Hai ta nhìn nhau mỉm cười. Ta không ngần ngại lấy đi tờ hôn thư của Tĩnh Vương, không tuân theo sự sắp xếp của mẫu thân mình: “Con muốn gả cho Tĩnh Vương.” “Tình hình trong phủ Tĩnh Vương rất phức tạp, tính tình con lại mạnh mẽ, nếu gả qua đó con khó mà dung hòa được.” Mẫu thân không ngừng khuyên bảo ta, muội muội Tạ Cẩm Nhu của ta cũng không phản bác gì. Rõ ràng khi nghe đến cái tên Chu Ngạn Thần, con bé đã không kìm được mà run rẩy. Nhưng giống như mẫu thân, con bé không muốn ta phải chịu đựng đau khổ.
Chương 30: Chương 30
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn ƯớcTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Trọng SinhHai ta nhìn nhau mỉm cười. Ta không ngần ngại lấy đi tờ hôn thư của Tĩnh Vương, không tuân theo sự sắp xếp của mẫu thân mình: “Con muốn gả cho Tĩnh Vương.” “Tình hình trong phủ Tĩnh Vương rất phức tạp, tính tình con lại mạnh mẽ, nếu gả qua đó con khó mà dung hòa được.” Mẫu thân không ngừng khuyên bảo ta, muội muội Tạ Cẩm Nhu của ta cũng không phản bác gì. Rõ ràng khi nghe đến cái tên Chu Ngạn Thần, con bé đã không kìm được mà run rẩy. Nhưng giống như mẫu thân, con bé không muốn ta phải chịu đựng đau khổ. Nàng ta là người thông minh. Biết rõ bản thân muốn ở lại thì chỉ có thể cầu xin ta. Nàng ta nói hai bọn ta đều là nữ nhân, hy vọng ta có thể hiểu cho nàng ta. Tính toán muốn chơi bài tình cảm với ta. Nhưng ta chưa bao giờ có lòng đồng cảm cả, nhất là với một nữ nhân đ-ộ-c ác như Hứa Nhu. Khi bắt nạt Tạ Cẩm Nhu, nàng ta không bao giờ nghĩ tới, sẽ có một ngày phải quỳ xuống cầu xin. “Ta sẽ yên yên tĩnh tĩnh làm quý thiếp, không bao giờ làm chướng mắt Vương phi.” Hứa Nhu nghẹn ngào, nức nở nói. Ta nhếch môi, đặt chén trà sang một bên: “Nếu ngươi muốn ở lại Vương phủ thì chỉ có thể làm thông phòng thôi. Nữ nhi của tội thần mà cũng muốn làm quý thiếp, ngươi đang mơ đấy à?” “Vương phi, dù sao ta cũng vì Vương gia mà sinh ra Ngọc nhi, không có công lao cũng có khổ lao.” Hứa Nhu đứng lên, không thể tin nổi. Nàng ta nghĩ ta sẽ đồng ý. Dù sao, chuyện Vương gia nạp thiếp cũng là chuyện vô cùng bình thường. Nhưng nàng ta lại không nghĩ đến, ta chỉ cho phép nàng ta trở thành thông phòng, điều này không khác gì đang sỉ nhục nàng ta. “Ồ, vậy thôi. Ngươi nghĩ rằng bản thân sinh ra Chu Ngọc là đã lập công lớn à? Ngươi không thấy bản thân đang làm hại cả Vương gia lẫn đứa trẻ à?! Ngươi là đang biến Vương gia trở thành trò cười ở kinh thành thì có.” Không danh không phận, tùy tiện sinh đứa trẻ ra, chẳng khác gì bán con để đi lên cả. Hứa Nhu không dám lên tiếng, ngơ ngác đứng đó. Thực ra ta không quan tâm chuyện nàng ta làm thiếp hay thế nào. Ta chỉ nghĩ đến Tạ Cẩm Nhu, không muốn Hứa Nhu được vui vẻ. Chu Ngạn Thần sẽ sớm mưu phản. Để tránh liên lụy tới Tạ gia, ta sẽ tìm cách hòa ly với Chu Ngạn Thần càng sớm càng tốt. Hơn nữa, phụ thân ta nắm rất nhiều binh quyền, không thể để hắn lợi dụng. “Nô tì ta biết rồi ạ.” Hứa Nhu quỳ xuống trước mặt ta, coi như cũng thức thời. Những ngày này, Hứa Nhu ngày nào cũng đến thỉnh an, hầu hạ ta. Còn bà bà thì giận ta nên đã chuyển đi nơi khác.
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn ƯớcTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Trọng SinhHai ta nhìn nhau mỉm cười. Ta không ngần ngại lấy đi tờ hôn thư của Tĩnh Vương, không tuân theo sự sắp xếp của mẫu thân mình: “Con muốn gả cho Tĩnh Vương.” “Tình hình trong phủ Tĩnh Vương rất phức tạp, tính tình con lại mạnh mẽ, nếu gả qua đó con khó mà dung hòa được.” Mẫu thân không ngừng khuyên bảo ta, muội muội Tạ Cẩm Nhu của ta cũng không phản bác gì. Rõ ràng khi nghe đến cái tên Chu Ngạn Thần, con bé đã không kìm được mà run rẩy. Nhưng giống như mẫu thân, con bé không muốn ta phải chịu đựng đau khổ. Nàng ta là người thông minh. Biết rõ bản thân muốn ở lại thì chỉ có thể cầu xin ta. Nàng ta nói hai bọn ta đều là nữ nhân, hy vọng ta có thể hiểu cho nàng ta. Tính toán muốn chơi bài tình cảm với ta. Nhưng ta chưa bao giờ có lòng đồng cảm cả, nhất là với một nữ nhân đ-ộ-c ác như Hứa Nhu. Khi bắt nạt Tạ Cẩm Nhu, nàng ta không bao giờ nghĩ tới, sẽ có một ngày phải quỳ xuống cầu xin. “Ta sẽ yên yên tĩnh tĩnh làm quý thiếp, không bao giờ làm chướng mắt Vương phi.” Hứa Nhu nghẹn ngào, nức nở nói. Ta nhếch môi, đặt chén trà sang một bên: “Nếu ngươi muốn ở lại Vương phủ thì chỉ có thể làm thông phòng thôi. Nữ nhi của tội thần mà cũng muốn làm quý thiếp, ngươi đang mơ đấy à?” “Vương phi, dù sao ta cũng vì Vương gia mà sinh ra Ngọc nhi, không có công lao cũng có khổ lao.” Hứa Nhu đứng lên, không thể tin nổi. Nàng ta nghĩ ta sẽ đồng ý. Dù sao, chuyện Vương gia nạp thiếp cũng là chuyện vô cùng bình thường. Nhưng nàng ta lại không nghĩ đến, ta chỉ cho phép nàng ta trở thành thông phòng, điều này không khác gì đang sỉ nhục nàng ta. “Ồ, vậy thôi. Ngươi nghĩ rằng bản thân sinh ra Chu Ngọc là đã lập công lớn à? Ngươi không thấy bản thân đang làm hại cả Vương gia lẫn đứa trẻ à?! Ngươi là đang biến Vương gia trở thành trò cười ở kinh thành thì có.” Không danh không phận, tùy tiện sinh đứa trẻ ra, chẳng khác gì bán con để đi lên cả. Hứa Nhu không dám lên tiếng, ngơ ngác đứng đó. Thực ra ta không quan tâm chuyện nàng ta làm thiếp hay thế nào. Ta chỉ nghĩ đến Tạ Cẩm Nhu, không muốn Hứa Nhu được vui vẻ. Chu Ngạn Thần sẽ sớm mưu phản. Để tránh liên lụy tới Tạ gia, ta sẽ tìm cách hòa ly với Chu Ngạn Thần càng sớm càng tốt. Hơn nữa, phụ thân ta nắm rất nhiều binh quyền, không thể để hắn lợi dụng. “Nô tì ta biết rồi ạ.” Hứa Nhu quỳ xuống trước mặt ta, coi như cũng thức thời. Những ngày này, Hứa Nhu ngày nào cũng đến thỉnh an, hầu hạ ta. Còn bà bà thì giận ta nên đã chuyển đi nơi khác.
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn ƯớcTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Trọng SinhHai ta nhìn nhau mỉm cười. Ta không ngần ngại lấy đi tờ hôn thư của Tĩnh Vương, không tuân theo sự sắp xếp của mẫu thân mình: “Con muốn gả cho Tĩnh Vương.” “Tình hình trong phủ Tĩnh Vương rất phức tạp, tính tình con lại mạnh mẽ, nếu gả qua đó con khó mà dung hòa được.” Mẫu thân không ngừng khuyên bảo ta, muội muội Tạ Cẩm Nhu của ta cũng không phản bác gì. Rõ ràng khi nghe đến cái tên Chu Ngạn Thần, con bé đã không kìm được mà run rẩy. Nhưng giống như mẫu thân, con bé không muốn ta phải chịu đựng đau khổ. Nàng ta là người thông minh. Biết rõ bản thân muốn ở lại thì chỉ có thể cầu xin ta. Nàng ta nói hai bọn ta đều là nữ nhân, hy vọng ta có thể hiểu cho nàng ta. Tính toán muốn chơi bài tình cảm với ta. Nhưng ta chưa bao giờ có lòng đồng cảm cả, nhất là với một nữ nhân đ-ộ-c ác như Hứa Nhu. Khi bắt nạt Tạ Cẩm Nhu, nàng ta không bao giờ nghĩ tới, sẽ có một ngày phải quỳ xuống cầu xin. “Ta sẽ yên yên tĩnh tĩnh làm quý thiếp, không bao giờ làm chướng mắt Vương phi.” Hứa Nhu nghẹn ngào, nức nở nói. Ta nhếch môi, đặt chén trà sang một bên: “Nếu ngươi muốn ở lại Vương phủ thì chỉ có thể làm thông phòng thôi. Nữ nhi của tội thần mà cũng muốn làm quý thiếp, ngươi đang mơ đấy à?” “Vương phi, dù sao ta cũng vì Vương gia mà sinh ra Ngọc nhi, không có công lao cũng có khổ lao.” Hứa Nhu đứng lên, không thể tin nổi. Nàng ta nghĩ ta sẽ đồng ý. Dù sao, chuyện Vương gia nạp thiếp cũng là chuyện vô cùng bình thường. Nhưng nàng ta lại không nghĩ đến, ta chỉ cho phép nàng ta trở thành thông phòng, điều này không khác gì đang sỉ nhục nàng ta. “Ồ, vậy thôi. Ngươi nghĩ rằng bản thân sinh ra Chu Ngọc là đã lập công lớn à? Ngươi không thấy bản thân đang làm hại cả Vương gia lẫn đứa trẻ à?! Ngươi là đang biến Vương gia trở thành trò cười ở kinh thành thì có.” Không danh không phận, tùy tiện sinh đứa trẻ ra, chẳng khác gì bán con để đi lên cả. Hứa Nhu không dám lên tiếng, ngơ ngác đứng đó. Thực ra ta không quan tâm chuyện nàng ta làm thiếp hay thế nào. Ta chỉ nghĩ đến Tạ Cẩm Nhu, không muốn Hứa Nhu được vui vẻ. Chu Ngạn Thần sẽ sớm mưu phản. Để tránh liên lụy tới Tạ gia, ta sẽ tìm cách hòa ly với Chu Ngạn Thần càng sớm càng tốt. Hơn nữa, phụ thân ta nắm rất nhiều binh quyền, không thể để hắn lợi dụng. “Nô tì ta biết rồi ạ.” Hứa Nhu quỳ xuống trước mặt ta, coi như cũng thức thời. Những ngày này, Hứa Nhu ngày nào cũng đến thỉnh an, hầu hạ ta. Còn bà bà thì giận ta nên đã chuyển đi nơi khác.