Chu Vọng là chú cún con kém tôi một tuổi mà tôi quen qua mạng. Tôi bị rối loạn giấc ngủ, bạn thân liền giới thiệu cho tôi, nói là có người nhận hỗ trợ giấc ngủ bằng giọng nói riêng tư, rất hiệu quả. Thêm nữa, lúc thêm WeChat của Chu Vọng, cậu ta gửi liền ba dấu hỏi chấm, khiến tôi có chút ngơ ngác. Tôi: 【Xin chào, cậu nhận đơn không?】 Cậu ta: 【Cậu bị điên à?】 Cuộc đối thoại khó chịu này khiến tôi nhíu mày, không nhận thì thôi, cần gì phải công kích cá nhân, chẳng lẽ số tiền tôi đưa chưa đủ nhiều?  Nhân viên của app cũng xin lỗi tôi vì sự nhầm lẫn này. Vừa nói lời xin lỗi, định xóa thì cậu ta gửi tin nhắn thoại, giọng trầm thấp gợi cảm, mang theo chút ác ý: "Hừ, lấy thông tin liên lạc của tôi ở đâu ra vậy? Nói mau, tôi tha cho." Tôi: 【Cậu bị điên à?】 Đối phương im lặng rất lâu, sau đó mới gửi đến một câu: 【Cậu biết tôi là ai không?】 Lời nói trẻ con này!?? Tôi liền gõ bốn chữ 【Tôi là cha cậu】 xong lại không chút do dự nhấn xóa. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện thông tin liên lạc của cậu ta…

Chương 3

Bảo Bối Cún Con Của TôiTác giả: Nguyệt Sơ Giảo GiảoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngChu Vọng là chú cún con kém tôi một tuổi mà tôi quen qua mạng. Tôi bị rối loạn giấc ngủ, bạn thân liền giới thiệu cho tôi, nói là có người nhận hỗ trợ giấc ngủ bằng giọng nói riêng tư, rất hiệu quả. Thêm nữa, lúc thêm WeChat của Chu Vọng, cậu ta gửi liền ba dấu hỏi chấm, khiến tôi có chút ngơ ngác. Tôi: 【Xin chào, cậu nhận đơn không?】 Cậu ta: 【Cậu bị điên à?】 Cuộc đối thoại khó chịu này khiến tôi nhíu mày, không nhận thì thôi, cần gì phải công kích cá nhân, chẳng lẽ số tiền tôi đưa chưa đủ nhiều?  Nhân viên của app cũng xin lỗi tôi vì sự nhầm lẫn này. Vừa nói lời xin lỗi, định xóa thì cậu ta gửi tin nhắn thoại, giọng trầm thấp gợi cảm, mang theo chút ác ý: "Hừ, lấy thông tin liên lạc của tôi ở đâu ra vậy? Nói mau, tôi tha cho." Tôi: 【Cậu bị điên à?】 Đối phương im lặng rất lâu, sau đó mới gửi đến một câu: 【Cậu biết tôi là ai không?】 Lời nói trẻ con này!?? Tôi liền gõ bốn chữ 【Tôi là cha cậu】 xong lại không chút do dự nhấn xóa. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện thông tin liên lạc của cậu ta… Sau khi dỗ dành cậu ta xong, tôi bắt đầu chuẩn bị trang phục tham gia bữa tiệc tối nay— Bữa tiệc của giới thượng lưu Kinh Đô. Là người của nhà Giang, tôi cần phải tham dự.Người tổ chức bữa tiệc là nhà họ Chu, đứng đầu giới thượng lưu.Tiệc rượu vô cùng ồn ào, thái tử gia nhà họ Chu vẫn chưa xuất hiện.Lờ mờ nghe được những lời bàn tán đầy lo lắng của người hầu trong biệt thự."Gần đây, tâm trạng của cậu chủ rất tệ, tôi không dám thở mạnh, không biết ai chọc giận vị tổ tông này."Mí mắt tôi giật giật.Lúc này, vẫn chưa thấy bóng dáng cậu em trai ngỗ nghịch của tôi.Tôi liền đến vườn hoa sau biệt thự đi dạo, chỉ thấy phía trước bãi cỏ, một thiếu niên ngồi trên ghế tựa, xung quanh là những người cùng trang lứa mặc vest đen. Ai nấy đều kiêu ngạo.Thiếu niên liên tục nhìn điện thoại ba lần, sắc mặt càng ngày càng đen, nhìn người trước mặt: “Ồ, vậy cậu nói xem mình sai ở đâu? Nói xong tôi tha cho đi."Tôi sững tại chỗ, giọng nói này, quen tai lắm."Tôi không sai, cậu làm sao hả?"Tôi xoa xoa mi tâm, c.h.ế.t tiệt, giọng nói này, càng quen thuộc hơn—-Là em trai ngỗ nghịch của tôi, Giang Niên.Còn người trước mặt hắn, hẳn là Thái tử gia Chu Vọng.Không biết làm sao lại chọc giận con ch.ó điên này. Thấy Chu Vọng muốn ném hắn xuống bể bơi, tôi vội vàng ra ngoài ngăn cản.Giang Niên nhìn thấy tôi, đôi mắt rưng rưng: “Chị ơi, bọn họ ỷ đông h.i.ế.p yếu."Bắt gặp ánh mắt đầy ghét bỏ của Chu Vọng, giống như bị rắn độc nhìn chằm chằm. Dựa vào kinh nghiệm sống nhiều năm của tôi, tôi biết người này cực kỳ khó chọc. 

Bảo Bối Cún Con Của TôiTác giả: Nguyệt Sơ Giảo GiảoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngChu Vọng là chú cún con kém tôi một tuổi mà tôi quen qua mạng. Tôi bị rối loạn giấc ngủ, bạn thân liền giới thiệu cho tôi, nói là có người nhận hỗ trợ giấc ngủ bằng giọng nói riêng tư, rất hiệu quả. Thêm nữa, lúc thêm WeChat của Chu Vọng, cậu ta gửi liền ba dấu hỏi chấm, khiến tôi có chút ngơ ngác. Tôi: 【Xin chào, cậu nhận đơn không?】 Cậu ta: 【Cậu bị điên à?】 Cuộc đối thoại khó chịu này khiến tôi nhíu mày, không nhận thì thôi, cần gì phải công kích cá nhân, chẳng lẽ số tiền tôi đưa chưa đủ nhiều?  Nhân viên của app cũng xin lỗi tôi vì sự nhầm lẫn này. Vừa nói lời xin lỗi, định xóa thì cậu ta gửi tin nhắn thoại, giọng trầm thấp gợi cảm, mang theo chút ác ý: "Hừ, lấy thông tin liên lạc của tôi ở đâu ra vậy? Nói mau, tôi tha cho." Tôi: 【Cậu bị điên à?】 Đối phương im lặng rất lâu, sau đó mới gửi đến một câu: 【Cậu biết tôi là ai không?】 Lời nói trẻ con này!?? Tôi liền gõ bốn chữ 【Tôi là cha cậu】 xong lại không chút do dự nhấn xóa. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện thông tin liên lạc của cậu ta… Sau khi dỗ dành cậu ta xong, tôi bắt đầu chuẩn bị trang phục tham gia bữa tiệc tối nay— Bữa tiệc của giới thượng lưu Kinh Đô. Là người của nhà Giang, tôi cần phải tham dự.Người tổ chức bữa tiệc là nhà họ Chu, đứng đầu giới thượng lưu.Tiệc rượu vô cùng ồn ào, thái tử gia nhà họ Chu vẫn chưa xuất hiện.Lờ mờ nghe được những lời bàn tán đầy lo lắng của người hầu trong biệt thự."Gần đây, tâm trạng của cậu chủ rất tệ, tôi không dám thở mạnh, không biết ai chọc giận vị tổ tông này."Mí mắt tôi giật giật.Lúc này, vẫn chưa thấy bóng dáng cậu em trai ngỗ nghịch của tôi.Tôi liền đến vườn hoa sau biệt thự đi dạo, chỉ thấy phía trước bãi cỏ, một thiếu niên ngồi trên ghế tựa, xung quanh là những người cùng trang lứa mặc vest đen. Ai nấy đều kiêu ngạo.Thiếu niên liên tục nhìn điện thoại ba lần, sắc mặt càng ngày càng đen, nhìn người trước mặt: “Ồ, vậy cậu nói xem mình sai ở đâu? Nói xong tôi tha cho đi."Tôi sững tại chỗ, giọng nói này, quen tai lắm."Tôi không sai, cậu làm sao hả?"Tôi xoa xoa mi tâm, c.h.ế.t tiệt, giọng nói này, càng quen thuộc hơn—-Là em trai ngỗ nghịch của tôi, Giang Niên.Còn người trước mặt hắn, hẳn là Thái tử gia Chu Vọng.Không biết làm sao lại chọc giận con ch.ó điên này. Thấy Chu Vọng muốn ném hắn xuống bể bơi, tôi vội vàng ra ngoài ngăn cản.Giang Niên nhìn thấy tôi, đôi mắt rưng rưng: “Chị ơi, bọn họ ỷ đông h.i.ế.p yếu."Bắt gặp ánh mắt đầy ghét bỏ của Chu Vọng, giống như bị rắn độc nhìn chằm chằm. Dựa vào kinh nghiệm sống nhiều năm của tôi, tôi biết người này cực kỳ khó chọc. 

Bảo Bối Cún Con Của TôiTác giả: Nguyệt Sơ Giảo GiảoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngChu Vọng là chú cún con kém tôi một tuổi mà tôi quen qua mạng. Tôi bị rối loạn giấc ngủ, bạn thân liền giới thiệu cho tôi, nói là có người nhận hỗ trợ giấc ngủ bằng giọng nói riêng tư, rất hiệu quả. Thêm nữa, lúc thêm WeChat của Chu Vọng, cậu ta gửi liền ba dấu hỏi chấm, khiến tôi có chút ngơ ngác. Tôi: 【Xin chào, cậu nhận đơn không?】 Cậu ta: 【Cậu bị điên à?】 Cuộc đối thoại khó chịu này khiến tôi nhíu mày, không nhận thì thôi, cần gì phải công kích cá nhân, chẳng lẽ số tiền tôi đưa chưa đủ nhiều?  Nhân viên của app cũng xin lỗi tôi vì sự nhầm lẫn này. Vừa nói lời xin lỗi, định xóa thì cậu ta gửi tin nhắn thoại, giọng trầm thấp gợi cảm, mang theo chút ác ý: "Hừ, lấy thông tin liên lạc của tôi ở đâu ra vậy? Nói mau, tôi tha cho." Tôi: 【Cậu bị điên à?】 Đối phương im lặng rất lâu, sau đó mới gửi đến một câu: 【Cậu biết tôi là ai không?】 Lời nói trẻ con này!?? Tôi liền gõ bốn chữ 【Tôi là cha cậu】 xong lại không chút do dự nhấn xóa. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện thông tin liên lạc của cậu ta… Sau khi dỗ dành cậu ta xong, tôi bắt đầu chuẩn bị trang phục tham gia bữa tiệc tối nay— Bữa tiệc của giới thượng lưu Kinh Đô. Là người của nhà Giang, tôi cần phải tham dự.Người tổ chức bữa tiệc là nhà họ Chu, đứng đầu giới thượng lưu.Tiệc rượu vô cùng ồn ào, thái tử gia nhà họ Chu vẫn chưa xuất hiện.Lờ mờ nghe được những lời bàn tán đầy lo lắng của người hầu trong biệt thự."Gần đây, tâm trạng của cậu chủ rất tệ, tôi không dám thở mạnh, không biết ai chọc giận vị tổ tông này."Mí mắt tôi giật giật.Lúc này, vẫn chưa thấy bóng dáng cậu em trai ngỗ nghịch của tôi.Tôi liền đến vườn hoa sau biệt thự đi dạo, chỉ thấy phía trước bãi cỏ, một thiếu niên ngồi trên ghế tựa, xung quanh là những người cùng trang lứa mặc vest đen. Ai nấy đều kiêu ngạo.Thiếu niên liên tục nhìn điện thoại ba lần, sắc mặt càng ngày càng đen, nhìn người trước mặt: “Ồ, vậy cậu nói xem mình sai ở đâu? Nói xong tôi tha cho đi."Tôi sững tại chỗ, giọng nói này, quen tai lắm."Tôi không sai, cậu làm sao hả?"Tôi xoa xoa mi tâm, c.h.ế.t tiệt, giọng nói này, càng quen thuộc hơn—-Là em trai ngỗ nghịch của tôi, Giang Niên.Còn người trước mặt hắn, hẳn là Thái tử gia Chu Vọng.Không biết làm sao lại chọc giận con ch.ó điên này. Thấy Chu Vọng muốn ném hắn xuống bể bơi, tôi vội vàng ra ngoài ngăn cản.Giang Niên nhìn thấy tôi, đôi mắt rưng rưng: “Chị ơi, bọn họ ỷ đông h.i.ế.p yếu."Bắt gặp ánh mắt đầy ghét bỏ của Chu Vọng, giống như bị rắn độc nhìn chằm chằm. Dựa vào kinh nghiệm sống nhiều năm của tôi, tôi biết người này cực kỳ khó chọc. 

Chương 3