Tác giả:

      Thời Ngạo ló đầu ra khỏi cửa kính xe ô tô, một cơn gió Tây Bắc bất ngờ ùa hẳn vào mặt, khiến cô không khỏi cau hàng chân mày lại. Cả người rút ngược lại vào bên trong, hỏi Đức Bố: “Có thể sửa được không?”     Đức Bố chỉ lắc đầu.     Anh ta không biết đọc sách, chỉ biết sửa những mái tôn sắt bị dột, còn đối với những linh kiện xe ô-tô thì dốt đặc cán mai. Có điều, anh ta lại quen biết với thợ sửa xe giỏi nhất tại vùng Tây Tô Mộc này: “Tôi đi gọi điện thoại một chút. Bà chủ Thời cứ ngồi trong xe nghỉ ngơi đi nhé, bên ngoài lạnh lắm.”     Anh ta vừa dứt lời, Thời Ngạo ngồi trong xe cũng khẽ rùng mình, vội vàng kéo cửa sổ xe lên. Hệ thống sưởi trong xe rất mạnh, khiến cho khuôn mặt vừa nãy bị gió lạnh ùa vào đã lấy lại được một chút ý thức.     Qua một lớp cửa kính, cô nhìn thấy Đức Bố cứ cầm điện thoại rồi liên tục đi lại trên đường. Thời Ngạo không nghe rõ được anh ta đang muốn nói gì, chỉ đành nhìn theo khuôn môi đang không ngừng mấp máy kia.     Ở phía sau lưng anh ta là cả một…

Chương 53: 🍃 Ngoại truyện ngắn 🍃 - Ngoại Truyện 1

Điểm Đến Là Nơi Tận Cùng Góc BiểnTác giả: AlalaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình      Thời Ngạo ló đầu ra khỏi cửa kính xe ô tô, một cơn gió Tây Bắc bất ngờ ùa hẳn vào mặt, khiến cô không khỏi cau hàng chân mày lại. Cả người rút ngược lại vào bên trong, hỏi Đức Bố: “Có thể sửa được không?”     Đức Bố chỉ lắc đầu.     Anh ta không biết đọc sách, chỉ biết sửa những mái tôn sắt bị dột, còn đối với những linh kiện xe ô-tô thì dốt đặc cán mai. Có điều, anh ta lại quen biết với thợ sửa xe giỏi nhất tại vùng Tây Tô Mộc này: “Tôi đi gọi điện thoại một chút. Bà chủ Thời cứ ngồi trong xe nghỉ ngơi đi nhé, bên ngoài lạnh lắm.”     Anh ta vừa dứt lời, Thời Ngạo ngồi trong xe cũng khẽ rùng mình, vội vàng kéo cửa sổ xe lên. Hệ thống sưởi trong xe rất mạnh, khiến cho khuôn mặt vừa nãy bị gió lạnh ùa vào đã lấy lại được một chút ý thức.     Qua một lớp cửa kính, cô nhìn thấy Đức Bố cứ cầm điện thoại rồi liên tục đi lại trên đường. Thời Ngạo không nghe rõ được anh ta đang muốn nói gì, chỉ đành nhìn theo khuôn môi đang không ngừng mấp máy kia.     Ở phía sau lưng anh ta là cả một… Edit: Mỳ.Trong những ngày Thời Ngạo nghỉ ngơi dưỡng sức ở nhà, Ngang Thấm đảm nhận hết mọi việc nhà. Anh không thích mua rau trên mạng nên mỗi ngày đều đích thân ra khu chợ nhỏ dưới nhà.Hôm ấy, sau khi mua xong đồ ăn, lúc đi ngang qua tiệm cắt tóc ở đầu ngõ, anh chợt nhớ đến chuyện tối qua. Trước khi đi ngủ, Thời Ngạo chê tóc anh dài quá, sợ lúc ngủ sẽ bị đè lên, nên cố tình giữ khoảng cách với anh.Nghĩ đến đó, vẻ mặt tuấn tú của người đàn ông thoáng chút u ám. Sau một hồi cân nhắc, anh bước vào tiệm cắt tóc.Thời Ngạo ở nhà đợi mãi không thấy Ngang Thấm về, vừa định gọi điện thì nghe thấy tiếng mở cửa.Cô vui vẻ chạy ra đón, ánh mắt chạm đến đầu của người đàn ông, ngẩn người ra: “Ơ, anh cắt tóc rồi à?”Ngang Thấm vừa cắt tóc ngắn, còn chưa quen lắm, giọng nói trầm thấp: “Ừm.”Đêm đó, sau khi kết thúc một nụ hôn sâu, Thời Ngạo nằm sấp trên lồ|\|g ngực rắn chắc của người đàn ông, thở d ốc, tay phải vô thức vuốt v3 mái tóc ngắn trên trán anh.Ngang Thấm nhớ lại chuyện bốc đồng cắt tóc ban ngày, có chút mất mát: “Anh… có phải là xấu đi rồi không?”Một lát sau, Thời Ngạo lắc đầu, rúc sâu vào lòng anh: “Không xấu. Em rất thích.”Khóe môi người đàn ông không kìm được mà cong lên.

Edit: Mỳ.

Trong những ngày Thời Ngạo nghỉ ngơi dưỡng sức ở nhà, Ngang Thấm đảm nhận hết mọi việc nhà. Anh không thích mua rau trên mạng nên mỗi ngày đều đích thân ra khu chợ nhỏ dưới nhà.

Hôm ấy, sau khi mua xong đồ ăn, lúc đi ngang qua tiệm cắt tóc ở đầu ngõ, anh chợt nhớ đến chuyện tối qua. Trước khi đi ngủ, Thời Ngạo chê tóc anh dài quá, sợ lúc ngủ sẽ bị đè lên, nên cố tình giữ khoảng cách với anh.

Nghĩ đến đó, vẻ mặt tuấn tú của người đàn ông thoáng chút u ám. Sau một hồi cân nhắc, anh bước vào tiệm cắt tóc.

Thời Ngạo ở nhà đợi mãi không thấy Ngang Thấm về, vừa định gọi điện thì nghe thấy tiếng mở cửa.

Cô vui vẻ chạy ra đón, ánh mắt chạm đến đầu của người đàn ông, ngẩn người ra: “Ơ, anh cắt tóc rồi à?”

Ngang Thấm vừa cắt tóc ngắn, còn chưa quen lắm, giọng nói trầm thấp: “Ừm.”

Đêm đó, sau khi kết thúc một nụ hôn sâu, Thời Ngạo nằm sấp trên lồ|\|g ngực rắn chắc của người đàn ông, thở d ốc, tay phải vô thức vuốt v3 mái tóc ngắn trên trán anh.

Ngang Thấm nhớ lại chuyện bốc đồng cắt tóc ban ngày, có chút mất mát: “Anh… có phải là xấu đi rồi không?”

Một lát sau, Thời Ngạo lắc đầu, rúc sâu vào lòng anh: “Không xấu. Em rất thích.”

Khóe môi người đàn ông không kìm được mà cong lên.

Điểm Đến Là Nơi Tận Cùng Góc BiểnTác giả: AlalaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình      Thời Ngạo ló đầu ra khỏi cửa kính xe ô tô, một cơn gió Tây Bắc bất ngờ ùa hẳn vào mặt, khiến cô không khỏi cau hàng chân mày lại. Cả người rút ngược lại vào bên trong, hỏi Đức Bố: “Có thể sửa được không?”     Đức Bố chỉ lắc đầu.     Anh ta không biết đọc sách, chỉ biết sửa những mái tôn sắt bị dột, còn đối với những linh kiện xe ô-tô thì dốt đặc cán mai. Có điều, anh ta lại quen biết với thợ sửa xe giỏi nhất tại vùng Tây Tô Mộc này: “Tôi đi gọi điện thoại một chút. Bà chủ Thời cứ ngồi trong xe nghỉ ngơi đi nhé, bên ngoài lạnh lắm.”     Anh ta vừa dứt lời, Thời Ngạo ngồi trong xe cũng khẽ rùng mình, vội vàng kéo cửa sổ xe lên. Hệ thống sưởi trong xe rất mạnh, khiến cho khuôn mặt vừa nãy bị gió lạnh ùa vào đã lấy lại được một chút ý thức.     Qua một lớp cửa kính, cô nhìn thấy Đức Bố cứ cầm điện thoại rồi liên tục đi lại trên đường. Thời Ngạo không nghe rõ được anh ta đang muốn nói gì, chỉ đành nhìn theo khuôn môi đang không ngừng mấp máy kia.     Ở phía sau lưng anh ta là cả một… Edit: Mỳ.Trong những ngày Thời Ngạo nghỉ ngơi dưỡng sức ở nhà, Ngang Thấm đảm nhận hết mọi việc nhà. Anh không thích mua rau trên mạng nên mỗi ngày đều đích thân ra khu chợ nhỏ dưới nhà.Hôm ấy, sau khi mua xong đồ ăn, lúc đi ngang qua tiệm cắt tóc ở đầu ngõ, anh chợt nhớ đến chuyện tối qua. Trước khi đi ngủ, Thời Ngạo chê tóc anh dài quá, sợ lúc ngủ sẽ bị đè lên, nên cố tình giữ khoảng cách với anh.Nghĩ đến đó, vẻ mặt tuấn tú của người đàn ông thoáng chút u ám. Sau một hồi cân nhắc, anh bước vào tiệm cắt tóc.Thời Ngạo ở nhà đợi mãi không thấy Ngang Thấm về, vừa định gọi điện thì nghe thấy tiếng mở cửa.Cô vui vẻ chạy ra đón, ánh mắt chạm đến đầu của người đàn ông, ngẩn người ra: “Ơ, anh cắt tóc rồi à?”Ngang Thấm vừa cắt tóc ngắn, còn chưa quen lắm, giọng nói trầm thấp: “Ừm.”Đêm đó, sau khi kết thúc một nụ hôn sâu, Thời Ngạo nằm sấp trên lồ|\|g ngực rắn chắc của người đàn ông, thở d ốc, tay phải vô thức vuốt v3 mái tóc ngắn trên trán anh.Ngang Thấm nhớ lại chuyện bốc đồng cắt tóc ban ngày, có chút mất mát: “Anh… có phải là xấu đi rồi không?”Một lát sau, Thời Ngạo lắc đầu, rúc sâu vào lòng anh: “Không xấu. Em rất thích.”Khóe môi người đàn ông không kìm được mà cong lên.

Chương 53: 🍃 Ngoại truyện ngắn 🍃 - Ngoại Truyện 1