"Chúng tôi đã xuất viện mấy ngày rồi, sao vẫn chưa có bệnh án chứ!" "Chưa đủ hai tuần sau khi xuất viện thì không in được bệnh án đâu ạ, bác bĩnh tĩnh lại chút ..." "Hôm nay nhất định phải in bệnh án cho tôi! Chậm trễ việc thanh toán là cậu đền tiền cho tôi đấy!" Tiếng cãi vã chói tai vang lên từ cửa sổ phòng in ấn, giọng hét vang trời của ông cụ khiến tôi cảm thấy toàn thân khó chịu. Máy in tự động vẫn tiếp tục kêu ro ro, cuối cùng tôi cũng lấy được bệnh án vừa in xong và nhanh chóng rời khỏi phòng quản lý bệnh án như muốn chạy trốn. Toàn bộ bệnh nhân cả bệnh viện đều chen chúc đến cả chỗ bé xíu này, còn có kẻ mắt mù hút thuốc bên trong nữa. Thật sự muốn khiếu nại mà, mẹ nó. "Muốn ngạt chết người ta hay gì." Tôi lầm bầm, lôi từ túi ra cái máy dập ghim nhỏ, ghim đống bệnh án lại với nhau rồi nhét chung vào bìa hồ sơ cùng với chứng minh thư của bệnh nhân. Đến bước này, nhiệm vụ hộ tống bệnh nhân của tôi xem như đã hoàn thành trọn vẹn. — Tôi tên là Thẩm Nhân, năm nay hai mươi ba tuổi.…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...