Tác giả:

Phạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm…

Chương 665: Kinh đô giữa xuân 3

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Vì vậy tài tử nổi tiếng này, lại chưa tham gia khoa thi, trong lòng mọi người,hắn đúng là là một người xui xẻo tới cực điểm.Nhưng mặt khác, vận may của Hạ Tông Vĩ lại tốt đến kỳ lạ, từ những nămtháng giao hảo cùng Quách gia, hắn đã quen biết với Thái tử, danh tiếng trongkinh đô ngày càng cao. Sau đó, vào mùa xuân năm Khánh Lịch thứ năm, hắn lại"tình cờ" liên quan đến sự kiện Tướng gia tiền nhiệm ngã ngựa, cuối cùng đượcHoàng đế ưu ái, bỏ qua tất cả các trình tự, trực tiếp ban ân phong làm Ngự sửcủa Đô Sát vừaiện.Thực ra mọi người đều hiểu, đây chỉ là Hạ Tông Vĩ giỏi về việc đong đưa, chọnphe rất chuẩn, lúc đứng bên Thái tử, lúc lại sang phía Tín Dương... Nhưng giờđây lại trở thành Tả đô Ngự sử của Đô Sát vện!Một người trẻ tuổi không ngờ lại được đảm nhận chức vụ cao như vậy, mọingười không khỏi ngỡ ngàng, sao Hoàng đế lại đặc cách ưu ái người này?Thực ra, không phải không có tiền lệ như thế này, ví dụ Phạm Nhàn... TiểuPhạm đại nhân còn trẻ hơn cả Hạ Tông Vĩ, quan chức còn lớn hơn, quyền lựctrong tay cũng mạnh hơn, danh tiếng càng không phải bàn.Tuy nhiên vấn đề ở chỗ, bây giờ thế nhân đều biết thực chất Tiểu Phạm đại nhânlà hoàng tử không tước vị, hơn nữa văn võ nổi danh toàn thiên hạ, có được chứcvị như hiện tại cũng không gì đáng ngạc nhiên, nhưng còn Hạ Tông Vĩ thì sao?Một số quan viên thích đồn đoán không khỏi thầm cười suy nghĩ, chắc Hoàngđế lại phát hiện thêm một con riêng nữa hả?Cho dù cho quan viên hay dân chúng suy đoán ra sao, nhưng nói tóm lại, vị tàitử kinh đô năm xưa luôn giấu mình trong xe ngựa của Nhị hoàng tử, trong phủcủa Trưởng công chúa, trong thư phòng của Đô Sát viện, cuối cùng cũng chínhthức bước lên sân khấu lịch sử, những năm sau sẽ không ngừng tỏa sáng tỏanhiệt.Tuổi trẻ, anh tuấn, tài năng, quyền thế, có sự ưu ái của bệ hạ, lúc này Tả đô Ngựsử Hạ Tông Vĩ lúc này giống như mặt trời mới mọc, chiếm lấy ánh mắt mọingười.Còn Phạm Nhàn ở Giang Nam xa xôi... chỉ e sẽ trở thành hố đen nuốt chửngmặt trời. Chỉ e sẽ không ai tin nổi, năm ngoái Phạm Nhàn đã từng đánh lénkhiến vị tâm phúc nổi tiếng trong triều đình này mặt sưng như cái đầu heo.Đây là sỉ nhục cả đời của Hạ Tông Vĩ, vì hắn biết, Tiểu Phạm đại nhân ở xa xôiGiang Nam, coi thường hắn từ trong xương tủy. Nhưng bây giờ, bệ hạ đã đánhgiá cao hắn. Vậy thì hắn sẽ phải làm điều gì đó vì bệ hạ.–––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––Cục diện khiến Thái tử sứt đầu mẻ trán cuối cùng cũng giảm bớt, nhưng vẫnphải tìm cách lấp kín bốn mươi vạn lượng bạc kia. Tối hôm qua trong HàmQuang điện Thái hậu đã mắng cháu ruột của mình một trận dữ dội, sau đó mớinói cho hắn biết, tâm trạng của bệ hạ không được tốt, lần này Hoàng tổ mẫu cóthể chặn giúp hắn không có nghĩa là lần sau cũng có thể gánh cho hắn.Thái tử đã hơi hối hận, thật ra hai năm qua từ sau khi Phạm Nhàn vào kinh, hắnluôn sinh hoạt không tệ, thành thật, an phận, thậm chí rất ít dính tới nữ nhân.Chẳng qua hai năm trước, bản thân đúng là hoang đường, để lại quá nhiều vấnđề, khiến người ta chỉ cần vén lên là thấy cả đống lớn.Nghĩ tới đây, hắn bắt đầu căm thù Thượng thư bộ Hộ đã vạch trần vấn đề xưa cũcủa mình ra, khiến cho bản thân đau đớn vô cùng.Phạm gia!So với Nhị hoàng tử đã từng khiến hắn cực kỳ oán hận, lúc này rốt cuộc Thái tửcũng xác định, hiển nhiên kẻ thù lớn nhất của mình trong vài năm tới chính làPhạm gia, bất luận là Lão Phạm hay Tiểu Phạm.Việc thanh tra Hộ Bộ đã khiến Đông Cung và Phạm gia va chạm, hơn nữa lầnnày Phạm gia chiếm thượng phong. Bất luận Thái tử có muốn giải quyết việcnày một cách hòa bình hay không, với trí tuệ của Phạm Kiến, đương nhiên cũngbiết nếu như Thái tử lên ngôi, Phạm gia sẽ không được yên bình.Thái tử không phải Hoàng đế, không có chút cảm tình nào với bà lão ở ĐạmChâu xa xôi.Còn về Tiểu Phạm, do chuyện gia Diệp gia năm xưa, đây đã là mối thù khôngđội trời chung, Thái tử hoàn toàn không hy vọng Phạm Nhàn sẽ đứng về phemình, thậm chí còn không dám hy vọng đối phương sẽ không phản đối mìnhtrong vấn đề kế vị.Khi mâu thuẫn chủ yếu đã được xác lập, những mâu thuẫn khác đều trở thànhthứ yếu, tất cả những bất hòa trong quá khứ đều có thể vung tay hất đi.Vì vậy khi thân tín của mình gửi tin tới, nói Nhị hoàng tử muốn mời mình gặpmặt trên sông Lưu Tinh, Thái tử suy nghĩ trong chốc lát rồi đồng ý với đề nghịnày.Hắn cười lạnh, thầm hiểu vị Nhị ca của mình cũng biết, nếu muốn đối phó vớiPhạm Nhàn, chỉ dựa vào lực lượng một người thì còn thiếu rất nhiều. Ghế thìchỉ có một, dù là của Thái tử hay của lão nhị thì sau này mọi người vẫn có thểtranh giành, nhưng trong thời điểm hiện tại ít nhất phải đảm bảo chiếc ghế nàykhông rơi vào mông của lão tam

Vì vậy tài tử nổi tiếng này, lại chưa tham gia khoa thi, trong lòng mọi người,

hắn đúng là là một người xui xẻo tới cực điểm.

Nhưng mặt khác, vận may của Hạ Tông Vĩ lại tốt đến kỳ lạ, từ những năm

tháng giao hảo cùng Quách gia, hắn đã quen biết với Thái tử, danh tiếng trong

kinh đô ngày càng cao. Sau đó, vào mùa xuân năm Khánh Lịch thứ năm, hắn lại

"tình cờ" liên quan đến sự kiện Tướng gia tiền nhiệm ngã ngựa, cuối cùng được

Hoàng đế ưu ái, bỏ qua tất cả các trình tự, trực tiếp ban ân phong làm Ngự sử

của Đô Sát vừaiện.

Thực ra mọi người đều hiểu, đây chỉ là Hạ Tông Vĩ giỏi về việc đong đưa, chọn

phe rất chuẩn, lúc đứng bên Thái tử, lúc lại sang phía Tín Dương... Nhưng giờ

đây lại trở thành Tả đô Ngự sử của Đô Sát vện!

Một người trẻ tuổi không ngờ lại được đảm nhận chức vụ cao như vậy, mọi

người không khỏi ngỡ ngàng, sao Hoàng đế lại đặc cách ưu ái người này?

Thực ra, không phải không có tiền lệ như thế này, ví dụ Phạm Nhàn... Tiểu

Phạm đại nhân còn trẻ hơn cả Hạ Tông Vĩ, quan chức còn lớn hơn, quyền lực

trong tay cũng mạnh hơn, danh tiếng càng không phải bàn.

Tuy nhiên vấn đề ở chỗ, bây giờ thế nhân đều biết thực chất Tiểu Phạm đại nhân

là hoàng tử không tước vị, hơn nữa văn võ nổi danh toàn thiên hạ, có được chức

vị như hiện tại cũng không gì đáng ngạc nhiên, nhưng còn Hạ Tông Vĩ thì sao?

Một số quan viên thích đồn đoán không khỏi thầm cười suy nghĩ, chắc Hoàng

đế lại phát hiện thêm một con riêng nữa hả?

Cho dù cho quan viên hay dân chúng suy đoán ra sao, nhưng nói tóm lại, vị tài

tử kinh đô năm xưa luôn giấu mình trong xe ngựa của Nhị hoàng tử, trong phủ

của Trưởng công chúa, trong thư phòng của Đô Sát viện, cuối cùng cũng chính

thức bước lên sân khấu lịch sử, những năm sau sẽ không ngừng tỏa sáng tỏa

nhiệt.

Tuổi trẻ, anh tuấn, tài năng, quyền thế, có sự ưu ái của bệ hạ, lúc này Tả đô Ngự

sử Hạ Tông Vĩ lúc này giống như mặt trời mới mọc, chiếm lấy ánh mắt mọi

người.

Còn Phạm Nhàn ở Giang Nam xa xôi... chỉ e sẽ trở thành hố đen nuốt chửng

mặt trời. Chỉ e sẽ không ai tin nổi, năm ngoái Phạm Nhàn đã từng đánh lén

khiến vị tâm phúc nổi tiếng trong triều đình này mặt sưng như cái đầu heo.

Đây là sỉ nhục cả đời của Hạ Tông Vĩ, vì hắn biết, Tiểu Phạm đại nhân ở xa xôi

Giang Nam, coi thường hắn từ trong xương tủy. Nhưng bây giờ, bệ hạ đã đánh

giá cao hắn. Vậy thì hắn sẽ phải làm điều gì đó vì bệ hạ.

–––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––

Cục diện khiến Thái tử sứt đầu mẻ trán cuối cùng cũng giảm bớt, nhưng vẫn

phải tìm cách lấp kín bốn mươi vạn lượng bạc kia. Tối hôm qua trong Hàm

Quang điện Thái hậu đã mắng cháu ruột của mình một trận dữ dội, sau đó mới

nói cho hắn biết, tâm trạng của bệ hạ không được tốt, lần này Hoàng tổ mẫu có

thể chặn giúp hắn không có nghĩa là lần sau cũng có thể gánh cho hắn.

Thái tử đã hơi hối hận, thật ra hai năm qua từ sau khi Phạm Nhàn vào kinh, hắn

luôn sinh hoạt không tệ, thành thật, an phận, thậm chí rất ít dính tới nữ nhân.

Chẳng qua hai năm trước, bản thân đúng là hoang đường, để lại quá nhiều vấn

đề, khiến người ta chỉ cần vén lên là thấy cả đống lớn.

Nghĩ tới đây, hắn bắt đầu căm thù Thượng thư bộ Hộ đã vạch trần vấn đề xưa cũ

của mình ra, khiến cho bản thân đau đớn vô cùng.

Phạm gia!

So với Nhị hoàng tử đã từng khiến hắn cực kỳ oán hận, lúc này rốt cuộc Thái tử

cũng xác định, hiển nhiên kẻ thù lớn nhất của mình trong vài năm tới chính là

Phạm gia, bất luận là Lão Phạm hay Tiểu Phạm.

Việc thanh tra Hộ Bộ đã khiến Đông Cung và Phạm gia va chạm, hơn nữa lần

này Phạm gia chiếm thượng phong. Bất luận Thái tử có muốn giải quyết việc

này một cách hòa bình hay không, với trí tuệ của Phạm Kiến, đương nhiên cũng

biết nếu như Thái tử lên ngôi, Phạm gia sẽ không được yên bình.

Thái tử không phải Hoàng đế, không có chút cảm tình nào với bà lão ở Đạm

Châu xa xôi.

Còn về Tiểu Phạm, do chuyện gia Diệp gia năm xưa, đây đã là mối thù không

đội trời chung, Thái tử hoàn toàn không hy vọng Phạm Nhàn sẽ đứng về phe

mình, thậm chí còn không dám hy vọng đối phương sẽ không phản đối mình

trong vấn đề kế vị.

Khi mâu thuẫn chủ yếu đã được xác lập, những mâu thuẫn khác đều trở thành

thứ yếu, tất cả những bất hòa trong quá khứ đều có thể vung tay hất đi.

Vì vậy khi thân tín của mình gửi tin tới, nói Nhị hoàng tử muốn mời mình gặp

mặt trên sông Lưu Tinh, Thái tử suy nghĩ trong chốc lát rồi đồng ý với đề nghị

này.

Hắn cười lạnh, thầm hiểu vị Nhị ca của mình cũng biết, nếu muốn đối phó với

Phạm Nhàn, chỉ dựa vào lực lượng một người thì còn thiếu rất nhiều. Ghế thì

chỉ có một, dù là của Thái tử hay của lão nhị thì sau này mọi người vẫn có thể

tranh giành, nhưng trong thời điểm hiện tại ít nhất phải đảm bảo chiếc ghế này

không rơi vào mông của lão tam

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Vì vậy tài tử nổi tiếng này, lại chưa tham gia khoa thi, trong lòng mọi người,hắn đúng là là một người xui xẻo tới cực điểm.Nhưng mặt khác, vận may của Hạ Tông Vĩ lại tốt đến kỳ lạ, từ những nămtháng giao hảo cùng Quách gia, hắn đã quen biết với Thái tử, danh tiếng trongkinh đô ngày càng cao. Sau đó, vào mùa xuân năm Khánh Lịch thứ năm, hắn lại"tình cờ" liên quan đến sự kiện Tướng gia tiền nhiệm ngã ngựa, cuối cùng đượcHoàng đế ưu ái, bỏ qua tất cả các trình tự, trực tiếp ban ân phong làm Ngự sửcủa Đô Sát vừaiện.Thực ra mọi người đều hiểu, đây chỉ là Hạ Tông Vĩ giỏi về việc đong đưa, chọnphe rất chuẩn, lúc đứng bên Thái tử, lúc lại sang phía Tín Dương... Nhưng giờđây lại trở thành Tả đô Ngự sử của Đô Sát vện!Một người trẻ tuổi không ngờ lại được đảm nhận chức vụ cao như vậy, mọingười không khỏi ngỡ ngàng, sao Hoàng đế lại đặc cách ưu ái người này?Thực ra, không phải không có tiền lệ như thế này, ví dụ Phạm Nhàn... TiểuPhạm đại nhân còn trẻ hơn cả Hạ Tông Vĩ, quan chức còn lớn hơn, quyền lựctrong tay cũng mạnh hơn, danh tiếng càng không phải bàn.Tuy nhiên vấn đề ở chỗ, bây giờ thế nhân đều biết thực chất Tiểu Phạm đại nhânlà hoàng tử không tước vị, hơn nữa văn võ nổi danh toàn thiên hạ, có được chứcvị như hiện tại cũng không gì đáng ngạc nhiên, nhưng còn Hạ Tông Vĩ thì sao?Một số quan viên thích đồn đoán không khỏi thầm cười suy nghĩ, chắc Hoàngđế lại phát hiện thêm một con riêng nữa hả?Cho dù cho quan viên hay dân chúng suy đoán ra sao, nhưng nói tóm lại, vị tàitử kinh đô năm xưa luôn giấu mình trong xe ngựa của Nhị hoàng tử, trong phủcủa Trưởng công chúa, trong thư phòng của Đô Sát viện, cuối cùng cũng chínhthức bước lên sân khấu lịch sử, những năm sau sẽ không ngừng tỏa sáng tỏanhiệt.Tuổi trẻ, anh tuấn, tài năng, quyền thế, có sự ưu ái của bệ hạ, lúc này Tả đô Ngựsử Hạ Tông Vĩ lúc này giống như mặt trời mới mọc, chiếm lấy ánh mắt mọingười.Còn Phạm Nhàn ở Giang Nam xa xôi... chỉ e sẽ trở thành hố đen nuốt chửngmặt trời. Chỉ e sẽ không ai tin nổi, năm ngoái Phạm Nhàn đã từng đánh lénkhiến vị tâm phúc nổi tiếng trong triều đình này mặt sưng như cái đầu heo.Đây là sỉ nhục cả đời của Hạ Tông Vĩ, vì hắn biết, Tiểu Phạm đại nhân ở xa xôiGiang Nam, coi thường hắn từ trong xương tủy. Nhưng bây giờ, bệ hạ đã đánhgiá cao hắn. Vậy thì hắn sẽ phải làm điều gì đó vì bệ hạ.–––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––––Cục diện khiến Thái tử sứt đầu mẻ trán cuối cùng cũng giảm bớt, nhưng vẫnphải tìm cách lấp kín bốn mươi vạn lượng bạc kia. Tối hôm qua trong HàmQuang điện Thái hậu đã mắng cháu ruột của mình một trận dữ dội, sau đó mớinói cho hắn biết, tâm trạng của bệ hạ không được tốt, lần này Hoàng tổ mẫu cóthể chặn giúp hắn không có nghĩa là lần sau cũng có thể gánh cho hắn.Thái tử đã hơi hối hận, thật ra hai năm qua từ sau khi Phạm Nhàn vào kinh, hắnluôn sinh hoạt không tệ, thành thật, an phận, thậm chí rất ít dính tới nữ nhân.Chẳng qua hai năm trước, bản thân đúng là hoang đường, để lại quá nhiều vấnđề, khiến người ta chỉ cần vén lên là thấy cả đống lớn.Nghĩ tới đây, hắn bắt đầu căm thù Thượng thư bộ Hộ đã vạch trần vấn đề xưa cũcủa mình ra, khiến cho bản thân đau đớn vô cùng.Phạm gia!So với Nhị hoàng tử đã từng khiến hắn cực kỳ oán hận, lúc này rốt cuộc Thái tửcũng xác định, hiển nhiên kẻ thù lớn nhất của mình trong vài năm tới chính làPhạm gia, bất luận là Lão Phạm hay Tiểu Phạm.Việc thanh tra Hộ Bộ đã khiến Đông Cung và Phạm gia va chạm, hơn nữa lầnnày Phạm gia chiếm thượng phong. Bất luận Thái tử có muốn giải quyết việcnày một cách hòa bình hay không, với trí tuệ của Phạm Kiến, đương nhiên cũngbiết nếu như Thái tử lên ngôi, Phạm gia sẽ không được yên bình.Thái tử không phải Hoàng đế, không có chút cảm tình nào với bà lão ở ĐạmChâu xa xôi.Còn về Tiểu Phạm, do chuyện gia Diệp gia năm xưa, đây đã là mối thù khôngđội trời chung, Thái tử hoàn toàn không hy vọng Phạm Nhàn sẽ đứng về phemình, thậm chí còn không dám hy vọng đối phương sẽ không phản đối mìnhtrong vấn đề kế vị.Khi mâu thuẫn chủ yếu đã được xác lập, những mâu thuẫn khác đều trở thànhthứ yếu, tất cả những bất hòa trong quá khứ đều có thể vung tay hất đi.Vì vậy khi thân tín của mình gửi tin tới, nói Nhị hoàng tử muốn mời mình gặpmặt trên sông Lưu Tinh, Thái tử suy nghĩ trong chốc lát rồi đồng ý với đề nghịnày.Hắn cười lạnh, thầm hiểu vị Nhị ca của mình cũng biết, nếu muốn đối phó vớiPhạm Nhàn, chỉ dựa vào lực lượng một người thì còn thiếu rất nhiều. Ghế thìchỉ có một, dù là của Thái tử hay của lão nhị thì sau này mọi người vẫn có thểtranh giành, nhưng trong thời điểm hiện tại ít nhất phải đảm bảo chiếc ghế nàykhông rơi vào mông của lão tam

Chương 665: Kinh đô giữa xuân 3