Khi xem tivi, chồng tôi vuốt ve tay tôi rồi mỉm cười. “Tay của em sao nhỏ thế này.” Tim tôi chợt thắt lại. Oh! Hóa ra. Anh ta đã từng chạm vào tay của người khác. 01 Tôi quay đầu, liếc nhìn Diệp Phong Diễn. Anh ta lười biếng dựa vào ghế sofa, bộ đồ ngủ lụa xanh sẫm phản chiếu ánh sáng nhàn nhạt, toát lên vẻ tùy ý và thoải mái thường thấy. Dường như hoàn toàn không nhận ra câu nói vừa rồi có gì khác lạ. “Sao vậy?” Anh ta nhướn mày hỏi tôi. Tôi rút tay về, mỉm cười. “Gần đây anh hay không về nhà, công ty bận lắm à?” “Nhớ anh rồi à?” Diệp Phong Diễn nhếch môi, nở nụ cười đẹp mắt. “Vậy để sau này anh dành nhiều thời gian ở bên em hơn nhé.” Điện thoại vang lên. Anh ta liếc nhìn, là trợ lý Khang Kỳ gọi đến. Không biết bên kia nói gì, anh ta nghiêng đầu lắng nghe, tay nhàn nhã vuốt nhẹ nếp gấp trên chiếc quần ngủ. Cuối cùng, anh ta khẽ cười rồi cúp máy. “Ừm, công ty có chút việc, anh phải qua xem một chút.” Anh ta nhìn tôi, có chút…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...