Hai ta nhìn nhau mỉm cười. Ta không ngần ngại lấy đi tờ hôn thư của Tĩnh Vương, không tuân theo sự sắp xếp của mẫu thân mình: “Con muốn gả cho Tĩnh Vương.” “Tình hình trong phủ Tĩnh Vương rất phức tạp, tính tình con lại mạnh mẽ, nếu gả qua đó con khó mà dung hòa được.” Mẫu thân không ngừng khuyên bảo ta, muội muội Tạ Cẩm Nhu của ta cũng không phản bác gì. Rõ ràng khi nghe đến cái tên Chu Ngạn Thần, con bé đã không kìm được mà run rẩy. Nhưng giống như mẫu thân, con bé không muốn ta phải chịu đựng đau khổ.
Chương 17: Chương 17
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn ƯớcTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Trọng SinhHai ta nhìn nhau mỉm cười. Ta không ngần ngại lấy đi tờ hôn thư của Tĩnh Vương, không tuân theo sự sắp xếp của mẫu thân mình: “Con muốn gả cho Tĩnh Vương.” “Tình hình trong phủ Tĩnh Vương rất phức tạp, tính tình con lại mạnh mẽ, nếu gả qua đó con khó mà dung hòa được.” Mẫu thân không ngừng khuyên bảo ta, muội muội Tạ Cẩm Nhu của ta cũng không phản bác gì. Rõ ràng khi nghe đến cái tên Chu Ngạn Thần, con bé đã không kìm được mà run rẩy. Nhưng giống như mẫu thân, con bé không muốn ta phải chịu đựng đau khổ. Khi ta về tới nhà, liền thấy Tạ Cẩm Nhu đã cùng Tống Kỳ Niên trở về, còn mang theo rất nhiều lễ vật, quà cáp cho mẫu thân ta. Thái độ của mẫu thân đối với muội ấy mặc dù khách khí nhưng lại rất thờ ơ, lạnh nhạt. Mà phần khách khí này, là vì có Thủ phụ Tống Kỳ Niên ở đó. “Mẫu thân, đây đều là đồ bổ mà con chuẩn bị cho người, nhân sâm, nhung hươu và một ít bột ngọc trai.” “Được rồi, ta bảo con cất đi, ta không cần nhìn nữa.” Tạ Cẩm Nhu trông có vẻ bình tĩnh, như thể đã quen với chuyện này từ lâu. Tống Kỳ Niên thì cẩn thận nắm lấy tay muội ấy, dường như đang an ủi Tạ Cẩm Nhu. Hắn quả thực là một nam nhân ôn hòa, ấm áp. Kiếp trước, dù ta ác đ-ộ-c như vậy, hắn vẫn dịu dàng với ta. Bảo vệ ta mọi lúc mọi nơi. Tống Kỳ Niên là một nam nhân tốt, hắn nên thành đôi với Tạ Cẩm Nhu, chứ không phải một kẻ như ta. Nếu họ sống tốt với nhau, thì không gì tốt bằng. “Tỷ tỷ, tỷ về rồi!” Vừa nhìn thấy ta, ý cười trong mắt Tạ Cẩm Nhu gần như tràn ra ngoài. Muội ấy lo lắng xoay quanh ta một vòng, sau đó thở phào nhẹ nhõm khi thấy ta không sao. Những ngày này, chắc hẳn Tạ Cẩm Nhu đã rất lo lắng cho ta. “Bọn họ có đối xử tệ bạc với tỷ không?” Tạ Cẩm Nhu hỏi ta. Trước khi ta kịp lên tiếng, Chu Ngạn Thần đã tiến lên một bước, đen mặt nói: “Ai dám đối xử tệ bạc với nàng ta? Ngược lại là nàng ta, náo loạn phủ ta tới gà ch-ó không yên! Lúc nào cũng lăm le như muốn gi-ếc người tới nơi, suốt ngày chỉ biết tìm rắc rối cho ta.” Có vẻ oán khí của hắn đối với ta rất sâu, bởi ta muốn gi-ếc Hứa Nhu - ánh trăng sáng của hắn. Tạ Cẩm Nhu hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Chu Ngạn Thần. Kiếp trước, hắn không theo muội ấy về nhà, nhưng kiếp này hắn lại cùng ta về.
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn ƯớcTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Trọng SinhHai ta nhìn nhau mỉm cười. Ta không ngần ngại lấy đi tờ hôn thư của Tĩnh Vương, không tuân theo sự sắp xếp của mẫu thân mình: “Con muốn gả cho Tĩnh Vương.” “Tình hình trong phủ Tĩnh Vương rất phức tạp, tính tình con lại mạnh mẽ, nếu gả qua đó con khó mà dung hòa được.” Mẫu thân không ngừng khuyên bảo ta, muội muội Tạ Cẩm Nhu của ta cũng không phản bác gì. Rõ ràng khi nghe đến cái tên Chu Ngạn Thần, con bé đã không kìm được mà run rẩy. Nhưng giống như mẫu thân, con bé không muốn ta phải chịu đựng đau khổ. Khi ta về tới nhà, liền thấy Tạ Cẩm Nhu đã cùng Tống Kỳ Niên trở về, còn mang theo rất nhiều lễ vật, quà cáp cho mẫu thân ta. Thái độ của mẫu thân đối với muội ấy mặc dù khách khí nhưng lại rất thờ ơ, lạnh nhạt. Mà phần khách khí này, là vì có Thủ phụ Tống Kỳ Niên ở đó. “Mẫu thân, đây đều là đồ bổ mà con chuẩn bị cho người, nhân sâm, nhung hươu và một ít bột ngọc trai.” “Được rồi, ta bảo con cất đi, ta không cần nhìn nữa.” Tạ Cẩm Nhu trông có vẻ bình tĩnh, như thể đã quen với chuyện này từ lâu. Tống Kỳ Niên thì cẩn thận nắm lấy tay muội ấy, dường như đang an ủi Tạ Cẩm Nhu. Hắn quả thực là một nam nhân ôn hòa, ấm áp. Kiếp trước, dù ta ác đ-ộ-c như vậy, hắn vẫn dịu dàng với ta. Bảo vệ ta mọi lúc mọi nơi. Tống Kỳ Niên là một nam nhân tốt, hắn nên thành đôi với Tạ Cẩm Nhu, chứ không phải một kẻ như ta. Nếu họ sống tốt với nhau, thì không gì tốt bằng. “Tỷ tỷ, tỷ về rồi!” Vừa nhìn thấy ta, ý cười trong mắt Tạ Cẩm Nhu gần như tràn ra ngoài. Muội ấy lo lắng xoay quanh ta một vòng, sau đó thở phào nhẹ nhõm khi thấy ta không sao. Những ngày này, chắc hẳn Tạ Cẩm Nhu đã rất lo lắng cho ta. “Bọn họ có đối xử tệ bạc với tỷ không?” Tạ Cẩm Nhu hỏi ta. Trước khi ta kịp lên tiếng, Chu Ngạn Thần đã tiến lên một bước, đen mặt nói: “Ai dám đối xử tệ bạc với nàng ta? Ngược lại là nàng ta, náo loạn phủ ta tới gà ch-ó không yên! Lúc nào cũng lăm le như muốn gi-ếc người tới nơi, suốt ngày chỉ biết tìm rắc rối cho ta.” Có vẻ oán khí của hắn đối với ta rất sâu, bởi ta muốn gi-ếc Hứa Nhu - ánh trăng sáng của hắn. Tạ Cẩm Nhu hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Chu Ngạn Thần. Kiếp trước, hắn không theo muội ấy về nhà, nhưng kiếp này hắn lại cùng ta về.
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn ƯớcTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Trọng SinhHai ta nhìn nhau mỉm cười. Ta không ngần ngại lấy đi tờ hôn thư của Tĩnh Vương, không tuân theo sự sắp xếp của mẫu thân mình: “Con muốn gả cho Tĩnh Vương.” “Tình hình trong phủ Tĩnh Vương rất phức tạp, tính tình con lại mạnh mẽ, nếu gả qua đó con khó mà dung hòa được.” Mẫu thân không ngừng khuyên bảo ta, muội muội Tạ Cẩm Nhu của ta cũng không phản bác gì. Rõ ràng khi nghe đến cái tên Chu Ngạn Thần, con bé đã không kìm được mà run rẩy. Nhưng giống như mẫu thân, con bé không muốn ta phải chịu đựng đau khổ. Khi ta về tới nhà, liền thấy Tạ Cẩm Nhu đã cùng Tống Kỳ Niên trở về, còn mang theo rất nhiều lễ vật, quà cáp cho mẫu thân ta. Thái độ của mẫu thân đối với muội ấy mặc dù khách khí nhưng lại rất thờ ơ, lạnh nhạt. Mà phần khách khí này, là vì có Thủ phụ Tống Kỳ Niên ở đó. “Mẫu thân, đây đều là đồ bổ mà con chuẩn bị cho người, nhân sâm, nhung hươu và một ít bột ngọc trai.” “Được rồi, ta bảo con cất đi, ta không cần nhìn nữa.” Tạ Cẩm Nhu trông có vẻ bình tĩnh, như thể đã quen với chuyện này từ lâu. Tống Kỳ Niên thì cẩn thận nắm lấy tay muội ấy, dường như đang an ủi Tạ Cẩm Nhu. Hắn quả thực là một nam nhân ôn hòa, ấm áp. Kiếp trước, dù ta ác đ-ộ-c như vậy, hắn vẫn dịu dàng với ta. Bảo vệ ta mọi lúc mọi nơi. Tống Kỳ Niên là một nam nhân tốt, hắn nên thành đôi với Tạ Cẩm Nhu, chứ không phải một kẻ như ta. Nếu họ sống tốt với nhau, thì không gì tốt bằng. “Tỷ tỷ, tỷ về rồi!” Vừa nhìn thấy ta, ý cười trong mắt Tạ Cẩm Nhu gần như tràn ra ngoài. Muội ấy lo lắng xoay quanh ta một vòng, sau đó thở phào nhẹ nhõm khi thấy ta không sao. Những ngày này, chắc hẳn Tạ Cẩm Nhu đã rất lo lắng cho ta. “Bọn họ có đối xử tệ bạc với tỷ không?” Tạ Cẩm Nhu hỏi ta. Trước khi ta kịp lên tiếng, Chu Ngạn Thần đã tiến lên một bước, đen mặt nói: “Ai dám đối xử tệ bạc với nàng ta? Ngược lại là nàng ta, náo loạn phủ ta tới gà ch-ó không yên! Lúc nào cũng lăm le như muốn gi-ếc người tới nơi, suốt ngày chỉ biết tìm rắc rối cho ta.” Có vẻ oán khí của hắn đối với ta rất sâu, bởi ta muốn gi-ếc Hứa Nhu - ánh trăng sáng của hắn. Tạ Cẩm Nhu hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Chu Ngạn Thần. Kiếp trước, hắn không theo muội ấy về nhà, nhưng kiếp này hắn lại cùng ta về.