Tác giả:

Còn một tiếng nữa tiệc cưới mới bắt đầu.   Tôi đứng ở sảnh khách sạn, nhìn chằm chằm vào hai cái tên trên tấm thiệp mời mà ngẩn người.   "Chú rể: Bùi Sầm; Cô dâu: Trì Hạ."   Cảnh tượng này cứ như đưa tôi trở về năm mười bảy tuổi ấy.   Khi đó, tôi đang ở trong thư viện, tình cờ rút ra một cuốn sách không tên, rồi bỗng nhiên nhìn thấy dòng chữ trên bìa sách —   "Nam chính: Bùi Sầm; Nữ chính: Trì Hạ."   Giống như nhận được chiếc hộp Pandora, tôi tiến thoái lưỡng nan, không dám nhìn trộm vào bên trong.   "Cậu đang xem gì vậy?"   Bùi Sầm mười bảy tuổi đột nhiên xuất hiện.   Anh ấy cúi người từ phía sau, nhẹ nhàng đặt đầu lên vai tôi.   "Tên ngốc nào lại lấy tên của tớ để viết tiểu thuyết thế này?"   Anh ấy giật lấy cuốn sách, vừa đọc vừa lẩm bẩm: "Cái tên gì mà dở tệ, còn Trì Hạ nữa chứ, người tớ thích rõ ràng là Thời Tuệ mà!"   Thu Vũ Miên Miên "Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ của tớ đâu rồi..."   Anh ấy lật giở cuốn sách, càng đọc giọng càng nhỏ dần, cho đến khi sắc mặt trở nên trắng bệch.   Cuốn sách…

Chương 4

Khi Mạch Tử Chín - Sơn QuỷTác giả: Sơn QuỷTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcCòn một tiếng nữa tiệc cưới mới bắt đầu.   Tôi đứng ở sảnh khách sạn, nhìn chằm chằm vào hai cái tên trên tấm thiệp mời mà ngẩn người.   "Chú rể: Bùi Sầm; Cô dâu: Trì Hạ."   Cảnh tượng này cứ như đưa tôi trở về năm mười bảy tuổi ấy.   Khi đó, tôi đang ở trong thư viện, tình cờ rút ra một cuốn sách không tên, rồi bỗng nhiên nhìn thấy dòng chữ trên bìa sách —   "Nam chính: Bùi Sầm; Nữ chính: Trì Hạ."   Giống như nhận được chiếc hộp Pandora, tôi tiến thoái lưỡng nan, không dám nhìn trộm vào bên trong.   "Cậu đang xem gì vậy?"   Bùi Sầm mười bảy tuổi đột nhiên xuất hiện.   Anh ấy cúi người từ phía sau, nhẹ nhàng đặt đầu lên vai tôi.   "Tên ngốc nào lại lấy tên của tớ để viết tiểu thuyết thế này?"   Anh ấy giật lấy cuốn sách, vừa đọc vừa lẩm bẩm: "Cái tên gì mà dở tệ, còn Trì Hạ nữa chứ, người tớ thích rõ ràng là Thời Tuệ mà!"   Thu Vũ Miên Miên "Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ của tớ đâu rồi..."   Anh ấy lật giở cuốn sách, càng đọc giọng càng nhỏ dần, cho đến khi sắc mặt trở nên trắng bệch.   Cuốn sách… Mẹ Bùi là người buông tay trước. "Tuệ Tuệ, đây không phải là nơi để ôn chuyện." Bà nhanh chóng lau khô nước mắt, lấy lại vẻ điềm tĩnh của một người trưởng thành tiếp đón khách: "Ngoài kia nóng lắm, mau vào trong ngồi đi." Tôi cúi đầu, được bà nắm tay dắt đi, cứ thế bước vào sảnh tiệc mà không kịp đề phòng. Vừa đi được hai bước, mẹ Bùi đột nhiên dừng lại, giọng nói lo lắng: "Tuệ Tuệ, con đừng hiểu lầm..." Tôi ngơ ngác ngẩng đầu lên, đập vào mắt là khung cảnh trang trí của lễ cưới. Những bông lúa mì vàng óng xen lẫn hoa hướng dương, được tô điểm bởi đủ loại hoa lá mùa thu, tạo nên một khung cảnh đồng quê lãng mạn. Bù nhìn đứng canh giữ hai bên, những chiếc giỏ tre và rau củ quả được bày biện theo phong cách đồng quê, một vầng trăng khuyết treo trên sân khấu... Giống như một bức tranh sơn dầu của Van Gogh. Cứ như từ mùa hè, bỗng chốc bước vào mùa thu. Hơi thở của tôi như ngừng lại. "Tuệ Tuệ, con đừng hiểu lầm, thời gian chuẩn bị cho hôn lễ gấp gáp quá, cách bài trí này là do thằng bé Bùi Sầm làm từ mấy năm trước, không kịp thay đổi nên..." Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y mẹ Bùi, đột ngột cắt ngang lời bà: "Dì, bây giờ Bùi Sầm đang ở đâu ạ?" "Tuệ Tuệ..." Tôi nhìn chằm chằm vào chóp vầng trăng trên sân khấu, nơi có một bông lúa mì nở rộ bất ngờ. Biết đâu, có một hạt lúa mì nào đó vô tình trượt khỏi lòng bàn tay của Chúa, rồi theo gió bay đến đây? Thu Vũ Miên MiênVới một tia hy vọng mong manh không nên có, tôi cố chấp hỏi lại lần nữa: "Dì, bây giờ Bùi Sầm đang ở đâu ạ?" Mẹ Bùi im lặng. Một lúc lâu sau, bà thở dài: "Nó đang chụp ảnh cưới với Trì Hạ... Hai đứa nó ở phòng 1019." Tôi quay người, không chút do dự chạy ra ngoài. Trong khung cảnh ồn ào náo nhiệt lướt qua vội vã, tôi bỗng nảy sinh một ảo giác. Bùi Sầm mười bảy tuổi đang đợi tôi.

Khi Mạch Tử Chín - Sơn QuỷTác giả: Sơn QuỷTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcCòn một tiếng nữa tiệc cưới mới bắt đầu.   Tôi đứng ở sảnh khách sạn, nhìn chằm chằm vào hai cái tên trên tấm thiệp mời mà ngẩn người.   "Chú rể: Bùi Sầm; Cô dâu: Trì Hạ."   Cảnh tượng này cứ như đưa tôi trở về năm mười bảy tuổi ấy.   Khi đó, tôi đang ở trong thư viện, tình cờ rút ra một cuốn sách không tên, rồi bỗng nhiên nhìn thấy dòng chữ trên bìa sách —   "Nam chính: Bùi Sầm; Nữ chính: Trì Hạ."   Giống như nhận được chiếc hộp Pandora, tôi tiến thoái lưỡng nan, không dám nhìn trộm vào bên trong.   "Cậu đang xem gì vậy?"   Bùi Sầm mười bảy tuổi đột nhiên xuất hiện.   Anh ấy cúi người từ phía sau, nhẹ nhàng đặt đầu lên vai tôi.   "Tên ngốc nào lại lấy tên của tớ để viết tiểu thuyết thế này?"   Anh ấy giật lấy cuốn sách, vừa đọc vừa lẩm bẩm: "Cái tên gì mà dở tệ, còn Trì Hạ nữa chứ, người tớ thích rõ ràng là Thời Tuệ mà!"   Thu Vũ Miên Miên "Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ của tớ đâu rồi..."   Anh ấy lật giở cuốn sách, càng đọc giọng càng nhỏ dần, cho đến khi sắc mặt trở nên trắng bệch.   Cuốn sách… Mẹ Bùi là người buông tay trước. "Tuệ Tuệ, đây không phải là nơi để ôn chuyện." Bà nhanh chóng lau khô nước mắt, lấy lại vẻ điềm tĩnh của một người trưởng thành tiếp đón khách: "Ngoài kia nóng lắm, mau vào trong ngồi đi." Tôi cúi đầu, được bà nắm tay dắt đi, cứ thế bước vào sảnh tiệc mà không kịp đề phòng. Vừa đi được hai bước, mẹ Bùi đột nhiên dừng lại, giọng nói lo lắng: "Tuệ Tuệ, con đừng hiểu lầm..." Tôi ngơ ngác ngẩng đầu lên, đập vào mắt là khung cảnh trang trí của lễ cưới. Những bông lúa mì vàng óng xen lẫn hoa hướng dương, được tô điểm bởi đủ loại hoa lá mùa thu, tạo nên một khung cảnh đồng quê lãng mạn. Bù nhìn đứng canh giữ hai bên, những chiếc giỏ tre và rau củ quả được bày biện theo phong cách đồng quê, một vầng trăng khuyết treo trên sân khấu... Giống như một bức tranh sơn dầu của Van Gogh. Cứ như từ mùa hè, bỗng chốc bước vào mùa thu. Hơi thở của tôi như ngừng lại. "Tuệ Tuệ, con đừng hiểu lầm, thời gian chuẩn bị cho hôn lễ gấp gáp quá, cách bài trí này là do thằng bé Bùi Sầm làm từ mấy năm trước, không kịp thay đổi nên..." Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y mẹ Bùi, đột ngột cắt ngang lời bà: "Dì, bây giờ Bùi Sầm đang ở đâu ạ?" "Tuệ Tuệ..." Tôi nhìn chằm chằm vào chóp vầng trăng trên sân khấu, nơi có một bông lúa mì nở rộ bất ngờ. Biết đâu, có một hạt lúa mì nào đó vô tình trượt khỏi lòng bàn tay của Chúa, rồi theo gió bay đến đây? Thu Vũ Miên MiênVới một tia hy vọng mong manh không nên có, tôi cố chấp hỏi lại lần nữa: "Dì, bây giờ Bùi Sầm đang ở đâu ạ?" Mẹ Bùi im lặng. Một lúc lâu sau, bà thở dài: "Nó đang chụp ảnh cưới với Trì Hạ... Hai đứa nó ở phòng 1019." Tôi quay người, không chút do dự chạy ra ngoài. Trong khung cảnh ồn ào náo nhiệt lướt qua vội vã, tôi bỗng nảy sinh một ảo giác. Bùi Sầm mười bảy tuổi đang đợi tôi.

Khi Mạch Tử Chín - Sơn QuỷTác giả: Sơn QuỷTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcCòn một tiếng nữa tiệc cưới mới bắt đầu.   Tôi đứng ở sảnh khách sạn, nhìn chằm chằm vào hai cái tên trên tấm thiệp mời mà ngẩn người.   "Chú rể: Bùi Sầm; Cô dâu: Trì Hạ."   Cảnh tượng này cứ như đưa tôi trở về năm mười bảy tuổi ấy.   Khi đó, tôi đang ở trong thư viện, tình cờ rút ra một cuốn sách không tên, rồi bỗng nhiên nhìn thấy dòng chữ trên bìa sách —   "Nam chính: Bùi Sầm; Nữ chính: Trì Hạ."   Giống như nhận được chiếc hộp Pandora, tôi tiến thoái lưỡng nan, không dám nhìn trộm vào bên trong.   "Cậu đang xem gì vậy?"   Bùi Sầm mười bảy tuổi đột nhiên xuất hiện.   Anh ấy cúi người từ phía sau, nhẹ nhàng đặt đầu lên vai tôi.   "Tên ngốc nào lại lấy tên của tớ để viết tiểu thuyết thế này?"   Anh ấy giật lấy cuốn sách, vừa đọc vừa lẩm bẩm: "Cái tên gì mà dở tệ, còn Trì Hạ nữa chứ, người tớ thích rõ ràng là Thời Tuệ mà!"   Thu Vũ Miên Miên "Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ của tớ đâu rồi..."   Anh ấy lật giở cuốn sách, càng đọc giọng càng nhỏ dần, cho đến khi sắc mặt trở nên trắng bệch.   Cuốn sách… Mẹ Bùi là người buông tay trước. "Tuệ Tuệ, đây không phải là nơi để ôn chuyện." Bà nhanh chóng lau khô nước mắt, lấy lại vẻ điềm tĩnh của một người trưởng thành tiếp đón khách: "Ngoài kia nóng lắm, mau vào trong ngồi đi." Tôi cúi đầu, được bà nắm tay dắt đi, cứ thế bước vào sảnh tiệc mà không kịp đề phòng. Vừa đi được hai bước, mẹ Bùi đột nhiên dừng lại, giọng nói lo lắng: "Tuệ Tuệ, con đừng hiểu lầm..." Tôi ngơ ngác ngẩng đầu lên, đập vào mắt là khung cảnh trang trí của lễ cưới. Những bông lúa mì vàng óng xen lẫn hoa hướng dương, được tô điểm bởi đủ loại hoa lá mùa thu, tạo nên một khung cảnh đồng quê lãng mạn. Bù nhìn đứng canh giữ hai bên, những chiếc giỏ tre và rau củ quả được bày biện theo phong cách đồng quê, một vầng trăng khuyết treo trên sân khấu... Giống như một bức tranh sơn dầu của Van Gogh. Cứ như từ mùa hè, bỗng chốc bước vào mùa thu. Hơi thở của tôi như ngừng lại. "Tuệ Tuệ, con đừng hiểu lầm, thời gian chuẩn bị cho hôn lễ gấp gáp quá, cách bài trí này là do thằng bé Bùi Sầm làm từ mấy năm trước, không kịp thay đổi nên..." Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y mẹ Bùi, đột ngột cắt ngang lời bà: "Dì, bây giờ Bùi Sầm đang ở đâu ạ?" "Tuệ Tuệ..." Tôi nhìn chằm chằm vào chóp vầng trăng trên sân khấu, nơi có một bông lúa mì nở rộ bất ngờ. Biết đâu, có một hạt lúa mì nào đó vô tình trượt khỏi lòng bàn tay của Chúa, rồi theo gió bay đến đây? Thu Vũ Miên MiênVới một tia hy vọng mong manh không nên có, tôi cố chấp hỏi lại lần nữa: "Dì, bây giờ Bùi Sầm đang ở đâu ạ?" Mẹ Bùi im lặng. Một lúc lâu sau, bà thở dài: "Nó đang chụp ảnh cưới với Trì Hạ... Hai đứa nó ở phòng 1019." Tôi quay người, không chút do dự chạy ra ngoài. Trong khung cảnh ồn ào náo nhiệt lướt qua vội vã, tôi bỗng nảy sinh một ảo giác. Bùi Sầm mười bảy tuổi đang đợi tôi.

Chương 4