Môi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,…
Chương 652: Vì cái gì nhất định phải giết ta
Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Vì thế, tất cả mọi người như mở ra hình thức tàn sát, giơ vũ khí trong tay lên, vọt lên đối đầu vớiChiến Luyện.Lưu Toa Toa nhanh chóng lui về phía sau, An Nhiên nhíu mày, xoay người bảo hộ Oa Oa, Lạc Phi Phàmcũng vọt lên giúp đỡ Chiến Luyện.Nhưng vào lúc này, bên trong phòng trà, có một cánh cửa khá kín bị mở ra, một người đàn ông vọt ra,bước vài bước tới trước mặt An Nhiên, theo bản năng nàng che chở kéo Tiểu Bạc Hà cùng Oa Oa lui rasau một bước, thấy người đàn ông kia giơ một con dao lên đâm về phía Tiểu Bạc Hà.Nói như thế nào thì An Nhiên cũng từng được Vân Đào huấn luyện qua thân thủ, đối vớitình huống bất thình lình xảy ra thì vẫn có năng lực ứng biến, nàng nhấc chân đá ra, làm rơi condao trong tay hắn, sau đó khi Triệu Như và Lưu Toa Toa còn chưa phản ứng lại đã lôi kéo Tiểu Bạc Hàchạy ra xa.Người đàn ông kia nhặt con dao trêи mặt đất lên, một lần nữa đuổi theo nàng, biểutình trêи mặt tràn ngập hung quang, hắn nhìn An Nhiên, Tiểu Bạc Hà và Oa Oa giống như kẻ thù mấyđời, tràn ngập quyết tâm phải giết được các nàng."An Nhiên a An Nhiên, ngươi chính là An Nhiên đúng không, ta xem bây giờ còn có ai tới cứu ngươinữa!"Khi nói chuyện, lại có mấy người đàn ông đi ra từ cửa ngầm kia, trong đó có hai người đàn ông mặcquân trang, nhìn dáng vẻ theo phân tích của An Nhiên đây hẳn là người trong quân đội của Trần TriềuPhát.Nhưng giữa đám đàn ông đi ra này không có ai giống Trần Triều Phát, nhưng có mộtngười rất giống với Dương Tử Nhất, chính là người đàn ông cầm dao kia.An Nhiên thở sâu, bảo hộ Tiểu Bạc Hà cùng Oa Oa phía sau lưng mình, nàng lui về sau, sau đó thấykhoảng cách giữa mình và Chiến Luyện dường như bị ép xa ra.Xem ra mấy người này đã sớm có dự mưu, thừa dịp Chiến Luyện bị đám người bên ngoài phòng tràkiềm chế, sẽ bức An Nhiên đến góc chết của phòng trà.Lưu Toa Toa cùng Triệu Như cũng gấp gáp đứng ở bên trong phát ra những tiếng hét nhưng còn chưa kêuđược nửa chữ, mấy người đàn ông đã vọt tới, dùng nắm tay cho hai nàng mỗi người một quyền,Lưu Toa Toa đương trường bị đánh hôn mê bất tỉnh.Triệu Như chạy được, tốt xấu gì nàng cũng từng là đai đen, thời khắc mấu chốt thân thủ vẫn có thểné tránh được.Chiến Luyện đang trong cuộc hỗn chiến bên ngoài phòng trà bớt thời giờ nhìn thoáng bên trong, ánhmắt xuyên qua song cửa sổ khắc hoa tìm kiếm thân ảnh của An Nhiên, sau đó không nói mộtlời nào quay đầu tiếp tục chém giết.Dương Tử Nhất ngăn chặn An Nhiên, tràn ngập ý cười nhìn nàng, con dao xoáy tròn trong tay, nói vớiAn Nhiên:"Ngươi có thấy không? Người đàn ông của ngươi, không yêu ngươi nhiều như trong tưởng tượng nhỉ,ngươi an tâm chết đi."An Nhiên rũ mục, đứng tại chỗ không nói gì, đến lúc mấy người đàn ông càng lúc càng ép sát, độtnhiên nàng mở miệng hỏi:"Trước khi chết, ta rất muốn biết, trừ bỏ ngươi ra, giữa đám người các ngươi ai làTrần Triều Phát?""Ngươi có biết cũng không có bất luận ý nghĩa gì."Dương Tử Nhất cầm con dao nhọn trong tay cách An Nhiên càng lúc càng gần, biểu tình chết lặng trêиmặt An Nhiên càng lúc càng kiên định.Nếu hắn không nói, An Nhiên liền thay đổi phương thức hỏi:"Vậy được rồi, xem ra hắn không ở trong đám các ngươi, ta đổi vấn đề hỏi, vì các gì các ngươi nhấtđịnh phải giết ta?"Lưu Toa Toa, cùng Triệu Như còn có những đứa trẻ kia, cách đám đàn ông kia càng lúc càng gần, nhưngmấy người này, ngay từ đầu đã tỏa định AnNhiên là mục tiêu, cho nên nàng rất muốn biết, mấy người này vì các gì nhất định phải giết nàng?
Vì thế, tất cả mọi người như mở ra hình thức tàn sát, giơ vũ khí trong tay lên, vọt lên đối đầu với
Chiến Luyện.
Lưu Toa Toa nhanh chóng lui về phía sau, An Nhiên nhíu mày, xoay người bảo hộ Oa Oa, Lạc Phi Phàm
cũng vọt lên giúp đỡ Chiến Luyện.
Nhưng vào lúc này, bên trong phòng trà, có một cánh cửa khá kín bị mở ra, một người đàn ông vọt ra,
bước vài bước tới trước mặt An Nhiên, theo bản năng nàng che chở kéo Tiểu Bạc Hà cùng Oa Oa lui ra
sau một bước, thấy người đàn ông kia giơ một con dao lên đâm về phía Tiểu Bạc Hà.
Nói như thế nào thì An Nhiên cũng từng được Vân Đào huấn luyện qua thân thủ, đối với
tình huống bất thình lình xảy ra thì vẫn có năng lực ứng biến, nàng nhấc chân đá ra, làm rơi con
dao trong tay hắn, sau đó khi Triệu Như và Lưu Toa Toa còn chưa phản ứng lại đã lôi kéo Tiểu Bạc Hà
chạy ra xa.
Người đàn ông kia nhặt con dao trêи mặt đất lên, một lần nữa đuổi theo nàng, biểu
tình trêи mặt tràn ngập hung quang, hắn nhìn An Nhiên, Tiểu Bạc Hà và Oa Oa giống như kẻ thù mấy
đời, tràn ngập quyết tâm phải giết được các nàng.
"An Nhiên a An Nhiên, ngươi chính là An Nhiên đúng không, ta xem bây giờ còn có ai tới cứu ngươi
nữa!"
Khi nói chuyện, lại có mấy người đàn ông đi ra từ cửa ngầm kia, trong đó có hai người đàn ông mặc
quân trang, nhìn dáng vẻ theo phân tích của An Nhiên đây hẳn là người trong quân đội của Trần Triều
Phát.
Nhưng giữa đám đàn ông đi ra này không có ai giống Trần Triều Phát, nhưng có một
người rất giống với Dương Tử Nhất, chính là người đàn ông cầm dao kia.
An Nhiên thở sâu, bảo hộ Tiểu Bạc Hà cùng Oa Oa phía sau lưng mình, nàng lui về sau, sau đó thấy
khoảng cách giữa mình và Chiến Luyện dường như bị ép xa ra.
Xem ra mấy người này đã sớm có dự mưu, thừa dịp Chiến Luyện bị đám người bên ngoài phòng trà
kiềm chế, sẽ bức An Nhiên đến góc chết của phòng trà.
Lưu Toa Toa cùng Triệu Như cũng gấp gáp đứng ở bên trong phát ra những tiếng hét nhưng còn chưa kêu
được nửa chữ, mấy người đàn ông đã vọt tới, dùng nắm tay cho hai nàng mỗi người một quyền,
Lưu Toa Toa đương trường bị đánh hôn mê bất tỉnh.
Triệu Như chạy được, tốt xấu gì nàng cũng từng là đai đen, thời khắc mấu chốt thân thủ vẫn có thể
né tránh được.
Chiến Luyện đang trong cuộc hỗn chiến bên ngoài phòng trà bớt thời giờ nhìn thoáng bên trong, ánh
mắt xuyên qua song cửa sổ khắc hoa tìm kiếm thân ảnh của An Nhiên, sau đó không nói một
lời nào quay đầu tiếp tục chém giết.
Dương Tử Nhất ngăn chặn An Nhiên, tràn ngập ý cười nhìn nàng, con dao xoáy tròn trong tay, nói với
An Nhiên:
"Ngươi có thấy không? Người đàn ông của ngươi, không yêu ngươi nhiều như trong tưởng tượng nhỉ,
ngươi an tâm chết đi."
An Nhiên rũ mục, đứng tại chỗ không nói gì, đến lúc mấy người đàn ông càng lúc càng ép sát, đột
nhiên nàng mở miệng hỏi:
"Trước khi chết, ta rất muốn biết, trừ bỏ ngươi ra, giữa đám người các ngươi ai là
Trần Triều Phát?"
"Ngươi có biết cũng không có bất luận ý nghĩa gì."
Dương Tử Nhất cầm con dao nhọn trong tay cách An Nhiên càng lúc càng gần, biểu tình chết lặng trêи
mặt An Nhiên càng lúc càng kiên định.
Nếu hắn không nói, An Nhiên liền thay đổi phương thức hỏi:
"Vậy được rồi, xem ra hắn không ở trong đám các ngươi, ta đổi vấn đề hỏi, vì các gì các ngươi nhất
định phải giết ta?"
Lưu Toa Toa, cùng Triệu Như còn có những đứa trẻ kia, cách đám đàn ông kia càng lúc càng gần, nhưng
mấy người này, ngay từ đầu đã tỏa định An
Nhiên là mục tiêu, cho nên nàng rất muốn biết, mấy người này vì các gì nhất định phải giết nàng?
Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Vì thế, tất cả mọi người như mở ra hình thức tàn sát, giơ vũ khí trong tay lên, vọt lên đối đầu vớiChiến Luyện.Lưu Toa Toa nhanh chóng lui về phía sau, An Nhiên nhíu mày, xoay người bảo hộ Oa Oa, Lạc Phi Phàmcũng vọt lên giúp đỡ Chiến Luyện.Nhưng vào lúc này, bên trong phòng trà, có một cánh cửa khá kín bị mở ra, một người đàn ông vọt ra,bước vài bước tới trước mặt An Nhiên, theo bản năng nàng che chở kéo Tiểu Bạc Hà cùng Oa Oa lui rasau một bước, thấy người đàn ông kia giơ một con dao lên đâm về phía Tiểu Bạc Hà.Nói như thế nào thì An Nhiên cũng từng được Vân Đào huấn luyện qua thân thủ, đối vớitình huống bất thình lình xảy ra thì vẫn có năng lực ứng biến, nàng nhấc chân đá ra, làm rơi condao trong tay hắn, sau đó khi Triệu Như và Lưu Toa Toa còn chưa phản ứng lại đã lôi kéo Tiểu Bạc Hàchạy ra xa.Người đàn ông kia nhặt con dao trêи mặt đất lên, một lần nữa đuổi theo nàng, biểutình trêи mặt tràn ngập hung quang, hắn nhìn An Nhiên, Tiểu Bạc Hà và Oa Oa giống như kẻ thù mấyđời, tràn ngập quyết tâm phải giết được các nàng."An Nhiên a An Nhiên, ngươi chính là An Nhiên đúng không, ta xem bây giờ còn có ai tới cứu ngươinữa!"Khi nói chuyện, lại có mấy người đàn ông đi ra từ cửa ngầm kia, trong đó có hai người đàn ông mặcquân trang, nhìn dáng vẻ theo phân tích của An Nhiên đây hẳn là người trong quân đội của Trần TriềuPhát.Nhưng giữa đám đàn ông đi ra này không có ai giống Trần Triều Phát, nhưng có mộtngười rất giống với Dương Tử Nhất, chính là người đàn ông cầm dao kia.An Nhiên thở sâu, bảo hộ Tiểu Bạc Hà cùng Oa Oa phía sau lưng mình, nàng lui về sau, sau đó thấykhoảng cách giữa mình và Chiến Luyện dường như bị ép xa ra.Xem ra mấy người này đã sớm có dự mưu, thừa dịp Chiến Luyện bị đám người bên ngoài phòng tràkiềm chế, sẽ bức An Nhiên đến góc chết của phòng trà.Lưu Toa Toa cùng Triệu Như cũng gấp gáp đứng ở bên trong phát ra những tiếng hét nhưng còn chưa kêuđược nửa chữ, mấy người đàn ông đã vọt tới, dùng nắm tay cho hai nàng mỗi người một quyền,Lưu Toa Toa đương trường bị đánh hôn mê bất tỉnh.Triệu Như chạy được, tốt xấu gì nàng cũng từng là đai đen, thời khắc mấu chốt thân thủ vẫn có thểné tránh được.Chiến Luyện đang trong cuộc hỗn chiến bên ngoài phòng trà bớt thời giờ nhìn thoáng bên trong, ánhmắt xuyên qua song cửa sổ khắc hoa tìm kiếm thân ảnh của An Nhiên, sau đó không nói mộtlời nào quay đầu tiếp tục chém giết.Dương Tử Nhất ngăn chặn An Nhiên, tràn ngập ý cười nhìn nàng, con dao xoáy tròn trong tay, nói vớiAn Nhiên:"Ngươi có thấy không? Người đàn ông của ngươi, không yêu ngươi nhiều như trong tưởng tượng nhỉ,ngươi an tâm chết đi."An Nhiên rũ mục, đứng tại chỗ không nói gì, đến lúc mấy người đàn ông càng lúc càng ép sát, độtnhiên nàng mở miệng hỏi:"Trước khi chết, ta rất muốn biết, trừ bỏ ngươi ra, giữa đám người các ngươi ai làTrần Triều Phát?""Ngươi có biết cũng không có bất luận ý nghĩa gì."Dương Tử Nhất cầm con dao nhọn trong tay cách An Nhiên càng lúc càng gần, biểu tình chết lặng trêиmặt An Nhiên càng lúc càng kiên định.Nếu hắn không nói, An Nhiên liền thay đổi phương thức hỏi:"Vậy được rồi, xem ra hắn không ở trong đám các ngươi, ta đổi vấn đề hỏi, vì các gì các ngươi nhấtđịnh phải giết ta?"Lưu Toa Toa, cùng Triệu Như còn có những đứa trẻ kia, cách đám đàn ông kia càng lúc càng gần, nhưngmấy người này, ngay từ đầu đã tỏa định AnNhiên là mục tiêu, cho nên nàng rất muốn biết, mấy người này vì các gì nhất định phải giết nàng?