Chu Vọng là chú cún con kém tôi một tuổi mà tôi quen qua mạng. Tôi bị rối loạn giấc ngủ, bạn thân liền giới thiệu cho tôi, nói là có người nhận hỗ trợ giấc ngủ bằng giọng nói riêng tư, rất hiệu quả. Thêm nữa, lúc thêm WeChat của Chu Vọng, cậu ta gửi liền ba dấu hỏi chấm, khiến tôi có chút ngơ ngác. Tôi: 【Xin chào, cậu nhận đơn không?】 Cậu ta: 【Cậu bị điên à?】 Cuộc đối thoại khó chịu này khiến tôi nhíu mày, không nhận thì thôi, cần gì phải công kích cá nhân, chẳng lẽ số tiền tôi đưa chưa đủ nhiều?  Nhân viên của app cũng xin lỗi tôi vì sự nhầm lẫn này. Vừa nói lời xin lỗi, định xóa thì cậu ta gửi tin nhắn thoại, giọng trầm thấp gợi cảm, mang theo chút ác ý: "Hừ, lấy thông tin liên lạc của tôi ở đâu ra vậy? Nói mau, tôi tha cho." Tôi: 【Cậu bị điên à?】 Đối phương im lặng rất lâu, sau đó mới gửi đến một câu: 【Cậu biết tôi là ai không?】 Lời nói trẻ con này!?? Tôi liền gõ bốn chữ 【Tôi là cha cậu】 xong lại không chút do dự nhấn xóa. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện thông tin liên lạc của cậu ta…

Chương 16

Bảo Bối Cún Con Của TôiTác giả: Nguyệt Sơ Giảo GiảoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngChu Vọng là chú cún con kém tôi một tuổi mà tôi quen qua mạng. Tôi bị rối loạn giấc ngủ, bạn thân liền giới thiệu cho tôi, nói là có người nhận hỗ trợ giấc ngủ bằng giọng nói riêng tư, rất hiệu quả. Thêm nữa, lúc thêm WeChat của Chu Vọng, cậu ta gửi liền ba dấu hỏi chấm, khiến tôi có chút ngơ ngác. Tôi: 【Xin chào, cậu nhận đơn không?】 Cậu ta: 【Cậu bị điên à?】 Cuộc đối thoại khó chịu này khiến tôi nhíu mày, không nhận thì thôi, cần gì phải công kích cá nhân, chẳng lẽ số tiền tôi đưa chưa đủ nhiều?  Nhân viên của app cũng xin lỗi tôi vì sự nhầm lẫn này. Vừa nói lời xin lỗi, định xóa thì cậu ta gửi tin nhắn thoại, giọng trầm thấp gợi cảm, mang theo chút ác ý: "Hừ, lấy thông tin liên lạc của tôi ở đâu ra vậy? Nói mau, tôi tha cho." Tôi: 【Cậu bị điên à?】 Đối phương im lặng rất lâu, sau đó mới gửi đến một câu: 【Cậu biết tôi là ai không?】 Lời nói trẻ con này!?? Tôi liền gõ bốn chữ 【Tôi là cha cậu】 xong lại không chút do dự nhấn xóa. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện thông tin liên lạc của cậu ta… Hẹn hò qua mạng hoàn toàn là vô tình, nhưng mà thực sự là vì muốn trả thù Bạch Thiến Thiến, tôi mới đồng ý tiếp tục với cậu ta. Những ngày tháng ở bên cậu ta, tôi lại không thể kiềm chế mà rung động.Thấy tôu lâu như vậy không trả lời, cậu ta lạnh nhạt "ừm" một tiếng."Em hiểu rồi."Tôi: ?Lúc được tài xế đưa trở về nhà họ Chu, tôi vẫn luôn không có cơ hội giải thích rõ ràng với Chu Vọng, cậu ta đã chặn mọi liên lạc của tôi. Cứ như vậy mà mất liên lạc với cậu ta ba ngày.Tâm trạng của tôi rất thất thờ, để bố mẹ không phải lo lắng, tôi lấy cớ làm việc để chuyển đến căn nhà nhỏ của mình ở.Tin tức tràn ngập đều đang đưa tin về hôn lễ của Chu Vọng và Bạch Thiến Thiến. Cưới gượng ép giữa hai gia tộc lớn, không còn gì để bàn cãi.Tôi và cậu ta cuối cùng cũng chỉ là người qua đường.Ngày Chu Vọng đính hôn, trời mưa rất to.Tôi ngồi trên sofa lau nước mũi, nước mắt không ngừng rơi xuống.Tiếng chuông cửa vang lên không đúng lúc, mở cửa ra. Người đứng ngoài cửa là Chu Vọng đang ướt như chuột lột."Chị ơi, một chú cún con không nhà không ai cần, chị có muốn nhận nuôi không?"Tôi ôm chầm lấy cậu ta."Muốn."Chu Vọng đã trốn khỏi hôn lễ bị ông nội ép buộc.Cậu ta chỉ muốn tôi sắp xếp lại tình cảm của mình, không ngờ bị ông nội nhìn thấy kẽ hở, trực tiếp nhốt cậu ta lại.Nhà họ Bạch thế hệ trước có ân cứu mạng với nhà họ Chu. Ông nội rất nể mặt, Chu Vọng lại ngỗ nghịch. Để trả thù, đợi đến khi khách khứa đều tập trung ở hôn lễ, cậu ta đã cao chạy xa bay. 

Hẹn hò qua mạng hoàn toàn là vô tình, nhưng mà thực sự là vì muốn trả thù Bạch Thiến Thiến, tôi mới đồng ý tiếp tục với cậu ta.

 

Những ngày tháng ở bên cậu ta, tôi lại không thể kiềm chế mà rung động.

Thấy tôu lâu như vậy không trả lời, cậu ta lạnh nhạt "ừm" một tiếng.

"Em hiểu rồi."

Tôi: ?

Lúc được tài xế đưa trở về nhà họ Chu, tôi vẫn luôn không có cơ hội giải thích rõ ràng với Chu Vọng, cậu ta đã chặn mọi liên lạc của tôi. Cứ như vậy mà mất liên lạc với cậu ta ba ngày.

Tâm trạng của tôi rất thất thờ, để bố mẹ không phải lo lắng, tôi lấy cớ làm việc để chuyển đến căn nhà nhỏ của mình ở.

Tin tức tràn ngập đều đang đưa tin về hôn lễ của Chu Vọng và Bạch Thiến Thiến. Cưới gượng ép giữa hai gia tộc lớn, không còn gì để bàn cãi.

Tôi và cậu ta cuối cùng cũng chỉ là người qua đường.

Ngày Chu Vọng đính hôn, trời mưa rất to.

Tôi ngồi trên sofa lau nước mũi, nước mắt không ngừng rơi xuống.

Tiếng chuông cửa vang lên không đúng lúc, mở cửa ra. Người đứng ngoài cửa là Chu Vọng đang ướt như chuột lột.

"Chị ơi, một chú cún con không nhà không ai cần, chị có muốn nhận nuôi không?"

Tôi ôm chầm lấy cậu ta.

"Muốn."

Chu Vọng đã trốn khỏi hôn lễ bị ông nội ép buộc.

Cậu ta chỉ muốn tôi sắp xếp lại tình cảm của mình, không ngờ bị ông nội nhìn thấy kẽ hở, trực tiếp nhốt cậu ta lại.

Nhà họ Bạch thế hệ trước có ân cứu mạng với nhà họ Chu. Ông nội rất nể mặt, Chu Vọng lại ngỗ nghịch.

 

Để trả thù, đợi đến khi khách khứa đều tập trung ở hôn lễ, cậu ta đã cao chạy xa bay.

 

Bảo Bối Cún Con Của TôiTác giả: Nguyệt Sơ Giảo GiảoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngChu Vọng là chú cún con kém tôi một tuổi mà tôi quen qua mạng. Tôi bị rối loạn giấc ngủ, bạn thân liền giới thiệu cho tôi, nói là có người nhận hỗ trợ giấc ngủ bằng giọng nói riêng tư, rất hiệu quả. Thêm nữa, lúc thêm WeChat của Chu Vọng, cậu ta gửi liền ba dấu hỏi chấm, khiến tôi có chút ngơ ngác. Tôi: 【Xin chào, cậu nhận đơn không?】 Cậu ta: 【Cậu bị điên à?】 Cuộc đối thoại khó chịu này khiến tôi nhíu mày, không nhận thì thôi, cần gì phải công kích cá nhân, chẳng lẽ số tiền tôi đưa chưa đủ nhiều?  Nhân viên của app cũng xin lỗi tôi vì sự nhầm lẫn này. Vừa nói lời xin lỗi, định xóa thì cậu ta gửi tin nhắn thoại, giọng trầm thấp gợi cảm, mang theo chút ác ý: "Hừ, lấy thông tin liên lạc của tôi ở đâu ra vậy? Nói mau, tôi tha cho." Tôi: 【Cậu bị điên à?】 Đối phương im lặng rất lâu, sau đó mới gửi đến một câu: 【Cậu biết tôi là ai không?】 Lời nói trẻ con này!?? Tôi liền gõ bốn chữ 【Tôi là cha cậu】 xong lại không chút do dự nhấn xóa. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện thông tin liên lạc của cậu ta… Hẹn hò qua mạng hoàn toàn là vô tình, nhưng mà thực sự là vì muốn trả thù Bạch Thiến Thiến, tôi mới đồng ý tiếp tục với cậu ta. Những ngày tháng ở bên cậu ta, tôi lại không thể kiềm chế mà rung động.Thấy tôu lâu như vậy không trả lời, cậu ta lạnh nhạt "ừm" một tiếng."Em hiểu rồi."Tôi: ?Lúc được tài xế đưa trở về nhà họ Chu, tôi vẫn luôn không có cơ hội giải thích rõ ràng với Chu Vọng, cậu ta đã chặn mọi liên lạc của tôi. Cứ như vậy mà mất liên lạc với cậu ta ba ngày.Tâm trạng của tôi rất thất thờ, để bố mẹ không phải lo lắng, tôi lấy cớ làm việc để chuyển đến căn nhà nhỏ của mình ở.Tin tức tràn ngập đều đang đưa tin về hôn lễ của Chu Vọng và Bạch Thiến Thiến. Cưới gượng ép giữa hai gia tộc lớn, không còn gì để bàn cãi.Tôi và cậu ta cuối cùng cũng chỉ là người qua đường.Ngày Chu Vọng đính hôn, trời mưa rất to.Tôi ngồi trên sofa lau nước mũi, nước mắt không ngừng rơi xuống.Tiếng chuông cửa vang lên không đúng lúc, mở cửa ra. Người đứng ngoài cửa là Chu Vọng đang ướt như chuột lột."Chị ơi, một chú cún con không nhà không ai cần, chị có muốn nhận nuôi không?"Tôi ôm chầm lấy cậu ta."Muốn."Chu Vọng đã trốn khỏi hôn lễ bị ông nội ép buộc.Cậu ta chỉ muốn tôi sắp xếp lại tình cảm của mình, không ngờ bị ông nội nhìn thấy kẽ hở, trực tiếp nhốt cậu ta lại.Nhà họ Bạch thế hệ trước có ân cứu mạng với nhà họ Chu. Ông nội rất nể mặt, Chu Vọng lại ngỗ nghịch. Để trả thù, đợi đến khi khách khứa đều tập trung ở hôn lễ, cậu ta đã cao chạy xa bay. 

Chương 16