Tác giả:

Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để…

Chương 390

Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh RồiTác giả: Tham Hoa Tam MiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để… Thật ra, bé còn chưa biết nói, đến giờ chỉ bập bẹ được mấy từ như "Mẹ", "Tân Dã", "Cơm cơm", "Xuỵt xuỵt"..."Được rồi, nếu con hứng thú, chúng ta qua xem một chút vậy."Đạo diễn nhìn thấy cả ba người Khương Ngư tiến lại gần thì không khỏi cảm thán.Cả nhà này đúng là có ngoại hình rất đẹp! Nếu không phải các vai trong phim đã được phân hết, ông nhất định sẽ cho cả bố mẹ đứa bé một vai diễn.A Ly được bế vào đoàn phim. Khương Ngư và Tân Dã đứng bên cạnh quan sát, không khỏi tò mò liệu bé có biết mình đang làm gì không. Nhưng ngoài dự đoán của họ, A Ly dường như rất hợp tác, không quấy khóc hay sợ hãi, thậm chí còn "diễn" đúng cảm xúc cần có.Khương Ngư không cho rằng việc quay một bộ phim lại có gì đặc biệt. A Ly chỉ xuất hiện vài phút trên màn ảnh, coi như là một trải nghiệm mới mẻ. Hơn nữa, giúp đoàn phim một chút cũng không sao.Quay xong, cả nhà lại bế A Ly rời đi.Không ngờ rằng, bộ phim ấy lại bất ngờ nổi tiếng.Đặc biệt là A Ly, bé con chỉ xuất hiện trong một vài phân cảnh nhưng lại lấy đi không ít nước mắt của khán giả.Tại Bắc Kinh, trong phòng khách nhà họ Hoắc, Tống Phương nhìn thấy A Ly trên màn hình TV thì không khỏi cảm thán."Đứa bé này... Sao lại xinh xắn đến thế chứ? Da trắng như ngọc, trông cứ quen quen."Bên cạnh, Hoắc Tú Tú thờ ơ đáp:"Mẹ à, người xinh đẹp thì có nét giống nhau thôi. Đứa nhỏ này đáng yêu, mẹ cảm thấy quen mặt cũng phải."Tống Phương gật gù, sau đó chợt thở dài."Nhớ năm đó, nếu anh cả con chịu kết hôn với Khương Ngư, có lẽ bây giờ cũng đã có con rồi. Đằng này, đến giờ nó còn chẳng biết đang lưu lạc ở đâu nữa."Hoắc Tú Tú sửng sốt."Mẹ, ngay cả mẹ cũng không biết anh ấy ở đâu sao?"Tống Phương lườm con gái."Lừa con làm gì? Anh cả con có chủ kiến lớn, nói đi là đi. Nhưng khi nó trở về, mẹ nhất định phải bắt nó đi xem mắt. Con trai của mẹ dù từng kết hôn một lần thì cũng vẫn vô cùng quý giá!"Hoắc Tú Tú không nhịn được bĩu môi.Ở phía xa, ông cụ Hoắc cũng nhìn chằm chằm vào màn hình TV. Trong lòng ông thoáng hiện lên một tia kinh ngạc.Đứa bé này... sao giữa hai hàng lông mày lại có nét giống Diên Xuyên lúc nhỏ đến thế?Nghĩ tới đây, ông cụ lại nhớ đến Khương Ngư."Đứa bé đó thật bạc phận... Ban đầu ta còn nghĩ, để nó kết hôn với Diên Xuyên thì có thể có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Không ngờ cuối cùng vẫn chẳng đi đến đâu..."Ông cụ Hoắc thở dài, trong lòng không khỏi cảm khái. Không biết, liệu ông có còn sống đến ngày được nhìn thấy chắt trai chào đời không.

Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh RồiTác giả: Tham Hoa Tam MiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để… Thật ra, bé còn chưa biết nói, đến giờ chỉ bập bẹ được mấy từ như "Mẹ", "Tân Dã", "Cơm cơm", "Xuỵt xuỵt"..."Được rồi, nếu con hứng thú, chúng ta qua xem một chút vậy."Đạo diễn nhìn thấy cả ba người Khương Ngư tiến lại gần thì không khỏi cảm thán.Cả nhà này đúng là có ngoại hình rất đẹp! Nếu không phải các vai trong phim đã được phân hết, ông nhất định sẽ cho cả bố mẹ đứa bé một vai diễn.A Ly được bế vào đoàn phim. Khương Ngư và Tân Dã đứng bên cạnh quan sát, không khỏi tò mò liệu bé có biết mình đang làm gì không. Nhưng ngoài dự đoán của họ, A Ly dường như rất hợp tác, không quấy khóc hay sợ hãi, thậm chí còn "diễn" đúng cảm xúc cần có.Khương Ngư không cho rằng việc quay một bộ phim lại có gì đặc biệt. A Ly chỉ xuất hiện vài phút trên màn ảnh, coi như là một trải nghiệm mới mẻ. Hơn nữa, giúp đoàn phim một chút cũng không sao.Quay xong, cả nhà lại bế A Ly rời đi.Không ngờ rằng, bộ phim ấy lại bất ngờ nổi tiếng.Đặc biệt là A Ly, bé con chỉ xuất hiện trong một vài phân cảnh nhưng lại lấy đi không ít nước mắt của khán giả.Tại Bắc Kinh, trong phòng khách nhà họ Hoắc, Tống Phương nhìn thấy A Ly trên màn hình TV thì không khỏi cảm thán."Đứa bé này... Sao lại xinh xắn đến thế chứ? Da trắng như ngọc, trông cứ quen quen."Bên cạnh, Hoắc Tú Tú thờ ơ đáp:"Mẹ à, người xinh đẹp thì có nét giống nhau thôi. Đứa nhỏ này đáng yêu, mẹ cảm thấy quen mặt cũng phải."Tống Phương gật gù, sau đó chợt thở dài."Nhớ năm đó, nếu anh cả con chịu kết hôn với Khương Ngư, có lẽ bây giờ cũng đã có con rồi. Đằng này, đến giờ nó còn chẳng biết đang lưu lạc ở đâu nữa."Hoắc Tú Tú sửng sốt."Mẹ, ngay cả mẹ cũng không biết anh ấy ở đâu sao?"Tống Phương lườm con gái."Lừa con làm gì? Anh cả con có chủ kiến lớn, nói đi là đi. Nhưng khi nó trở về, mẹ nhất định phải bắt nó đi xem mắt. Con trai của mẹ dù từng kết hôn một lần thì cũng vẫn vô cùng quý giá!"Hoắc Tú Tú không nhịn được bĩu môi.Ở phía xa, ông cụ Hoắc cũng nhìn chằm chằm vào màn hình TV. Trong lòng ông thoáng hiện lên một tia kinh ngạc.Đứa bé này... sao giữa hai hàng lông mày lại có nét giống Diên Xuyên lúc nhỏ đến thế?Nghĩ tới đây, ông cụ lại nhớ đến Khương Ngư."Đứa bé đó thật bạc phận... Ban đầu ta còn nghĩ, để nó kết hôn với Diên Xuyên thì có thể có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Không ngờ cuối cùng vẫn chẳng đi đến đâu..."Ông cụ Hoắc thở dài, trong lòng không khỏi cảm khái. Không biết, liệu ông có còn sống đến ngày được nhìn thấy chắt trai chào đời không.

Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh RồiTác giả: Tham Hoa Tam MiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Năm 1980, đại viện quân đội Tây Bắc. “Ôi trời, cô gái nông thôn này đúng là ghê gớm thật đấy.” “Chứ còn gì nữa! Hoắc Diên Xuyên là ai chứ, vậy mà lại bị một con nhóc quê mùa bám lấy. Ông cụ nhà họ Hoắc chắc già nên hồ đồ rồi, vẫn còn giữ cái kiểu hứa hẹn thông gia từ bé ấy!” “Cũng phải thôi. Một chàng trai xuất sắc như Hoắc Diên Xuyên mà lại để bị ‘một con heo’ đè bẹp thì thật tiếc quá!” “Nghe nói bên đoàn văn công có không ít chị em khóc lóc tiếc nuối đến đỏ mắt rồi đấy.” Trong góc sân, đám phụ nữ xì xào bàn tán. Không chỉ họ, ngay cả Chu Thiệu – bạn thân và đồng đội của Hoắc Diên Xuyên – cũng không nén nổi bực tức, vỗ vai anh đầy đồng tình. “Lão Hoắc, cậu thực sự định kết hôn với cô gái nông thôn kia à? Hai người chẳng phải chỉ gặp nhau vài lần ở nhà cũ thôi sao?” “Ừ,” Hoắc Diên Xuyên đáp, giọng trầm ổn. Trên khuôn mặt điển trai không chút gợn sóng, không nhìn ra niềm vui hay phấn khởi trước ngày cưới. Chu Thiệu cau mày, cố gắng thuyết phục. “Tôi thấy cậu không cần làm vậy đâu. Để… Thật ra, bé còn chưa biết nói, đến giờ chỉ bập bẹ được mấy từ như "Mẹ", "Tân Dã", "Cơm cơm", "Xuỵt xuỵt"..."Được rồi, nếu con hứng thú, chúng ta qua xem một chút vậy."Đạo diễn nhìn thấy cả ba người Khương Ngư tiến lại gần thì không khỏi cảm thán.Cả nhà này đúng là có ngoại hình rất đẹp! Nếu không phải các vai trong phim đã được phân hết, ông nhất định sẽ cho cả bố mẹ đứa bé một vai diễn.A Ly được bế vào đoàn phim. Khương Ngư và Tân Dã đứng bên cạnh quan sát, không khỏi tò mò liệu bé có biết mình đang làm gì không. Nhưng ngoài dự đoán của họ, A Ly dường như rất hợp tác, không quấy khóc hay sợ hãi, thậm chí còn "diễn" đúng cảm xúc cần có.Khương Ngư không cho rằng việc quay một bộ phim lại có gì đặc biệt. A Ly chỉ xuất hiện vài phút trên màn ảnh, coi như là một trải nghiệm mới mẻ. Hơn nữa, giúp đoàn phim một chút cũng không sao.Quay xong, cả nhà lại bế A Ly rời đi.Không ngờ rằng, bộ phim ấy lại bất ngờ nổi tiếng.Đặc biệt là A Ly, bé con chỉ xuất hiện trong một vài phân cảnh nhưng lại lấy đi không ít nước mắt của khán giả.Tại Bắc Kinh, trong phòng khách nhà họ Hoắc, Tống Phương nhìn thấy A Ly trên màn hình TV thì không khỏi cảm thán."Đứa bé này... Sao lại xinh xắn đến thế chứ? Da trắng như ngọc, trông cứ quen quen."Bên cạnh, Hoắc Tú Tú thờ ơ đáp:"Mẹ à, người xinh đẹp thì có nét giống nhau thôi. Đứa nhỏ này đáng yêu, mẹ cảm thấy quen mặt cũng phải."Tống Phương gật gù, sau đó chợt thở dài."Nhớ năm đó, nếu anh cả con chịu kết hôn với Khương Ngư, có lẽ bây giờ cũng đã có con rồi. Đằng này, đến giờ nó còn chẳng biết đang lưu lạc ở đâu nữa."Hoắc Tú Tú sửng sốt."Mẹ, ngay cả mẹ cũng không biết anh ấy ở đâu sao?"Tống Phương lườm con gái."Lừa con làm gì? Anh cả con có chủ kiến lớn, nói đi là đi. Nhưng khi nó trở về, mẹ nhất định phải bắt nó đi xem mắt. Con trai của mẹ dù từng kết hôn một lần thì cũng vẫn vô cùng quý giá!"Hoắc Tú Tú không nhịn được bĩu môi.Ở phía xa, ông cụ Hoắc cũng nhìn chằm chằm vào màn hình TV. Trong lòng ông thoáng hiện lên một tia kinh ngạc.Đứa bé này... sao giữa hai hàng lông mày lại có nét giống Diên Xuyên lúc nhỏ đến thế?Nghĩ tới đây, ông cụ lại nhớ đến Khương Ngư."Đứa bé đó thật bạc phận... Ban đầu ta còn nghĩ, để nó kết hôn với Diên Xuyên thì có thể có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Không ngờ cuối cùng vẫn chẳng đi đến đâu..."Ông cụ Hoắc thở dài, trong lòng không khỏi cảm khái. Không biết, liệu ông có còn sống đến ngày được nhìn thấy chắt trai chào đời không.

Chương 390