Hai ta nhìn nhau mỉm cười. Ta không ngần ngại lấy đi tờ hôn thư của Tĩnh Vương, không tuân theo sự sắp xếp của mẫu thân mình: “Con muốn gả cho Tĩnh Vương.” “Tình hình trong phủ Tĩnh Vương rất phức tạp, tính tình con lại mạnh mẽ, nếu gả qua đó con khó mà dung hòa được.” Mẫu thân không ngừng khuyên bảo ta, muội muội Tạ Cẩm Nhu của ta cũng không phản bác gì. Rõ ràng khi nghe đến cái tên Chu Ngạn Thần, con bé đã không kìm được mà run rẩy. Nhưng giống như mẫu thân, con bé không muốn ta phải chịu đựng đau khổ.
Chương 10: Chương 10
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn ƯớcTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Trọng SinhHai ta nhìn nhau mỉm cười. Ta không ngần ngại lấy đi tờ hôn thư của Tĩnh Vương, không tuân theo sự sắp xếp của mẫu thân mình: “Con muốn gả cho Tĩnh Vương.” “Tình hình trong phủ Tĩnh Vương rất phức tạp, tính tình con lại mạnh mẽ, nếu gả qua đó con khó mà dung hòa được.” Mẫu thân không ngừng khuyên bảo ta, muội muội Tạ Cẩm Nhu của ta cũng không phản bác gì. Rõ ràng khi nghe đến cái tên Chu Ngạn Thần, con bé đã không kìm được mà run rẩy. Nhưng giống như mẫu thân, con bé không muốn ta phải chịu đựng đau khổ. Vẻ mặt Chu Ngạn Thần ủ rũ. Khi hắn muốn bái đường cùng ta, thì ta lại không muốn bái đường cùng hắn nữa. Ta đi thẳng vào phòng tân hôn. Hắn không muốn bái đường thì không cần bái, muốn bái thì bái á hả? Mơ đi! Ban đêm, Chu Ngạn Thần để ta phòng không gối chiếc. Kiếp trước, v.ú già nói Chu Ngạn Thần không trở lại phòng tân hôn, Tạ Cẩm Nhu đợi hắn đến tận rạng sáng. Đúng là ngu ngốc, nếu ngay cả đêm tân hôn mà Chu Ngạn Thần cũng không đến, thì đồng nghĩa với việc hắn sẽ không bao giờ đến nơi này nữa. “Tới đây!” “Dạ tiểu thư.” Trong sân là những nha hoàn, thị vệ hồi môn của ta. Tất cả bọn họ đều chỉ nghe theo chỉ thị của ta. “Nếu Vương gia không muốn quay lại phòng tân hôn, thì có nghĩa là hắn không muốn ở cùng ta. Chúng ta không thể làm trái ý Vương gia được. Mau vứt hết đồ đạc của Vương gia ra ngoài!” Ta ra lệnh cho đám nha hoàn, nhũ mẫu . “Vâng, thưa tiểu thư.” Họ không chút do dự, ném sạch đồ đạc của Chu Ngạn Thần ra ngoài. Khi Chu Ngạn Thần biết tin, hắn tức giận chạy tới sân viện của ta. Ta đã đi ngủ từ sớm, ngoài cửa là thị vệ hồi môn mà mẫu thân cho, Chu Ngạn Thần bị bọn họ chặn ở ngoài, không được phép vào. “Tạ Muội Đường, mau ra ngoài!” Ta phớt lờ hắn. Chu Ngạn Thần bị mưu sĩ gọi đi. “Vương gia, Vương gia, chúng ta phải đặt đại cục lên hàng đầu, còn phải dựa vào binh quyền của Tạ gia.” “Tạ Muội Đường, sớm muộn gì ta cũng sẽ gi-ếc ch-ếc ngươi!” Chu Ngạn Thần tức giận đến mức không thể tức giận hơn, hắn buông lời nguyền rủa, sau đó quay m-ô-ng rời đi.
Vẻ mặt Chu Ngạn Thần ủ rũ. Khi hắn muốn bái đường cùng ta, thì ta lại không muốn bái đường cùng hắn nữa. Ta đi thẳng vào phòng tân hôn. Hắn không muốn bái đường thì không cần bái, muốn bái thì bái á hả? Mơ đi!
Ban đêm, Chu Ngạn Thần để ta phòng không gối chiếc.
Kiếp trước, v.ú già nói Chu Ngạn Thần không trở lại phòng tân hôn, Tạ Cẩm Nhu đợi hắn đến tận rạng sáng.
Đúng là ngu ngốc, nếu ngay cả đêm tân hôn mà Chu Ngạn Thần cũng không đến, thì đồng nghĩa với việc hắn sẽ không bao giờ đến nơi này nữa.
“Tới đây!”
“Dạ tiểu thư.”
Trong sân là những nha hoàn, thị vệ hồi môn của ta. Tất cả bọn họ đều chỉ nghe theo chỉ thị của ta.
“Nếu Vương gia không muốn quay lại phòng tân hôn, thì có nghĩa là hắn không muốn ở cùng ta. Chúng ta không thể làm trái ý Vương gia được. Mau vứt hết đồ đạc của Vương gia ra ngoài!”
Ta ra lệnh cho đám nha hoàn, nhũ mẫu .
“Vâng, thưa tiểu thư.”
Họ không chút do dự, ném sạch đồ đạc của Chu Ngạn Thần ra ngoài.
Khi Chu Ngạn Thần biết tin, hắn tức giận chạy tới sân viện của ta.
Ta đã đi ngủ từ sớm, ngoài cửa là thị vệ hồi môn mà mẫu thân cho, Chu Ngạn Thần bị bọn họ chặn ở ngoài, không được phép vào.
“Tạ Muội Đường, mau ra ngoài!”
Ta phớt lờ hắn.
Chu Ngạn Thần bị mưu sĩ gọi đi.
“Vương gia, Vương gia, chúng ta phải đặt đại cục lên hàng đầu, còn phải dựa vào binh quyền của Tạ gia.”
“Tạ Muội Đường, sớm muộn gì ta cũng sẽ gi-ếc ch-ếc ngươi!” Chu Ngạn Thần tức giận đến mức không thể tức giận hơn, hắn buông lời nguyền rủa, sau đó quay m-ô-ng rời đi.
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn ƯớcTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Trọng SinhHai ta nhìn nhau mỉm cười. Ta không ngần ngại lấy đi tờ hôn thư của Tĩnh Vương, không tuân theo sự sắp xếp của mẫu thân mình: “Con muốn gả cho Tĩnh Vương.” “Tình hình trong phủ Tĩnh Vương rất phức tạp, tính tình con lại mạnh mẽ, nếu gả qua đó con khó mà dung hòa được.” Mẫu thân không ngừng khuyên bảo ta, muội muội Tạ Cẩm Nhu của ta cũng không phản bác gì. Rõ ràng khi nghe đến cái tên Chu Ngạn Thần, con bé đã không kìm được mà run rẩy. Nhưng giống như mẫu thân, con bé không muốn ta phải chịu đựng đau khổ. Vẻ mặt Chu Ngạn Thần ủ rũ. Khi hắn muốn bái đường cùng ta, thì ta lại không muốn bái đường cùng hắn nữa. Ta đi thẳng vào phòng tân hôn. Hắn không muốn bái đường thì không cần bái, muốn bái thì bái á hả? Mơ đi! Ban đêm, Chu Ngạn Thần để ta phòng không gối chiếc. Kiếp trước, v.ú già nói Chu Ngạn Thần không trở lại phòng tân hôn, Tạ Cẩm Nhu đợi hắn đến tận rạng sáng. Đúng là ngu ngốc, nếu ngay cả đêm tân hôn mà Chu Ngạn Thần cũng không đến, thì đồng nghĩa với việc hắn sẽ không bao giờ đến nơi này nữa. “Tới đây!” “Dạ tiểu thư.” Trong sân là những nha hoàn, thị vệ hồi môn của ta. Tất cả bọn họ đều chỉ nghe theo chỉ thị của ta. “Nếu Vương gia không muốn quay lại phòng tân hôn, thì có nghĩa là hắn không muốn ở cùng ta. Chúng ta không thể làm trái ý Vương gia được. Mau vứt hết đồ đạc của Vương gia ra ngoài!” Ta ra lệnh cho đám nha hoàn, nhũ mẫu . “Vâng, thưa tiểu thư.” Họ không chút do dự, ném sạch đồ đạc của Chu Ngạn Thần ra ngoài. Khi Chu Ngạn Thần biết tin, hắn tức giận chạy tới sân viện của ta. Ta đã đi ngủ từ sớm, ngoài cửa là thị vệ hồi môn mà mẫu thân cho, Chu Ngạn Thần bị bọn họ chặn ở ngoài, không được phép vào. “Tạ Muội Đường, mau ra ngoài!” Ta phớt lờ hắn. Chu Ngạn Thần bị mưu sĩ gọi đi. “Vương gia, Vương gia, chúng ta phải đặt đại cục lên hàng đầu, còn phải dựa vào binh quyền của Tạ gia.” “Tạ Muội Đường, sớm muộn gì ta cũng sẽ gi-ếc ch-ếc ngươi!” Chu Ngạn Thần tức giận đến mức không thể tức giận hơn, hắn buông lời nguyền rủa, sau đó quay m-ô-ng rời đi.