Môi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,…
Chương 1039: Dựa vào cái gì
Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Một đám trẻ gào thét mà đến, đứa nhỏ chạy đầu tiên còn trực tiếp nhào lên bám vào Trần Triều Cung,hắn vô pháp chỉ có thể buông máy bào đá xuống, hai tay mỗi tay ôm một đứa, trước ngực còn nhào vàomột đứa, sau lưng lại cõng thêm một đứa.Bước chân của hắn bị chắn ở đây, cho nên dứt khoát không đi về phía trường học nữa.Như vậy đúng ý của Tô Yên, dù sao nàng cũng không muốn đồng hành với hắn, nàng quay đầu nhìn thoángqua Trần Triều Cung đang bị đám nhỏ treo đầy người rồi tiếp tục đi về phía trước, tìm nhà An Nhiên.Ở trong lý giải của Tô Yên, An Nhiên đã là thành chủ của Bách Hoa thành thì khẳng định phòng ở củanàng là lớn nhất, xa hoa nhất, còn có nô bộc thành đàn, siêu xe, còn đồ cổ khắp nơi.Nhưng mà, nàng dùng gần một giờ đi từ thành bắc tới thành nam cũng chưa phát hiện một nơi nào nhưnàng tưởng tượng, bất đắc dĩ mới hạ thấp mình đi hỏi một nông dân đang gieo trồng gì đó ngoàiruộng.Người nông dân kia người đầy bùn đất giống như Bàn Tử xắn cao ống quần chân trần đạp bùn đất ngoàiruộng, chỉ cho Tô Yên một ngôi nhà trệt, nói: "Nhạ, đó là nhà An Nhiên.""Cái gì?"Tô Yên nghiêng đầu nhìn qua, cách nơi nàng đang đứng không xa, cũng không phải nơi vịtrí tốt gì, cũng không có phong cảnh gì đặc sắc, so sánh với những nhà khác hai tầng thì nhà AnNhiên chỉ có một tầng.... nhìn còn không bằng phòng ở mà Tô Yên được phân.Khi nàng đang quan sát phòng ở của An Nhiên thì, An Nhiên đã thu được tin tức đi ra sân, đứng ởngoài sân nhìn Tô Yên, vì thế Tô Yên không rảnh lo lắng nhiều như vậy, nàng đi tới trước mặt AnNhiên hỏi:"An Nhiên, ta muốn hỏi một chút, Bách Hoa thành cũng chỉ có thể phân cho phòng ở như thế kia haysao?""Nhà kia không phải phân cho ngươi."An Nhiên ngước mắt, nhìn Tô Yên nói thẳng:"Đó là để ngươi ở tạm, còn phòng của chính ngươi muốn tu sửa thành bộ dạng gì thì tự mình an bàiđi.""Nhưng ta an bài như thế nào? Ta không biết gì a."Tô Yên có chút bất mãn An Nhiên đây là làm khó dễ nàng đi, đang định nói cho ra lẽ với An Nhiên,nhưng An Nhiên đã có chút không kiên nhẫn.Nàng nâng tay lên chỉ ra phía ngoài."Chính ngươi đi tìm người hoặc tìm Lưu Tiểu Quyết, đừng tới quấy rầy ta, đừng có âm mưu hại người,hậu quả ngươi không gánh chịu nổi đâu.""Ta đương nhiên sẽ không hại người."Tô Yên nhịn xuống sự tức giận, nhưng dăm ba câu qua lại cũng không dám nói đến việc đổi phòng ở,khi thấy An Nhiên xoay người muốn đi vào, nàng đi theo hỏi:"An Nhiên, vì cái gì ngươi chịu ủy khuất ở trong loại phòng như thế này?" An Nhiên đi vào trongsân, đóng cửa cổng lại, làm cho Tô Yên chỉ có thể đứng bên ngoài, hô lên với bóng dáng của AnNhiên:"An Nhiên, ta còn có một việc, mấy ngày nữa em gái ta muốn vào Bách Hoa thành ngươi có thể để chothủ vệ ở cửa Bắc cho nàng vào không?"Lời kia vừa thốt ra, bước chân An Nhiên dừng lại, nàng quay đầu nhìn Tô Yên, trong lòng tức giậnđến nỗi cười lạnh, sau đó hỏi:"Dựa vào cái gì? Ngươi cho ta chỗ tốt gì để ta cho em gái ngươi đi vào?" "Ta. !"Tô Yên nhíu mày:"Nhưng mà Trần Triều Cung không phải muốn đi vào thì vào hay sao? Vì sao ngươi lại hà khắc với tanhư vậy?"Tô Yên không hiểu, thật sự không hiểu, nàng tựa hồ chưa làm gì đắc tội An Nhiên cả, thậm chí kếhoạch của nàng còn chưa triển khai, làm sao có thể khiến An Nhiên xa lánh nàng như vậy chứ?
Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Một đám trẻ gào thét mà đến, đứa nhỏ chạy đầu tiên còn trực tiếp nhào lên bám vào Trần Triều Cung,hắn vô pháp chỉ có thể buông máy bào đá xuống, hai tay mỗi tay ôm một đứa, trước ngực còn nhào vàomột đứa, sau lưng lại cõng thêm một đứa.Bước chân của hắn bị chắn ở đây, cho nên dứt khoát không đi về phía trường học nữa.Như vậy đúng ý của Tô Yên, dù sao nàng cũng không muốn đồng hành với hắn, nàng quay đầu nhìn thoángqua Trần Triều Cung đang bị đám nhỏ treo đầy người rồi tiếp tục đi về phía trước, tìm nhà An Nhiên.Ở trong lý giải của Tô Yên, An Nhiên đã là thành chủ của Bách Hoa thành thì khẳng định phòng ở củanàng là lớn nhất, xa hoa nhất, còn có nô bộc thành đàn, siêu xe, còn đồ cổ khắp nơi.Nhưng mà, nàng dùng gần một giờ đi từ thành bắc tới thành nam cũng chưa phát hiện một nơi nào nhưnàng tưởng tượng, bất đắc dĩ mới hạ thấp mình đi hỏi một nông dân đang gieo trồng gì đó ngoàiruộng.Người nông dân kia người đầy bùn đất giống như Bàn Tử xắn cao ống quần chân trần đạp bùn đất ngoàiruộng, chỉ cho Tô Yên một ngôi nhà trệt, nói: "Nhạ, đó là nhà An Nhiên.""Cái gì?"Tô Yên nghiêng đầu nhìn qua, cách nơi nàng đang đứng không xa, cũng không phải nơi vịtrí tốt gì, cũng không có phong cảnh gì đặc sắc, so sánh với những nhà khác hai tầng thì nhà AnNhiên chỉ có một tầng.... nhìn còn không bằng phòng ở mà Tô Yên được phân.Khi nàng đang quan sát phòng ở của An Nhiên thì, An Nhiên đã thu được tin tức đi ra sân, đứng ởngoài sân nhìn Tô Yên, vì thế Tô Yên không rảnh lo lắng nhiều như vậy, nàng đi tới trước mặt AnNhiên hỏi:"An Nhiên, ta muốn hỏi một chút, Bách Hoa thành cũng chỉ có thể phân cho phòng ở như thế kia haysao?""Nhà kia không phải phân cho ngươi."An Nhiên ngước mắt, nhìn Tô Yên nói thẳng:"Đó là để ngươi ở tạm, còn phòng của chính ngươi muốn tu sửa thành bộ dạng gì thì tự mình an bàiđi.""Nhưng ta an bài như thế nào? Ta không biết gì a."Tô Yên có chút bất mãn An Nhiên đây là làm khó dễ nàng đi, đang định nói cho ra lẽ với An Nhiên,nhưng An Nhiên đã có chút không kiên nhẫn.Nàng nâng tay lên chỉ ra phía ngoài."Chính ngươi đi tìm người hoặc tìm Lưu Tiểu Quyết, đừng tới quấy rầy ta, đừng có âm mưu hại người,hậu quả ngươi không gánh chịu nổi đâu.""Ta đương nhiên sẽ không hại người."Tô Yên nhịn xuống sự tức giận, nhưng dăm ba câu qua lại cũng không dám nói đến việc đổi phòng ở,khi thấy An Nhiên xoay người muốn đi vào, nàng đi theo hỏi:"An Nhiên, vì cái gì ngươi chịu ủy khuất ở trong loại phòng như thế này?" An Nhiên đi vào trongsân, đóng cửa cổng lại, làm cho Tô Yên chỉ có thể đứng bên ngoài, hô lên với bóng dáng của AnNhiên:"An Nhiên, ta còn có một việc, mấy ngày nữa em gái ta muốn vào Bách Hoa thành ngươi có thể để chothủ vệ ở cửa Bắc cho nàng vào không?"Lời kia vừa thốt ra, bước chân An Nhiên dừng lại, nàng quay đầu nhìn Tô Yên, trong lòng tức giậnđến nỗi cười lạnh, sau đó hỏi:"Dựa vào cái gì? Ngươi cho ta chỗ tốt gì để ta cho em gái ngươi đi vào?" "Ta. !"Tô Yên nhíu mày:"Nhưng mà Trần Triều Cung không phải muốn đi vào thì vào hay sao? Vì sao ngươi lại hà khắc với tanhư vậy?"Tô Yên không hiểu, thật sự không hiểu, nàng tựa hồ chưa làm gì đắc tội An Nhiên cả, thậm chí kếhoạch của nàng còn chưa triển khai, làm sao có thể khiến An Nhiên xa lánh nàng như vậy chứ?
Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Một đám trẻ gào thét mà đến, đứa nhỏ chạy đầu tiên còn trực tiếp nhào lên bám vào Trần Triều Cung,hắn vô pháp chỉ có thể buông máy bào đá xuống, hai tay mỗi tay ôm một đứa, trước ngực còn nhào vàomột đứa, sau lưng lại cõng thêm một đứa.Bước chân của hắn bị chắn ở đây, cho nên dứt khoát không đi về phía trường học nữa.Như vậy đúng ý của Tô Yên, dù sao nàng cũng không muốn đồng hành với hắn, nàng quay đầu nhìn thoángqua Trần Triều Cung đang bị đám nhỏ treo đầy người rồi tiếp tục đi về phía trước, tìm nhà An Nhiên.Ở trong lý giải của Tô Yên, An Nhiên đã là thành chủ của Bách Hoa thành thì khẳng định phòng ở củanàng là lớn nhất, xa hoa nhất, còn có nô bộc thành đàn, siêu xe, còn đồ cổ khắp nơi.Nhưng mà, nàng dùng gần một giờ đi từ thành bắc tới thành nam cũng chưa phát hiện một nơi nào nhưnàng tưởng tượng, bất đắc dĩ mới hạ thấp mình đi hỏi một nông dân đang gieo trồng gì đó ngoàiruộng.Người nông dân kia người đầy bùn đất giống như Bàn Tử xắn cao ống quần chân trần đạp bùn đất ngoàiruộng, chỉ cho Tô Yên một ngôi nhà trệt, nói: "Nhạ, đó là nhà An Nhiên.""Cái gì?"Tô Yên nghiêng đầu nhìn qua, cách nơi nàng đang đứng không xa, cũng không phải nơi vịtrí tốt gì, cũng không có phong cảnh gì đặc sắc, so sánh với những nhà khác hai tầng thì nhà AnNhiên chỉ có một tầng.... nhìn còn không bằng phòng ở mà Tô Yên được phân.Khi nàng đang quan sát phòng ở của An Nhiên thì, An Nhiên đã thu được tin tức đi ra sân, đứng ởngoài sân nhìn Tô Yên, vì thế Tô Yên không rảnh lo lắng nhiều như vậy, nàng đi tới trước mặt AnNhiên hỏi:"An Nhiên, ta muốn hỏi một chút, Bách Hoa thành cũng chỉ có thể phân cho phòng ở như thế kia haysao?""Nhà kia không phải phân cho ngươi."An Nhiên ngước mắt, nhìn Tô Yên nói thẳng:"Đó là để ngươi ở tạm, còn phòng của chính ngươi muốn tu sửa thành bộ dạng gì thì tự mình an bàiđi.""Nhưng ta an bài như thế nào? Ta không biết gì a."Tô Yên có chút bất mãn An Nhiên đây là làm khó dễ nàng đi, đang định nói cho ra lẽ với An Nhiên,nhưng An Nhiên đã có chút không kiên nhẫn.Nàng nâng tay lên chỉ ra phía ngoài."Chính ngươi đi tìm người hoặc tìm Lưu Tiểu Quyết, đừng tới quấy rầy ta, đừng có âm mưu hại người,hậu quả ngươi không gánh chịu nổi đâu.""Ta đương nhiên sẽ không hại người."Tô Yên nhịn xuống sự tức giận, nhưng dăm ba câu qua lại cũng không dám nói đến việc đổi phòng ở,khi thấy An Nhiên xoay người muốn đi vào, nàng đi theo hỏi:"An Nhiên, vì cái gì ngươi chịu ủy khuất ở trong loại phòng như thế này?" An Nhiên đi vào trongsân, đóng cửa cổng lại, làm cho Tô Yên chỉ có thể đứng bên ngoài, hô lên với bóng dáng của AnNhiên:"An Nhiên, ta còn có một việc, mấy ngày nữa em gái ta muốn vào Bách Hoa thành ngươi có thể để chothủ vệ ở cửa Bắc cho nàng vào không?"Lời kia vừa thốt ra, bước chân An Nhiên dừng lại, nàng quay đầu nhìn Tô Yên, trong lòng tức giậnđến nỗi cười lạnh, sau đó hỏi:"Dựa vào cái gì? Ngươi cho ta chỗ tốt gì để ta cho em gái ngươi đi vào?" "Ta. !"Tô Yên nhíu mày:"Nhưng mà Trần Triều Cung không phải muốn đi vào thì vào hay sao? Vì sao ngươi lại hà khắc với tanhư vậy?"Tô Yên không hiểu, thật sự không hiểu, nàng tựa hồ chưa làm gì đắc tội An Nhiên cả, thậm chí kếhoạch của nàng còn chưa triển khai, làm sao có thể khiến An Nhiên xa lánh nàng như vậy chứ?