"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 1247: Nhảy lên đi, kim giây!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Phía bên kia.Cả người chiến giáp khổng lồ đột nhiên chấn động.Tất cả những mảnh vảy chiến giáp không thả ra bất cứ thuật công kích nào nữa.Giọng nói của Liễu Bình vang lên từ chiến giáp: “Các vị, chúng ta không biếttình hình chiến đấu như thế nào, ta cần phải tìm tòi cho kỹ, xin đừng vận dụngmảy may sức mạnh nào của chiến giáp nữa!”.Không đợi các tà ma khác đáp lại thì hắc lân chiến giáp thật lớn phát ra vô sốchấn động.Trên mũ giáp, cặp mắt màu đỏ tươi kia thả ra ánh hào quang, giống như mặt trờimáu treo trên cao, chiếu rọi vô số thế giới vô tận vô biên, lập tức nhìn thấy tìnhhình."Xong rồi."Trong lòng Liễu Bình không khỏi hiện ra suy nghĩ này.Trong tầng tầng lớp lớp thế giới Lục Đạo Luân Hồi kia, Tạ Đạo Linh khôngngừng chuyển sinh, phiếu bạc lưu lạc trong nhân gian giới.Nhưng thuật của nàng cũng hóa thành vô số tận thế, không ngừng oanh kích lênngười ba tên thủ lĩnh tà ma, lại bị chúng cuốn lấy, nhất thời không thể trở về bêncạnh Tạ Đạo Linh.Phải làm sao bây giờ? Có ai có thể đi giúp nàng? Không được, hắn phải nhịnxuống, tiếp tục sắm vai tà ma chi chủ, thao túng bộ chiến giáp này, cũng hiệulệnh cho tất cả tà ma sống nhờ trên chiến giáp.Như vậy -- Ai có thể đi giúp nàng một tay! Ai có thể? Tâm niệm của Liễu Bìnhchớp động qua lại, bỗng nâng tay lên, phóng ra tầng tầng lớp lớp ảo giác, cheđậy tất cả những chuyện phát sinh, không cho tà ma nào thấy được.Hắn vươn tay còn lại ra, nhẹ nhàng ấn vào hư không.Một giọt máu bay ra."Nữ sĩ Huyền Bí."Liễu Bình thấp giọng mà nói.Một giọng nữ run rẩy theo đó mà vang lên: “Đã đến lúc, xin làm hắn sống lạiđi."Liễu Bình vươn tay, nhẹ nhàng đụng vào giọt máu kia.Chỉ một thoáng.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi đã là Nghệ ThuậtGia của tất cả ảo giác hư ảo, có thể phóng thích tất cả sức mạnh hệ biểu diễn.""Ngươi phóng thích “Hí Kịch Sư."ế ố"Cái chết chân thật của thời gian sẽ hóa thành giả dối.""Đếm ngược năm giây, thời gian sắp sống lại!""Năm,""Bốn,""Ba,"“Hai,"“Một!"Đinh –– Giọt máu kia bỗng hóa thành một đồng tiền xu màu đỏ thẫm đangxoay, nó không ngùng quay tít ở giữa không trung, cuối cùng rơi xuống rồi bịmột bàn tay đón được."A, thật sự có người làm được, thật khó tin nổi."Nam nhân kia nói.Chỉ thấy trên tay hắn ta có đeo một đôi găng tay, sau lưng nổi lơ lửng bốn thanhchiến kỳ đón gió phấp phới, hắn ta để râu, cả người tràn ngập chiến ý.Hai hàng chữ nhỏ hiện lên trên đầu hắn ta: “Thời Gian chi Chủ.""Đây là ý thức hiện hóa của thời gian, là sức mạnh quy tắc thống ngự tất cả quákhứ, hiện tại và tương lai ra đời từ tâm."Nữ sĩ Huyền Bí xuất hiện từ sách thẻ, tiến lên một bước, nắm lấy tay Thời Gianchi Chủ."Mới qua có một khoảnh khắc thôi, cần gì lo lắng như thế?"Nam nhân nhìn vẻ mặt của nàng, bỗng nhếch miệng cười nói."Trong nháy mắt mà giống như vĩnh hằng."Nữ sĩ Huyền Bí nhẹ nhàng đáp.Nam nhân duỗi tay chỉ vào hư không, mở miệng nói: “Liễu Bình, thời gian sắpkhôi phục, hiện tại ngươi phải làm một chuyện.""Chuyện gì?"Liễu Bình hỏi."Cho dù chỉ là nháy mắt, nhưng tất cả mọi chuyện trong nháy mắt này vẫn phảicó trước có sau, đây là cơ sở mà tất cả pháp tắc an bày sau khi thời gian lấy lạiđược sức mạnh,."Nam nhân nói."Ngươi muốn ta sắp xếp tất cả những chuyện trong nháy mắt này lại một lần?"Liễu Bình hỏi."Phải làm như thế, sau đó ta có thể khiến thời gian trên thân trụ bắt đầu lưuchuyển, kế tiếp, chúng ta sẽ đi đến tương lai, trợ giúp Tạ Đạo Linh chiến đấu."Nam nhân nói.ễ ấLiễu Bình suy nghĩ mấy phút, sau đó mở miệng nói: “Ta của giờ phút này sẽcùng tồn tại với tất cả sự kiện trong nháy mắt này-- Có thể làm được không?""Được."Nam nhân trả lời ngắn gọn.Liễu Bình vươn tay.Vô cùng sức mạnh hội tụ từ chiến giáp, hóa thành sức mạnh không cách nào đolường trong tay hắn, hiện hóa thành một bộ bài."Đây là bộ bài Kỳ Quỷ hệ biểu diễn hội tụ thành từ sức mạnh của ta, có thểdùng tất cả sức mạnh trên võ kinh, bởi vậy ta muốn đưa nó đến mở đầu tất cả,để ta đạt được nó ở thời đại thiếu niên."Liễu Bình nói."Cứ như vậy, giao diện thao tác anh linh trên người người cũng có lai lịch, logichoàn mỹ, rất tốt."Nam nhân khen ngợi một tiếng.Hắn ta nhấn một cái vào hư không.Chỉ thấy một loạt hình ảnh mở ra.Đó là thế giới tu hành -- Ở thế giới tu hành ngày xưa, thời khắc Liễu Bình vẫnlà thiếu niên kia.Hắn bỗng đạt được một danh sách.Tất cả bắt đầu từ thời khắc kia.Hắn sẽ không ngừng dùng linh thạch đi lắp đầy danh sách kia, thẳng đến pháthiện linh thạch không có tác dụng mới thôi...."Mặt khác dựa theo những sự kiện ta trải qua để sắp xếp đi –– sau đó khoảnhkhắc này có thể đi qua."Liễu Bình nói."Được."Nam nhân nói."Chờ một chút!"Nữ sĩ Huyền Bí nói.Liễu Bình và nam nhân cùng nhìn về phía nàng."Khi khoảnh khắc này hoàn toàn kết thúc, ta sẽ cùng thời gian tiến đến Lục ĐạoLuân Hồi, giúp Tạ Đạo Linh một tay, Liễu Bình, người tính làm sao bây giờ?"Nữ sĩ Huyền Bí hỏi.“Không cần lo cho ta, ta có tính toán của mình, có lẽ rất nhanh chúng ta sẽ gặplại."Liễu Bình nói."Được, ta tin ngươi."Nữ sĩ Huyền Bí nói.Thời Gian chi Chủ cũng gật gật đầu, lầu bầu nói: “Suy nghĩ của hắn quả thựckhông phải ai cũng có khả năng nghĩ ra, nói cách khác --""Ngay từ đầu hắn đã là tà ma chi chủ, sau đó thiết kế tất cả mọi chuyện trongkhoảnh khắc đó, toàn bộ thời gian và vận mệnh đều bị khép kín, hoàn mỹ vôkhuyết, không có ai dao động được.""Trừ phi có người có thể viết lại thời gian, đối kháng với hắn đang là tà ma chichủ-- điều này gần như không có khả năng."Huyền bí nữ thần nói.Thời Gian chi Chủ nâng tay lên, nặng nề nói: “Ta sắp bắt đầu rồi."Liễu Bình và nữ sĩ Huyền Bí cùng gật gật đầu.Thời Gian chi Chủ lớn tiếng mà nói: “Ngươi là dòng cát chạy mà chúng sinhkhông nắm giữ được, là tất cả sức mạnh khoan thứ và hủ bại, lại là luân bànkhông ngừng chuyển động trong tay ta.""Nhảy lên đi, kim giây!"Trước mắt Liễu Bình đột nhiên hiện ra tới một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Khoảnhkhắc kia đã qua.""Thời gian nhảy một giây hướng về phía trước.""Ngươi tiến vào sông dài thời gian chân chính.""Xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.""Cuộc chiến tranh chung kết tất cả đang kéo dài!"
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Phía bên kia.Cả người chiến giáp khổng lồ đột nhiên chấn động.Tất cả những mảnh vảy chiến giáp không thả ra bất cứ thuật công kích nào nữa.Giọng nói của Liễu Bình vang lên từ chiến giáp: “Các vị, chúng ta không biếttình hình chiến đấu như thế nào, ta cần phải tìm tòi cho kỹ, xin đừng vận dụngmảy may sức mạnh nào của chiến giáp nữa!”.Không đợi các tà ma khác đáp lại thì hắc lân chiến giáp thật lớn phát ra vô sốchấn động.Trên mũ giáp, cặp mắt màu đỏ tươi kia thả ra ánh hào quang, giống như mặt trờimáu treo trên cao, chiếu rọi vô số thế giới vô tận vô biên, lập tức nhìn thấy tìnhhình."Xong rồi."Trong lòng Liễu Bình không khỏi hiện ra suy nghĩ này.Trong tầng tầng lớp lớp thế giới Lục Đạo Luân Hồi kia, Tạ Đạo Linh khôngngừng chuyển sinh, phiếu bạc lưu lạc trong nhân gian giới.Nhưng thuật của nàng cũng hóa thành vô số tận thế, không ngừng oanh kích lênngười ba tên thủ lĩnh tà ma, lại bị chúng cuốn lấy, nhất thời không thể trở về bêncạnh Tạ Đạo Linh.Phải làm sao bây giờ? Có ai có thể đi giúp nàng? Không được, hắn phải nhịnxuống, tiếp tục sắm vai tà ma chi chủ, thao túng bộ chiến giáp này, cũng hiệulệnh cho tất cả tà ma sống nhờ trên chiến giáp.Như vậy -- Ai có thể đi giúp nàng một tay! Ai có thể? Tâm niệm của Liễu Bìnhchớp động qua lại, bỗng nâng tay lên, phóng ra tầng tầng lớp lớp ảo giác, cheđậy tất cả những chuyện phát sinh, không cho tà ma nào thấy được.Hắn vươn tay còn lại ra, nhẹ nhàng ấn vào hư không.Một giọt máu bay ra."Nữ sĩ Huyền Bí."Liễu Bình thấp giọng mà nói.Một giọng nữ run rẩy theo đó mà vang lên: “Đã đến lúc, xin làm hắn sống lạiđi."Liễu Bình vươn tay, nhẹ nhàng đụng vào giọt máu kia.Chỉ một thoáng.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi đã là Nghệ ThuậtGia của tất cả ảo giác hư ảo, có thể phóng thích tất cả sức mạnh hệ biểu diễn.""Ngươi phóng thích “Hí Kịch Sư."ế ố"Cái chết chân thật của thời gian sẽ hóa thành giả dối.""Đếm ngược năm giây, thời gian sắp sống lại!""Năm,""Bốn,""Ba,"“Hai,"“Một!"Đinh –– Giọt máu kia bỗng hóa thành một đồng tiền xu màu đỏ thẫm đangxoay, nó không ngùng quay tít ở giữa không trung, cuối cùng rơi xuống rồi bịmột bàn tay đón được."A, thật sự có người làm được, thật khó tin nổi."Nam nhân kia nói.Chỉ thấy trên tay hắn ta có đeo một đôi găng tay, sau lưng nổi lơ lửng bốn thanhchiến kỳ đón gió phấp phới, hắn ta để râu, cả người tràn ngập chiến ý.Hai hàng chữ nhỏ hiện lên trên đầu hắn ta: “Thời Gian chi Chủ.""Đây là ý thức hiện hóa của thời gian, là sức mạnh quy tắc thống ngự tất cả quákhứ, hiện tại và tương lai ra đời từ tâm."Nữ sĩ Huyền Bí xuất hiện từ sách thẻ, tiến lên một bước, nắm lấy tay Thời Gianchi Chủ."Mới qua có một khoảnh khắc thôi, cần gì lo lắng như thế?"Nam nhân nhìn vẻ mặt của nàng, bỗng nhếch miệng cười nói."Trong nháy mắt mà giống như vĩnh hằng."Nữ sĩ Huyền Bí nhẹ nhàng đáp.Nam nhân duỗi tay chỉ vào hư không, mở miệng nói: “Liễu Bình, thời gian sắpkhôi phục, hiện tại ngươi phải làm một chuyện.""Chuyện gì?"Liễu Bình hỏi."Cho dù chỉ là nháy mắt, nhưng tất cả mọi chuyện trong nháy mắt này vẫn phảicó trước có sau, đây là cơ sở mà tất cả pháp tắc an bày sau khi thời gian lấy lạiđược sức mạnh,."Nam nhân nói."Ngươi muốn ta sắp xếp tất cả những chuyện trong nháy mắt này lại một lần?"Liễu Bình hỏi."Phải làm như thế, sau đó ta có thể khiến thời gian trên thân trụ bắt đầu lưuchuyển, kế tiếp, chúng ta sẽ đi đến tương lai, trợ giúp Tạ Đạo Linh chiến đấu."Nam nhân nói.ễ ấLiễu Bình suy nghĩ mấy phút, sau đó mở miệng nói: “Ta của giờ phút này sẽcùng tồn tại với tất cả sự kiện trong nháy mắt này-- Có thể làm được không?""Được."Nam nhân trả lời ngắn gọn.Liễu Bình vươn tay.Vô cùng sức mạnh hội tụ từ chiến giáp, hóa thành sức mạnh không cách nào đolường trong tay hắn, hiện hóa thành một bộ bài."Đây là bộ bài Kỳ Quỷ hệ biểu diễn hội tụ thành từ sức mạnh của ta, có thểdùng tất cả sức mạnh trên võ kinh, bởi vậy ta muốn đưa nó đến mở đầu tất cả,để ta đạt được nó ở thời đại thiếu niên."Liễu Bình nói."Cứ như vậy, giao diện thao tác anh linh trên người người cũng có lai lịch, logichoàn mỹ, rất tốt."Nam nhân khen ngợi một tiếng.Hắn ta nhấn một cái vào hư không.Chỉ thấy một loạt hình ảnh mở ra.Đó là thế giới tu hành -- Ở thế giới tu hành ngày xưa, thời khắc Liễu Bình vẫnlà thiếu niên kia.Hắn bỗng đạt được một danh sách.Tất cả bắt đầu từ thời khắc kia.Hắn sẽ không ngừng dùng linh thạch đi lắp đầy danh sách kia, thẳng đến pháthiện linh thạch không có tác dụng mới thôi...."Mặt khác dựa theo những sự kiện ta trải qua để sắp xếp đi –– sau đó khoảnhkhắc này có thể đi qua."Liễu Bình nói."Được."Nam nhân nói."Chờ một chút!"Nữ sĩ Huyền Bí nói.Liễu Bình và nam nhân cùng nhìn về phía nàng."Khi khoảnh khắc này hoàn toàn kết thúc, ta sẽ cùng thời gian tiến đến Lục ĐạoLuân Hồi, giúp Tạ Đạo Linh một tay, Liễu Bình, người tính làm sao bây giờ?"Nữ sĩ Huyền Bí hỏi.“Không cần lo cho ta, ta có tính toán của mình, có lẽ rất nhanh chúng ta sẽ gặplại."Liễu Bình nói."Được, ta tin ngươi."Nữ sĩ Huyền Bí nói.Thời Gian chi Chủ cũng gật gật đầu, lầu bầu nói: “Suy nghĩ của hắn quả thựckhông phải ai cũng có khả năng nghĩ ra, nói cách khác --""Ngay từ đầu hắn đã là tà ma chi chủ, sau đó thiết kế tất cả mọi chuyện trongkhoảnh khắc đó, toàn bộ thời gian và vận mệnh đều bị khép kín, hoàn mỹ vôkhuyết, không có ai dao động được.""Trừ phi có người có thể viết lại thời gian, đối kháng với hắn đang là tà ma chichủ-- điều này gần như không có khả năng."Huyền bí nữ thần nói.Thời Gian chi Chủ nâng tay lên, nặng nề nói: “Ta sắp bắt đầu rồi."Liễu Bình và nữ sĩ Huyền Bí cùng gật gật đầu.Thời Gian chi Chủ lớn tiếng mà nói: “Ngươi là dòng cát chạy mà chúng sinhkhông nắm giữ được, là tất cả sức mạnh khoan thứ và hủ bại, lại là luân bànkhông ngừng chuyển động trong tay ta.""Nhảy lên đi, kim giây!"Trước mắt Liễu Bình đột nhiên hiện ra tới một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Khoảnhkhắc kia đã qua.""Thời gian nhảy một giây hướng về phía trước.""Ngươi tiến vào sông dài thời gian chân chính.""Xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.""Cuộc chiến tranh chung kết tất cả đang kéo dài!"
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Phía bên kia.Cả người chiến giáp khổng lồ đột nhiên chấn động.Tất cả những mảnh vảy chiến giáp không thả ra bất cứ thuật công kích nào nữa.Giọng nói của Liễu Bình vang lên từ chiến giáp: “Các vị, chúng ta không biếttình hình chiến đấu như thế nào, ta cần phải tìm tòi cho kỹ, xin đừng vận dụngmảy may sức mạnh nào của chiến giáp nữa!”.Không đợi các tà ma khác đáp lại thì hắc lân chiến giáp thật lớn phát ra vô sốchấn động.Trên mũ giáp, cặp mắt màu đỏ tươi kia thả ra ánh hào quang, giống như mặt trờimáu treo trên cao, chiếu rọi vô số thế giới vô tận vô biên, lập tức nhìn thấy tìnhhình."Xong rồi."Trong lòng Liễu Bình không khỏi hiện ra suy nghĩ này.Trong tầng tầng lớp lớp thế giới Lục Đạo Luân Hồi kia, Tạ Đạo Linh khôngngừng chuyển sinh, phiếu bạc lưu lạc trong nhân gian giới.Nhưng thuật của nàng cũng hóa thành vô số tận thế, không ngừng oanh kích lênngười ba tên thủ lĩnh tà ma, lại bị chúng cuốn lấy, nhất thời không thể trở về bêncạnh Tạ Đạo Linh.Phải làm sao bây giờ? Có ai có thể đi giúp nàng? Không được, hắn phải nhịnxuống, tiếp tục sắm vai tà ma chi chủ, thao túng bộ chiến giáp này, cũng hiệulệnh cho tất cả tà ma sống nhờ trên chiến giáp.Như vậy -- Ai có thể đi giúp nàng một tay! Ai có thể? Tâm niệm của Liễu Bìnhchớp động qua lại, bỗng nâng tay lên, phóng ra tầng tầng lớp lớp ảo giác, cheđậy tất cả những chuyện phát sinh, không cho tà ma nào thấy được.Hắn vươn tay còn lại ra, nhẹ nhàng ấn vào hư không.Một giọt máu bay ra."Nữ sĩ Huyền Bí."Liễu Bình thấp giọng mà nói.Một giọng nữ run rẩy theo đó mà vang lên: “Đã đến lúc, xin làm hắn sống lạiđi."Liễu Bình vươn tay, nhẹ nhàng đụng vào giọt máu kia.Chỉ một thoáng.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi đã là Nghệ ThuậtGia của tất cả ảo giác hư ảo, có thể phóng thích tất cả sức mạnh hệ biểu diễn.""Ngươi phóng thích “Hí Kịch Sư."ế ố"Cái chết chân thật của thời gian sẽ hóa thành giả dối.""Đếm ngược năm giây, thời gian sắp sống lại!""Năm,""Bốn,""Ba,"“Hai,"“Một!"Đinh –– Giọt máu kia bỗng hóa thành một đồng tiền xu màu đỏ thẫm đangxoay, nó không ngùng quay tít ở giữa không trung, cuối cùng rơi xuống rồi bịmột bàn tay đón được."A, thật sự có người làm được, thật khó tin nổi."Nam nhân kia nói.Chỉ thấy trên tay hắn ta có đeo một đôi găng tay, sau lưng nổi lơ lửng bốn thanhchiến kỳ đón gió phấp phới, hắn ta để râu, cả người tràn ngập chiến ý.Hai hàng chữ nhỏ hiện lên trên đầu hắn ta: “Thời Gian chi Chủ.""Đây là ý thức hiện hóa của thời gian, là sức mạnh quy tắc thống ngự tất cả quákhứ, hiện tại và tương lai ra đời từ tâm."Nữ sĩ Huyền Bí xuất hiện từ sách thẻ, tiến lên một bước, nắm lấy tay Thời Gianchi Chủ."Mới qua có một khoảnh khắc thôi, cần gì lo lắng như thế?"Nam nhân nhìn vẻ mặt của nàng, bỗng nhếch miệng cười nói."Trong nháy mắt mà giống như vĩnh hằng."Nữ sĩ Huyền Bí nhẹ nhàng đáp.Nam nhân duỗi tay chỉ vào hư không, mở miệng nói: “Liễu Bình, thời gian sắpkhôi phục, hiện tại ngươi phải làm một chuyện.""Chuyện gì?"Liễu Bình hỏi."Cho dù chỉ là nháy mắt, nhưng tất cả mọi chuyện trong nháy mắt này vẫn phảicó trước có sau, đây là cơ sở mà tất cả pháp tắc an bày sau khi thời gian lấy lạiđược sức mạnh,."Nam nhân nói."Ngươi muốn ta sắp xếp tất cả những chuyện trong nháy mắt này lại một lần?"Liễu Bình hỏi."Phải làm như thế, sau đó ta có thể khiến thời gian trên thân trụ bắt đầu lưuchuyển, kế tiếp, chúng ta sẽ đi đến tương lai, trợ giúp Tạ Đạo Linh chiến đấu."Nam nhân nói.ễ ấLiễu Bình suy nghĩ mấy phút, sau đó mở miệng nói: “Ta của giờ phút này sẽcùng tồn tại với tất cả sự kiện trong nháy mắt này-- Có thể làm được không?""Được."Nam nhân trả lời ngắn gọn.Liễu Bình vươn tay.Vô cùng sức mạnh hội tụ từ chiến giáp, hóa thành sức mạnh không cách nào đolường trong tay hắn, hiện hóa thành một bộ bài."Đây là bộ bài Kỳ Quỷ hệ biểu diễn hội tụ thành từ sức mạnh của ta, có thểdùng tất cả sức mạnh trên võ kinh, bởi vậy ta muốn đưa nó đến mở đầu tất cả,để ta đạt được nó ở thời đại thiếu niên."Liễu Bình nói."Cứ như vậy, giao diện thao tác anh linh trên người người cũng có lai lịch, logichoàn mỹ, rất tốt."Nam nhân khen ngợi một tiếng.Hắn ta nhấn một cái vào hư không.Chỉ thấy một loạt hình ảnh mở ra.Đó là thế giới tu hành -- Ở thế giới tu hành ngày xưa, thời khắc Liễu Bình vẫnlà thiếu niên kia.Hắn bỗng đạt được một danh sách.Tất cả bắt đầu từ thời khắc kia.Hắn sẽ không ngừng dùng linh thạch đi lắp đầy danh sách kia, thẳng đến pháthiện linh thạch không có tác dụng mới thôi...."Mặt khác dựa theo những sự kiện ta trải qua để sắp xếp đi –– sau đó khoảnhkhắc này có thể đi qua."Liễu Bình nói."Được."Nam nhân nói."Chờ một chút!"Nữ sĩ Huyền Bí nói.Liễu Bình và nam nhân cùng nhìn về phía nàng."Khi khoảnh khắc này hoàn toàn kết thúc, ta sẽ cùng thời gian tiến đến Lục ĐạoLuân Hồi, giúp Tạ Đạo Linh một tay, Liễu Bình, người tính làm sao bây giờ?"Nữ sĩ Huyền Bí hỏi.“Không cần lo cho ta, ta có tính toán của mình, có lẽ rất nhanh chúng ta sẽ gặplại."Liễu Bình nói."Được, ta tin ngươi."Nữ sĩ Huyền Bí nói.Thời Gian chi Chủ cũng gật gật đầu, lầu bầu nói: “Suy nghĩ của hắn quả thựckhông phải ai cũng có khả năng nghĩ ra, nói cách khác --""Ngay từ đầu hắn đã là tà ma chi chủ, sau đó thiết kế tất cả mọi chuyện trongkhoảnh khắc đó, toàn bộ thời gian và vận mệnh đều bị khép kín, hoàn mỹ vôkhuyết, không có ai dao động được.""Trừ phi có người có thể viết lại thời gian, đối kháng với hắn đang là tà ma chichủ-- điều này gần như không có khả năng."Huyền bí nữ thần nói.Thời Gian chi Chủ nâng tay lên, nặng nề nói: “Ta sắp bắt đầu rồi."Liễu Bình và nữ sĩ Huyền Bí cùng gật gật đầu.Thời Gian chi Chủ lớn tiếng mà nói: “Ngươi là dòng cát chạy mà chúng sinhkhông nắm giữ được, là tất cả sức mạnh khoan thứ và hủ bại, lại là luân bànkhông ngừng chuyển động trong tay ta.""Nhảy lên đi, kim giây!"Trước mắt Liễu Bình đột nhiên hiện ra tới một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Khoảnhkhắc kia đã qua.""Thời gian nhảy một giây hướng về phía trước.""Ngươi tiến vào sông dài thời gian chân chính.""Xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.""Cuộc chiến tranh chung kết tất cả đang kéo dài!"