Chu Vọng là chú cún con kém tôi một tuổi mà tôi quen qua mạng. Tôi bị rối loạn giấc ngủ, bạn thân liền giới thiệu cho tôi, nói là có người nhận hỗ trợ giấc ngủ bằng giọng nói riêng tư, rất hiệu quả. Thêm nữa, lúc thêm WeChat của Chu Vọng, cậu ta gửi liền ba dấu hỏi chấm, khiến tôi có chút ngơ ngác. Tôi: 【Xin chào, cậu nhận đơn không?】 Cậu ta: 【Cậu bị điên à?】 Cuộc đối thoại khó chịu này khiến tôi nhíu mày, không nhận thì thôi, cần gì phải công kích cá nhân, chẳng lẽ số tiền tôi đưa chưa đủ nhiều?  Nhân viên của app cũng xin lỗi tôi vì sự nhầm lẫn này. Vừa nói lời xin lỗi, định xóa thì cậu ta gửi tin nhắn thoại, giọng trầm thấp gợi cảm, mang theo chút ác ý: "Hừ, lấy thông tin liên lạc của tôi ở đâu ra vậy? Nói mau, tôi tha cho." Tôi: 【Cậu bị điên à?】 Đối phương im lặng rất lâu, sau đó mới gửi đến một câu: 【Cậu biết tôi là ai không?】 Lời nói trẻ con này!?? Tôi liền gõ bốn chữ 【Tôi là cha cậu】 xong lại không chút do dự nhấn xóa. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện thông tin liên lạc của cậu ta…

Chương 4

Bảo Bối Cún Con Của TôiTác giả: Nguyệt Sơ Giảo GiảoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngChu Vọng là chú cún con kém tôi một tuổi mà tôi quen qua mạng. Tôi bị rối loạn giấc ngủ, bạn thân liền giới thiệu cho tôi, nói là có người nhận hỗ trợ giấc ngủ bằng giọng nói riêng tư, rất hiệu quả. Thêm nữa, lúc thêm WeChat của Chu Vọng, cậu ta gửi liền ba dấu hỏi chấm, khiến tôi có chút ngơ ngác. Tôi: 【Xin chào, cậu nhận đơn không?】 Cậu ta: 【Cậu bị điên à?】 Cuộc đối thoại khó chịu này khiến tôi nhíu mày, không nhận thì thôi, cần gì phải công kích cá nhân, chẳng lẽ số tiền tôi đưa chưa đủ nhiều?  Nhân viên của app cũng xin lỗi tôi vì sự nhầm lẫn này. Vừa nói lời xin lỗi, định xóa thì cậu ta gửi tin nhắn thoại, giọng trầm thấp gợi cảm, mang theo chút ác ý: "Hừ, lấy thông tin liên lạc của tôi ở đâu ra vậy? Nói mau, tôi tha cho." Tôi: 【Cậu bị điên à?】 Đối phương im lặng rất lâu, sau đó mới gửi đến một câu: 【Cậu biết tôi là ai không?】 Lời nói trẻ con này!?? Tôi liền gõ bốn chữ 【Tôi là cha cậu】 xong lại không chút do dự nhấn xóa. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện thông tin liên lạc của cậu ta… Tôi kéo Giang Niên ra sau, bảo hắn im lặng, thành tâm xin lỗi Chu Vọng.Cậu ta lười biếng ngẩng đầu, khóe miệng mang theo nụ cười nhạt: “Tôi không chấp nhận."Cái gì vỡ rồi!???À, thì ra là lòng tôi.Giọng nói này, chẳng phải là cún con mà tôi hẹn hò qua mạng sao?!Chu Vọng là Chu Vọng???Tôi đột nhiên thấy chóng mặt, liền kéo Giang Niên bỏ chạy, lại nhóm người của Chu Vọng chặn lại.“Ê, nhà họ Giang gan to đấy nhỉ, đắc tội với tiểu Chu gia rồi còn muốn đi?"“Các người đi được sao?"Chu Vọng xoa xoa mi tâm, chọc chọc điện thoại, hận không thể bốc khói lên.Điện thoại của tôi cũng lúc này vang lên tiếng ding dong, tim tôi đập nhanh.Cậu ta lạnh lùng liếc tôi một cái, rồi tiếp tục nhìn chằm chằm vào điện thoại."Cút, đều cút hết đi." Người ở đây đều nhanh nhạy, nhìn ra tâm trạng cậu ta không tốt, rất nhanh đã rời đi.Tôi kéo Giang Niên chạy trốn.Nhưng tiếng chuông điện thoại vang lên không đúng lúc.“Bảo bối gọi, bảo bối gọi rồi, moah moah~”Đây là nhạc chuông tôi đặc biệt thiết lập cho Chu Vọng, chỉ có tôi và cậu ta nghe thấy.Giây tiếp theo, có người kéo cổ tay tôi, Chu Vọng đứng sau mang theo chút nghi hoặc: “Chị?”Giang Niên nghe thấy cậu ta gọi mà nổi da gà!!! 

Bảo Bối Cún Con Của TôiTác giả: Nguyệt Sơ Giảo GiảoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngChu Vọng là chú cún con kém tôi một tuổi mà tôi quen qua mạng. Tôi bị rối loạn giấc ngủ, bạn thân liền giới thiệu cho tôi, nói là có người nhận hỗ trợ giấc ngủ bằng giọng nói riêng tư, rất hiệu quả. Thêm nữa, lúc thêm WeChat của Chu Vọng, cậu ta gửi liền ba dấu hỏi chấm, khiến tôi có chút ngơ ngác. Tôi: 【Xin chào, cậu nhận đơn không?】 Cậu ta: 【Cậu bị điên à?】 Cuộc đối thoại khó chịu này khiến tôi nhíu mày, không nhận thì thôi, cần gì phải công kích cá nhân, chẳng lẽ số tiền tôi đưa chưa đủ nhiều?  Nhân viên của app cũng xin lỗi tôi vì sự nhầm lẫn này. Vừa nói lời xin lỗi, định xóa thì cậu ta gửi tin nhắn thoại, giọng trầm thấp gợi cảm, mang theo chút ác ý: "Hừ, lấy thông tin liên lạc của tôi ở đâu ra vậy? Nói mau, tôi tha cho." Tôi: 【Cậu bị điên à?】 Đối phương im lặng rất lâu, sau đó mới gửi đến một câu: 【Cậu biết tôi là ai không?】 Lời nói trẻ con này!?? Tôi liền gõ bốn chữ 【Tôi là cha cậu】 xong lại không chút do dự nhấn xóa. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện thông tin liên lạc của cậu ta… Tôi kéo Giang Niên ra sau, bảo hắn im lặng, thành tâm xin lỗi Chu Vọng.Cậu ta lười biếng ngẩng đầu, khóe miệng mang theo nụ cười nhạt: “Tôi không chấp nhận."Cái gì vỡ rồi!???À, thì ra là lòng tôi.Giọng nói này, chẳng phải là cún con mà tôi hẹn hò qua mạng sao?!Chu Vọng là Chu Vọng???Tôi đột nhiên thấy chóng mặt, liền kéo Giang Niên bỏ chạy, lại nhóm người của Chu Vọng chặn lại.“Ê, nhà họ Giang gan to đấy nhỉ, đắc tội với tiểu Chu gia rồi còn muốn đi?"“Các người đi được sao?"Chu Vọng xoa xoa mi tâm, chọc chọc điện thoại, hận không thể bốc khói lên.Điện thoại của tôi cũng lúc này vang lên tiếng ding dong, tim tôi đập nhanh.Cậu ta lạnh lùng liếc tôi một cái, rồi tiếp tục nhìn chằm chằm vào điện thoại."Cút, đều cút hết đi." Người ở đây đều nhanh nhạy, nhìn ra tâm trạng cậu ta không tốt, rất nhanh đã rời đi.Tôi kéo Giang Niên chạy trốn.Nhưng tiếng chuông điện thoại vang lên không đúng lúc.“Bảo bối gọi, bảo bối gọi rồi, moah moah~”Đây là nhạc chuông tôi đặc biệt thiết lập cho Chu Vọng, chỉ có tôi và cậu ta nghe thấy.Giây tiếp theo, có người kéo cổ tay tôi, Chu Vọng đứng sau mang theo chút nghi hoặc: “Chị?”Giang Niên nghe thấy cậu ta gọi mà nổi da gà!!! 

Bảo Bối Cún Con Của TôiTác giả: Nguyệt Sơ Giảo GiảoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngChu Vọng là chú cún con kém tôi một tuổi mà tôi quen qua mạng. Tôi bị rối loạn giấc ngủ, bạn thân liền giới thiệu cho tôi, nói là có người nhận hỗ trợ giấc ngủ bằng giọng nói riêng tư, rất hiệu quả. Thêm nữa, lúc thêm WeChat của Chu Vọng, cậu ta gửi liền ba dấu hỏi chấm, khiến tôi có chút ngơ ngác. Tôi: 【Xin chào, cậu nhận đơn không?】 Cậu ta: 【Cậu bị điên à?】 Cuộc đối thoại khó chịu này khiến tôi nhíu mày, không nhận thì thôi, cần gì phải công kích cá nhân, chẳng lẽ số tiền tôi đưa chưa đủ nhiều?  Nhân viên của app cũng xin lỗi tôi vì sự nhầm lẫn này. Vừa nói lời xin lỗi, định xóa thì cậu ta gửi tin nhắn thoại, giọng trầm thấp gợi cảm, mang theo chút ác ý: "Hừ, lấy thông tin liên lạc của tôi ở đâu ra vậy? Nói mau, tôi tha cho." Tôi: 【Cậu bị điên à?】 Đối phương im lặng rất lâu, sau đó mới gửi đến một câu: 【Cậu biết tôi là ai không?】 Lời nói trẻ con này!?? Tôi liền gõ bốn chữ 【Tôi là cha cậu】 xong lại không chút do dự nhấn xóa. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện thông tin liên lạc của cậu ta… Tôi kéo Giang Niên ra sau, bảo hắn im lặng, thành tâm xin lỗi Chu Vọng.Cậu ta lười biếng ngẩng đầu, khóe miệng mang theo nụ cười nhạt: “Tôi không chấp nhận."Cái gì vỡ rồi!???À, thì ra là lòng tôi.Giọng nói này, chẳng phải là cún con mà tôi hẹn hò qua mạng sao?!Chu Vọng là Chu Vọng???Tôi đột nhiên thấy chóng mặt, liền kéo Giang Niên bỏ chạy, lại nhóm người của Chu Vọng chặn lại.“Ê, nhà họ Giang gan to đấy nhỉ, đắc tội với tiểu Chu gia rồi còn muốn đi?"“Các người đi được sao?"Chu Vọng xoa xoa mi tâm, chọc chọc điện thoại, hận không thể bốc khói lên.Điện thoại của tôi cũng lúc này vang lên tiếng ding dong, tim tôi đập nhanh.Cậu ta lạnh lùng liếc tôi một cái, rồi tiếp tục nhìn chằm chằm vào điện thoại."Cút, đều cút hết đi." Người ở đây đều nhanh nhạy, nhìn ra tâm trạng cậu ta không tốt, rất nhanh đã rời đi.Tôi kéo Giang Niên chạy trốn.Nhưng tiếng chuông điện thoại vang lên không đúng lúc.“Bảo bối gọi, bảo bối gọi rồi, moah moah~”Đây là nhạc chuông tôi đặc biệt thiết lập cho Chu Vọng, chỉ có tôi và cậu ta nghe thấy.Giây tiếp theo, có người kéo cổ tay tôi, Chu Vọng đứng sau mang theo chút nghi hoặc: “Chị?”Giang Niên nghe thấy cậu ta gọi mà nổi da gà!!! 

Chương 4