Tác giả:

Phạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm…

Chương 664: Kinh đô giữa xuân 2

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Những phủ đệ khác thì bây giờ hắn không tiện đến, vì đang ở giai đoạn điều trabộ Hộ. Hắn cũng không muốn gây rắc rối cho người khác, người khác cũngkhông dám tiếp xúc quá gần với hắn.Có điều Tĩnh Vương phủ là một ngoại lệ.Tĩnh Vương là con ruột của Thái hậu, con út, đệ đệ ruột của Hoàng đế, bao nămqua qua luôn âm thầm lặng lẽ, thành thật trồng hoa chăm cỏ, mọi người trongcung ai cũng biết thái độ của hắn biểu thị cho điều gì. Vì vậy cũng không aiquan tâm tới hắn.Mối quan hệ giữa Phạm Kiến và Tĩnh Vương luôn rất tốt, tới chỗ ở của hắn làmột chuyện rất bình thường. Mặt khác với tính cách của Tĩnh Vương, hắn cũnghoàn toàn không có gì phải lo sợ.Sau đó một ngày nọ, Phạm Kiến vào cung, trò chuyện với với bệ hạ trong NgựThư phòng suốt một đêm, rất thành khẩn thổ lộ ý nghĩ của mình.Hắn phân tích từ mọi góc độ, cho rằng mình nên tiếp tục giữ đảm nhiệm chứcvụ Thượng thư bộ Hộ. Trên vấn đề này, hắn không giấu giếm gì Hoàng đế, lưuluyến chức vụ không phải ham quyền hám lợi, tình hình hiện tại trông có vẻbình yên nhưng thực chất cực kỳ phức tạp. Phạm Kiến phân tích từng chi tiết vềmình và triều đình, khuyên bệ hạ nên thu hồi ý chỉ thanh tra bộ Hộ, chỉ có nhưvậy mới là lựa chọn tốt nhất đối với Khánh Quốc.Đây là con đường chính quang minh chính đại, tiến cử hiền tài không chút tịhiềm, quang minh lỗi lạc như vậy, đến mức ngay cả Hoàng đế cũng cảm thấyđôi chút kinh ngạc.Ngày hôm sau, nghe nói Tĩnh Vương cũng vào cung, theo như lời đồn, vịVương gia hồ đồ này thì thầm cả buổi trong Hàm Quang điện của Thái hậu,thậm chí cuối cùng còn tranh cãi với Thái hậu, còn nội dung tranh cãi là gì thìkhông ai biết.o O oTối hôm đó, Thái hậu và Hoàng đế cùng xem kịch, trong lúc nhàn rỗi ăn hạtdưa, Thái hậu kể cho Hoàng đế nghe về việc Tĩnh Vương vào cung, Hoàng đếchỉ mỉm cười, không nói gì.Ý tứ của Thái hậu rất rõ ràng, vẫn hệt như lúc Phạm Nhàn mới vào kinh đô. LãoPhạm gia đã làm biết bao việc cho Lão Lý gia, không thể bạc đãi quá mức được.Hơn nữa cứ để lão út ngày ngày vào cung cãi vã, tình cảnh đó cũng chẳng dễnhìn cho lắm... Mấu chốt nhất là, vị Thái hậu lão tổ tông này biết, chỉ e mấy đứacháu trai của mình đều không được dễ nhìn trong vụ việc bộ Hộ, nếu điều tra bộHộ mà lại tra tới Hoàng tộc, thì thể diện của Hoàng tộc ném đi đâu?Phạm Thượng thư luôn nghĩ rằng Hoàng đế sẽ quan tâm đến thể diện hơn cácthần tử, nhưng không ngờ, người đầu tiên cảm thấy không thể để mất mặt được,lại là Thái hậu nương nương.Có điều, kết quả cũng tương tự như vậy.Ngày hôm sau, ý chỉ đã được ban xuống. Tuy phải giữ gìn thể thống cho triềuđình, không có ý chỉ rõ ràng về việc thu hồi lệnh thanh tra bộ Hộ; nhưng Hoàngđế lại lấy cớ công việc triều chính, triệu hồi phần lớn các đại thần trong nhómthanh tra liên hợp trở về bộ nha ban đầu của họ. Hiển nhiên, cường độ thanh trabộ Hộ sẽ yếu đi rất nhiều.Các quan viên cùng thở phào nhẹ nhõm, thế này đúng là ngươi tốt ta tốt mọingười cùng tốt, chỉ là một triều đình lỏng lẻo, sao phải đẩy đến mức ngươi chếtta sống?Mọi người trong lòng cũng hiểu, hoàng cung giảm cường độ thanh tra bộ Hộchắc chắn có liên quan đến việc Tĩnh Vương gây rối trong cung lần trước. Nghĩđến điều này, các đại thần trong lòng không khỏi dâng lên một số cảm giác kỳquái.Phạm phủ và Tĩnh Vương phủ đời đời giao hảo, đây là điều mà mọi người đềubiết. Nhưng bây giờ không giống lúc xưa, từ mùa thu năm ngoái, dường nhưgiữa hai nhà đã xuất hiện rất nhiều vấn đề, đầu tiên là cuộc chiến giữa PhạmNhàn và Nhị hoàng tử đã liên lụy đến thế tử của Tĩnh Vương, Lý Hoằng Thành;sau đó tiểu thư Phạm gia lại khiến thế nhân chấn động vì được Khổ Hà quốc sưBắc Tề, nhận làm đệ tử quan môn, dẫn tới việc thông gia giữa hai nhà thất bại...Nhưng Tĩnh Vương đã vào cung? Chẳng lẽ mối quan hệ giữa hai nhà đã khôiphục như thường? Văn võ bá quan thở dài, càng ngày càng cảm thấy Phạm Kiếnnày cao thâm khó lường.Tuy nhiên, cùng lúc đó, Hoàng đế lại ban bố một sắc lệnh nhân sự khá khó đoán- Hạ Tông Vĩ, Ngự sử của Đô Sát Viện, đã được thăng chức lên Tả đô Ngự nử,tham gia vào đội ngũ thanh tra bộ Hộ.Hạ Tông Vĩ này, năm xưa tề danh cùng Hầu Quý Thường, một trong Phạm môntứ tử, từng là một trong những tài tử nổi tiếng nhất kinh đô. Do luôn giao hảovới Quách Bảo Khôn, có quan hệ với bộ Lễ, để tránh những lời đồn đại điềutiếng, hắn đã trì hoãn việc gia nhập bộ Lễ, đợi cơ hội trong kỳ thi mùa xuânnăm Khánh Lịch thứ năm. Có điều trong nhà người thân qua đời nên cuối cùnghắn buộc phải từ bỏ kỳ thi.

Những phủ đệ khác thì bây giờ hắn không tiện đến, vì đang ở giai đoạn điều tra

bộ Hộ. Hắn cũng không muốn gây rắc rối cho người khác, người khác cũng

không dám tiếp xúc quá gần với hắn.

Có điều Tĩnh Vương phủ là một ngoại lệ.

Tĩnh Vương là con ruột của Thái hậu, con út, đệ đệ ruột của Hoàng đế, bao năm

qua qua luôn âm thầm lặng lẽ, thành thật trồng hoa chăm cỏ, mọi người trong

cung ai cũng biết thái độ của hắn biểu thị cho điều gì. Vì vậy cũng không ai

quan tâm tới hắn.

Mối quan hệ giữa Phạm Kiến và Tĩnh Vương luôn rất tốt, tới chỗ ở của hắn là

một chuyện rất bình thường. Mặt khác với tính cách của Tĩnh Vương, hắn cũng

hoàn toàn không có gì phải lo sợ.

Sau đó một ngày nọ, Phạm Kiến vào cung, trò chuyện với với bệ hạ trong Ngự

Thư phòng suốt một đêm, rất thành khẩn thổ lộ ý nghĩ của mình.

Hắn phân tích từ mọi góc độ, cho rằng mình nên tiếp tục giữ đảm nhiệm chức

vụ Thượng thư bộ Hộ. Trên vấn đề này, hắn không giấu giếm gì Hoàng đế, lưu

luyến chức vụ không phải ham quyền hám lợi, tình hình hiện tại trông có vẻ

bình yên nhưng thực chất cực kỳ phức tạp. Phạm Kiến phân tích từng chi tiết về

mình và triều đình, khuyên bệ hạ nên thu hồi ý chỉ thanh tra bộ Hộ, chỉ có như

vậy mới là lựa chọn tốt nhất đối với Khánh Quốc.

Đây là con đường chính quang minh chính đại, tiến cử hiền tài không chút tị

hiềm, quang minh lỗi lạc như vậy, đến mức ngay cả Hoàng đế cũng cảm thấy

đôi chút kinh ngạc.

Ngày hôm sau, nghe nói Tĩnh Vương cũng vào cung, theo như lời đồn, vị

Vương gia hồ đồ này thì thầm cả buổi trong Hàm Quang điện của Thái hậu,

thậm chí cuối cùng còn tranh cãi với Thái hậu, còn nội dung tranh cãi là gì thì

không ai biết.

o O o

<<>>

Tối hôm đó, Thái hậu và Hoàng đế cùng xem kịch, trong lúc nhàn rỗi ăn hạt

dưa, Thái hậu kể cho Hoàng đế nghe về việc Tĩnh Vương vào cung, Hoàng đế

chỉ mỉm cười, không nói gì.

Ý tứ của Thái hậu rất rõ ràng, vẫn hệt như lúc Phạm Nhàn mới vào kinh đô. Lão

Phạm gia đã làm biết bao việc cho Lão Lý gia, không thể bạc đãi quá mức được.

Hơn nữa cứ để lão út ngày ngày vào cung cãi vã, tình cảnh đó cũng chẳng dễ

nhìn cho lắm... Mấu chốt nhất là, vị Thái hậu lão tổ tông này biết, chỉ e mấy đứa

cháu trai của mình đều không được dễ nhìn trong vụ việc bộ Hộ, nếu điều tra bộ

Hộ mà lại tra tới Hoàng tộc, thì thể diện của Hoàng tộc ném đi đâu?

Phạm Thượng thư luôn nghĩ rằng Hoàng đế sẽ quan tâm đến thể diện hơn các

thần tử, nhưng không ngờ, người đầu tiên cảm thấy không thể để mất mặt được,

lại là Thái hậu nương nương.

Có điều, kết quả cũng tương tự như vậy.

Ngày hôm sau, ý chỉ đã được ban xuống. Tuy phải giữ gìn thể thống cho triều

đình, không có ý chỉ rõ ràng về việc thu hồi lệnh thanh tra bộ Hộ; nhưng Hoàng

đế lại lấy cớ công việc triều chính, triệu hồi phần lớn các đại thần trong nhóm

thanh tra liên hợp trở về bộ nha ban đầu của họ. Hiển nhiên, cường độ thanh tra

bộ Hộ sẽ yếu đi rất nhiều.

Các quan viên cùng thở phào nhẹ nhõm, thế này đúng là ngươi tốt ta tốt mọi

người cùng tốt, chỉ là một triều đình lỏng lẻo, sao phải đẩy đến mức ngươi chết

ta sống?

Mọi người trong lòng cũng hiểu, hoàng cung giảm cường độ thanh tra bộ Hộ

chắc chắn có liên quan đến việc Tĩnh Vương gây rối trong cung lần trước. Nghĩ

đến điều này, các đại thần trong lòng không khỏi dâng lên một số cảm giác kỳ

quái.

Phạm phủ và Tĩnh Vương phủ đời đời giao hảo, đây là điều mà mọi người đều

biết. Nhưng bây giờ không giống lúc xưa, từ mùa thu năm ngoái, dường như

giữa hai nhà đã xuất hiện rất nhiều vấn đề, đầu tiên là cuộc chiến giữa Phạm

Nhàn và Nhị hoàng tử đã liên lụy đến thế tử của Tĩnh Vương, Lý Hoằng Thành;

sau đó tiểu thư Phạm gia lại khiến thế nhân chấn động vì được Khổ Hà quốc sư

Bắc Tề, nhận làm đệ tử quan môn, dẫn tới việc thông gia giữa hai nhà thất bại...

Nhưng Tĩnh Vương đã vào cung? Chẳng lẽ mối quan hệ giữa hai nhà đã khôi

phục như thường? Văn võ bá quan thở dài, càng ngày càng cảm thấy Phạm Kiến

này cao thâm khó lường.

Tuy nhiên, cùng lúc đó, Hoàng đế lại ban bố một sắc lệnh nhân sự khá khó đoán

- Hạ Tông Vĩ, Ngự sử của Đô Sát Viện, đã được thăng chức lên Tả đô Ngự nử,

tham gia vào đội ngũ thanh tra bộ Hộ.

Hạ Tông Vĩ này, năm xưa tề danh cùng Hầu Quý Thường, một trong Phạm môn

tứ tử, từng là một trong những tài tử nổi tiếng nhất kinh đô. Do luôn giao hảo

với Quách Bảo Khôn, có quan hệ với bộ Lễ, để tránh những lời đồn đại điều

tiếng, hắn đã trì hoãn việc gia nhập bộ Lễ, đợi cơ hội trong kỳ thi mùa xuân

năm Khánh Lịch thứ năm. Có điều trong nhà người thân qua đời nên cuối cùng

hắn buộc phải từ bỏ kỳ thi.

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Những phủ đệ khác thì bây giờ hắn không tiện đến, vì đang ở giai đoạn điều trabộ Hộ. Hắn cũng không muốn gây rắc rối cho người khác, người khác cũngkhông dám tiếp xúc quá gần với hắn.Có điều Tĩnh Vương phủ là một ngoại lệ.Tĩnh Vương là con ruột của Thái hậu, con út, đệ đệ ruột của Hoàng đế, bao nămqua qua luôn âm thầm lặng lẽ, thành thật trồng hoa chăm cỏ, mọi người trongcung ai cũng biết thái độ của hắn biểu thị cho điều gì. Vì vậy cũng không aiquan tâm tới hắn.Mối quan hệ giữa Phạm Kiến và Tĩnh Vương luôn rất tốt, tới chỗ ở của hắn làmột chuyện rất bình thường. Mặt khác với tính cách của Tĩnh Vương, hắn cũnghoàn toàn không có gì phải lo sợ.Sau đó một ngày nọ, Phạm Kiến vào cung, trò chuyện với với bệ hạ trong NgựThư phòng suốt một đêm, rất thành khẩn thổ lộ ý nghĩ của mình.Hắn phân tích từ mọi góc độ, cho rằng mình nên tiếp tục giữ đảm nhiệm chứcvụ Thượng thư bộ Hộ. Trên vấn đề này, hắn không giấu giếm gì Hoàng đế, lưuluyến chức vụ không phải ham quyền hám lợi, tình hình hiện tại trông có vẻbình yên nhưng thực chất cực kỳ phức tạp. Phạm Kiến phân tích từng chi tiết vềmình và triều đình, khuyên bệ hạ nên thu hồi ý chỉ thanh tra bộ Hộ, chỉ có nhưvậy mới là lựa chọn tốt nhất đối với Khánh Quốc.Đây là con đường chính quang minh chính đại, tiến cử hiền tài không chút tịhiềm, quang minh lỗi lạc như vậy, đến mức ngay cả Hoàng đế cũng cảm thấyđôi chút kinh ngạc.Ngày hôm sau, nghe nói Tĩnh Vương cũng vào cung, theo như lời đồn, vịVương gia hồ đồ này thì thầm cả buổi trong Hàm Quang điện của Thái hậu,thậm chí cuối cùng còn tranh cãi với Thái hậu, còn nội dung tranh cãi là gì thìkhông ai biết.o O oTối hôm đó, Thái hậu và Hoàng đế cùng xem kịch, trong lúc nhàn rỗi ăn hạtdưa, Thái hậu kể cho Hoàng đế nghe về việc Tĩnh Vương vào cung, Hoàng đếchỉ mỉm cười, không nói gì.Ý tứ của Thái hậu rất rõ ràng, vẫn hệt như lúc Phạm Nhàn mới vào kinh đô. LãoPhạm gia đã làm biết bao việc cho Lão Lý gia, không thể bạc đãi quá mức được.Hơn nữa cứ để lão út ngày ngày vào cung cãi vã, tình cảnh đó cũng chẳng dễnhìn cho lắm... Mấu chốt nhất là, vị Thái hậu lão tổ tông này biết, chỉ e mấy đứacháu trai của mình đều không được dễ nhìn trong vụ việc bộ Hộ, nếu điều tra bộHộ mà lại tra tới Hoàng tộc, thì thể diện của Hoàng tộc ném đi đâu?Phạm Thượng thư luôn nghĩ rằng Hoàng đế sẽ quan tâm đến thể diện hơn cácthần tử, nhưng không ngờ, người đầu tiên cảm thấy không thể để mất mặt được,lại là Thái hậu nương nương.Có điều, kết quả cũng tương tự như vậy.Ngày hôm sau, ý chỉ đã được ban xuống. Tuy phải giữ gìn thể thống cho triềuđình, không có ý chỉ rõ ràng về việc thu hồi lệnh thanh tra bộ Hộ; nhưng Hoàngđế lại lấy cớ công việc triều chính, triệu hồi phần lớn các đại thần trong nhómthanh tra liên hợp trở về bộ nha ban đầu của họ. Hiển nhiên, cường độ thanh trabộ Hộ sẽ yếu đi rất nhiều.Các quan viên cùng thở phào nhẹ nhõm, thế này đúng là ngươi tốt ta tốt mọingười cùng tốt, chỉ là một triều đình lỏng lẻo, sao phải đẩy đến mức ngươi chếtta sống?Mọi người trong lòng cũng hiểu, hoàng cung giảm cường độ thanh tra bộ Hộchắc chắn có liên quan đến việc Tĩnh Vương gây rối trong cung lần trước. Nghĩđến điều này, các đại thần trong lòng không khỏi dâng lên một số cảm giác kỳquái.Phạm phủ và Tĩnh Vương phủ đời đời giao hảo, đây là điều mà mọi người đềubiết. Nhưng bây giờ không giống lúc xưa, từ mùa thu năm ngoái, dường nhưgiữa hai nhà đã xuất hiện rất nhiều vấn đề, đầu tiên là cuộc chiến giữa PhạmNhàn và Nhị hoàng tử đã liên lụy đến thế tử của Tĩnh Vương, Lý Hoằng Thành;sau đó tiểu thư Phạm gia lại khiến thế nhân chấn động vì được Khổ Hà quốc sưBắc Tề, nhận làm đệ tử quan môn, dẫn tới việc thông gia giữa hai nhà thất bại...Nhưng Tĩnh Vương đã vào cung? Chẳng lẽ mối quan hệ giữa hai nhà đã khôiphục như thường? Văn võ bá quan thở dài, càng ngày càng cảm thấy Phạm Kiếnnày cao thâm khó lường.Tuy nhiên, cùng lúc đó, Hoàng đế lại ban bố một sắc lệnh nhân sự khá khó đoán- Hạ Tông Vĩ, Ngự sử của Đô Sát Viện, đã được thăng chức lên Tả đô Ngự nử,tham gia vào đội ngũ thanh tra bộ Hộ.Hạ Tông Vĩ này, năm xưa tề danh cùng Hầu Quý Thường, một trong Phạm môntứ tử, từng là một trong những tài tử nổi tiếng nhất kinh đô. Do luôn giao hảovới Quách Bảo Khôn, có quan hệ với bộ Lễ, để tránh những lời đồn đại điềutiếng, hắn đã trì hoãn việc gia nhập bộ Lễ, đợi cơ hội trong kỳ thi mùa xuânnăm Khánh Lịch thứ năm. Có điều trong nhà người thân qua đời nên cuối cùnghắn buộc phải từ bỏ kỳ thi.

Chương 664: Kinh đô giữa xuân 2