Môi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,…

Chương 653: Để các ngươi chê cười rồi

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… An Nhiên tự giác rằng mình đã phi thường phi thường điệu thấp, ở đại phú hào này, trong toàn bộ quátrình tàn sát, biểu hiện của An Nhiên cũng không quá khác bất luận người phụ nữ nào, vì cái gì màmấy người này nhìn nàng không vừa mắt nhất định không thể không giết nàng?"Bởi vì chỉ cần ngươi chết, An Nhiên chân chính thì mọi việc mới có thể biến mất!"Dương Tử Nhất đi tới trước mặt An Nhiên, giơ con dao nhọn trong tay lên muốn đâm xuống, đột nhiêncon dao kia ngừng lại ở không trung.Đồng bạn phía sau hắn cảm thấy không thích hợp, đi tới trước vài bước, đột nhiên lại nghe thấyAn Nhiên vốn dĩ phải quỳ xuống đất xin tha lại mở miệng nói:"Ta nghe không được minh bạch lắm, nhìn thân thủ của các ngươi cũng không tồi, còn cóhai người mặc quân trang, vậy đều là quân nhân đi? Ta lại hỏi các ngươi một lần nữa, vì cái gì cácngươi giúp Trần Triều Phát giết ta? "Ngươi ngốc a!!!"Triệu Như ở bên kia bị vài người đuổi theo chạy vòng quanh mấy chiếc bàn lùn, giương giọng hô lênvới An Nhiên:"Một khi ngươi chết, Trần Triều Phát có thể biến đổi thành bộ dạng của ngươi, mệnhlệnh Bàn Tử thả bọn họ đi ra ngoài a!!!""Nga." An Nhiên bừng tỉnh đại ngộ."Thì ra thế a, ta lại nổi danh như vậy, bất quá các ngươi nếu đã hỏi thăm được rõ ràng như vậy, thìlàm sao không biết sự lợi hại của ta đâu?"Thân thể mấy người này chỉ là phàm thai mà thôi, tất cả đều không phải dị năng giả hệ kim, ai chobọn họ tự tin, chạy ra giết An Nhiên?"Thực vật của ngươi căn bản đã không chịu sự khống chế của ngươi."Nói chuyện là một người đàn ông bước lên trước vài bước, vẻ mặt tràn đầy tự tin, hắn nhìn vềphía Dương Tử Nhất bên người, phát hiện vị trưởng quan này còn giơ dao nhọn màkhông nhúc nhích, vì thế hắn lại nhìn về phía An Nhiên nói:"Chúng ta đã điều tra rất rõ ràng về ngươi, hiện tại trừ chồng ngươi ra ngươi còn có thể dựa vàocái gì? Những người phụ nữ bên cạnh ngươi sao?"Hắn cười cười, chỉ vào Tiểu Bạc Hà, chỉ vào Lưu Toa Toa đã ngất xỉu, lại chỉ vào Triệu Như đangchạy lòng vòng, nói thật, nếu tính đai đen tam đoạn của Triệu Như vào thì cũng chỉ là được huấnluyện ngoài xã hội, không thể so với bộ đội phải trải qua những bài huấn luyện như sắt thép kia,bọn họ không để Triệu Như vào mắt.Hắn cười cười, rồi ngẫu nhiên hơi liếc mắt qua bên cạnh, không thốt ra lời, hắn nhìn Dương TửNhất bên người hắn đang giơ dao nhọn kia, trong miệng Dương Tử Nhất đột nhiên mở ra mộtcách mất tự nhiên, hai bên má kéo căng ra, một đóa hoa màu trắng mở ra từ trong miệng hắn.Đóa hoa màu trắng tinh khôi, giống như tuyết trắng bay từ trêи trời xuống, trắng gần như trongsuốt, ẩn ẩn có cảm giác giống như u lan trong cốc, nhưng mà, đóa hoa càng xinh đẹp thìnơi sinh trưởng càng huyết tinh, rất nhanh, tựa như toàn thân người đàn ông này bắt đầu nảy mầm,làn da người này giống như thổ địa khô nứt, mọc đầy mầm non xanh tốt."Ta nghĩ các ngươi vẫn quên một việc, tuy rằng ta mất đi khống chế với thực vật bình thườngnhưng mà thực vật biến dị vẫn luôn không chịu sự khống chế của ta a."An Nhiên cười kɧօáϊ nhạc, đột nhiên sau lưng nàng, một đầu lưỡi dài rộng phá vỡ gạch đá vọt lên,dịch nhầy tí tách tí tách rơi xuống, nó chui ra khỏi nền gạch vươn lên cao, rồi hướng về nhữngngười đàn ông kia mở ra những cánh nhục hoa giống như bạch tuộc tám chân.Tiếng huýt gió vang lên, quanh quẩn trong đại sảnh tầng một thật lâu không dứt."A.. Giới thiệu với các ngươi một chút, nó là Nhục Hoa."An Nhiên nghiêng nghiêng đầu, nhìn về mấy người đàn ông giống như si ngốc đứng chết lặng trước mặt,sau đó nghiêng trang giới thiệu Nhục Hoa sau lưng."Bởi vì đồ ăn tương đối thiếu thốn, cho nên nó lớn lên có chút chậm, mọc từ Hà Tây tới đây phải mấthai ba ngày, ngượng ngùng a, để các ngươi chê cười rồi!"P/s: Có ai đọc đoạn này xong, trong lòng hò hét giống mình không. An Nhiên "ngầu" a aa a :))))))

An Nhiên tự giác rằng mình đã phi thường phi thường điệu thấp, ở đại phú hào này, trong toàn bộ quá

trình tàn sát, biểu hiện của An Nhiên cũng không quá khác bất luận người phụ nữ nào, vì cái gì mà

mấy người này nhìn nàng không vừa mắt nhất định không thể không giết nàng?

"Bởi vì chỉ cần ngươi chết, An Nhiên chân chính thì mọi việc mới có thể biến mất!"

Dương Tử Nhất đi tới trước mặt An Nhiên, giơ con dao nhọn trong tay lên muốn đâm xuống, đột nhiên

con dao kia ngừng lại ở không trung.

Đồng bạn phía sau hắn cảm thấy không thích hợp, đi tới trước vài bước, đột nhiên lại nghe thấy

An Nhiên vốn dĩ phải quỳ xuống đất xin tha lại mở miệng nói:

"Ta nghe không được minh bạch lắm, nhìn thân thủ của các ngươi cũng không tồi, còn có

hai người mặc quân trang, vậy đều là quân nhân đi? Ta lại hỏi các ngươi một lần nữa, vì cái gì các

ngươi giúp Trần Triều Phát giết ta? "Ngươi ngốc a!!!"

Triệu Như ở bên kia bị vài người đuổi theo chạy vòng quanh mấy chiếc bàn lùn, giương giọng hô lên

với An Nhiên:

"Một khi ngươi chết, Trần Triều Phát có thể biến đổi thành bộ dạng của ngươi, mệnh

lệnh Bàn Tử thả bọn họ đi ra ngoài a!!!"

"Nga." An Nhiên bừng tỉnh đại ngộ.

"Thì ra thế a, ta lại nổi danh như vậy, bất quá các ngươi nếu đã hỏi thăm được rõ ràng như vậy, thì

làm sao không biết sự lợi hại của ta đâu?"

Thân thể mấy người này chỉ là phàm thai mà thôi, tất cả đều không phải dị năng giả hệ kim, ai cho

bọn họ tự tin, chạy ra giết An Nhiên?

"Thực vật của ngươi căn bản đã không chịu sự khống chế của ngươi."

Nói chuyện là một người đàn ông bước lên trước vài bước, vẻ mặt tràn đầy tự tin, hắn nhìn về

phía Dương Tử Nhất bên người, phát hiện vị trưởng quan này còn giơ dao nhọn mà

không nhúc nhích, vì thế hắn lại nhìn về phía An Nhiên nói:

"Chúng ta đã điều tra rất rõ ràng về ngươi, hiện tại trừ chồng ngươi ra ngươi còn có thể dựa vào

cái gì? Những người phụ nữ bên cạnh ngươi sao?"

Hắn cười cười, chỉ vào Tiểu Bạc Hà, chỉ vào Lưu Toa Toa đã ngất xỉu, lại chỉ vào Triệu Như đang

chạy lòng vòng, nói thật, nếu tính đai đen tam đoạn của Triệu Như vào thì cũng chỉ là được huấn

luyện ngoài xã hội, không thể so với bộ đội phải trải qua những bài huấn luyện như sắt thép kia,

bọn họ không để Triệu Như vào mắt.

Hắn cười cười, rồi ngẫu nhiên hơi liếc mắt qua bên cạnh, không thốt ra lời, hắn nhìn Dương Tử

Nhất bên người hắn đang giơ dao nhọn kia, trong miệng Dương Tử Nhất đột nhiên mở ra một

cách mất tự nhiên, hai bên má kéo căng ra, một đóa hoa màu trắng mở ra từ trong miệng hắn.

Đóa hoa màu trắng tinh khôi, giống như tuyết trắng bay từ trêи trời xuống, trắng gần như trong

suốt, ẩn ẩn có cảm giác giống như u lan trong cốc, nhưng mà, đóa hoa càng xinh đẹp thì

nơi sinh trưởng càng huyết tinh, rất nhanh, tựa như toàn thân người đàn ông này bắt đầu nảy mầm,

làn da người này giống như thổ địa khô nứt, mọc đầy mầm non xanh tốt.

"Ta nghĩ các ngươi vẫn quên một việc, tuy rằng ta mất đi khống chế với thực vật bình thường

nhưng mà thực vật biến dị vẫn luôn không chịu sự khống chế của ta a."

An Nhiên cười kɧօáϊ nhạc, đột nhiên sau lưng nàng, một đầu lưỡi dài rộng phá vỡ gạch đá vọt lên,

dịch nhầy tí tách tí tách rơi xuống, nó chui ra khỏi nền gạch vươn lên cao, rồi hướng về những

người đàn ông kia mở ra những cánh nhục hoa giống như bạch tuộc tám chân.

Tiếng huýt gió vang lên, quanh quẩn trong đại sảnh tầng một thật lâu không dứt.

"A.. Giới thiệu với các ngươi một chút, nó là Nhục Hoa."

An Nhiên nghiêng nghiêng đầu, nhìn về mấy người đàn ông giống như si ngốc đứng chết lặng trước mặt,

sau đó nghiêng trang giới thiệu Nhục Hoa sau lưng.

"Bởi vì đồ ăn tương đối thiếu thốn, cho nên nó lớn lên có chút chậm, mọc từ Hà Tây tới đây phải mất

hai ba ngày, ngượng ngùng a, để các ngươi chê cười rồi!"

P/s: Có ai đọc đoạn này xong, trong lòng hò hét giống mình không. An Nhiên "ngầu" a a

a a :))))))

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… An Nhiên tự giác rằng mình đã phi thường phi thường điệu thấp, ở đại phú hào này, trong toàn bộ quátrình tàn sát, biểu hiện của An Nhiên cũng không quá khác bất luận người phụ nữ nào, vì cái gì màmấy người này nhìn nàng không vừa mắt nhất định không thể không giết nàng?"Bởi vì chỉ cần ngươi chết, An Nhiên chân chính thì mọi việc mới có thể biến mất!"Dương Tử Nhất đi tới trước mặt An Nhiên, giơ con dao nhọn trong tay lên muốn đâm xuống, đột nhiêncon dao kia ngừng lại ở không trung.Đồng bạn phía sau hắn cảm thấy không thích hợp, đi tới trước vài bước, đột nhiên lại nghe thấyAn Nhiên vốn dĩ phải quỳ xuống đất xin tha lại mở miệng nói:"Ta nghe không được minh bạch lắm, nhìn thân thủ của các ngươi cũng không tồi, còn cóhai người mặc quân trang, vậy đều là quân nhân đi? Ta lại hỏi các ngươi một lần nữa, vì cái gì cácngươi giúp Trần Triều Phát giết ta? "Ngươi ngốc a!!!"Triệu Như ở bên kia bị vài người đuổi theo chạy vòng quanh mấy chiếc bàn lùn, giương giọng hô lênvới An Nhiên:"Một khi ngươi chết, Trần Triều Phát có thể biến đổi thành bộ dạng của ngươi, mệnhlệnh Bàn Tử thả bọn họ đi ra ngoài a!!!""Nga." An Nhiên bừng tỉnh đại ngộ."Thì ra thế a, ta lại nổi danh như vậy, bất quá các ngươi nếu đã hỏi thăm được rõ ràng như vậy, thìlàm sao không biết sự lợi hại của ta đâu?"Thân thể mấy người này chỉ là phàm thai mà thôi, tất cả đều không phải dị năng giả hệ kim, ai chobọn họ tự tin, chạy ra giết An Nhiên?"Thực vật của ngươi căn bản đã không chịu sự khống chế của ngươi."Nói chuyện là một người đàn ông bước lên trước vài bước, vẻ mặt tràn đầy tự tin, hắn nhìn vềphía Dương Tử Nhất bên người, phát hiện vị trưởng quan này còn giơ dao nhọn màkhông nhúc nhích, vì thế hắn lại nhìn về phía An Nhiên nói:"Chúng ta đã điều tra rất rõ ràng về ngươi, hiện tại trừ chồng ngươi ra ngươi còn có thể dựa vàocái gì? Những người phụ nữ bên cạnh ngươi sao?"Hắn cười cười, chỉ vào Tiểu Bạc Hà, chỉ vào Lưu Toa Toa đã ngất xỉu, lại chỉ vào Triệu Như đangchạy lòng vòng, nói thật, nếu tính đai đen tam đoạn của Triệu Như vào thì cũng chỉ là được huấnluyện ngoài xã hội, không thể so với bộ đội phải trải qua những bài huấn luyện như sắt thép kia,bọn họ không để Triệu Như vào mắt.Hắn cười cười, rồi ngẫu nhiên hơi liếc mắt qua bên cạnh, không thốt ra lời, hắn nhìn Dương TửNhất bên người hắn đang giơ dao nhọn kia, trong miệng Dương Tử Nhất đột nhiên mở ra mộtcách mất tự nhiên, hai bên má kéo căng ra, một đóa hoa màu trắng mở ra từ trong miệng hắn.Đóa hoa màu trắng tinh khôi, giống như tuyết trắng bay từ trêи trời xuống, trắng gần như trongsuốt, ẩn ẩn có cảm giác giống như u lan trong cốc, nhưng mà, đóa hoa càng xinh đẹp thìnơi sinh trưởng càng huyết tinh, rất nhanh, tựa như toàn thân người đàn ông này bắt đầu nảy mầm,làn da người này giống như thổ địa khô nứt, mọc đầy mầm non xanh tốt."Ta nghĩ các ngươi vẫn quên một việc, tuy rằng ta mất đi khống chế với thực vật bình thườngnhưng mà thực vật biến dị vẫn luôn không chịu sự khống chế của ta a."An Nhiên cười kɧօáϊ nhạc, đột nhiên sau lưng nàng, một đầu lưỡi dài rộng phá vỡ gạch đá vọt lên,dịch nhầy tí tách tí tách rơi xuống, nó chui ra khỏi nền gạch vươn lên cao, rồi hướng về nhữngngười đàn ông kia mở ra những cánh nhục hoa giống như bạch tuộc tám chân.Tiếng huýt gió vang lên, quanh quẩn trong đại sảnh tầng một thật lâu không dứt."A.. Giới thiệu với các ngươi một chút, nó là Nhục Hoa."An Nhiên nghiêng nghiêng đầu, nhìn về mấy người đàn ông giống như si ngốc đứng chết lặng trước mặt,sau đó nghiêng trang giới thiệu Nhục Hoa sau lưng."Bởi vì đồ ăn tương đối thiếu thốn, cho nên nó lớn lên có chút chậm, mọc từ Hà Tây tới đây phải mấthai ba ngày, ngượng ngùng a, để các ngươi chê cười rồi!"P/s: Có ai đọc đoạn này xong, trong lòng hò hét giống mình không. An Nhiên "ngầu" a aa a :))))))

Chương 653: Để các ngươi chê cười rồi