên, cướp hết trái cây của ả lại đây."Hắc ảnh chỉ huy.Vài hắc ảnh xông lên phía trước.Đôi mắt Trĩ Thiên Nữ tỏa sáng, xoa xoa tay và nói: “Vậy thì ta sẽ có thật nhiềutrái cây...."