Tác giả:

Kỷ Chiêu sắp gả ta đi, vì hắn ta ghét bỏ sự dơ bẩn của ta. Ta quỳ gối trước cung điện ba ngày, ta dập đầu liên tục vào viên gạch lạnh lẽo. Dòng m.á.u nóng chảy ra hòa quyện với nước mưa chảy vào mắt ta, lại trào ra thành nước mắt. Dù ta không ngừng gọi hắn ta: "Hoàng huynh..." Cuối cùng, giọng nói ta đã khàn đi thì ta vẫn gọi "Ca ca" nhưng hắn ta cũng không chịu ra nhìn ta lấy một lần. Ba ngày mưa lạnh, khiến ta ướt sũng, toàn thân run rẩy. Thái giám thân cận bên cạnh Kỷ Chiêu bước ra, đứng trước mặt ta cao cao tại thượng: "Công chúa đừng quỳ ở đây nữa, dù người quỳ nát đầu gối thì hoàng thượng cũng không thu hồi mệnh lệnh đâu. Người vẫn phải gả!" "Ai bảo công chúa nảy sinh ý nghĩ không nên có... Người nên thu dọn đồ đạc, chuẩn bị hai ngày sau gả cho Khương Thái phó đi." Khương Thái phó vang danh ở triều đình và dân gian - Khương Lăng. Từng là ân sư của Kỷ Chiêu, người được tiên đế giao phó, chăm sóc Kỷ Chiêu trưởng thành, phụ tá hoàng quyền. Sau khi hoàng huynh đăng cơ, y nắm giữ…

Chương 6

Bí Mật Của Ta Bị Hoàng Huynh Phát HiệnTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhKỷ Chiêu sắp gả ta đi, vì hắn ta ghét bỏ sự dơ bẩn của ta. Ta quỳ gối trước cung điện ba ngày, ta dập đầu liên tục vào viên gạch lạnh lẽo. Dòng m.á.u nóng chảy ra hòa quyện với nước mưa chảy vào mắt ta, lại trào ra thành nước mắt. Dù ta không ngừng gọi hắn ta: "Hoàng huynh..." Cuối cùng, giọng nói ta đã khàn đi thì ta vẫn gọi "Ca ca" nhưng hắn ta cũng không chịu ra nhìn ta lấy một lần. Ba ngày mưa lạnh, khiến ta ướt sũng, toàn thân run rẩy. Thái giám thân cận bên cạnh Kỷ Chiêu bước ra, đứng trước mặt ta cao cao tại thượng: "Công chúa đừng quỳ ở đây nữa, dù người quỳ nát đầu gối thì hoàng thượng cũng không thu hồi mệnh lệnh đâu. Người vẫn phải gả!" "Ai bảo công chúa nảy sinh ý nghĩ không nên có... Người nên thu dọn đồ đạc, chuẩn bị hai ngày sau gả cho Khương Thái phó đi." Khương Thái phó vang danh ở triều đình và dân gian - Khương Lăng. Từng là ân sư của Kỷ Chiêu, người được tiên đế giao phó, chăm sóc Kỷ Chiêu trưởng thành, phụ tá hoàng quyền. Sau khi hoàng huynh đăng cơ, y nắm giữ… "Giữ ngươi lại ở trong để nhận chế nhạo sao? Ngay cả súc sinh còn biết luân lý liêm sỉ. Ta sủng ái hoàng muội ngươi bấy lâu nay, vậy mà ngươi ngay cả súc sinh cũng không bằng."Giọng nói của hắn ta cứ như sắt đá đè xuống, đ.â.m thẳng vào xương cốt của ta."Kỷ Vĩnh Hòa, ngươi không gả chồng thì phải chết. Ngươi chọn đi."Con ngươi ta run lên.Thì ra việc người nói sẽ bảo vệ ta cả đời, sẽ làm ca ca ta cả đời này, sẽ không rời bỏ ta, cũng sẽ bảo ta đi c.h.ế.t đi.Ta cố chịu đựng cơn đau nhức toàn thân như bị lăng trì.Như bị d.a.o cùn cắt thịt liên tục không ngừng.Cứ như trả lại cho Kỷ Chiêu tất cả những ân tình mà hắn ta đã dành cho ta bao năm qua, dù có phải lột da lóc thịt.Cuối cùng, ta dập đầu lên gạch lạnh băng, trán sắp đụng đến mũi chân của hắn ta, ta như c.h.ế.t đi nói: "Vĩnh Hòa tạ ơn hoàng huynh tứ hôn."05Đại hôn được tổ chức đơn giản.Các cung nhân bận rộn chạy ra chạy vào.Trong gương, người con gái dù đã điểm phấn tô son, trang điểm đậm nhưng vẫn không thể che đi gương mặt trắng bệch như tờ giấy.Bà mối trong cung phái đến đứng sau lưng chải tóc cho ta."Một chải chải đến đuôi tóc.Hai chải răng long đầu bạc... "Ta run rẩy giữ c.h.ặ.t t.a.y bà: "Đừng hát nữa, ta xin bà đừng hát nữa!"Rất lâu sau đó, ta không thể đếm hết đã bản thân đã hối hận qua bao ngày đêm, ta vẫn luôn hối hận. Phải chăng vì bà mối chưa hát hết câu nên ta và Khương Lăng mới không thể con cháu đầy đàn?Đội khăn trùm đầu đỏ lên, các cung nữ dìu ta bước qua ngưỡng cửa.Vài ba cung nữ đang tỉa cành hoa đứng nói chuyện phiếm."Công chúa Quỳnh Hoa, chẳng phải là muội muội được Hoàng thượng sủng ái nhất sao? Sao đột nhiên lại nói gả là gả?""Ngay cả hôn lễ cũng đơn giản thế này?"Một cành hoa bị cắt rơi, một cung nữ khác cười lên tiếng: "Các ngươi ấy, chẳng biết gì cả! Công chúa Quỳnh Hoa kia hạ tiện vô cùng, dám mơ tưởng đến Hoàng thượng...""Hoàng thượng nổi trận lôi đình mới gả nàng cho Khương Thái phó để hành hạ nàng ta. Ai mà chẳng biết Khương Thái phó nắm quyền triều chính, đã bất hòa với Hoàng thượng từ lâu.""Công chúa Quỳnh Hoa gả qua đó, nàng ta sẽ phải chịu khổ thôi!"Cung nữ bên người ta sắc mặt tái nhợt: "Công chúa điện hạ, người có muốn nô tỳ qua đó xử phạt các nàng hay không? Đám tiểu nhân đó không biết giữ mồm miệng, dám nghị luận lung tung về chủ tử."

"Giữ ngươi lại ở trong để nhận chế nhạo sao? Ngay cả súc sinh còn biết luân lý liêm sỉ. Ta sủng ái hoàng muội ngươi bấy lâu nay, vậy mà ngươi ngay cả súc sinh cũng không bằng."

Giọng nói của hắn ta cứ như sắt đá đè xuống, đ.â.m thẳng vào xương cốt của ta.

"Kỷ Vĩnh Hòa, ngươi không gả chồng thì phải chết. Ngươi chọn đi."

Con ngươi ta run lên.

Thì ra việc người nói sẽ bảo vệ ta cả đời, sẽ làm ca ca ta cả đời này, sẽ không rời bỏ ta, cũng sẽ bảo ta đi c.h.ế.t đi.

Ta cố chịu đựng cơn đau nhức toàn thân như bị lăng trì.

Như bị d.a.o cùn cắt thịt liên tục không ngừng.

Cứ như trả lại cho Kỷ Chiêu tất cả những ân tình mà hắn ta đã dành cho ta bao năm qua, dù có phải lột da lóc thịt.

Cuối cùng, ta dập đầu lên gạch lạnh băng, trán sắp đụng đến mũi chân của hắn ta, ta như c.h.ế.t đi nói: "Vĩnh Hòa tạ ơn hoàng huynh tứ hôn."

05

Đại hôn được tổ chức đơn giản.

Các cung nhân bận rộn chạy ra chạy vào.

Trong gương, người con gái dù đã điểm phấn tô son, trang điểm đậm nhưng vẫn không thể che đi gương mặt trắng bệch như tờ giấy.

Bà mối trong cung phái đến đứng sau lưng chải tóc cho ta.

"Một chải chải đến đuôi tóc.

Hai chải răng long đầu bạc... "

Ta run rẩy giữ c.h.ặ.t t.a.y bà: "Đừng hát nữa, ta xin bà đừng hát nữa!"

Rất lâu sau đó, ta không thể đếm hết đã bản thân đã hối hận qua bao ngày đêm, ta vẫn luôn hối hận. Phải chăng vì bà mối chưa hát hết câu nên ta và Khương Lăng mới không thể con cháu đầy đàn?

Đội khăn trùm đầu đỏ lên, các cung nữ dìu ta bước qua ngưỡng cửa.

Vài ba cung nữ đang tỉa cành hoa đứng nói chuyện phiếm.

"Công chúa Quỳnh Hoa, chẳng phải là muội muội được Hoàng thượng sủng ái nhất sao? Sao đột nhiên lại nói gả là gả?"

"Ngay cả hôn lễ cũng đơn giản thế này?"

Một cành hoa bị cắt rơi, một cung nữ khác cười lên tiếng: "Các ngươi ấy, chẳng biết gì cả! Công chúa Quỳnh Hoa kia hạ tiện vô cùng, dám mơ tưởng đến Hoàng thượng..."

"Hoàng thượng nổi trận lôi đình mới gả nàng cho Khương Thái phó để hành hạ nàng ta. Ai mà chẳng biết Khương Thái phó nắm quyền triều chính, đã bất hòa với Hoàng thượng từ lâu."

"Công chúa Quỳnh Hoa gả qua đó, nàng ta sẽ phải chịu khổ thôi!"

Cung nữ bên người ta sắc mặt tái nhợt: "Công chúa điện hạ, người có muốn nô tỳ qua đó xử phạt các nàng hay không? Đám tiểu nhân đó không biết giữ mồm miệng, dám nghị luận lung tung về chủ tử."

Bí Mật Của Ta Bị Hoàng Huynh Phát HiệnTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhKỷ Chiêu sắp gả ta đi, vì hắn ta ghét bỏ sự dơ bẩn của ta. Ta quỳ gối trước cung điện ba ngày, ta dập đầu liên tục vào viên gạch lạnh lẽo. Dòng m.á.u nóng chảy ra hòa quyện với nước mưa chảy vào mắt ta, lại trào ra thành nước mắt. Dù ta không ngừng gọi hắn ta: "Hoàng huynh..." Cuối cùng, giọng nói ta đã khàn đi thì ta vẫn gọi "Ca ca" nhưng hắn ta cũng không chịu ra nhìn ta lấy một lần. Ba ngày mưa lạnh, khiến ta ướt sũng, toàn thân run rẩy. Thái giám thân cận bên cạnh Kỷ Chiêu bước ra, đứng trước mặt ta cao cao tại thượng: "Công chúa đừng quỳ ở đây nữa, dù người quỳ nát đầu gối thì hoàng thượng cũng không thu hồi mệnh lệnh đâu. Người vẫn phải gả!" "Ai bảo công chúa nảy sinh ý nghĩ không nên có... Người nên thu dọn đồ đạc, chuẩn bị hai ngày sau gả cho Khương Thái phó đi." Khương Thái phó vang danh ở triều đình và dân gian - Khương Lăng. Từng là ân sư của Kỷ Chiêu, người được tiên đế giao phó, chăm sóc Kỷ Chiêu trưởng thành, phụ tá hoàng quyền. Sau khi hoàng huynh đăng cơ, y nắm giữ… "Giữ ngươi lại ở trong để nhận chế nhạo sao? Ngay cả súc sinh còn biết luân lý liêm sỉ. Ta sủng ái hoàng muội ngươi bấy lâu nay, vậy mà ngươi ngay cả súc sinh cũng không bằng."Giọng nói của hắn ta cứ như sắt đá đè xuống, đ.â.m thẳng vào xương cốt của ta."Kỷ Vĩnh Hòa, ngươi không gả chồng thì phải chết. Ngươi chọn đi."Con ngươi ta run lên.Thì ra việc người nói sẽ bảo vệ ta cả đời, sẽ làm ca ca ta cả đời này, sẽ không rời bỏ ta, cũng sẽ bảo ta đi c.h.ế.t đi.Ta cố chịu đựng cơn đau nhức toàn thân như bị lăng trì.Như bị d.a.o cùn cắt thịt liên tục không ngừng.Cứ như trả lại cho Kỷ Chiêu tất cả những ân tình mà hắn ta đã dành cho ta bao năm qua, dù có phải lột da lóc thịt.Cuối cùng, ta dập đầu lên gạch lạnh băng, trán sắp đụng đến mũi chân của hắn ta, ta như c.h.ế.t đi nói: "Vĩnh Hòa tạ ơn hoàng huynh tứ hôn."05Đại hôn được tổ chức đơn giản.Các cung nhân bận rộn chạy ra chạy vào.Trong gương, người con gái dù đã điểm phấn tô son, trang điểm đậm nhưng vẫn không thể che đi gương mặt trắng bệch như tờ giấy.Bà mối trong cung phái đến đứng sau lưng chải tóc cho ta."Một chải chải đến đuôi tóc.Hai chải răng long đầu bạc... "Ta run rẩy giữ c.h.ặ.t t.a.y bà: "Đừng hát nữa, ta xin bà đừng hát nữa!"Rất lâu sau đó, ta không thể đếm hết đã bản thân đã hối hận qua bao ngày đêm, ta vẫn luôn hối hận. Phải chăng vì bà mối chưa hát hết câu nên ta và Khương Lăng mới không thể con cháu đầy đàn?Đội khăn trùm đầu đỏ lên, các cung nữ dìu ta bước qua ngưỡng cửa.Vài ba cung nữ đang tỉa cành hoa đứng nói chuyện phiếm."Công chúa Quỳnh Hoa, chẳng phải là muội muội được Hoàng thượng sủng ái nhất sao? Sao đột nhiên lại nói gả là gả?""Ngay cả hôn lễ cũng đơn giản thế này?"Một cành hoa bị cắt rơi, một cung nữ khác cười lên tiếng: "Các ngươi ấy, chẳng biết gì cả! Công chúa Quỳnh Hoa kia hạ tiện vô cùng, dám mơ tưởng đến Hoàng thượng...""Hoàng thượng nổi trận lôi đình mới gả nàng cho Khương Thái phó để hành hạ nàng ta. Ai mà chẳng biết Khương Thái phó nắm quyền triều chính, đã bất hòa với Hoàng thượng từ lâu.""Công chúa Quỳnh Hoa gả qua đó, nàng ta sẽ phải chịu khổ thôi!"Cung nữ bên người ta sắc mặt tái nhợt: "Công chúa điện hạ, người có muốn nô tỳ qua đó xử phạt các nàng hay không? Đám tiểu nhân đó không biết giữ mồm miệng, dám nghị luận lung tung về chủ tử."

Chương 6