Môi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,…
Chương 1038: Trần gia gia đã trở lại
Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Tô Yên càng nhìn càng phát hỏa, trực tiếp đi ra ngoài tìm An Nhiên đòi phân xử, khi nàng đi ngangqua những phòng ở của Bách Hoa thành mới phát hiện phong cách ở đây cơ hồ đều giống như cái phòngkia của nàng, dùng đá để xây dựng, ngay cả sơn cũng không thèm sơn, hơn nữa người ở đây thật đúnglà đang trồng trọt.Hiện tại thời tiết đã nóng lên, nhưng chưa phải đỉnh điểm, đồng ruộng đều đang cần gặt gấp, ở nơixa có một chiếc xe tải nhỏ đỗ lại, bên trong một người đàn ông khoảng 50 tuổi bước xuống, ông đi vềphía trường học trêи vai còn vác một cái máy bào nước đá."Lão Trần!"Bàn Tử bò lên từ dưới ruộng, cả người đều là bùn lầy cùng với mồ hôi, trêи cổ còn vắt một cái khănlông, mặt đầy vui mừng nhìn Trần Triều Cung hỏi: "Trông ngươi đã khỏe nhiều rồi a, hôm nay rảnh vềBách Hoa thành a." "Đúng vậy, vừa mới có được một máy bào nước đá, ngươi giúp ta tìm chút đá lạnhđi, ta tìm bọn nhỏ.""Đám nhỏ kia nhìn thấy ngươi khẳng định hưng phấn đến hỏng rồi!"Bàn Tử cao hứng chạy chân trần đến mấy nhà đối diện lấy đá lạnh, mà Trần Triều Cung thì tiếp tục đivề phía trước, đi đi, tựa hồ phát hiện có người ở sau lưng đang nhìn hắn chằm chằm, hắn quay đầulại nhìn, là một gương mặt mới, hắn nghĩ tới việc hôm qua nghe mọi người nói, thì cười hỏi: "Ngươilà Tô Yên đi, mới tới sao?"Ai da, hôm qua chuyện Tô Yên trước mặt mọi người kêu gào tên An Nhiên, muốn An Nhiên cho nàng vào ởBách Hoa thành đã truyền khắp Bách Hoa thành, Tiểu Chu thành và căn cứ Thời Đại.Có khả năng Tô Yên không cảm thấy hành vi của mình có vấn đề gì, nhưng khi người khác nói đến nàngluôn mang theo một mạt khinh thường, trong những cái khinh thường ấy thậm chí còn có tia trào phúngở bên trong.Nhưng Trần Triều Cung là một người có tố chất, lại mới tiếp xúc với Tô Yên, cho nên cũng không biểulộ gì ra."Ân, ngươi chính là Trần Triều Cung, Trần tiên sinh đi?"Cha mẹ của Tô Yên đều là người trong quan trường, trước khi mạt thế Trần Triều Cung cũng là ngườicó quan chức, cho nên, trước mạt thế Tô Yên đã từng nhìn đến ảnh của hắn, hiện tại nhìn hình tượngbây giờ của hắn, trong mắt Tô Yên không khỏi mang một ít thành kiến.Lúc trước, hắn ở địa vị kia, ba mẹ của Tô Yên còn phải tranh nhau nịnh bợ, hiện giờ Trần Triều Cungrơi vào cảnh tượng này, hình tượng bây giờ giống như một ông lão bán hàng rong.Thấy hắn gật gật đầu, Tô Yên khẽ hừ một tiếng không nói gì thêm, chỉ muốn đi nhanhvài bước, kéo khoảng cách với người kia, miễn cho lây dính hơi thở bùn đất trêи người hắn.Nhưng mà, ai biết Bách Hoa thành bị người gọi là thiên đường kia chỉ có một con đường, một conđường thôi!!!Tô Yên đi như thế nào thì Trần Triều Cung vẫn không xa không gần theo sau, vì thế nàng không thểkhông tìm lời hỏi:"Trần tiên sinh có thể tự do ra vào Bách Hoa thành sao? Được An Nhiên cho phép sao?""Nga, ta không cần nàng cho phép."Trần Triều Cung không rõ Tô Yên muốn nói gì."Lúc trước ta ở Tiểu Chu thành dưỡng thương, mấy ngày nay đã khá hơn liền dọn về ở Bách Hoa thành.""Không phải muốn đi vào Bách Hoa thành thì phải xem An Nhiên có cao hứng hay không sao?""Đúng vậy, ta nghĩ nàng hẳn là cao hứng ta trở về ở đi."Trần Triều Cung gật đầu, đi theo sau Tô Yên, phía trước, đám trẻ nghe được tin tức đã chạy như baytừ trong trường ra, vừa chạy vừa hô to:"Gia gia, Trần gia gia đã trở lại, Trần gia gia đã trở lại!"
Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Tô Yên càng nhìn càng phát hỏa, trực tiếp đi ra ngoài tìm An Nhiên đòi phân xử, khi nàng đi ngangqua những phòng ở của Bách Hoa thành mới phát hiện phong cách ở đây cơ hồ đều giống như cái phòngkia của nàng, dùng đá để xây dựng, ngay cả sơn cũng không thèm sơn, hơn nữa người ở đây thật đúnglà đang trồng trọt.Hiện tại thời tiết đã nóng lên, nhưng chưa phải đỉnh điểm, đồng ruộng đều đang cần gặt gấp, ở nơixa có một chiếc xe tải nhỏ đỗ lại, bên trong một người đàn ông khoảng 50 tuổi bước xuống, ông đi vềphía trường học trêи vai còn vác một cái máy bào nước đá."Lão Trần!"Bàn Tử bò lên từ dưới ruộng, cả người đều là bùn lầy cùng với mồ hôi, trêи cổ còn vắt một cái khănlông, mặt đầy vui mừng nhìn Trần Triều Cung hỏi: "Trông ngươi đã khỏe nhiều rồi a, hôm nay rảnh vềBách Hoa thành a." "Đúng vậy, vừa mới có được một máy bào nước đá, ngươi giúp ta tìm chút đá lạnhđi, ta tìm bọn nhỏ.""Đám nhỏ kia nhìn thấy ngươi khẳng định hưng phấn đến hỏng rồi!"Bàn Tử cao hứng chạy chân trần đến mấy nhà đối diện lấy đá lạnh, mà Trần Triều Cung thì tiếp tục đivề phía trước, đi đi, tựa hồ phát hiện có người ở sau lưng đang nhìn hắn chằm chằm, hắn quay đầulại nhìn, là một gương mặt mới, hắn nghĩ tới việc hôm qua nghe mọi người nói, thì cười hỏi: "Ngươilà Tô Yên đi, mới tới sao?"Ai da, hôm qua chuyện Tô Yên trước mặt mọi người kêu gào tên An Nhiên, muốn An Nhiên cho nàng vào ởBách Hoa thành đã truyền khắp Bách Hoa thành, Tiểu Chu thành và căn cứ Thời Đại.Có khả năng Tô Yên không cảm thấy hành vi của mình có vấn đề gì, nhưng khi người khác nói đến nàngluôn mang theo một mạt khinh thường, trong những cái khinh thường ấy thậm chí còn có tia trào phúngở bên trong.Nhưng Trần Triều Cung là một người có tố chất, lại mới tiếp xúc với Tô Yên, cho nên cũng không biểulộ gì ra."Ân, ngươi chính là Trần Triều Cung, Trần tiên sinh đi?"Cha mẹ của Tô Yên đều là người trong quan trường, trước khi mạt thế Trần Triều Cung cũng là ngườicó quan chức, cho nên, trước mạt thế Tô Yên đã từng nhìn đến ảnh của hắn, hiện tại nhìn hình tượngbây giờ của hắn, trong mắt Tô Yên không khỏi mang một ít thành kiến.Lúc trước, hắn ở địa vị kia, ba mẹ của Tô Yên còn phải tranh nhau nịnh bợ, hiện giờ Trần Triều Cungrơi vào cảnh tượng này, hình tượng bây giờ giống như một ông lão bán hàng rong.Thấy hắn gật gật đầu, Tô Yên khẽ hừ một tiếng không nói gì thêm, chỉ muốn đi nhanhvài bước, kéo khoảng cách với người kia, miễn cho lây dính hơi thở bùn đất trêи người hắn.Nhưng mà, ai biết Bách Hoa thành bị người gọi là thiên đường kia chỉ có một con đường, một conđường thôi!!!Tô Yên đi như thế nào thì Trần Triều Cung vẫn không xa không gần theo sau, vì thế nàng không thểkhông tìm lời hỏi:"Trần tiên sinh có thể tự do ra vào Bách Hoa thành sao? Được An Nhiên cho phép sao?""Nga, ta không cần nàng cho phép."Trần Triều Cung không rõ Tô Yên muốn nói gì."Lúc trước ta ở Tiểu Chu thành dưỡng thương, mấy ngày nay đã khá hơn liền dọn về ở Bách Hoa thành.""Không phải muốn đi vào Bách Hoa thành thì phải xem An Nhiên có cao hứng hay không sao?""Đúng vậy, ta nghĩ nàng hẳn là cao hứng ta trở về ở đi."Trần Triều Cung gật đầu, đi theo sau Tô Yên, phía trước, đám trẻ nghe được tin tức đã chạy như baytừ trong trường ra, vừa chạy vừa hô to:"Gia gia, Trần gia gia đã trở lại, Trần gia gia đã trở lại!"
Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Tô Yên càng nhìn càng phát hỏa, trực tiếp đi ra ngoài tìm An Nhiên đòi phân xử, khi nàng đi ngangqua những phòng ở của Bách Hoa thành mới phát hiện phong cách ở đây cơ hồ đều giống như cái phòngkia của nàng, dùng đá để xây dựng, ngay cả sơn cũng không thèm sơn, hơn nữa người ở đây thật đúnglà đang trồng trọt.Hiện tại thời tiết đã nóng lên, nhưng chưa phải đỉnh điểm, đồng ruộng đều đang cần gặt gấp, ở nơixa có một chiếc xe tải nhỏ đỗ lại, bên trong một người đàn ông khoảng 50 tuổi bước xuống, ông đi vềphía trường học trêи vai còn vác một cái máy bào nước đá."Lão Trần!"Bàn Tử bò lên từ dưới ruộng, cả người đều là bùn lầy cùng với mồ hôi, trêи cổ còn vắt một cái khănlông, mặt đầy vui mừng nhìn Trần Triều Cung hỏi: "Trông ngươi đã khỏe nhiều rồi a, hôm nay rảnh vềBách Hoa thành a." "Đúng vậy, vừa mới có được một máy bào nước đá, ngươi giúp ta tìm chút đá lạnhđi, ta tìm bọn nhỏ.""Đám nhỏ kia nhìn thấy ngươi khẳng định hưng phấn đến hỏng rồi!"Bàn Tử cao hứng chạy chân trần đến mấy nhà đối diện lấy đá lạnh, mà Trần Triều Cung thì tiếp tục đivề phía trước, đi đi, tựa hồ phát hiện có người ở sau lưng đang nhìn hắn chằm chằm, hắn quay đầulại nhìn, là một gương mặt mới, hắn nghĩ tới việc hôm qua nghe mọi người nói, thì cười hỏi: "Ngươilà Tô Yên đi, mới tới sao?"Ai da, hôm qua chuyện Tô Yên trước mặt mọi người kêu gào tên An Nhiên, muốn An Nhiên cho nàng vào ởBách Hoa thành đã truyền khắp Bách Hoa thành, Tiểu Chu thành và căn cứ Thời Đại.Có khả năng Tô Yên không cảm thấy hành vi của mình có vấn đề gì, nhưng khi người khác nói đến nàngluôn mang theo một mạt khinh thường, trong những cái khinh thường ấy thậm chí còn có tia trào phúngở bên trong.Nhưng Trần Triều Cung là một người có tố chất, lại mới tiếp xúc với Tô Yên, cho nên cũng không biểulộ gì ra."Ân, ngươi chính là Trần Triều Cung, Trần tiên sinh đi?"Cha mẹ của Tô Yên đều là người trong quan trường, trước khi mạt thế Trần Triều Cung cũng là ngườicó quan chức, cho nên, trước mạt thế Tô Yên đã từng nhìn đến ảnh của hắn, hiện tại nhìn hình tượngbây giờ của hắn, trong mắt Tô Yên không khỏi mang một ít thành kiến.Lúc trước, hắn ở địa vị kia, ba mẹ của Tô Yên còn phải tranh nhau nịnh bợ, hiện giờ Trần Triều Cungrơi vào cảnh tượng này, hình tượng bây giờ giống như một ông lão bán hàng rong.Thấy hắn gật gật đầu, Tô Yên khẽ hừ một tiếng không nói gì thêm, chỉ muốn đi nhanhvài bước, kéo khoảng cách với người kia, miễn cho lây dính hơi thở bùn đất trêи người hắn.Nhưng mà, ai biết Bách Hoa thành bị người gọi là thiên đường kia chỉ có một con đường, một conđường thôi!!!Tô Yên đi như thế nào thì Trần Triều Cung vẫn không xa không gần theo sau, vì thế nàng không thểkhông tìm lời hỏi:"Trần tiên sinh có thể tự do ra vào Bách Hoa thành sao? Được An Nhiên cho phép sao?""Nga, ta không cần nàng cho phép."Trần Triều Cung không rõ Tô Yên muốn nói gì."Lúc trước ta ở Tiểu Chu thành dưỡng thương, mấy ngày nay đã khá hơn liền dọn về ở Bách Hoa thành.""Không phải muốn đi vào Bách Hoa thành thì phải xem An Nhiên có cao hứng hay không sao?""Đúng vậy, ta nghĩ nàng hẳn là cao hứng ta trở về ở đi."Trần Triều Cung gật đầu, đi theo sau Tô Yên, phía trước, đám trẻ nghe được tin tức đã chạy như baytừ trong trường ra, vừa chạy vừa hô to:"Gia gia, Trần gia gia đã trở lại, Trần gia gia đã trở lại!"