Môi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,…

Chương 587: Giống như không bằng đại phú hào

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… "Nhóm thủ lĩnh ở đại phú hào thật sự muốn giết chúng ta sao?"Hỏi chuyện là một tiểu đội trưởng ở phía sau Chu Chính, bất quá hiện tại binh lính trong tay hắn đãsớm chạy trốn không còn mấy, dư lại khoảng 2-3 người, lúc này cũng dìu già dắt trẻ tất cả đều bịLạc Phi Phàm đưa tới Hà Tây.Hắn giống Chu Chính trêи mặt có sự bi thương dày đặc, trước khi mạt thế tới bọn họ vì quốc gia, saukhi mạt thế tới bọn họ vì căn cứ Diệu Dương,không chỉ cống hiến lên mồ hôi còn có công sức cùng máu và nước mắt, hiện tại đại phú hào kia, nóitrở mặt liền trở mặt, chỉ vì bọn họ che dấu chút sự tình về Hà Tây thôi hay sao?Mọi người chẳng qua đều vì để sống, bọn họ thu củi lửa của Lạc Phi Phàm để sống sót, Bàn Tử ở HàTây này lăn lộn nhiều như vậy, mua bán củi lửa cũng chỉ vì sống sót, tại sao người ở đạiphú hào đều cho rằng đây là chuyện lớn gây họa khó lường?Còn đến trình độ người chết ta sống chứ?Bọn họ đều không thể lý giải, nhìn Lạc Phi Phàm, trong mắt mỗi người đều có nước mắt.Sắc mặt Lạc Phi Phàm trầm trọng gật gật đầu, mang theo ý xin lỗi."Là chúng ta liên lụy đến các ngươi, vốn dĩ những nguy hiểm này không có quan hệ gì tới các ngươi,chúng ta đích xác nghe được Trần Triều Phát hạ sát lệnh đối với các ngươi, cho nên mới khẩn cấp tớiđón các ngươi trốn đi, xin lỗi, chỉ có thể làm các ngươi ủy khuất."Nguyên lai là Trần Triều Phát muốn giết bọn hắn!Trêи mặt mấy người Chu Chính hiện lên thần sắc hiểu rõ, biểu tình mỗi người đều bithương đồng thời lại lý giải, nếu là do Trần Triều Phát nói thì đúng là thật sự rõ ràng, theo đồnđại thì Trần Triều Phát là một người rất biến thái a."Lạc đội trưởng, ngài đừng nói như vậy, chúng ta ai cũng không nợ ai a." Chu Chính bất đắc dĩ màlắc đầu, lại tiếp tục nói với Lạc Phi Phàm: "Chuyện này, trái lại, ngài còn cứu chúng ta, mấy ngườichúng ta đều đã bị căn cứ vứt bỏ, đối với đại phú hào mà nói, chúng ta chỉ là người dư thừa, nếu,ta nói là nếu, Lạc đội trưởng không chê, thì để cho chúng ta góp chút tâm lực ở Hà Tây đi.""Các ngươi muốn thay người ở Hà Tây phòng thủ sao?" Lạc Phi Phàm sửng sốt, trêи mặt có chút ý cười:"Kỳ thật không cần. "Sau đó nghĩ lại, sợ Chu Chính cho rằng bọn họ không được An Nhiên và Chiến Luyện tín nhiệm, hắnquay đầu lại nhìn Chiến Luyện, hỏi:"Ngươi hỏi vợ của ngươi xem nàng có thể để cho bọn người Chu Chính làm chút gì không?"Chiến Luyện nghe vậy, bất đắc dĩ, thật tình Hà Tây không cần phòng thủ a, ngay cả thủ vệ cảnh giớicũng không cần, vì thế ngẩng đầu lên, nhìn mấy người Chu Chính, hơi hơi mỉm cười nói:"Về phương diện phòng thủ, chúng ta còn chưa chuẩn bị tốt, đều do vợ của ta phụ trách, chuyện nàyphải hỏi nàng, bất quá nơi này của chúng ta thiếu rất nhiều quân nhân, bảo hộ cho những người giàphụ nữ và trẻ em, không biết việc này các ngươi có nguyện ý hay không?""Đem công tác phòng thủ giao cho một người phụ nữ hay sao?"Mấy người đàn ông có chút không thể tưởng tượng nhìn Chiến Luyện, không phải nói ChiếnLuyện và Lạc Phi Phàm đều thuộc binh chủng thần bí nào đó hay sao? Điều này tại sao cảm thấy cóchút nhược trí a?Cảm giác như Hà Tây này đối với việc coi trọng cảnh giới phòng thủ còn không bằng đại phú hào???Bất quá bởi vì thật sự đã cùng đường, nên mấy người Chu Chính không dám biểu hiện quárõ ràng, thấy Chiến Luyện nhún vai không trả lời, bọn họ cũng không tiếp tục hỏi.Đại khái bởi vì thời tiết giá lạnh, ai cũng không xem việc tuần tra phòng thủ trở thành việc quantrọng đi.Chiến Luyện an bài mấy người này đi bảo hộ những người già, phụ nữ và trẻ em, mấy người liền gậtđầu đồng ý, sau đó hàn huyên rất nhiều rồi Chu Chính mang theo mấy người kia ra ngoài, trước tiênbọn họ muốn tìm biệt thự để ở rồi tìm Bàn Tử báo tin.

"Nhóm thủ lĩnh ở đại phú hào thật sự muốn giết chúng ta sao?"

Hỏi chuyện là một tiểu đội trưởng ở phía sau Chu Chính, bất quá hiện tại binh lính trong tay hắn đã

sớm chạy trốn không còn mấy, dư lại khoảng 2-3 người, lúc này cũng dìu già dắt trẻ tất cả đều bị

Lạc Phi Phàm đưa tới Hà Tây.

Hắn giống Chu Chính trêи mặt có sự bi thương dày đặc, trước khi mạt thế tới bọn họ vì quốc gia, sau

khi mạt thế tới bọn họ vì căn cứ Diệu Dương,

không chỉ cống hiến lên mồ hôi còn có công sức cùng máu và nước mắt, hiện tại đại phú hào kia, nói

trở mặt liền trở mặt, chỉ vì bọn họ che dấu chút sự tình về Hà Tây thôi hay sao?

Mọi người chẳng qua đều vì để sống, bọn họ thu củi lửa của Lạc Phi Phàm để sống sót, Bàn Tử ở Hà

Tây này lăn lộn nhiều như vậy, mua bán củi lửa cũng chỉ vì sống sót, tại sao người ở đại

phú hào đều cho rằng đây là chuyện lớn gây họa khó lường?

Còn đến trình độ người chết ta sống chứ?

Bọn họ đều không thể lý giải, nhìn Lạc Phi Phàm, trong mắt mỗi người đều có nước mắt.

Sắc mặt Lạc Phi Phàm trầm trọng gật gật đầu, mang theo ý xin lỗi.

"Là chúng ta liên lụy đến các ngươi, vốn dĩ những nguy hiểm này không có quan hệ gì tới các ngươi,

chúng ta đích xác nghe được Trần Triều Phát hạ sát lệnh đối với các ngươi, cho nên mới khẩn cấp tới

đón các ngươi trốn đi, xin lỗi, chỉ có thể làm các ngươi ủy khuất."

Nguyên lai là Trần Triều Phát muốn giết bọn hắn!

Trêи mặt mấy người Chu Chính hiện lên thần sắc hiểu rõ, biểu tình mỗi người đều bi

thương đồng thời lại lý giải, nếu là do Trần Triều Phát nói thì đúng là thật sự rõ ràng, theo đồn

đại thì Trần Triều Phát là một người rất biến thái a.

"Lạc đội trưởng, ngài đừng nói như vậy, chúng ta ai cũng không nợ ai a." Chu Chính bất đắc dĩ mà

lắc đầu, lại tiếp tục nói với Lạc Phi Phàm: "Chuyện này, trái lại, ngài còn cứu chúng ta, mấy người

chúng ta đều đã bị căn cứ vứt bỏ, đối với đại phú hào mà nói, chúng ta chỉ là người dư thừa, nếu,

ta nói là nếu, Lạc đội trưởng không chê, thì để cho chúng ta góp chút tâm lực ở Hà Tây đi."

"Các ngươi muốn thay người ở Hà Tây phòng thủ sao?" Lạc Phi Phàm sửng sốt, trêи mặt có chút ý cười:

"Kỳ thật không cần. "

Sau đó nghĩ lại, sợ Chu Chính cho rằng bọn họ không được An Nhiên và Chiến Luyện tín nhiệm, hắn

quay đầu lại nhìn Chiến Luyện, hỏi:

"Ngươi hỏi vợ của ngươi xem nàng có thể để cho bọn người Chu Chính làm chút gì không?"

Chiến Luyện nghe vậy, bất đắc dĩ, thật tình Hà Tây không cần phòng thủ a, ngay cả thủ vệ cảnh giới

cũng không cần, vì thế ngẩng đầu lên, nhìn mấy người Chu Chính, hơi hơi mỉm cười nói:

"Về phương diện phòng thủ, chúng ta còn chưa chuẩn bị tốt, đều do vợ của ta phụ trách, chuyện này

phải hỏi nàng, bất quá nơi này của chúng ta thiếu rất nhiều quân nhân, bảo hộ cho những người già

phụ nữ và trẻ em, không biết việc này các ngươi có nguyện ý hay không?"

"Đem công tác phòng thủ giao cho một người phụ nữ hay sao?"

Mấy người đàn ông có chút không thể tưởng tượng nhìn Chiến Luyện, không phải nói Chiến

Luyện và Lạc Phi Phàm đều thuộc binh chủng thần bí nào đó hay sao? Điều này tại sao cảm thấy có

chút nhược trí a?

Cảm giác như Hà Tây này đối với việc coi trọng cảnh giới phòng thủ còn không bằng đại phú hào???

Bất quá bởi vì thật sự đã cùng đường, nên mấy người Chu Chính không dám biểu hiện quá

rõ ràng, thấy Chiến Luyện nhún vai không trả lời, bọn họ cũng không tiếp tục hỏi.

Đại khái bởi vì thời tiết giá lạnh, ai cũng không xem việc tuần tra phòng thủ trở thành việc quan

trọng đi.

Chiến Luyện an bài mấy người này đi bảo hộ những người già, phụ nữ và trẻ em, mấy người liền gật

đầu đồng ý, sau đó hàn huyên rất nhiều rồi Chu Chính mang theo mấy người kia ra ngoài, trước tiên

bọn họ muốn tìm biệt thự để ở rồi tìm Bàn Tử báo tin.

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… "Nhóm thủ lĩnh ở đại phú hào thật sự muốn giết chúng ta sao?"Hỏi chuyện là một tiểu đội trưởng ở phía sau Chu Chính, bất quá hiện tại binh lính trong tay hắn đãsớm chạy trốn không còn mấy, dư lại khoảng 2-3 người, lúc này cũng dìu già dắt trẻ tất cả đều bịLạc Phi Phàm đưa tới Hà Tây.Hắn giống Chu Chính trêи mặt có sự bi thương dày đặc, trước khi mạt thế tới bọn họ vì quốc gia, saukhi mạt thế tới bọn họ vì căn cứ Diệu Dương,không chỉ cống hiến lên mồ hôi còn có công sức cùng máu và nước mắt, hiện tại đại phú hào kia, nóitrở mặt liền trở mặt, chỉ vì bọn họ che dấu chút sự tình về Hà Tây thôi hay sao?Mọi người chẳng qua đều vì để sống, bọn họ thu củi lửa của Lạc Phi Phàm để sống sót, Bàn Tử ở HàTây này lăn lộn nhiều như vậy, mua bán củi lửa cũng chỉ vì sống sót, tại sao người ở đạiphú hào đều cho rằng đây là chuyện lớn gây họa khó lường?Còn đến trình độ người chết ta sống chứ?Bọn họ đều không thể lý giải, nhìn Lạc Phi Phàm, trong mắt mỗi người đều có nước mắt.Sắc mặt Lạc Phi Phàm trầm trọng gật gật đầu, mang theo ý xin lỗi."Là chúng ta liên lụy đến các ngươi, vốn dĩ những nguy hiểm này không có quan hệ gì tới các ngươi,chúng ta đích xác nghe được Trần Triều Phát hạ sát lệnh đối với các ngươi, cho nên mới khẩn cấp tớiđón các ngươi trốn đi, xin lỗi, chỉ có thể làm các ngươi ủy khuất."Nguyên lai là Trần Triều Phát muốn giết bọn hắn!Trêи mặt mấy người Chu Chính hiện lên thần sắc hiểu rõ, biểu tình mỗi người đều bithương đồng thời lại lý giải, nếu là do Trần Triều Phát nói thì đúng là thật sự rõ ràng, theo đồnđại thì Trần Triều Phát là một người rất biến thái a."Lạc đội trưởng, ngài đừng nói như vậy, chúng ta ai cũng không nợ ai a." Chu Chính bất đắc dĩ màlắc đầu, lại tiếp tục nói với Lạc Phi Phàm: "Chuyện này, trái lại, ngài còn cứu chúng ta, mấy ngườichúng ta đều đã bị căn cứ vứt bỏ, đối với đại phú hào mà nói, chúng ta chỉ là người dư thừa, nếu,ta nói là nếu, Lạc đội trưởng không chê, thì để cho chúng ta góp chút tâm lực ở Hà Tây đi.""Các ngươi muốn thay người ở Hà Tây phòng thủ sao?" Lạc Phi Phàm sửng sốt, trêи mặt có chút ý cười:"Kỳ thật không cần. "Sau đó nghĩ lại, sợ Chu Chính cho rằng bọn họ không được An Nhiên và Chiến Luyện tín nhiệm, hắnquay đầu lại nhìn Chiến Luyện, hỏi:"Ngươi hỏi vợ của ngươi xem nàng có thể để cho bọn người Chu Chính làm chút gì không?"Chiến Luyện nghe vậy, bất đắc dĩ, thật tình Hà Tây không cần phòng thủ a, ngay cả thủ vệ cảnh giớicũng không cần, vì thế ngẩng đầu lên, nhìn mấy người Chu Chính, hơi hơi mỉm cười nói:"Về phương diện phòng thủ, chúng ta còn chưa chuẩn bị tốt, đều do vợ của ta phụ trách, chuyện nàyphải hỏi nàng, bất quá nơi này của chúng ta thiếu rất nhiều quân nhân, bảo hộ cho những người giàphụ nữ và trẻ em, không biết việc này các ngươi có nguyện ý hay không?""Đem công tác phòng thủ giao cho một người phụ nữ hay sao?"Mấy người đàn ông có chút không thể tưởng tượng nhìn Chiến Luyện, không phải nói ChiếnLuyện và Lạc Phi Phàm đều thuộc binh chủng thần bí nào đó hay sao? Điều này tại sao cảm thấy cóchút nhược trí a?Cảm giác như Hà Tây này đối với việc coi trọng cảnh giới phòng thủ còn không bằng đại phú hào???Bất quá bởi vì thật sự đã cùng đường, nên mấy người Chu Chính không dám biểu hiện quárõ ràng, thấy Chiến Luyện nhún vai không trả lời, bọn họ cũng không tiếp tục hỏi.Đại khái bởi vì thời tiết giá lạnh, ai cũng không xem việc tuần tra phòng thủ trở thành việc quantrọng đi.Chiến Luyện an bài mấy người này đi bảo hộ những người già, phụ nữ và trẻ em, mấy người liền gậtđầu đồng ý, sau đó hàn huyên rất nhiều rồi Chu Chính mang theo mấy người kia ra ngoài, trước tiênbọn họ muốn tìm biệt thự để ở rồi tìm Bàn Tử báo tin.

Chương 587: Giống như không bằng đại phú hào