"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1231: Trĩ Thiên Nữ (1)

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên hành lang dài bên hồ chỉ còn lại Liễu Bình và lão tửu quỷ.Lão tửu quỷ phất tay bày ra tầng tầng lớp lớp kết giới, nháy mắt và nói: “Cótình báo gì, hiện tại có thể nói.""Andrea?"Liễu Bình nói."Yên tâm, ta đang bảo hộ --Long tộc chúng ta có tự tin sẽ phong cấm được mấychuyện liên quan đến bí mật."Andrea đi lại vòng quanh hai người, không ngừng thả ra từng chú ngữ.Lão tửu quỷ lộ ra bộ dạng rất ấn tượng, bật cười và nói: “Chỗ của ta là một laotù, cho dù có bí mật gì cũng không đến mức truyền ra-- Cùng lắm thì xong việcta giết hết thủ hạ, sau đó đi ra khỏi mảnh đất trầm miên rồi đổi một nhóm ngườitới hầu hạ.""Không cần, có Andrea ở đây thì không thành vấn đề."Liễu Bình nói.Andrea đi trở về bên cạnh Liễu Bình, khẽ gật đầu với hắn.Liễu Bình ngồi thẳng dậy.Lão tửu quỷ biết hắn sắp nói cái gì đó, cũng ngồi thẳng lên theo, giơ tay và nói:“Mời."Liễu Bình nói: “Bên ngoài –– Ngươi biết bên ngoài Vĩnh Dạ là cái gì không?""Đương nhiên, tầng ngoài của Luyện Ngục và Vĩnh Dạ thần trụ là Mộng Cảnh,ở ngoài Mộng Cảnh mới là kỷ nguyên thế giới chân thật, tất cả pháp tắc bảo hộsự thay đổi kỷ nguyên."Lão tửu quỷ nói.Thân thể Liễu Bình nghiêng lên trước, nhẹ nhàng nói bên tai hắn ta: “Tất cả kỷnguyên bên ngoài Mộng Cảnh đều đã bị hủy diệt."Cả người lão tửu quỷ chấn động.Liễu Bình tiếp tục nói: “Tất cả pháp tắc đều đã chết, toàn bộ kỷ nguyên bị hủydiệt, chúng sinh và vạn vật mất đi, tất cả mọi thứ đều đến chung kết.""Không có khả năng!"Lão tửu quỷ bỗng đứng bật dậy, quát lớn một tiếng.Liễu Bình không nói nữa, tựa lưng vào ghế ngồi rồi nâng ly rượu lên chậm rãiuống.Đôi mắt lão tửu quỷ lộ ra tinh quang, cả người như con sư tử bị chọc giận, nhìnchằm chằm Liễu Bình và quát: “Đáng chết, ngươi dám lấy chuyện này để lừagạt ta!""Có phải người muốn chết hay không?"Liễu Bình cười nói: “Ta lừa ngươi cũng không có chỗ tốt gì."Lão tửu quỷ tiến lên vài bước, siết tay thành quyền rồi nói: “Đừng có ở đây nóibậy bạ, hôm nay ta phải thử thực lực của ngươi."Di biến đột nhiên sinh ra –– Trong hư không đột nhiên vươn tới một cái chânthon dài tròn trịa, quét nhanh qua ngực lão tửu quỷ như tia chớp, đánh bay hắnta ra ngoài, tạo ra tiếng vang đất rung núi chuyển trên mặt hồ.Vô số dòng nước văng lên không trung, hóa thành màn mưa rồi rơi xuống."Là ai đánh lén!"Lão tửu quỷ lao ra khỏi mặt nước, cao giọng rít gào.Vị trí trống bên cạnh Liễu Bình bỗng hiện ra một nữ nhân.Á ngồi xổm trên ghế, một tay cầm trái cây, tay còn lại tiếp nhận ly rượu từ trongtay Liễu Bình rồi uống một ngụm, rất có hứng thú mà nói: “Thế nào, còn muốnthử à? Chiêu tiếp theo ta thật sự sẽ giết chết người đấy."Là Trĩ Thiên Nữ! Lão tửu quỷ nhìn ả một cái, lập tức lui về phía sau, la lên thấtthanh: “Không có khả năng! Tại sao người lại ở chỗ này!""Vì sao ta không thể tới đây?"Trĩ Thiên Nữ nói.Lão tửu quỷ tự biết nói lỡ, đang muốn bù lại vài câu thì chỉ thấy ý cười thongdong trên mặt Trị Thiên Nữ đã biến mất.Á đi xuống từ chỗ ngồi, thân thể tùy ý run run.Tiếng khóc xương rung động liên tục vang lên làm chấn động cả hư không.Từng lớp khí lan ra từ trên người ả, thổi bay những băng ghế chung quanh."Ta chưa từng gặp ngươi."Trĩ Thiên Nữ như nghĩ thông suốt chuyện gì, ánh mắt dừng lại trên người lãotửu quỷ lần nữa: “Vì sao người nhìn thấy ta xuất hiện thì lại giật mình nhưvậy?"“Đừng giết ta!"Trên mặt hồ vang lên tiếng kêu rên của lão tửu quỷ.Liễu Bình ngồi trước hồ, vừa chậm rãi uống rượu vừa quan sát động tĩnh trênmặt hồ.Trĩ Thiên Nữ bay tới bay lui trên hồ, đánh lão tửu quỷ hết đòn này đến đónkhác, căn bản không để ý tiếng kêu thảm thiết và xin tha của hắn ta."Như vậy có được không? Cái gì cũng chưa hỏi mà đã đánh đối phương trướcmột trận."Andrea nhịn không được mà nói."Cách này cực kỳ hữu hiệu,"Liễu Bình híp mắt và nói: “Hơn nữa cũng đánh rất tàn nhẫn."Vừa rồi hắn đã chuẩn bị chiến đấu, lại thấy hư không mở ra, một hàng chữ nhỏtung bay đến rồi dừng lại trên cái ghế bên cạnh hắn."Tù nhân của Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu: Trĩ Thiên Nữ."-- Là những hàng chữ nhỏ đó.Trĩ Thiên Nữ lặng lẽ tiến tới.Có ả ở đây, hắn căn bản không cần chiến đấu.Chậc.Cẩn thận hồi tưởng lại, lúc trước cho dù là trở thành thẻ bài sư, hắn cũng luônphải dẫn mọi người chiến đấu.Nhưng hiện tại hoàn toàn bất đồng.Gấu trúc bên hông bảo đảm an toàn cơ bản của hắn.Trĩ Thiên Nữ thì canh chừng bên cạnh vào mọi lúc, không phải kiếm chút tráicây thì chính là muốn giết người, ả thích chủ động ra tay đánh nhau... Hắn cũngnhàn rỗi hẳn đi.Liễu Bình nâng ly rượu lên uống một ngụm, lớn tiếng la về hướng hồ: “Này,đừng thật sự giết chết."Trĩ Thiên Nữ nghe vậy thì mới ngừng tay.Ả kéo lê lão tửu quỷ như kéo một con chó chết lên bờ, ném mạnh đến trước mặtLiễu Bình."Các hạ, vì sao người lại quen biết nàng?"Liễu Bình hỏi."Các ngươi –– Thật ra vừa rồi các ngươi có thể hỏi ta, không cần đánh ta."Lão tửu quỷ thở gấp mà nói."Vừa rồi hỏi thì không có hiệu quả tốt như hiện tại."Trĩ Thiên Nữ cười thật xinh đẹp và nói.Lão tửu quỷ ngồi dậy từ trên mặt đất, ngẫm nghĩ, sau đó lại quỳ xuống trướcmặt Trĩ Thiên Nữ và nói: “Từ biệt nhiều năm, thời gian đã qua hết, không ngờcòn có thể nhìn thấy nhân vật như ngài ở nơi này, thật sự là may mắn."Trĩ Thiên Nữ ngẩn ra.Liễu Bình cũng ngơ ngẩn.Cái này không đúng, vừa thấy là biết Trĩ Thiên Nữ không quen biết lão tửu quỷ,bằng không cũng không xách hắn ta lên đánh như vậy."Làm sao người biết ta?"Trĩ Thiên Nữ hỏi.ế ấ ề"Ta biết ngài nhất định không nhớ rõ, những ký ức về sự kiện kia luôn quanhquẩn trong đầu ta, chưa bao giờ quên đi."Lão tửu quỷ nói."Là chuyện gì?"Trĩ Thiên Nữ nhăn đôi mày liễu thon dài lại và nói.Lão tửu quỷ thở dốc vài tiếng, lấy ra một thẻ bài từ trong ngực rồi bày ra trướcmặt Liễu Bình và Trĩ Thiên Nữ, hỏi: “Có thể chứ?"Liễu Bình nhìn lại thẻ bài -- Hiện tại hắn đã tiếp xúc qua quá nhiều tri thức củahư không vạn giới, cho nên căn bản không cần hệ thống nhắc nhở, liếc một cáiđã nhìn ra đó là một thẻ bài hồi tưởng ký ức.Loại thẻ bài này sẽ biến một đoạn ký ức quá khứ nào đó thành quang ảnh để bảotồn, để mọi người có thể nhìn lại thời khắc kia vào bất cứ lúc nào.Lão tửu quỷ có thể trực tiếp lấy ra thẻ bài như vậy, chúng minh hắn ta đã sớmchế tác nó và luôn mang theo bên người.- - Hon nữa thẻ bài này còn có liênquan đến Trĩ Thiên Nữ.Nghe thật thú vị.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên hành lang dài bên hồ chỉ còn lại Liễu Bình và lão tửu quỷ.Lão tửu quỷ phất tay bày ra tầng tầng lớp lớp kết giới, nháy mắt và nói: “Cótình báo gì, hiện tại có thể nói.""Andrea?"Liễu Bình nói."Yên tâm, ta đang bảo hộ --Long tộc chúng ta có tự tin sẽ phong cấm được mấychuyện liên quan đến bí mật."Andrea đi lại vòng quanh hai người, không ngừng thả ra từng chú ngữ.Lão tửu quỷ lộ ra bộ dạng rất ấn tượng, bật cười và nói: “Chỗ của ta là một laotù, cho dù có bí mật gì cũng không đến mức truyền ra-- Cùng lắm thì xong việcta giết hết thủ hạ, sau đó đi ra khỏi mảnh đất trầm miên rồi đổi một nhóm ngườitới hầu hạ.""Không cần, có Andrea ở đây thì không thành vấn đề."Liễu Bình nói.Andrea đi trở về bên cạnh Liễu Bình, khẽ gật đầu với hắn.Liễu Bình ngồi thẳng dậy.Lão tửu quỷ biết hắn sắp nói cái gì đó, cũng ngồi thẳng lên theo, giơ tay và nói:“Mời."Liễu Bình nói: “Bên ngoài –– Ngươi biết bên ngoài Vĩnh Dạ là cái gì không?""Đương nhiên, tầng ngoài của Luyện Ngục và Vĩnh Dạ thần trụ là Mộng Cảnh,ở ngoài Mộng Cảnh mới là kỷ nguyên thế giới chân thật, tất cả pháp tắc bảo hộsự thay đổi kỷ nguyên."Lão tửu quỷ nói.Thân thể Liễu Bình nghiêng lên trước, nhẹ nhàng nói bên tai hắn ta: “Tất cả kỷnguyên bên ngoài Mộng Cảnh đều đã bị hủy diệt."Cả người lão tửu quỷ chấn động.Liễu Bình tiếp tục nói: “Tất cả pháp tắc đều đã chết, toàn bộ kỷ nguyên bị hủydiệt, chúng sinh và vạn vật mất đi, tất cả mọi thứ đều đến chung kết.""Không có khả năng!"Lão tửu quỷ bỗng đứng bật dậy, quát lớn một tiếng.Liễu Bình không nói nữa, tựa lưng vào ghế ngồi rồi nâng ly rượu lên chậm rãiuống.Đôi mắt lão tửu quỷ lộ ra tinh quang, cả người như con sư tử bị chọc giận, nhìnchằm chằm Liễu Bình và quát: “Đáng chết, ngươi dám lấy chuyện này để lừagạt ta!""Có phải người muốn chết hay không?"Liễu Bình cười nói: “Ta lừa ngươi cũng không có chỗ tốt gì."Lão tửu quỷ tiến lên vài bước, siết tay thành quyền rồi nói: “Đừng có ở đây nóibậy bạ, hôm nay ta phải thử thực lực của ngươi."Di biến đột nhiên sinh ra –– Trong hư không đột nhiên vươn tới một cái chânthon dài tròn trịa, quét nhanh qua ngực lão tửu quỷ như tia chớp, đánh bay hắnta ra ngoài, tạo ra tiếng vang đất rung núi chuyển trên mặt hồ.Vô số dòng nước văng lên không trung, hóa thành màn mưa rồi rơi xuống."Là ai đánh lén!"Lão tửu quỷ lao ra khỏi mặt nước, cao giọng rít gào.Vị trí trống bên cạnh Liễu Bình bỗng hiện ra một nữ nhân.Á ngồi xổm trên ghế, một tay cầm trái cây, tay còn lại tiếp nhận ly rượu từ trongtay Liễu Bình rồi uống một ngụm, rất có hứng thú mà nói: “Thế nào, còn muốnthử à? Chiêu tiếp theo ta thật sự sẽ giết chết người đấy."Là Trĩ Thiên Nữ! Lão tửu quỷ nhìn ả một cái, lập tức lui về phía sau, la lên thấtthanh: “Không có khả năng! Tại sao người lại ở chỗ này!""Vì sao ta không thể tới đây?"Trĩ Thiên Nữ nói.Lão tửu quỷ tự biết nói lỡ, đang muốn bù lại vài câu thì chỉ thấy ý cười thongdong trên mặt Trị Thiên Nữ đã biến mất.Á đi xuống từ chỗ ngồi, thân thể tùy ý run run.Tiếng khóc xương rung động liên tục vang lên làm chấn động cả hư không.Từng lớp khí lan ra từ trên người ả, thổi bay những băng ghế chung quanh."Ta chưa từng gặp ngươi."Trĩ Thiên Nữ như nghĩ thông suốt chuyện gì, ánh mắt dừng lại trên người lãotửu quỷ lần nữa: “Vì sao người nhìn thấy ta xuất hiện thì lại giật mình nhưvậy?"“Đừng giết ta!"Trên mặt hồ vang lên tiếng kêu rên của lão tửu quỷ.Liễu Bình ngồi trước hồ, vừa chậm rãi uống rượu vừa quan sát động tĩnh trênmặt hồ.Trĩ Thiên Nữ bay tới bay lui trên hồ, đánh lão tửu quỷ hết đòn này đến đónkhác, căn bản không để ý tiếng kêu thảm thiết và xin tha của hắn ta."Như vậy có được không? Cái gì cũng chưa hỏi mà đã đánh đối phương trướcmột trận."Andrea nhịn không được mà nói."Cách này cực kỳ hữu hiệu,"Liễu Bình híp mắt và nói: “Hơn nữa cũng đánh rất tàn nhẫn."Vừa rồi hắn đã chuẩn bị chiến đấu, lại thấy hư không mở ra, một hàng chữ nhỏtung bay đến rồi dừng lại trên cái ghế bên cạnh hắn."Tù nhân của Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu: Trĩ Thiên Nữ."-- Là những hàng chữ nhỏ đó.Trĩ Thiên Nữ lặng lẽ tiến tới.Có ả ở đây, hắn căn bản không cần chiến đấu.Chậc.Cẩn thận hồi tưởng lại, lúc trước cho dù là trở thành thẻ bài sư, hắn cũng luônphải dẫn mọi người chiến đấu.Nhưng hiện tại hoàn toàn bất đồng.Gấu trúc bên hông bảo đảm an toàn cơ bản của hắn.Trĩ Thiên Nữ thì canh chừng bên cạnh vào mọi lúc, không phải kiếm chút tráicây thì chính là muốn giết người, ả thích chủ động ra tay đánh nhau... Hắn cũngnhàn rỗi hẳn đi.Liễu Bình nâng ly rượu lên uống một ngụm, lớn tiếng la về hướng hồ: “Này,đừng thật sự giết chết."Trĩ Thiên Nữ nghe vậy thì mới ngừng tay.Ả kéo lê lão tửu quỷ như kéo một con chó chết lên bờ, ném mạnh đến trước mặtLiễu Bình."Các hạ, vì sao người lại quen biết nàng?"Liễu Bình hỏi."Các ngươi –– Thật ra vừa rồi các ngươi có thể hỏi ta, không cần đánh ta."Lão tửu quỷ thở gấp mà nói."Vừa rồi hỏi thì không có hiệu quả tốt như hiện tại."Trĩ Thiên Nữ cười thật xinh đẹp và nói.Lão tửu quỷ ngồi dậy từ trên mặt đất, ngẫm nghĩ, sau đó lại quỳ xuống trướcmặt Trĩ Thiên Nữ và nói: “Từ biệt nhiều năm, thời gian đã qua hết, không ngờcòn có thể nhìn thấy nhân vật như ngài ở nơi này, thật sự là may mắn."Trĩ Thiên Nữ ngẩn ra.Liễu Bình cũng ngơ ngẩn.Cái này không đúng, vừa thấy là biết Trĩ Thiên Nữ không quen biết lão tửu quỷ,bằng không cũng không xách hắn ta lên đánh như vậy."Làm sao người biết ta?"Trĩ Thiên Nữ hỏi.ế ấ ề"Ta biết ngài nhất định không nhớ rõ, những ký ức về sự kiện kia luôn quanhquẩn trong đầu ta, chưa bao giờ quên đi."Lão tửu quỷ nói."Là chuyện gì?"Trĩ Thiên Nữ nhăn đôi mày liễu thon dài lại và nói.Lão tửu quỷ thở dốc vài tiếng, lấy ra một thẻ bài từ trong ngực rồi bày ra trướcmặt Liễu Bình và Trĩ Thiên Nữ, hỏi: “Có thể chứ?"Liễu Bình nhìn lại thẻ bài -- Hiện tại hắn đã tiếp xúc qua quá nhiều tri thức củahư không vạn giới, cho nên căn bản không cần hệ thống nhắc nhở, liếc một cáiđã nhìn ra đó là một thẻ bài hồi tưởng ký ức.Loại thẻ bài này sẽ biến một đoạn ký ức quá khứ nào đó thành quang ảnh để bảotồn, để mọi người có thể nhìn lại thời khắc kia vào bất cứ lúc nào.Lão tửu quỷ có thể trực tiếp lấy ra thẻ bài như vậy, chúng minh hắn ta đã sớmchế tác nó và luôn mang theo bên người.- - Hon nữa thẻ bài này còn có liênquan đến Trĩ Thiên Nữ.Nghe thật thú vị.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên hành lang dài bên hồ chỉ còn lại Liễu Bình và lão tửu quỷ.Lão tửu quỷ phất tay bày ra tầng tầng lớp lớp kết giới, nháy mắt và nói: “Cótình báo gì, hiện tại có thể nói.""Andrea?"Liễu Bình nói."Yên tâm, ta đang bảo hộ --Long tộc chúng ta có tự tin sẽ phong cấm được mấychuyện liên quan đến bí mật."Andrea đi lại vòng quanh hai người, không ngừng thả ra từng chú ngữ.Lão tửu quỷ lộ ra bộ dạng rất ấn tượng, bật cười và nói: “Chỗ của ta là một laotù, cho dù có bí mật gì cũng không đến mức truyền ra-- Cùng lắm thì xong việcta giết hết thủ hạ, sau đó đi ra khỏi mảnh đất trầm miên rồi đổi một nhóm ngườitới hầu hạ.""Không cần, có Andrea ở đây thì không thành vấn đề."Liễu Bình nói.Andrea đi trở về bên cạnh Liễu Bình, khẽ gật đầu với hắn.Liễu Bình ngồi thẳng dậy.Lão tửu quỷ biết hắn sắp nói cái gì đó, cũng ngồi thẳng lên theo, giơ tay và nói:“Mời."Liễu Bình nói: “Bên ngoài –– Ngươi biết bên ngoài Vĩnh Dạ là cái gì không?""Đương nhiên, tầng ngoài của Luyện Ngục và Vĩnh Dạ thần trụ là Mộng Cảnh,ở ngoài Mộng Cảnh mới là kỷ nguyên thế giới chân thật, tất cả pháp tắc bảo hộsự thay đổi kỷ nguyên."Lão tửu quỷ nói.Thân thể Liễu Bình nghiêng lên trước, nhẹ nhàng nói bên tai hắn ta: “Tất cả kỷnguyên bên ngoài Mộng Cảnh đều đã bị hủy diệt."Cả người lão tửu quỷ chấn động.Liễu Bình tiếp tục nói: “Tất cả pháp tắc đều đã chết, toàn bộ kỷ nguyên bị hủydiệt, chúng sinh và vạn vật mất đi, tất cả mọi thứ đều đến chung kết.""Không có khả năng!"Lão tửu quỷ bỗng đứng bật dậy, quát lớn một tiếng.Liễu Bình không nói nữa, tựa lưng vào ghế ngồi rồi nâng ly rượu lên chậm rãiuống.Đôi mắt lão tửu quỷ lộ ra tinh quang, cả người như con sư tử bị chọc giận, nhìnchằm chằm Liễu Bình và quát: “Đáng chết, ngươi dám lấy chuyện này để lừagạt ta!""Có phải người muốn chết hay không?"Liễu Bình cười nói: “Ta lừa ngươi cũng không có chỗ tốt gì."Lão tửu quỷ tiến lên vài bước, siết tay thành quyền rồi nói: “Đừng có ở đây nóibậy bạ, hôm nay ta phải thử thực lực của ngươi."Di biến đột nhiên sinh ra –– Trong hư không đột nhiên vươn tới một cái chânthon dài tròn trịa, quét nhanh qua ngực lão tửu quỷ như tia chớp, đánh bay hắnta ra ngoài, tạo ra tiếng vang đất rung núi chuyển trên mặt hồ.Vô số dòng nước văng lên không trung, hóa thành màn mưa rồi rơi xuống."Là ai đánh lén!"Lão tửu quỷ lao ra khỏi mặt nước, cao giọng rít gào.Vị trí trống bên cạnh Liễu Bình bỗng hiện ra một nữ nhân.Á ngồi xổm trên ghế, một tay cầm trái cây, tay còn lại tiếp nhận ly rượu từ trongtay Liễu Bình rồi uống một ngụm, rất có hứng thú mà nói: “Thế nào, còn muốnthử à? Chiêu tiếp theo ta thật sự sẽ giết chết người đấy."Là Trĩ Thiên Nữ! Lão tửu quỷ nhìn ả một cái, lập tức lui về phía sau, la lên thấtthanh: “Không có khả năng! Tại sao người lại ở chỗ này!""Vì sao ta không thể tới đây?"Trĩ Thiên Nữ nói.Lão tửu quỷ tự biết nói lỡ, đang muốn bù lại vài câu thì chỉ thấy ý cười thongdong trên mặt Trị Thiên Nữ đã biến mất.Á đi xuống từ chỗ ngồi, thân thể tùy ý run run.Tiếng khóc xương rung động liên tục vang lên làm chấn động cả hư không.Từng lớp khí lan ra từ trên người ả, thổi bay những băng ghế chung quanh."Ta chưa từng gặp ngươi."Trĩ Thiên Nữ như nghĩ thông suốt chuyện gì, ánh mắt dừng lại trên người lãotửu quỷ lần nữa: “Vì sao người nhìn thấy ta xuất hiện thì lại giật mình nhưvậy?"“Đừng giết ta!"Trên mặt hồ vang lên tiếng kêu rên của lão tửu quỷ.Liễu Bình ngồi trước hồ, vừa chậm rãi uống rượu vừa quan sát động tĩnh trênmặt hồ.Trĩ Thiên Nữ bay tới bay lui trên hồ, đánh lão tửu quỷ hết đòn này đến đónkhác, căn bản không để ý tiếng kêu thảm thiết và xin tha của hắn ta."Như vậy có được không? Cái gì cũng chưa hỏi mà đã đánh đối phương trướcmột trận."Andrea nhịn không được mà nói."Cách này cực kỳ hữu hiệu,"Liễu Bình híp mắt và nói: “Hơn nữa cũng đánh rất tàn nhẫn."Vừa rồi hắn đã chuẩn bị chiến đấu, lại thấy hư không mở ra, một hàng chữ nhỏtung bay đến rồi dừng lại trên cái ghế bên cạnh hắn."Tù nhân của Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu: Trĩ Thiên Nữ."-- Là những hàng chữ nhỏ đó.Trĩ Thiên Nữ lặng lẽ tiến tới.Có ả ở đây, hắn căn bản không cần chiến đấu.Chậc.Cẩn thận hồi tưởng lại, lúc trước cho dù là trở thành thẻ bài sư, hắn cũng luônphải dẫn mọi người chiến đấu.Nhưng hiện tại hoàn toàn bất đồng.Gấu trúc bên hông bảo đảm an toàn cơ bản của hắn.Trĩ Thiên Nữ thì canh chừng bên cạnh vào mọi lúc, không phải kiếm chút tráicây thì chính là muốn giết người, ả thích chủ động ra tay đánh nhau... Hắn cũngnhàn rỗi hẳn đi.Liễu Bình nâng ly rượu lên uống một ngụm, lớn tiếng la về hướng hồ: “Này,đừng thật sự giết chết."Trĩ Thiên Nữ nghe vậy thì mới ngừng tay.Ả kéo lê lão tửu quỷ như kéo một con chó chết lên bờ, ném mạnh đến trước mặtLiễu Bình."Các hạ, vì sao người lại quen biết nàng?"Liễu Bình hỏi."Các ngươi –– Thật ra vừa rồi các ngươi có thể hỏi ta, không cần đánh ta."Lão tửu quỷ thở gấp mà nói."Vừa rồi hỏi thì không có hiệu quả tốt như hiện tại."Trĩ Thiên Nữ cười thật xinh đẹp và nói.Lão tửu quỷ ngồi dậy từ trên mặt đất, ngẫm nghĩ, sau đó lại quỳ xuống trướcmặt Trĩ Thiên Nữ và nói: “Từ biệt nhiều năm, thời gian đã qua hết, không ngờcòn có thể nhìn thấy nhân vật như ngài ở nơi này, thật sự là may mắn."Trĩ Thiên Nữ ngẩn ra.Liễu Bình cũng ngơ ngẩn.Cái này không đúng, vừa thấy là biết Trĩ Thiên Nữ không quen biết lão tửu quỷ,bằng không cũng không xách hắn ta lên đánh như vậy."Làm sao người biết ta?"Trĩ Thiên Nữ hỏi.ế ấ ề"Ta biết ngài nhất định không nhớ rõ, những ký ức về sự kiện kia luôn quanhquẩn trong đầu ta, chưa bao giờ quên đi."Lão tửu quỷ nói."Là chuyện gì?"Trĩ Thiên Nữ nhăn đôi mày liễu thon dài lại và nói.Lão tửu quỷ thở dốc vài tiếng, lấy ra một thẻ bài từ trong ngực rồi bày ra trướcmặt Liễu Bình và Trĩ Thiên Nữ, hỏi: “Có thể chứ?"Liễu Bình nhìn lại thẻ bài -- Hiện tại hắn đã tiếp xúc qua quá nhiều tri thức củahư không vạn giới, cho nên căn bản không cần hệ thống nhắc nhở, liếc một cáiđã nhìn ra đó là một thẻ bài hồi tưởng ký ức.Loại thẻ bài này sẽ biến một đoạn ký ức quá khứ nào đó thành quang ảnh để bảotồn, để mọi người có thể nhìn lại thời khắc kia vào bất cứ lúc nào.Lão tửu quỷ có thể trực tiếp lấy ra thẻ bài như vậy, chúng minh hắn ta đã sớmchế tác nó và luôn mang theo bên người.- - Hon nữa thẻ bài này còn có liênquan đến Trĩ Thiên Nữ.Nghe thật thú vị.

Chương 1231: Trĩ Thiên Nữ (1)