Chu Vọng là chú cún con kém tôi một tuổi mà tôi quen qua mạng. Tôi bị rối loạn giấc ngủ, bạn thân liền giới thiệu cho tôi, nói là có người nhận hỗ trợ giấc ngủ bằng giọng nói riêng tư, rất hiệu quả. Thêm nữa, lúc thêm WeChat của Chu Vọng, cậu ta gửi liền ba dấu hỏi chấm, khiến tôi có chút ngơ ngác. Tôi: 【Xin chào, cậu nhận đơn không?】 Cậu ta: 【Cậu bị điên à?】 Cuộc đối thoại khó chịu này khiến tôi nhíu mày, không nhận thì thôi, cần gì phải công kích cá nhân, chẳng lẽ số tiền tôi đưa chưa đủ nhiều?  Nhân viên của app cũng xin lỗi tôi vì sự nhầm lẫn này. Vừa nói lời xin lỗi, định xóa thì cậu ta gửi tin nhắn thoại, giọng trầm thấp gợi cảm, mang theo chút ác ý: "Hừ, lấy thông tin liên lạc của tôi ở đâu ra vậy? Nói mau, tôi tha cho." Tôi: 【Cậu bị điên à?】 Đối phương im lặng rất lâu, sau đó mới gửi đến một câu: 【Cậu biết tôi là ai không?】 Lời nói trẻ con này!?? Tôi liền gõ bốn chữ 【Tôi là cha cậu】 xong lại không chút do dự nhấn xóa. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện thông tin liên lạc của cậu ta…

Chương 15

Bảo Bối Cún Con Của TôiTác giả: Nguyệt Sơ Giảo GiảoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngChu Vọng là chú cún con kém tôi một tuổi mà tôi quen qua mạng. Tôi bị rối loạn giấc ngủ, bạn thân liền giới thiệu cho tôi, nói là có người nhận hỗ trợ giấc ngủ bằng giọng nói riêng tư, rất hiệu quả. Thêm nữa, lúc thêm WeChat của Chu Vọng, cậu ta gửi liền ba dấu hỏi chấm, khiến tôi có chút ngơ ngác. Tôi: 【Xin chào, cậu nhận đơn không?】 Cậu ta: 【Cậu bị điên à?】 Cuộc đối thoại khó chịu này khiến tôi nhíu mày, không nhận thì thôi, cần gì phải công kích cá nhân, chẳng lẽ số tiền tôi đưa chưa đủ nhiều?  Nhân viên của app cũng xin lỗi tôi vì sự nhầm lẫn này. Vừa nói lời xin lỗi, định xóa thì cậu ta gửi tin nhắn thoại, giọng trầm thấp gợi cảm, mang theo chút ác ý: "Hừ, lấy thông tin liên lạc của tôi ở đâu ra vậy? Nói mau, tôi tha cho." Tôi: 【Cậu bị điên à?】 Đối phương im lặng rất lâu, sau đó mới gửi đến một câu: 【Cậu biết tôi là ai không?】 Lời nói trẻ con này!?? Tôi liền gõ bốn chữ 【Tôi là cha cậu】 xong lại không chút do dự nhấn xóa. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện thông tin liên lạc của cậu ta… Căn phòng của Chu Vọng toàn bộ đều là màu đen, trông rất ảm đạm.Tiếng khóa cửa vang lên, cậu ta trong bóng tối, trông cực kỳ nguy hiểm."Hừm, cơn gió nào thổi chị đến đây vậy?"Tôi trực tiếp chọn tin tưởng chân thành là vũ khí lợi hại nhất.“A Vọng, xin lỗi, là tôi nghĩ oan cho cậu rồi, tôi không nên chưa rõ chuyện gì đã mắng cậu, lại còn cãi nhau với cậu. Tôi đã nhận thức được lỗi sai của mình, cậu tha cho tôi lần này được không?"Cậu ta cười khẽ, giọng nói khàn khàn: “Vậy chị định bồi thường cho em thế nào, em tổn thương lắm đấy."Tôi sững sờ, bồi thường kiểu gì?Cậu ta hình như cũng không thiếu thứ gì.Lúc tôi đang ngẩn người, cậu ta đã hôn xuống, bàn tay còn không yên phận."Chị, đã lên thuyền cướp biển của em rồi, thì không có cơ hội xuống đâu.""Sẽ không xuống đâu."Trong phòng có chút nóng, vất vả lắm mới thoát khỏi sự trói buộc của cậu ta, tôi mở cửa ban công phòng cậu ta ra liền nhìn thấy  bóng dáng nhà họ Bạch sắp rời đi dưới lầu.Chu Vọng nhướn mày. Cảm nhận được ánh mắt của Bạch Thiến Thiến, tôi lại hôn lên má cậu ta.Chu Vọng cụp mắt, thờ ơ nói: “Chị, rốt cuộc là thích em, hay là đang lợi dụng em?"Tôi giật mình.

Bảo Bối Cún Con Của TôiTác giả: Nguyệt Sơ Giảo GiảoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngChu Vọng là chú cún con kém tôi một tuổi mà tôi quen qua mạng. Tôi bị rối loạn giấc ngủ, bạn thân liền giới thiệu cho tôi, nói là có người nhận hỗ trợ giấc ngủ bằng giọng nói riêng tư, rất hiệu quả. Thêm nữa, lúc thêm WeChat của Chu Vọng, cậu ta gửi liền ba dấu hỏi chấm, khiến tôi có chút ngơ ngác. Tôi: 【Xin chào, cậu nhận đơn không?】 Cậu ta: 【Cậu bị điên à?】 Cuộc đối thoại khó chịu này khiến tôi nhíu mày, không nhận thì thôi, cần gì phải công kích cá nhân, chẳng lẽ số tiền tôi đưa chưa đủ nhiều?  Nhân viên của app cũng xin lỗi tôi vì sự nhầm lẫn này. Vừa nói lời xin lỗi, định xóa thì cậu ta gửi tin nhắn thoại, giọng trầm thấp gợi cảm, mang theo chút ác ý: "Hừ, lấy thông tin liên lạc của tôi ở đâu ra vậy? Nói mau, tôi tha cho." Tôi: 【Cậu bị điên à?】 Đối phương im lặng rất lâu, sau đó mới gửi đến một câu: 【Cậu biết tôi là ai không?】 Lời nói trẻ con này!?? Tôi liền gõ bốn chữ 【Tôi là cha cậu】 xong lại không chút do dự nhấn xóa. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện thông tin liên lạc của cậu ta… Căn phòng của Chu Vọng toàn bộ đều là màu đen, trông rất ảm đạm.Tiếng khóa cửa vang lên, cậu ta trong bóng tối, trông cực kỳ nguy hiểm."Hừm, cơn gió nào thổi chị đến đây vậy?"Tôi trực tiếp chọn tin tưởng chân thành là vũ khí lợi hại nhất.“A Vọng, xin lỗi, là tôi nghĩ oan cho cậu rồi, tôi không nên chưa rõ chuyện gì đã mắng cậu, lại còn cãi nhau với cậu. Tôi đã nhận thức được lỗi sai của mình, cậu tha cho tôi lần này được không?"Cậu ta cười khẽ, giọng nói khàn khàn: “Vậy chị định bồi thường cho em thế nào, em tổn thương lắm đấy."Tôi sững sờ, bồi thường kiểu gì?Cậu ta hình như cũng không thiếu thứ gì.Lúc tôi đang ngẩn người, cậu ta đã hôn xuống, bàn tay còn không yên phận."Chị, đã lên thuyền cướp biển của em rồi, thì không có cơ hội xuống đâu.""Sẽ không xuống đâu."Trong phòng có chút nóng, vất vả lắm mới thoát khỏi sự trói buộc của cậu ta, tôi mở cửa ban công phòng cậu ta ra liền nhìn thấy  bóng dáng nhà họ Bạch sắp rời đi dưới lầu.Chu Vọng nhướn mày. Cảm nhận được ánh mắt của Bạch Thiến Thiến, tôi lại hôn lên má cậu ta.Chu Vọng cụp mắt, thờ ơ nói: “Chị, rốt cuộc là thích em, hay là đang lợi dụng em?"Tôi giật mình.

Bảo Bối Cún Con Của TôiTác giả: Nguyệt Sơ Giảo GiảoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngChu Vọng là chú cún con kém tôi một tuổi mà tôi quen qua mạng. Tôi bị rối loạn giấc ngủ, bạn thân liền giới thiệu cho tôi, nói là có người nhận hỗ trợ giấc ngủ bằng giọng nói riêng tư, rất hiệu quả. Thêm nữa, lúc thêm WeChat của Chu Vọng, cậu ta gửi liền ba dấu hỏi chấm, khiến tôi có chút ngơ ngác. Tôi: 【Xin chào, cậu nhận đơn không?】 Cậu ta: 【Cậu bị điên à?】 Cuộc đối thoại khó chịu này khiến tôi nhíu mày, không nhận thì thôi, cần gì phải công kích cá nhân, chẳng lẽ số tiền tôi đưa chưa đủ nhiều?  Nhân viên của app cũng xin lỗi tôi vì sự nhầm lẫn này. Vừa nói lời xin lỗi, định xóa thì cậu ta gửi tin nhắn thoại, giọng trầm thấp gợi cảm, mang theo chút ác ý: "Hừ, lấy thông tin liên lạc của tôi ở đâu ra vậy? Nói mau, tôi tha cho." Tôi: 【Cậu bị điên à?】 Đối phương im lặng rất lâu, sau đó mới gửi đến một câu: 【Cậu biết tôi là ai không?】 Lời nói trẻ con này!?? Tôi liền gõ bốn chữ 【Tôi là cha cậu】 xong lại không chút do dự nhấn xóa. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện thông tin liên lạc của cậu ta… Căn phòng của Chu Vọng toàn bộ đều là màu đen, trông rất ảm đạm.Tiếng khóa cửa vang lên, cậu ta trong bóng tối, trông cực kỳ nguy hiểm."Hừm, cơn gió nào thổi chị đến đây vậy?"Tôi trực tiếp chọn tin tưởng chân thành là vũ khí lợi hại nhất.“A Vọng, xin lỗi, là tôi nghĩ oan cho cậu rồi, tôi không nên chưa rõ chuyện gì đã mắng cậu, lại còn cãi nhau với cậu. Tôi đã nhận thức được lỗi sai của mình, cậu tha cho tôi lần này được không?"Cậu ta cười khẽ, giọng nói khàn khàn: “Vậy chị định bồi thường cho em thế nào, em tổn thương lắm đấy."Tôi sững sờ, bồi thường kiểu gì?Cậu ta hình như cũng không thiếu thứ gì.Lúc tôi đang ngẩn người, cậu ta đã hôn xuống, bàn tay còn không yên phận."Chị, đã lên thuyền cướp biển của em rồi, thì không có cơ hội xuống đâu.""Sẽ không xuống đâu."Trong phòng có chút nóng, vất vả lắm mới thoát khỏi sự trói buộc của cậu ta, tôi mở cửa ban công phòng cậu ta ra liền nhìn thấy  bóng dáng nhà họ Bạch sắp rời đi dưới lầu.Chu Vọng nhướn mày. Cảm nhận được ánh mắt của Bạch Thiến Thiến, tôi lại hôn lên má cậu ta.Chu Vọng cụp mắt, thờ ơ nói: “Chị, rốt cuộc là thích em, hay là đang lợi dụng em?"Tôi giật mình.

Chương 15