Cà phê trong tay Xuân Hòa đã nguội lạnh, cô uống một ngụm với vẻ mặt vô cảm: “Bố mẹ cho.” Dù bố có phải người bố tốt hay không, mẹ có phải người mẹ hiền hay không, chỉ cần nhìn ngoại hình mà họ cho Xuân Hòa, Xuân Hòa đã rất biết ơn họ rồi. Khi hai người đang trò chuyện, trời bên ngoài bắt đầu mưa, mưa bị gió thổi hắt vào, Xuân Hòa đóng cửa sổ lại. Đồng nghiệp phàn nàn thời tiết xấu, khiến cô ấy không có tâm trạng hẹn hò với bạn trai, kết quả chỉ vài phút sau đã nũng nịu bảo bạn trai tới đón. Xuân Hòa ra hiệu cho cô ấy rồi cầm cốc ra khỏi phòng trà nước, đi được vài bước thì bị một đồng nghiệp nam chặn lại. Người đàn ông đứng chắn trước mặt cô, một tay cầm tập tài liệu, tay còn lại chỉ ra ngoài cửa sổ: “Anh thấy bên ngoài trời mưa, nếu em không mang ô thì anh đưa em về nhé.” Xuân Hòa nhìn theo hướng anh ta chỉ, giả vờ phản ứng như ồ hóa ra bên ngoài đang mưa, sau đó cô cầm cốc cà phê bằng hai tay, khẽ mỉm cười: “Tôi có mang, cảm ơn ý tốt của anh.” Đúng…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...