"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1226: Ta biết

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giây tiếp theo.Một thân thể phát sáng thật lớn lặng lẽ hiện lên trong hư không phía trên tế đàn.Nó cấu thành từ ánh hào quang thuần túy, vừa xuất hiện đã thả ra dao động sứcmạnh gần như vô tận, hiện hóa thành cuồng phong có thể thổi bay tất cả."Là ngươi sao? Đối tượng phải diệt trừ trong sự kiện lần này hẳn là ngươi."Nó quan sát Liễu Bình và nói."Hình như là ta."Liễu Bình nắm lấy chuối đao và đáp."Thật tốt quá."Bóng dáng ánh sáng thật lớn kia nói."?"Liễu Bình."Dựa theo ước định, ta sẽ tuyên bố người đã chết tại đây.""Sau đó thì sao?""Kết thúc.""Kết thúc?”."Đúng vậy, chẳng lẽ ngươi muốn đánh với ta một trận? Vậy không phù hợp vớilợi ích của người và ta.”."Nhưng ta nghe nói bọn họ mời ngươi --”."A, đúng vậy, ta đã biết chuyện lần này thực phiền phức, đánh lên thì khó phânthắng bại, cho nên người chia cho ta năm phần những tài bảo thu hoạch được thìchúng ta kết thúc như vậy luôn, thế nào?""... Vậy cũng được à?"Liễu Bình nhún vai và nói."Đương nhiên, sức mạnh bói toán của ta mạnh hơn bọn chúng quá nhiều, chonên ta có thể biết rõ, lúc người xuất hiện ở chỗ này thì bọn chúng đều chếtsạch."Tôn tại ánh sáng thật lớn kia nói."Cho nên ngươi không đánh với ta?"Liễu Bình hỏi lại."Bọn họ đều chết sạch, hiểu không hả? Vì sao ta phải bán mạng vì người chết?Vậy sẽ tổn hại tôn nghiêm của ta -- Mau, chúng ta chia tiền đi, hả? Nơi này còncó một linh hồn, thật là thất sách, không thể để tin tức lộ ra được."ồ ồTồn tại thật lớn kia thả ra một tia sáng đánh vào linh hồn thương nhân tình báo.Linh hồn lập tức biến mất đi."Chia tiền, giản tán, làm nhanh lên."Tồn tại ánh sáng kia nói."..."Liễu Bình.Hắn cảm thấy không còn lời nào để nói, nhưng nếu không cần đánh nhau thìcũng không sao cả."Ta có thể đưa hết cho người, nhưng ta muốn hỏi thăm người một chút –– Thôi,chúng ta cứ chia tiền đi."Liễu Bình nói được một nửa thì lắc lắc đầu.Cái tên này không đáng tin đến thế, hắn vẫn nên tìm người khác hỏi cho chắchơn."Ngươi muốn hỏi cái gì? Vì tài bảo ở nơi này, ta có thể cho ngươi một ít đáp ánchính xác."Tồn tại ánh sáng nói."Biện pháp đi đến cuối Vĩnh Dạ–– Nghe này, đừng lừa gạt ta, ta có thể phânbiệt lời nói thật và nói dối, ngươi gạt ta thì chúng ta sẽ có chuyện không vuiđấy."Liễu Bình nói."Chuyện này à, ta biết."Tồn tại ánh sáng thật lớn nói."Ngươi biết?"Liễu Bình thở dài, sau đó bỗng dừng lại, lập tức ngẩng đầu nhìn lên.- - Đốiphương đang nói thật!"Để lại tài bảo thì ta sẽ nói cho ngươi đáp án của chuyện này."Tồn tại ánh sáng kia nói."Không thành vấn đề."Liễu Bình nói.“Vĩnh Dạ vô biên vô hạn, nhưng lại bị phân cách thành những không gian nhỏvô cùng kỳ quái."“Mỗi một không gian đều có pháp tắc và tồn tại cố định.""Những không gian đó là lồng giam.""Tùy tiện nhảy qua giữa các lồng giam là không thể đến được điểm cuối củaVĩnh Dạ.""-- Lại nói tiếp, người biết cuối Vĩnh Dạ ám chỉ cái gì không?"ồTồn tại ánh sáng thật lớn hỏi.Liễu Bình nói: “Không biết.""Cuối Vĩnh Dạ là điểm tối cao của Vĩnh Dạ, nó là một lồng giam đặc thù, tươngthông với Luyện Ngục, đến được nơi đó thì có thể tiến vào Luyện Ngục.""Vậy phải đi như thế nào?""Sức mạnh! Ngươi phải có được sức mạnh cực kỳ cường đại, Vĩnh Dạ sẽ tựđộng đánh dầu thực lực của ngươi, khi người càng mạnh thì tuyến thế giới xuấthiện chung quanh ngươi sẽ càng nhiều, chúng sẽ chỉ dẫn người leo lên lồnggiam càng cao, thẳng đến điểm cuối Vĩnh Dạ.""Sức mạnh...""Không sai, bên trong Luyện Ngục là một loại quy tắc khác, nhưng ở Vĩnh Dạ,cường giả đại diện cho tất cả, thủ hạ của ngươi cũng được tính là một phần thựclực của bản thân, cho nên người phải tăng thực lực của mình lên, cũng phải nỗlực thu gom thủ hạ.""Thì ra là thế, đa tạ, ta hiểu rồi."Liễu Bình thật tâm thật lòng mà nói.Tay áo hắn vừa chuyển, đã thả vô số những bảo vật ban đầu được bày trên tếđàn ra lần nữa.Tồn tại ánh sáng khổng lồ nhìn lướt qua, vừa lòng nói: “Tuy thiểu Long Minhthủy tinh kia, nhưng ta nhìn thấy cô bé bên cạnh người đã dùng nó, cho nên talấy mấy thứ này là được."Liễu Bình cảm thấy tính cách nó thật là tốt, cũng không tham lam, bí mật đưa racũng cực kỳ đáng giá, lập tức hỏi: “Còn không biết xưng hô các hạ như thếnào?""Xưng hô? Không cần, làm xong vụ này thì chúng ta sẽ không gặp lại."Tồn tại ánh sáng kia nói.Nó thả ra một tia sáng, thu hồi tất cả bảo vật lại, sau đó xông lên hư không, biếnmất tăm hơi.Liễu Bình đứng trước tế đàn, nhìn quanh trái phải.Nơi này đã không có gì đáng xem nữa, có thể đi trở về."Nghe thấy không? Phải mạnh lên mới có thể đến được điểm cuối Vĩnh Dạ."Andrea nói."Chủ thế giới của ta ở trong mộng, cũng không biết phải làm sao mới có thểmạnh lên."Liễu Bình thở dài và nói."Tìm ra Yana các nàng rồi sống lại, sức mạnh của ngươi sẽ trở lại.""Thật sao?"ế ắ ố ế"Không sai, các nàng đang thế giới hóa –– ngươi sắp có được hệ thống thế giớicủa mình rồi.""Được thôi."Liễu Bình nắm tay Andrea, duỗi tay đi chạm vào tuyến thế giới lơ lửng ở giữakhông trung kia.Bá –– Tuyến thế giới co rụt lại, lôi kéo hai người vào hư không, trong nháy mắtđã biến mất tăm hơi.Ngôi chợ đổ nát.Địa điểm tổng bộ của tổ chức kia.Trĩ Thiên Nữ còn chưa trở về.Dù sao nếu chiến đấu thì sẽ tiêu phí khá nhiều thời gian.Liễu Bình tránh đi chiến đấu, trở về trước một bước, cho nên muốn chọn thêmmột tuyến thế giới để xem thử."Chọn sợi nào?"Hắn hỏi."Tự người quyết định, dù sao phải chọn sợi có thể trở về."Andrea nói."Đã biết, ta chọn sợi này đi."Liễu Bình nâng tay lên, nhẹ nhàng đụng vào một tuyến thế giới màu lam sángngời.Bá –– Hắn và Andrea lại bị truyền tống rời đi lần nữa.Bọn họ vừa đi không bao lâu thì Trĩ Thiên Nữ đã xuất hiện trong phòng."Hả?"Cái mũi Trĩ Thiên Nữ giật giật, nhẹ nhàng nói: “Hình như bọn họ từng trở về...Sau đó lại đi một nơi khác."Á ngẩng đầu nhìn tuyến thế giới trôi nổi ở giữa không trung, dùng khăn trải bànchậm rãi chùi đi vết máu trên tay, lẩm bẩm nói: “Vậy ta cũng phải tăng nhanhtốc độ."Lau khô tay xong, ả lại bắt được một tuyến thế giới.Bá -- Á cũng biến mất tăm hơi.Ai ngờ ả vừa biến mất thì Liễu Bình và Andrea lại xuất hiện trong phòng lầnnữa."Không nghĩ chỉ là một nơi tập trung thi thể thôi."Liễu Bình nói."Đúng vậy, tổ chức này đúng là giết qua không ít tồn tại, nơi để thi thể kia thậtlàm người ta buồn nôn."ầAndrea rầu rĩ không vui mà nói

Giây tiếp theo.

Một thân thể phát sáng thật lớn lặng lẽ hiện lên trong hư không phía trên tế đàn.

Nó cấu thành từ ánh hào quang thuần túy, vừa xuất hiện đã thả ra dao động sức

mạnh gần như vô tận, hiện hóa thành cuồng phong có thể thổi bay tất cả.

"Là ngươi sao? Đối tượng phải diệt trừ trong sự kiện lần này hẳn là ngươi."

Nó quan sát Liễu Bình và nói.

"Hình như là ta."

Liễu Bình nắm lấy chuối đao và đáp.

"Thật tốt quá."

Bóng dáng ánh sáng thật lớn kia nói.

"?"

Liễu Bình.

"Dựa theo ước định, ta sẽ tuyên bố người đã chết tại đây."

"Sau đó thì sao?"

"Kết thúc."

"Kết thúc?”.

"Đúng vậy, chẳng lẽ ngươi muốn đánh với ta một trận? Vậy không phù hợp với

lợi ích của người và ta.”.

"Nhưng ta nghe nói bọn họ mời ngươi --”.

"A, đúng vậy, ta đã biết chuyện lần này thực phiền phức, đánh lên thì khó phân

thắng bại, cho nên người chia cho ta năm phần những tài bảo thu hoạch được thì

chúng ta kết thúc như vậy luôn, thế nào?"

"... Vậy cũng được à?"

Liễu Bình nhún vai và nói.

"Đương nhiên, sức mạnh bói toán của ta mạnh hơn bọn chúng quá nhiều, cho

nên ta có thể biết rõ, lúc người xuất hiện ở chỗ này thì bọn chúng đều chết

sạch."

Tôn tại ánh sáng thật lớn kia nói.

"Cho nên ngươi không đánh với ta?"

Liễu Bình hỏi lại.

"Bọn họ đều chết sạch, hiểu không hả? Vì sao ta phải bán mạng vì người chết?

Vậy sẽ tổn hại tôn nghiêm của ta -- Mau, chúng ta chia tiền đi, hả? Nơi này còn

có một linh hồn, thật là thất sách, không thể để tin tức lộ ra được."

ồ ồ

Tồn tại thật lớn kia thả ra một tia sáng đánh vào linh hồn thương nhân tình báo.

Linh hồn lập tức biến mất đi.

"Chia tiền, giản tán, làm nhanh lên."

Tồn tại ánh sáng kia nói.

"..."

Liễu Bình.

Hắn cảm thấy không còn lời nào để nói, nhưng nếu không cần đánh nhau thì

cũng không sao cả.

"Ta có thể đưa hết cho người, nhưng ta muốn hỏi thăm người một chút –– Thôi,

chúng ta cứ chia tiền đi."

Liễu Bình nói được một nửa thì lắc lắc đầu.

Cái tên này không đáng tin đến thế, hắn vẫn nên tìm người khác hỏi cho chắc

hơn.

"Ngươi muốn hỏi cái gì? Vì tài bảo ở nơi này, ta có thể cho ngươi một ít đáp án

chính xác."

Tồn tại ánh sáng nói.

"Biện pháp đi đến cuối Vĩnh Dạ–– Nghe này, đừng lừa gạt ta, ta có thể phân

biệt lời nói thật và nói dối, ngươi gạt ta thì chúng ta sẽ có chuyện không vui

đấy."

Liễu Bình nói.

"Chuyện này à, ta biết."

Tồn tại ánh sáng thật lớn nói.

"Ngươi biết?"

Liễu Bình thở dài, sau đó bỗng dừng lại, lập tức ngẩng đầu nhìn lên.- - Đối

phương đang nói thật!

"Để lại tài bảo thì ta sẽ nói cho ngươi đáp án của chuyện này."

Tồn tại ánh sáng kia nói.

"Không thành vấn đề."

Liễu Bình nói.

“Vĩnh Dạ vô biên vô hạn, nhưng lại bị phân cách thành những không gian nhỏ

vô cùng kỳ quái."

“Mỗi một không gian đều có pháp tắc và tồn tại cố định."

"Những không gian đó là lồng giam."

"Tùy tiện nhảy qua giữa các lồng giam là không thể đến được điểm cuối của

Vĩnh Dạ."

"-- Lại nói tiếp, người biết cuối Vĩnh Dạ ám chỉ cái gì không?"

Tồn tại ánh sáng thật lớn hỏi.

Liễu Bình nói: “Không biết."

"Cuối Vĩnh Dạ là điểm tối cao của Vĩnh Dạ, nó là một lồng giam đặc thù, tương

thông với Luyện Ngục, đến được nơi đó thì có thể tiến vào Luyện Ngục."

"Vậy phải đi như thế nào?"

"Sức mạnh! Ngươi phải có được sức mạnh cực kỳ cường đại, Vĩnh Dạ sẽ tự

động đánh dầu thực lực của ngươi, khi người càng mạnh thì tuyến thế giới xuất

hiện chung quanh ngươi sẽ càng nhiều, chúng sẽ chỉ dẫn người leo lên lồng

giam càng cao, thẳng đến điểm cuối Vĩnh Dạ."

"Sức mạnh..."

"Không sai, bên trong Luyện Ngục là một loại quy tắc khác, nhưng ở Vĩnh Dạ,

cường giả đại diện cho tất cả, thủ hạ của ngươi cũng được tính là một phần thực

lực của bản thân, cho nên người phải tăng thực lực của mình lên, cũng phải nỗ

lực thu gom thủ hạ."

"Thì ra là thế, đa tạ, ta hiểu rồi."

Liễu Bình thật tâm thật lòng mà nói.

Tay áo hắn vừa chuyển, đã thả vô số những bảo vật ban đầu được bày trên tế

đàn ra lần nữa.

Tồn tại ánh sáng khổng lồ nhìn lướt qua, vừa lòng nói: “Tuy thiểu Long Minh

thủy tinh kia, nhưng ta nhìn thấy cô bé bên cạnh người đã dùng nó, cho nên ta

lấy mấy thứ này là được."

Liễu Bình cảm thấy tính cách nó thật là tốt, cũng không tham lam, bí mật đưa ra

cũng cực kỳ đáng giá, lập tức hỏi: “Còn không biết xưng hô các hạ như thế

nào?"

"Xưng hô? Không cần, làm xong vụ này thì chúng ta sẽ không gặp lại."

Tồn tại ánh sáng kia nói.

Nó thả ra một tia sáng, thu hồi tất cả bảo vật lại, sau đó xông lên hư không, biến

mất tăm hơi.

Liễu Bình đứng trước tế đàn, nhìn quanh trái phải.

Nơi này đã không có gì đáng xem nữa, có thể đi trở về.

"Nghe thấy không? Phải mạnh lên mới có thể đến được điểm cuối Vĩnh Dạ."

Andrea nói.

"Chủ thế giới của ta ở trong mộng, cũng không biết phải làm sao mới có thể

mạnh lên."

Liễu Bình thở dài và nói.

"Tìm ra Yana các nàng rồi sống lại, sức mạnh của ngươi sẽ trở lại."

"Thật sao?"

ế ắ ố ế

"Không sai, các nàng đang thế giới hóa –– ngươi sắp có được hệ thống thế giới

của mình rồi."

"Được thôi."

Liễu Bình nắm tay Andrea, duỗi tay đi chạm vào tuyến thế giới lơ lửng ở giữa

không trung kia.

Bá –– Tuyến thế giới co rụt lại, lôi kéo hai người vào hư không, trong nháy mắt

đã biến mất tăm hơi.

Ngôi chợ đổ nát.

Địa điểm tổng bộ của tổ chức kia.

Trĩ Thiên Nữ còn chưa trở về.

Dù sao nếu chiến đấu thì sẽ tiêu phí khá nhiều thời gian.

Liễu Bình tránh đi chiến đấu, trở về trước một bước, cho nên muốn chọn thêm

một tuyến thế giới để xem thử.

"Chọn sợi nào?"

Hắn hỏi.

"Tự người quyết định, dù sao phải chọn sợi có thể trở về."

Andrea nói.

"Đã biết, ta chọn sợi này đi."

Liễu Bình nâng tay lên, nhẹ nhàng đụng vào một tuyến thế giới màu lam sáng

ngời.

Bá –– Hắn và Andrea lại bị truyền tống rời đi lần nữa.

Bọn họ vừa đi không bao lâu thì Trĩ Thiên Nữ đã xuất hiện trong phòng.

"Hả?"

Cái mũi Trĩ Thiên Nữ giật giật, nhẹ nhàng nói: “Hình như bọn họ từng trở về...

Sau đó lại đi một nơi khác."

Á ngẩng đầu nhìn tuyến thế giới trôi nổi ở giữa không trung, dùng khăn trải bàn

chậm rãi chùi đi vết máu trên tay, lẩm bẩm nói: “Vậy ta cũng phải tăng nhanh

tốc độ."

Lau khô tay xong, ả lại bắt được một tuyến thế giới.

Bá -- Á cũng biến mất tăm hơi.

Ai ngờ ả vừa biến mất thì Liễu Bình và Andrea lại xuất hiện trong phòng lần

nữa.

"Không nghĩ chỉ là một nơi tập trung thi thể thôi."

Liễu Bình nói.

"Đúng vậy, tổ chức này đúng là giết qua không ít tồn tại, nơi để thi thể kia thật

làm người ta buồn nôn."

Andrea rầu rĩ không vui mà nói

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giây tiếp theo.Một thân thể phát sáng thật lớn lặng lẽ hiện lên trong hư không phía trên tế đàn.Nó cấu thành từ ánh hào quang thuần túy, vừa xuất hiện đã thả ra dao động sứcmạnh gần như vô tận, hiện hóa thành cuồng phong có thể thổi bay tất cả."Là ngươi sao? Đối tượng phải diệt trừ trong sự kiện lần này hẳn là ngươi."Nó quan sát Liễu Bình và nói."Hình như là ta."Liễu Bình nắm lấy chuối đao và đáp."Thật tốt quá."Bóng dáng ánh sáng thật lớn kia nói."?"Liễu Bình."Dựa theo ước định, ta sẽ tuyên bố người đã chết tại đây.""Sau đó thì sao?""Kết thúc.""Kết thúc?”."Đúng vậy, chẳng lẽ ngươi muốn đánh với ta một trận? Vậy không phù hợp vớilợi ích của người và ta.”."Nhưng ta nghe nói bọn họ mời ngươi --”."A, đúng vậy, ta đã biết chuyện lần này thực phiền phức, đánh lên thì khó phânthắng bại, cho nên người chia cho ta năm phần những tài bảo thu hoạch được thìchúng ta kết thúc như vậy luôn, thế nào?""... Vậy cũng được à?"Liễu Bình nhún vai và nói."Đương nhiên, sức mạnh bói toán của ta mạnh hơn bọn chúng quá nhiều, chonên ta có thể biết rõ, lúc người xuất hiện ở chỗ này thì bọn chúng đều chếtsạch."Tôn tại ánh sáng thật lớn kia nói."Cho nên ngươi không đánh với ta?"Liễu Bình hỏi lại."Bọn họ đều chết sạch, hiểu không hả? Vì sao ta phải bán mạng vì người chết?Vậy sẽ tổn hại tôn nghiêm của ta -- Mau, chúng ta chia tiền đi, hả? Nơi này còncó một linh hồn, thật là thất sách, không thể để tin tức lộ ra được."ồ ồTồn tại thật lớn kia thả ra một tia sáng đánh vào linh hồn thương nhân tình báo.Linh hồn lập tức biến mất đi."Chia tiền, giản tán, làm nhanh lên."Tồn tại ánh sáng kia nói."..."Liễu Bình.Hắn cảm thấy không còn lời nào để nói, nhưng nếu không cần đánh nhau thìcũng không sao cả."Ta có thể đưa hết cho người, nhưng ta muốn hỏi thăm người một chút –– Thôi,chúng ta cứ chia tiền đi."Liễu Bình nói được một nửa thì lắc lắc đầu.Cái tên này không đáng tin đến thế, hắn vẫn nên tìm người khác hỏi cho chắchơn."Ngươi muốn hỏi cái gì? Vì tài bảo ở nơi này, ta có thể cho ngươi một ít đáp ánchính xác."Tồn tại ánh sáng nói."Biện pháp đi đến cuối Vĩnh Dạ–– Nghe này, đừng lừa gạt ta, ta có thể phânbiệt lời nói thật và nói dối, ngươi gạt ta thì chúng ta sẽ có chuyện không vuiđấy."Liễu Bình nói."Chuyện này à, ta biết."Tồn tại ánh sáng thật lớn nói."Ngươi biết?"Liễu Bình thở dài, sau đó bỗng dừng lại, lập tức ngẩng đầu nhìn lên.- - Đốiphương đang nói thật!"Để lại tài bảo thì ta sẽ nói cho ngươi đáp án của chuyện này."Tồn tại ánh sáng kia nói."Không thành vấn đề."Liễu Bình nói.“Vĩnh Dạ vô biên vô hạn, nhưng lại bị phân cách thành những không gian nhỏvô cùng kỳ quái."“Mỗi một không gian đều có pháp tắc và tồn tại cố định.""Những không gian đó là lồng giam.""Tùy tiện nhảy qua giữa các lồng giam là không thể đến được điểm cuối củaVĩnh Dạ.""-- Lại nói tiếp, người biết cuối Vĩnh Dạ ám chỉ cái gì không?"ồTồn tại ánh sáng thật lớn hỏi.Liễu Bình nói: “Không biết.""Cuối Vĩnh Dạ là điểm tối cao của Vĩnh Dạ, nó là một lồng giam đặc thù, tươngthông với Luyện Ngục, đến được nơi đó thì có thể tiến vào Luyện Ngục.""Vậy phải đi như thế nào?""Sức mạnh! Ngươi phải có được sức mạnh cực kỳ cường đại, Vĩnh Dạ sẽ tựđộng đánh dầu thực lực của ngươi, khi người càng mạnh thì tuyến thế giới xuấthiện chung quanh ngươi sẽ càng nhiều, chúng sẽ chỉ dẫn người leo lên lồnggiam càng cao, thẳng đến điểm cuối Vĩnh Dạ.""Sức mạnh...""Không sai, bên trong Luyện Ngục là một loại quy tắc khác, nhưng ở Vĩnh Dạ,cường giả đại diện cho tất cả, thủ hạ của ngươi cũng được tính là một phần thựclực của bản thân, cho nên người phải tăng thực lực của mình lên, cũng phải nỗlực thu gom thủ hạ.""Thì ra là thế, đa tạ, ta hiểu rồi."Liễu Bình thật tâm thật lòng mà nói.Tay áo hắn vừa chuyển, đã thả vô số những bảo vật ban đầu được bày trên tếđàn ra lần nữa.Tồn tại ánh sáng khổng lồ nhìn lướt qua, vừa lòng nói: “Tuy thiểu Long Minhthủy tinh kia, nhưng ta nhìn thấy cô bé bên cạnh người đã dùng nó, cho nên talấy mấy thứ này là được."Liễu Bình cảm thấy tính cách nó thật là tốt, cũng không tham lam, bí mật đưa racũng cực kỳ đáng giá, lập tức hỏi: “Còn không biết xưng hô các hạ như thếnào?""Xưng hô? Không cần, làm xong vụ này thì chúng ta sẽ không gặp lại."Tồn tại ánh sáng kia nói.Nó thả ra một tia sáng, thu hồi tất cả bảo vật lại, sau đó xông lên hư không, biếnmất tăm hơi.Liễu Bình đứng trước tế đàn, nhìn quanh trái phải.Nơi này đã không có gì đáng xem nữa, có thể đi trở về."Nghe thấy không? Phải mạnh lên mới có thể đến được điểm cuối Vĩnh Dạ."Andrea nói."Chủ thế giới của ta ở trong mộng, cũng không biết phải làm sao mới có thểmạnh lên."Liễu Bình thở dài và nói."Tìm ra Yana các nàng rồi sống lại, sức mạnh của ngươi sẽ trở lại.""Thật sao?"ế ắ ố ế"Không sai, các nàng đang thế giới hóa –– ngươi sắp có được hệ thống thế giớicủa mình rồi.""Được thôi."Liễu Bình nắm tay Andrea, duỗi tay đi chạm vào tuyến thế giới lơ lửng ở giữakhông trung kia.Bá –– Tuyến thế giới co rụt lại, lôi kéo hai người vào hư không, trong nháy mắtđã biến mất tăm hơi.Ngôi chợ đổ nát.Địa điểm tổng bộ của tổ chức kia.Trĩ Thiên Nữ còn chưa trở về.Dù sao nếu chiến đấu thì sẽ tiêu phí khá nhiều thời gian.Liễu Bình tránh đi chiến đấu, trở về trước một bước, cho nên muốn chọn thêmmột tuyến thế giới để xem thử."Chọn sợi nào?"Hắn hỏi."Tự người quyết định, dù sao phải chọn sợi có thể trở về."Andrea nói."Đã biết, ta chọn sợi này đi."Liễu Bình nâng tay lên, nhẹ nhàng đụng vào một tuyến thế giới màu lam sángngời.Bá –– Hắn và Andrea lại bị truyền tống rời đi lần nữa.Bọn họ vừa đi không bao lâu thì Trĩ Thiên Nữ đã xuất hiện trong phòng."Hả?"Cái mũi Trĩ Thiên Nữ giật giật, nhẹ nhàng nói: “Hình như bọn họ từng trở về...Sau đó lại đi một nơi khác."Á ngẩng đầu nhìn tuyến thế giới trôi nổi ở giữa không trung, dùng khăn trải bànchậm rãi chùi đi vết máu trên tay, lẩm bẩm nói: “Vậy ta cũng phải tăng nhanhtốc độ."Lau khô tay xong, ả lại bắt được một tuyến thế giới.Bá -- Á cũng biến mất tăm hơi.Ai ngờ ả vừa biến mất thì Liễu Bình và Andrea lại xuất hiện trong phòng lầnnữa."Không nghĩ chỉ là một nơi tập trung thi thể thôi."Liễu Bình nói."Đúng vậy, tổ chức này đúng là giết qua không ít tồn tại, nơi để thi thể kia thậtlàm người ta buồn nôn."ầAndrea rầu rĩ không vui mà nói

Chương 1226: Ta biết