"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1233: Chưa từng tiếp xúc! (1)

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Công việc giải trừ cấm chế lập tức bắt đầu.Cần tổng cộng tám ngàn năm trăm loại tài liệu mới có thể triển khai nghi thứcgọi Linh dựa theo phương thức của Andrea.Liễu Bình lục lọi một hồi, tìm được một loại tài liệu từ kho hàng.Lão tửu quỷ góp ra tám ngàn bốn trăm chín mươi chín loại còn lại.Hai người thật vất vả mới gom đủ tài liệu, Andrea lập tức bắt đầu cử hành nghithức.Sau khi một đoạn chú ngữ tối nghĩa vang lên, trên bầu trời hiện ra từng ảo ảnhhuyết sắc, trong đó có một cây cột thật lớn liên kết cả thiên địa."Tới rồi!"Andrea quát.Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một cự long huyết sắc uốn lượn xuốngtheo cây cột, chậm rãi nhìn về hướng Andrea."Này, lại đây giúp một chút, nơi này có cấm chế mà ta không thể mở ra."Andrea nói về hướng cự long huyết sắc kia.Cự long huyết sắc theo hướng nàng chỉ mà nhìn về phía Trĩ Thiên Nữ."Ta có chút nắm chắc về cấm chế này... Nhưng ta xuống một chuyến cũngkhông dễ dàng, có gì ăn không?"Cự long huyết sắc nói."Cái này được không?"Trĩ Thiên Nữ cầm lấy một trái cây và hỏi.Cự long huyết sắc há mồm hút một cái, hít trái cây kia vào miệng, nhấm nuốtmột chút rồi nuốt xuống."Không tồi, thù lao này rất thỏa đáng, ta giúp người đối phó cấm chế."Cự long huyết sắc nhìn chằm chằm Trĩ Thiên Nữ một lúc lâu, bỗng mở miệngra, phun ra một làn sương máu.Sương máu hoàn toàn bao phủ trên người Trĩ Thiên Nữ.Nàng đột nhiên phát ra một tiếng rên rỉ thống khổ."Không cần khẩn trương, thật sự có hơi thống khổ, nhưng rất nhanh cấm chế sẽbị sương máu kích hoạt, sau đó ta sẽ hút nó đi."Cự long huyết sắc nói.Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, trên người Trĩ Thiên Nữ bắt đầu tỏa ramột ánh hào quang.Á ấ ễÁnh hào quang này khác với tất cả ánh sáng Liễu Bình từng gặp qua.Nó nhìn hơi giống dòng nước, ẩn chứa vô số sức mạnh và quy tắc.Chỉ cần nhìn nó, Liễu Bình đã cảm nhận được sự khiếp sợ nào đó."Thành công, hiện tại chỉ cần ta hút thuật pháp cấm chế này đi thì chuyện nàycoi như hoàn thành."Cự long huyết sắc mở miệng ra, hút ánh hào quang kia một cái.Ánh hào quang lập tức thoát ly từ trên người Trĩ Thiên Nữ, bay về hướng cáimồm của cự long huyết sắc.Mắt thấy tất cả đều đi vào hồi kết, sắp kết thúc hoàn mỹ -- Bỗng nhiên.Ánh hào quang kia hóa thành một bóng người, lơ lửng bất động ở giữa khôngtrung.Nó như có được ý thức của bản thân, nhìn chung quanh và nói: “Thì ra là thế.""Là ngươi!"Trĩ Thiên Nữ biến sắc mà quát.Cả người nàng run rẩy, thân thể bật lên một cái muốn xông lên không trung giaothủ với bóng người kia.Bóng người kia lại chỉ một ngón tay về hướng nàng, nói: “Ngươi đừng cửđộng."Rầm –– Một đống phù văn đột nhiên ngưng tụ thành xiềng xích, trực tiếp tróichặt hai tay hai chân Trĩ Thiên Nữ lại.Nàng đứng tại chỗ điên cuồng giãy giụa, lại không có cách nào nhúc nhích."Linh của Thánh Giới... Làm ta cứ thắc mắc sao có thứ gì đánh thức được ta."Bóng người nhẹ nhàng vung tay lên nhắm vào không trung.Chỉ một thoáng.Tầng mây huyết sắc trên bầu trời, cự trụ, cự long kia và tất cả tồn tại có liênquan đến Thánh Giới đều hóa thành hư vô.Chỉ có giọng nói kinh hoàng thất thổ của cự long còn vang lên: “Làm sao ngươiphá được thuật pháp của ta, đó chính là -- Tựa như bị ngăn cách, giọng nói củanó đột nhiên im bặt.Bóng người quay đầu lại, nhìn về phía mọi người phía dưới."Một tù nhân có chút mộng thuật có còn đỡ hơn không, một tù nhân chân chính,còn có một Thánh Linh bệnh nặng mới khỏi, và-- Hả? Ngươi là ai?"Bóng người kia đáp xuống, thân thể dần dần hiện hóa thành hình.Người này đội một cái mũ to rộng, hoàn toàn che khuất khuôn mặt, bên hông cótreo một thanh trường kiếm cổ xưa, mặc một bộ chiến giáp dán sát người.- - Đólà người lúc trước giao thủ với Trĩ Thiên Nữ!"Cẩn thận, người này cường đại đến mức chúng ta khó có thể tưởng tượng."ấ ẩ ếLão tửu quỷ nói rất khẩn thiết.Andrea đi lên phía trước, đứng ở bên cạnh Liễu Bình, tay rút ra một thanhtrường mâu.Liễu Bình nói: “Lần đầu gặp mặt, ta là Liễu Bình, các hạ là tồn tại giam cầm tấtcả các tù nhân sao?"Người đội mũ nói: “Ta chỉ là một tia ý niệm trên thuật pháp giam cầm này, bởivì nhận thấy có chút khác thường nên tỉnh lại xem xét mà thôi."Y khựng lại, bỗng cười và nói: “Những người đụng vào cấm chế kia đều phảitrở về vị trí của mình, Mộng Linh quay về Mộng, Thánh Linh quay về ThánhGiới, thiên nữ quay về lồng giam."Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng, lập tức muốn ra tay.Andrea há mồm bắt đầu niệm chú.Nhưng động tác của người đội mũ càng mau, y nâng tay lên ấn quyết, quát khẽ:“Định."Trước mắt Liễu Bình lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Đối phươngthi triển thần kỳ không rõ.”."Tất cả tồn tại dạng Linh bên cạnh người đều bị định thân.""Chỉ còn người đối mặt với cục diện trước mặt.""Chú ý!""Xét thấy tính nghiêm trọng của tình huống trước mặt, bổn danh sách hủy bỏ tấtcả trói buộc, trả sức mạnh Lừa Gạt và Sáng Tạo về cho ngươi.""Đây là một tiếp xúc chưa từng có, xin hãy cẩn thận ứng phó!"Tất cả chữ nhỏ lại biến mất.Ánh mắt Liễu Bình dần dần trở nên nặng nề.Người đội mũ hơi khụy hai đầu gối xuống, triển khai tư thế rút kiếm ngay tạichỗ, mở miệng nói: “Ta nhìn không thấu rốt cuộc ngươi là ai, thật là thú vị,muốn tới giao thủ thử không? Hoặc là ta giết các nàng trước, sau đó chúng ta lạigiao thủ?""Buông bọn họ ra."Liễu Bình ấn tay lên chuôi đao."Đừng nói vô nghĩa, bất cứ thế giới nào thậm chí là mọi sự thay đổi kỷ nguyên,đều là cường giả mới có tư cách mở miệng, có bản lĩnh thì chiến thắng ta."Người đội mũ nói.Liễu Bình im lặng bất động.Tay hắn bỗng nắm chặt chuôi đao.Từng hư ảnh bay ra từ trên người hắn, hóa thành bảy tám Liễu Bình, bao vâyquanh người đội mũ."Thú vị."Người đội mũ phun ra ba chữ, cũng ấn tay lên chuôi kiếm.Chỉ một thoáng.Một hư ảnh bay ra từ trên người hắn ta, hóa thành bảy tám người đội mũ, baovây Liễu Bình ở bên trong.Tất cả hư ảnh đồng loạt ra tay -- Đồng tử của Liễu Bình co rụt lại, trường đaotrong tay bỗng phát ra một tiếng vù vù rung trời.Thứ cấp Kỳ Quỷ đao pháp: Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị chémchết đoạn hồn tại đây! Đao quang vô hình chấn động tràn ngập quanh thân LiễuBình, trong nháy mắt đã bộc phát ra hàng trăm vạn sóng âm trảm đánh.Bảy tám hư ảnh của người đội mũ cầm kiếm lập tức bị đánh tơi bời.Lại xem bên kia.Người đội mũ vẫn không rút kiếm.Y chỉ nâng tay còn lại lên nhanh chóng ẩn quyết, nhấn mạnh một chữ: “Chấn."Một tiếng vù vù rung trời phát ra từ đầu ngón tay y, hóa thành sóng âm, trongnháy mắt đã chấn mọi thứ chung quanh Liễu Bình thành quang ảnh hư vô.Sắc mặt Liễu Bình thay đổi."Ngươi bắt chước chiêu thức của ta?"Hắn hỏi."Ngươi thật sự cảm thấy vừa rồi là bắt chước?"Người đội mũ hỏi.Liễu Bình hơi trầm mặc.Không.Không phải bắt chước.Vừa rồi thuật pháp đối phương thi triển ra, hiệu quả công kích này quả thựcgiống đao thuật của hắn y như đúc.Nhưng chậm hơn hắn một chớp mắt.Là bởi vì -- - Đối phương đang học tập đạo thuật của hắn! Trong nháy mắt hắnta đã học được đạo thuật Kỳ Quỷ thứ cấp của hắn! Đây là ngộ tính cao đến mứcnào.Quả thực không thể tưởng tượng!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Công việc giải trừ cấm chế lập tức bắt đầu.Cần tổng cộng tám ngàn năm trăm loại tài liệu mới có thể triển khai nghi thứcgọi Linh dựa theo phương thức của Andrea.Liễu Bình lục lọi một hồi, tìm được một loại tài liệu từ kho hàng.Lão tửu quỷ góp ra tám ngàn bốn trăm chín mươi chín loại còn lại.Hai người thật vất vả mới gom đủ tài liệu, Andrea lập tức bắt đầu cử hành nghithức.Sau khi một đoạn chú ngữ tối nghĩa vang lên, trên bầu trời hiện ra từng ảo ảnhhuyết sắc, trong đó có một cây cột thật lớn liên kết cả thiên địa."Tới rồi!"Andrea quát.Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một cự long huyết sắc uốn lượn xuốngtheo cây cột, chậm rãi nhìn về hướng Andrea."Này, lại đây giúp một chút, nơi này có cấm chế mà ta không thể mở ra."Andrea nói về hướng cự long huyết sắc kia.Cự long huyết sắc theo hướng nàng chỉ mà nhìn về phía Trĩ Thiên Nữ."Ta có chút nắm chắc về cấm chế này... Nhưng ta xuống một chuyến cũngkhông dễ dàng, có gì ăn không?"Cự long huyết sắc nói."Cái này được không?"Trĩ Thiên Nữ cầm lấy một trái cây và hỏi.Cự long huyết sắc há mồm hút một cái, hít trái cây kia vào miệng, nhấm nuốtmột chút rồi nuốt xuống."Không tồi, thù lao này rất thỏa đáng, ta giúp người đối phó cấm chế."Cự long huyết sắc nhìn chằm chằm Trĩ Thiên Nữ một lúc lâu, bỗng mở miệngra, phun ra một làn sương máu.Sương máu hoàn toàn bao phủ trên người Trĩ Thiên Nữ.Nàng đột nhiên phát ra một tiếng rên rỉ thống khổ."Không cần khẩn trương, thật sự có hơi thống khổ, nhưng rất nhanh cấm chế sẽbị sương máu kích hoạt, sau đó ta sẽ hút nó đi."Cự long huyết sắc nói.Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, trên người Trĩ Thiên Nữ bắt đầu tỏa ramột ánh hào quang.Á ấ ễÁnh hào quang này khác với tất cả ánh sáng Liễu Bình từng gặp qua.Nó nhìn hơi giống dòng nước, ẩn chứa vô số sức mạnh và quy tắc.Chỉ cần nhìn nó, Liễu Bình đã cảm nhận được sự khiếp sợ nào đó."Thành công, hiện tại chỉ cần ta hút thuật pháp cấm chế này đi thì chuyện nàycoi như hoàn thành."Cự long huyết sắc mở miệng ra, hút ánh hào quang kia một cái.Ánh hào quang lập tức thoát ly từ trên người Trĩ Thiên Nữ, bay về hướng cáimồm của cự long huyết sắc.Mắt thấy tất cả đều đi vào hồi kết, sắp kết thúc hoàn mỹ -- Bỗng nhiên.Ánh hào quang kia hóa thành một bóng người, lơ lửng bất động ở giữa khôngtrung.Nó như có được ý thức của bản thân, nhìn chung quanh và nói: “Thì ra là thế.""Là ngươi!"Trĩ Thiên Nữ biến sắc mà quát.Cả người nàng run rẩy, thân thể bật lên một cái muốn xông lên không trung giaothủ với bóng người kia.Bóng người kia lại chỉ một ngón tay về hướng nàng, nói: “Ngươi đừng cửđộng."Rầm –– Một đống phù văn đột nhiên ngưng tụ thành xiềng xích, trực tiếp tróichặt hai tay hai chân Trĩ Thiên Nữ lại.Nàng đứng tại chỗ điên cuồng giãy giụa, lại không có cách nào nhúc nhích."Linh của Thánh Giới... Làm ta cứ thắc mắc sao có thứ gì đánh thức được ta."Bóng người nhẹ nhàng vung tay lên nhắm vào không trung.Chỉ một thoáng.Tầng mây huyết sắc trên bầu trời, cự trụ, cự long kia và tất cả tồn tại có liênquan đến Thánh Giới đều hóa thành hư vô.Chỉ có giọng nói kinh hoàng thất thổ của cự long còn vang lên: “Làm sao ngươiphá được thuật pháp của ta, đó chính là -- Tựa như bị ngăn cách, giọng nói củanó đột nhiên im bặt.Bóng người quay đầu lại, nhìn về phía mọi người phía dưới."Một tù nhân có chút mộng thuật có còn đỡ hơn không, một tù nhân chân chính,còn có một Thánh Linh bệnh nặng mới khỏi, và-- Hả? Ngươi là ai?"Bóng người kia đáp xuống, thân thể dần dần hiện hóa thành hình.Người này đội một cái mũ to rộng, hoàn toàn che khuất khuôn mặt, bên hông cótreo một thanh trường kiếm cổ xưa, mặc một bộ chiến giáp dán sát người.- - Đólà người lúc trước giao thủ với Trĩ Thiên Nữ!"Cẩn thận, người này cường đại đến mức chúng ta khó có thể tưởng tượng."ấ ẩ ếLão tửu quỷ nói rất khẩn thiết.Andrea đi lên phía trước, đứng ở bên cạnh Liễu Bình, tay rút ra một thanhtrường mâu.Liễu Bình nói: “Lần đầu gặp mặt, ta là Liễu Bình, các hạ là tồn tại giam cầm tấtcả các tù nhân sao?"Người đội mũ nói: “Ta chỉ là một tia ý niệm trên thuật pháp giam cầm này, bởivì nhận thấy có chút khác thường nên tỉnh lại xem xét mà thôi."Y khựng lại, bỗng cười và nói: “Những người đụng vào cấm chế kia đều phảitrở về vị trí của mình, Mộng Linh quay về Mộng, Thánh Linh quay về ThánhGiới, thiên nữ quay về lồng giam."Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng, lập tức muốn ra tay.Andrea há mồm bắt đầu niệm chú.Nhưng động tác của người đội mũ càng mau, y nâng tay lên ấn quyết, quát khẽ:“Định."Trước mắt Liễu Bình lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Đối phươngthi triển thần kỳ không rõ.”."Tất cả tồn tại dạng Linh bên cạnh người đều bị định thân.""Chỉ còn người đối mặt với cục diện trước mặt.""Chú ý!""Xét thấy tính nghiêm trọng của tình huống trước mặt, bổn danh sách hủy bỏ tấtcả trói buộc, trả sức mạnh Lừa Gạt và Sáng Tạo về cho ngươi.""Đây là một tiếp xúc chưa từng có, xin hãy cẩn thận ứng phó!"Tất cả chữ nhỏ lại biến mất.Ánh mắt Liễu Bình dần dần trở nên nặng nề.Người đội mũ hơi khụy hai đầu gối xuống, triển khai tư thế rút kiếm ngay tạichỗ, mở miệng nói: “Ta nhìn không thấu rốt cuộc ngươi là ai, thật là thú vị,muốn tới giao thủ thử không? Hoặc là ta giết các nàng trước, sau đó chúng ta lạigiao thủ?""Buông bọn họ ra."Liễu Bình ấn tay lên chuôi đao."Đừng nói vô nghĩa, bất cứ thế giới nào thậm chí là mọi sự thay đổi kỷ nguyên,đều là cường giả mới có tư cách mở miệng, có bản lĩnh thì chiến thắng ta."Người đội mũ nói.Liễu Bình im lặng bất động.Tay hắn bỗng nắm chặt chuôi đao.Từng hư ảnh bay ra từ trên người hắn, hóa thành bảy tám Liễu Bình, bao vâyquanh người đội mũ."Thú vị."Người đội mũ phun ra ba chữ, cũng ấn tay lên chuôi kiếm.Chỉ một thoáng.Một hư ảnh bay ra từ trên người hắn ta, hóa thành bảy tám người đội mũ, baovây Liễu Bình ở bên trong.Tất cả hư ảnh đồng loạt ra tay -- Đồng tử của Liễu Bình co rụt lại, trường đaotrong tay bỗng phát ra một tiếng vù vù rung trời.Thứ cấp Kỳ Quỷ đao pháp: Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị chémchết đoạn hồn tại đây! Đao quang vô hình chấn động tràn ngập quanh thân LiễuBình, trong nháy mắt đã bộc phát ra hàng trăm vạn sóng âm trảm đánh.Bảy tám hư ảnh của người đội mũ cầm kiếm lập tức bị đánh tơi bời.Lại xem bên kia.Người đội mũ vẫn không rút kiếm.Y chỉ nâng tay còn lại lên nhanh chóng ẩn quyết, nhấn mạnh một chữ: “Chấn."Một tiếng vù vù rung trời phát ra từ đầu ngón tay y, hóa thành sóng âm, trongnháy mắt đã chấn mọi thứ chung quanh Liễu Bình thành quang ảnh hư vô.Sắc mặt Liễu Bình thay đổi."Ngươi bắt chước chiêu thức của ta?"Hắn hỏi."Ngươi thật sự cảm thấy vừa rồi là bắt chước?"Người đội mũ hỏi.Liễu Bình hơi trầm mặc.Không.Không phải bắt chước.Vừa rồi thuật pháp đối phương thi triển ra, hiệu quả công kích này quả thựcgiống đao thuật của hắn y như đúc.Nhưng chậm hơn hắn một chớp mắt.Là bởi vì -- - Đối phương đang học tập đạo thuật của hắn! Trong nháy mắt hắnta đã học được đạo thuật Kỳ Quỷ thứ cấp của hắn! Đây là ngộ tính cao đến mứcnào.Quả thực không thể tưởng tượng!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Công việc giải trừ cấm chế lập tức bắt đầu.Cần tổng cộng tám ngàn năm trăm loại tài liệu mới có thể triển khai nghi thứcgọi Linh dựa theo phương thức của Andrea.Liễu Bình lục lọi một hồi, tìm được một loại tài liệu từ kho hàng.Lão tửu quỷ góp ra tám ngàn bốn trăm chín mươi chín loại còn lại.Hai người thật vất vả mới gom đủ tài liệu, Andrea lập tức bắt đầu cử hành nghithức.Sau khi một đoạn chú ngữ tối nghĩa vang lên, trên bầu trời hiện ra từng ảo ảnhhuyết sắc, trong đó có một cây cột thật lớn liên kết cả thiên địa."Tới rồi!"Andrea quát.Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một cự long huyết sắc uốn lượn xuốngtheo cây cột, chậm rãi nhìn về hướng Andrea."Này, lại đây giúp một chút, nơi này có cấm chế mà ta không thể mở ra."Andrea nói về hướng cự long huyết sắc kia.Cự long huyết sắc theo hướng nàng chỉ mà nhìn về phía Trĩ Thiên Nữ."Ta có chút nắm chắc về cấm chế này... Nhưng ta xuống một chuyến cũngkhông dễ dàng, có gì ăn không?"Cự long huyết sắc nói."Cái này được không?"Trĩ Thiên Nữ cầm lấy một trái cây và hỏi.Cự long huyết sắc há mồm hút một cái, hít trái cây kia vào miệng, nhấm nuốtmột chút rồi nuốt xuống."Không tồi, thù lao này rất thỏa đáng, ta giúp người đối phó cấm chế."Cự long huyết sắc nhìn chằm chằm Trĩ Thiên Nữ một lúc lâu, bỗng mở miệngra, phun ra một làn sương máu.Sương máu hoàn toàn bao phủ trên người Trĩ Thiên Nữ.Nàng đột nhiên phát ra một tiếng rên rỉ thống khổ."Không cần khẩn trương, thật sự có hơi thống khổ, nhưng rất nhanh cấm chế sẽbị sương máu kích hoạt, sau đó ta sẽ hút nó đi."Cự long huyết sắc nói.Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, trên người Trĩ Thiên Nữ bắt đầu tỏa ramột ánh hào quang.Á ấ ễÁnh hào quang này khác với tất cả ánh sáng Liễu Bình từng gặp qua.Nó nhìn hơi giống dòng nước, ẩn chứa vô số sức mạnh và quy tắc.Chỉ cần nhìn nó, Liễu Bình đã cảm nhận được sự khiếp sợ nào đó."Thành công, hiện tại chỉ cần ta hút thuật pháp cấm chế này đi thì chuyện nàycoi như hoàn thành."Cự long huyết sắc mở miệng ra, hút ánh hào quang kia một cái.Ánh hào quang lập tức thoát ly từ trên người Trĩ Thiên Nữ, bay về hướng cáimồm của cự long huyết sắc.Mắt thấy tất cả đều đi vào hồi kết, sắp kết thúc hoàn mỹ -- Bỗng nhiên.Ánh hào quang kia hóa thành một bóng người, lơ lửng bất động ở giữa khôngtrung.Nó như có được ý thức của bản thân, nhìn chung quanh và nói: “Thì ra là thế.""Là ngươi!"Trĩ Thiên Nữ biến sắc mà quát.Cả người nàng run rẩy, thân thể bật lên một cái muốn xông lên không trung giaothủ với bóng người kia.Bóng người kia lại chỉ một ngón tay về hướng nàng, nói: “Ngươi đừng cửđộng."Rầm –– Một đống phù văn đột nhiên ngưng tụ thành xiềng xích, trực tiếp tróichặt hai tay hai chân Trĩ Thiên Nữ lại.Nàng đứng tại chỗ điên cuồng giãy giụa, lại không có cách nào nhúc nhích."Linh của Thánh Giới... Làm ta cứ thắc mắc sao có thứ gì đánh thức được ta."Bóng người nhẹ nhàng vung tay lên nhắm vào không trung.Chỉ một thoáng.Tầng mây huyết sắc trên bầu trời, cự trụ, cự long kia và tất cả tồn tại có liênquan đến Thánh Giới đều hóa thành hư vô.Chỉ có giọng nói kinh hoàng thất thổ của cự long còn vang lên: “Làm sao ngươiphá được thuật pháp của ta, đó chính là -- Tựa như bị ngăn cách, giọng nói củanó đột nhiên im bặt.Bóng người quay đầu lại, nhìn về phía mọi người phía dưới."Một tù nhân có chút mộng thuật có còn đỡ hơn không, một tù nhân chân chính,còn có một Thánh Linh bệnh nặng mới khỏi, và-- Hả? Ngươi là ai?"Bóng người kia đáp xuống, thân thể dần dần hiện hóa thành hình.Người này đội một cái mũ to rộng, hoàn toàn che khuất khuôn mặt, bên hông cótreo một thanh trường kiếm cổ xưa, mặc một bộ chiến giáp dán sát người.- - Đólà người lúc trước giao thủ với Trĩ Thiên Nữ!"Cẩn thận, người này cường đại đến mức chúng ta khó có thể tưởng tượng."ấ ẩ ếLão tửu quỷ nói rất khẩn thiết.Andrea đi lên phía trước, đứng ở bên cạnh Liễu Bình, tay rút ra một thanhtrường mâu.Liễu Bình nói: “Lần đầu gặp mặt, ta là Liễu Bình, các hạ là tồn tại giam cầm tấtcả các tù nhân sao?"Người đội mũ nói: “Ta chỉ là một tia ý niệm trên thuật pháp giam cầm này, bởivì nhận thấy có chút khác thường nên tỉnh lại xem xét mà thôi."Y khựng lại, bỗng cười và nói: “Những người đụng vào cấm chế kia đều phảitrở về vị trí của mình, Mộng Linh quay về Mộng, Thánh Linh quay về ThánhGiới, thiên nữ quay về lồng giam."Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng, lập tức muốn ra tay.Andrea há mồm bắt đầu niệm chú.Nhưng động tác của người đội mũ càng mau, y nâng tay lên ấn quyết, quát khẽ:“Định."Trước mắt Liễu Bình lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Đối phươngthi triển thần kỳ không rõ.”."Tất cả tồn tại dạng Linh bên cạnh người đều bị định thân.""Chỉ còn người đối mặt với cục diện trước mặt.""Chú ý!""Xét thấy tính nghiêm trọng của tình huống trước mặt, bổn danh sách hủy bỏ tấtcả trói buộc, trả sức mạnh Lừa Gạt và Sáng Tạo về cho ngươi.""Đây là một tiếp xúc chưa từng có, xin hãy cẩn thận ứng phó!"Tất cả chữ nhỏ lại biến mất.Ánh mắt Liễu Bình dần dần trở nên nặng nề.Người đội mũ hơi khụy hai đầu gối xuống, triển khai tư thế rút kiếm ngay tạichỗ, mở miệng nói: “Ta nhìn không thấu rốt cuộc ngươi là ai, thật là thú vị,muốn tới giao thủ thử không? Hoặc là ta giết các nàng trước, sau đó chúng ta lạigiao thủ?""Buông bọn họ ra."Liễu Bình ấn tay lên chuôi đao."Đừng nói vô nghĩa, bất cứ thế giới nào thậm chí là mọi sự thay đổi kỷ nguyên,đều là cường giả mới có tư cách mở miệng, có bản lĩnh thì chiến thắng ta."Người đội mũ nói.Liễu Bình im lặng bất động.Tay hắn bỗng nắm chặt chuôi đao.Từng hư ảnh bay ra từ trên người hắn, hóa thành bảy tám Liễu Bình, bao vâyquanh người đội mũ."Thú vị."Người đội mũ phun ra ba chữ, cũng ấn tay lên chuôi kiếm.Chỉ một thoáng.Một hư ảnh bay ra từ trên người hắn ta, hóa thành bảy tám người đội mũ, baovây Liễu Bình ở bên trong.Tất cả hư ảnh đồng loạt ra tay -- Đồng tử của Liễu Bình co rụt lại, trường đaotrong tay bỗng phát ra một tiếng vù vù rung trời.Thứ cấp Kỳ Quỷ đao pháp: Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị chémchết đoạn hồn tại đây! Đao quang vô hình chấn động tràn ngập quanh thân LiễuBình, trong nháy mắt đã bộc phát ra hàng trăm vạn sóng âm trảm đánh.Bảy tám hư ảnh của người đội mũ cầm kiếm lập tức bị đánh tơi bời.Lại xem bên kia.Người đội mũ vẫn không rút kiếm.Y chỉ nâng tay còn lại lên nhanh chóng ẩn quyết, nhấn mạnh một chữ: “Chấn."Một tiếng vù vù rung trời phát ra từ đầu ngón tay y, hóa thành sóng âm, trongnháy mắt đã chấn mọi thứ chung quanh Liễu Bình thành quang ảnh hư vô.Sắc mặt Liễu Bình thay đổi."Ngươi bắt chước chiêu thức của ta?"Hắn hỏi."Ngươi thật sự cảm thấy vừa rồi là bắt chước?"Người đội mũ hỏi.Liễu Bình hơi trầm mặc.Không.Không phải bắt chước.Vừa rồi thuật pháp đối phương thi triển ra, hiệu quả công kích này quả thựcgiống đao thuật của hắn y như đúc.Nhưng chậm hơn hắn một chớp mắt.Là bởi vì -- - Đối phương đang học tập đạo thuật của hắn! Trong nháy mắt hắnta đã học được đạo thuật Kỳ Quỷ thứ cấp của hắn! Đây là ngộ tính cao đến mứcnào.Quả thực không thể tưởng tượng!

Chương 1233: Chưa từng tiếp xúc! (1)