Kỷ Chiêu sắp gả ta đi, vì hắn ta ghét bỏ sự dơ bẩn của ta. Ta quỳ gối trước cung điện ba ngày, ta dập đầu liên tục vào viên gạch lạnh lẽo. Dòng m.á.u nóng chảy ra hòa quyện với nước mưa chảy vào mắt ta, lại trào ra thành nước mắt. Dù ta không ngừng gọi hắn ta: "Hoàng huynh..." Cuối cùng, giọng nói ta đã khàn đi thì ta vẫn gọi "Ca ca" nhưng hắn ta cũng không chịu ra nhìn ta lấy một lần. Ba ngày mưa lạnh, khiến ta ướt sũng, toàn thân run rẩy. Thái giám thân cận bên cạnh Kỷ Chiêu bước ra, đứng trước mặt ta cao cao tại thượng: "Công chúa đừng quỳ ở đây nữa, dù người quỳ nát đầu gối thì hoàng thượng cũng không thu hồi mệnh lệnh đâu. Người vẫn phải gả!" "Ai bảo công chúa nảy sinh ý nghĩ không nên có... Người nên thu dọn đồ đạc, chuẩn bị hai ngày sau gả cho Khương Thái phó đi." Khương Thái phó vang danh ở triều đình và dân gian - Khương Lăng. Từng là ân sư của Kỷ Chiêu, người được tiên đế giao phó, chăm sóc Kỷ Chiêu trưởng thành, phụ tá hoàng quyền. Sau khi hoàng huynh đăng cơ, y nắm giữ…
Chương 20
Bí Mật Của Ta Bị Hoàng Huynh Phát HiệnTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhKỷ Chiêu sắp gả ta đi, vì hắn ta ghét bỏ sự dơ bẩn của ta. Ta quỳ gối trước cung điện ba ngày, ta dập đầu liên tục vào viên gạch lạnh lẽo. Dòng m.á.u nóng chảy ra hòa quyện với nước mưa chảy vào mắt ta, lại trào ra thành nước mắt. Dù ta không ngừng gọi hắn ta: "Hoàng huynh..." Cuối cùng, giọng nói ta đã khàn đi thì ta vẫn gọi "Ca ca" nhưng hắn ta cũng không chịu ra nhìn ta lấy một lần. Ba ngày mưa lạnh, khiến ta ướt sũng, toàn thân run rẩy. Thái giám thân cận bên cạnh Kỷ Chiêu bước ra, đứng trước mặt ta cao cao tại thượng: "Công chúa đừng quỳ ở đây nữa, dù người quỳ nát đầu gối thì hoàng thượng cũng không thu hồi mệnh lệnh đâu. Người vẫn phải gả!" "Ai bảo công chúa nảy sinh ý nghĩ không nên có... Người nên thu dọn đồ đạc, chuẩn bị hai ngày sau gả cho Khương Thái phó đi." Khương Thái phó vang danh ở triều đình và dân gian - Khương Lăng. Từng là ân sư của Kỷ Chiêu, người được tiên đế giao phó, chăm sóc Kỷ Chiêu trưởng thành, phụ tá hoàng quyền. Sau khi hoàng huynh đăng cơ, y nắm giữ… Khương Lăng ở mu bàn chân ta hạ xuống một cái hôn làm ta tê dại: "Quỳnh Hoa, đừng nóng nảy. Chúng ta còn có cả phần đời dài đằng sau."13Sau khi mùa thu đến, cuộc săn mùa thu hàng năm của hoàng cung lại bắt đầu.Ta đang nằm dài trên đùi của Khương Lăng, trong khi y đang ngồi đọc sách dưới ánh nắng mặt trời trong sân.Y vuốt ve tai ta và hỏi: "Nàng không muốn đi săn mùa thu thì có thể không đi."Trong kinh thành, những lời đồn đại về ta đang lan truyền rộng rãi.Y sợ ta sẽ cảm thấy khó chịu khi nghe những lời đó.Và y cũng sợ ta sẽ gặp Kỷ Chiêu.Ta kéo ngón tay y đặt lên môi hôn nhẹ: "Đi, vì sao lại không đi? Không đi, ngược lại càng làm cho những lời đồn đại đó trở thành sự thật."Ta đã không còn quan tâm người khác nhìn ta như thế nào, cười nhạo ta ra sao.Nhưng ta không muốn Khương Lăng bị người khác chế giễu - Dù là người đứng đầu bách quan, ân sư của hoàng đế khi nhỏ thì đã sao? Vẫn phải nhặt "Người đàn bà dâm đãng" mà hoàng thượng vứt bỏ.Ngày săn mùa thu, Khương Lăng nắm tay ta, không hề buông ra dù chỉ một bước.Trong cung, những người tham gia săn bắn, các quan lại, đều dùng ánh mắt khác nhau để đánh giá ta.Khương Lăng liền đi bên cạnh ta, dùng dáng người cao lớn của mình để che chắn cho ta khỏi những ánh mắt khinh bỉ, mỉa mai, khinh thường...Kỷ Chiêu xuất hiện trong sự chào đón cung kính của các quan lại.Hắn ta không nhìn người khác, ánh mắt rơi trên khuôn mặt ta, hệt như vực sâu mùa thu, chôn giấu sự lạnh lẽo u ám mà ta không thể hiểu được.Nhưng hắn ta chỉ liếc nhìn một cái, rồi dời đi một cách bình thản như thường lệ.Ta đứng bên cạnh Khương Lăng, nắm c.h.ặ.t t.a.y y, rất chặt, rất chặt.Khương Lăng bóp lòng bàn tay ta, nhẹ nhàng nói: "Đừng sợ.""Đừng sợ, Quỳnh Hoa, ta ở đây!"Sau khi vào tiệc, ta ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Khương Lăng, gắp cho y những món y thích ăn.Khi các quan lại mời rượu y, ta lại kéo tay áo y, lí nhí nói: "Đại nhân, uống ít thôi, người phải giữ gìn sức khỏe..."Người mời rượu sững người, rồi lộ ra vẻ ngạc nhiên: "Hạ quan tưởng rằng... tưởng rằng..."Họ đều nghĩ Khương Lăng sẽ chán ghét ta, đề phòng ta, dùng mọi cách để hành hạ và lạnh nhạt ta.Tuyệt đối không nên như thế này.Ánh mắt Khương Lăng không hề d.a.o động, lạnh lùng và sâu sắc nhìn vào mặt ông ta.Người mời rượu sợ đến tỉnh cả rượu, vội vàng nói: "Thái phó đại nhân và Quỳnh Hoa công chúa tình cảm thật tốt, hạ quan... Chúc hai người cầm sắt hòa âm, ân ái trăm năm."
Khương Lăng ở mu bàn chân ta hạ xuống một cái hôn làm ta tê dại: "Quỳnh Hoa, đừng nóng nảy. Chúng ta còn có cả phần đời dài đằng sau."
13
Sau khi mùa thu đến, cuộc săn mùa thu hàng năm của hoàng cung lại bắt đầu.
Ta đang nằm dài trên đùi của Khương Lăng, trong khi y đang ngồi đọc sách dưới ánh nắng mặt trời trong sân.
Y vuốt ve tai ta và hỏi: "Nàng không muốn đi săn mùa thu thì có thể không đi."
Trong kinh thành, những lời đồn đại về ta đang lan truyền rộng rãi.
Y sợ ta sẽ cảm thấy khó chịu khi nghe những lời đó.
Và y cũng sợ ta sẽ gặp Kỷ Chiêu.
Ta kéo ngón tay y đặt lên môi hôn nhẹ: "Đi, vì sao lại không đi? Không đi, ngược lại càng làm cho những lời đồn đại đó trở thành sự thật."
Ta đã không còn quan tâm người khác nhìn ta như thế nào, cười nhạo ta ra sao.
Nhưng ta không muốn Khương Lăng bị người khác chế giễu - Dù là người đứng đầu bách quan, ân sư của hoàng đế khi nhỏ thì đã sao? Vẫn phải nhặt "Người đàn bà dâm đãng" mà hoàng thượng vứt bỏ.
Ngày săn mùa thu, Khương Lăng nắm tay ta, không hề buông ra dù chỉ một bước.
Trong cung, những người tham gia săn bắn, các quan lại, đều dùng ánh mắt khác nhau để đánh giá ta.
Khương Lăng liền đi bên cạnh ta, dùng dáng người cao lớn của mình để che chắn cho ta khỏi những ánh mắt khinh bỉ, mỉa mai, khinh thường...
Kỷ Chiêu xuất hiện trong sự chào đón cung kính của các quan lại.
Hắn ta không nhìn người khác, ánh mắt rơi trên khuôn mặt ta, hệt như vực sâu mùa thu, chôn giấu sự lạnh lẽo u ám mà ta không thể hiểu được.
Nhưng hắn ta chỉ liếc nhìn một cái, rồi dời đi một cách bình thản như thường lệ.
Ta đứng bên cạnh Khương Lăng, nắm c.h.ặ.t t.a.y y, rất chặt, rất chặt.
Khương Lăng bóp lòng bàn tay ta, nhẹ nhàng nói: "Đừng sợ."
"Đừng sợ, Quỳnh Hoa, ta ở đây!"
Sau khi vào tiệc, ta ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Khương Lăng, gắp cho y những món y thích ăn.
Khi các quan lại mời rượu y, ta lại kéo tay áo y, lí nhí nói: "Đại nhân, uống ít thôi, người phải giữ gìn sức khỏe..."
Người mời rượu sững người, rồi lộ ra vẻ ngạc nhiên: "Hạ quan tưởng rằng... tưởng rằng..."
Họ đều nghĩ Khương Lăng sẽ chán ghét ta, đề phòng ta, dùng mọi cách để hành hạ và lạnh nhạt ta.
Tuyệt đối không nên như thế này.
Ánh mắt Khương Lăng không hề d.a.o động, lạnh lùng và sâu sắc nhìn vào mặt ông ta.
Người mời rượu sợ đến tỉnh cả rượu, vội vàng nói: "Thái phó đại nhân và Quỳnh Hoa công chúa tình cảm thật tốt, hạ quan... Chúc hai người cầm sắt hòa âm, ân ái trăm năm."
Bí Mật Của Ta Bị Hoàng Huynh Phát HiệnTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhKỷ Chiêu sắp gả ta đi, vì hắn ta ghét bỏ sự dơ bẩn của ta. Ta quỳ gối trước cung điện ba ngày, ta dập đầu liên tục vào viên gạch lạnh lẽo. Dòng m.á.u nóng chảy ra hòa quyện với nước mưa chảy vào mắt ta, lại trào ra thành nước mắt. Dù ta không ngừng gọi hắn ta: "Hoàng huynh..." Cuối cùng, giọng nói ta đã khàn đi thì ta vẫn gọi "Ca ca" nhưng hắn ta cũng không chịu ra nhìn ta lấy một lần. Ba ngày mưa lạnh, khiến ta ướt sũng, toàn thân run rẩy. Thái giám thân cận bên cạnh Kỷ Chiêu bước ra, đứng trước mặt ta cao cao tại thượng: "Công chúa đừng quỳ ở đây nữa, dù người quỳ nát đầu gối thì hoàng thượng cũng không thu hồi mệnh lệnh đâu. Người vẫn phải gả!" "Ai bảo công chúa nảy sinh ý nghĩ không nên có... Người nên thu dọn đồ đạc, chuẩn bị hai ngày sau gả cho Khương Thái phó đi." Khương Thái phó vang danh ở triều đình và dân gian - Khương Lăng. Từng là ân sư của Kỷ Chiêu, người được tiên đế giao phó, chăm sóc Kỷ Chiêu trưởng thành, phụ tá hoàng quyền. Sau khi hoàng huynh đăng cơ, y nắm giữ… Khương Lăng ở mu bàn chân ta hạ xuống một cái hôn làm ta tê dại: "Quỳnh Hoa, đừng nóng nảy. Chúng ta còn có cả phần đời dài đằng sau."13Sau khi mùa thu đến, cuộc săn mùa thu hàng năm của hoàng cung lại bắt đầu.Ta đang nằm dài trên đùi của Khương Lăng, trong khi y đang ngồi đọc sách dưới ánh nắng mặt trời trong sân.Y vuốt ve tai ta và hỏi: "Nàng không muốn đi săn mùa thu thì có thể không đi."Trong kinh thành, những lời đồn đại về ta đang lan truyền rộng rãi.Y sợ ta sẽ cảm thấy khó chịu khi nghe những lời đó.Và y cũng sợ ta sẽ gặp Kỷ Chiêu.Ta kéo ngón tay y đặt lên môi hôn nhẹ: "Đi, vì sao lại không đi? Không đi, ngược lại càng làm cho những lời đồn đại đó trở thành sự thật."Ta đã không còn quan tâm người khác nhìn ta như thế nào, cười nhạo ta ra sao.Nhưng ta không muốn Khương Lăng bị người khác chế giễu - Dù là người đứng đầu bách quan, ân sư của hoàng đế khi nhỏ thì đã sao? Vẫn phải nhặt "Người đàn bà dâm đãng" mà hoàng thượng vứt bỏ.Ngày săn mùa thu, Khương Lăng nắm tay ta, không hề buông ra dù chỉ một bước.Trong cung, những người tham gia săn bắn, các quan lại, đều dùng ánh mắt khác nhau để đánh giá ta.Khương Lăng liền đi bên cạnh ta, dùng dáng người cao lớn của mình để che chắn cho ta khỏi những ánh mắt khinh bỉ, mỉa mai, khinh thường...Kỷ Chiêu xuất hiện trong sự chào đón cung kính của các quan lại.Hắn ta không nhìn người khác, ánh mắt rơi trên khuôn mặt ta, hệt như vực sâu mùa thu, chôn giấu sự lạnh lẽo u ám mà ta không thể hiểu được.Nhưng hắn ta chỉ liếc nhìn một cái, rồi dời đi một cách bình thản như thường lệ.Ta đứng bên cạnh Khương Lăng, nắm c.h.ặ.t t.a.y y, rất chặt, rất chặt.Khương Lăng bóp lòng bàn tay ta, nhẹ nhàng nói: "Đừng sợ.""Đừng sợ, Quỳnh Hoa, ta ở đây!"Sau khi vào tiệc, ta ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Khương Lăng, gắp cho y những món y thích ăn.Khi các quan lại mời rượu y, ta lại kéo tay áo y, lí nhí nói: "Đại nhân, uống ít thôi, người phải giữ gìn sức khỏe..."Người mời rượu sững người, rồi lộ ra vẻ ngạc nhiên: "Hạ quan tưởng rằng... tưởng rằng..."Họ đều nghĩ Khương Lăng sẽ chán ghét ta, đề phòng ta, dùng mọi cách để hành hạ và lạnh nhạt ta.Tuyệt đối không nên như thế này.Ánh mắt Khương Lăng không hề d.a.o động, lạnh lùng và sâu sắc nhìn vào mặt ông ta.Người mời rượu sợ đến tỉnh cả rượu, vội vàng nói: "Thái phó đại nhân và Quỳnh Hoa công chúa tình cảm thật tốt, hạ quan... Chúc hai người cầm sắt hòa âm, ân ái trăm năm."