Tác giả:

Phạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm…

Chương 1058: Cái chết của một cung nữ 1

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Vương Thập Tam Nhân vừa bước chân vào Tô Châu, là đến ngay ChiêuThương tiền trang. Hắn biết rõ tiền trang này có mối quan hệ hợp tác với Minhgia, nhưng dù thế nào hắn cũng không người..., không, nên nói là khắp thiên hạnày chẳng ai có ngờ nổi - - tiền trang này... thực ra thuộc về Phạm Nhàn!Đôi môi của hắn chút đắng ngắt, lại một lần nữa cảm nhận được vì sao sưphụ lại coi trọng Phạm Nhàn đến vậy, vì sao lại muốn hắn đến đại diện cho mộtphần thái độ của mình. Hắn cũng biết những lời Phạm Nhàn nói với hắn trongngôi miếu đổ nát kia không phải là giả. Chiêu Thương tiền trang đã sở hữu đủnhiều giấy nợ của Minh gia, còn trong việc này, hắn chỉ là một tên tay chân đòinợ... cũng không thể thay đổi được mọi chuyện.Cho dù bây giờ hắn thông báo cho Đông Di thành hay cho Minh gia cũngkhông thể thay đổi sự thật đã được định sẵn này.Minh gia xong đời rồi! Nói chính xác hơn, kể từ khi Minh Thanh Đạt quỳgối trước mặt Phạm Nhàn, âm thầm giết chết Minh lão thái quân, dựa vào tháiđộ bi thương kêu gọi lòng đồng cảm của mọi người trong thiên hạ, trì hoãn cúđánh sấm sét của Phạm Nhàn... thực ra Minh gia đã xong đời rồi.Mọi nỗ lực mà Minh gia đã thực hiện chỉ là những hành động vô ích, nhữngđợt vùng vẫy yếu đuối.Sở dĩ Phạm Nhàn chưa từng hành động là do trước đây y còn phải đối mặtvới áp lực từ kinh đô. Còn bây giờ khi y bắt đầu hành động, chắc chắn là vì y tabiết , không còn vị quý nhân nào trong kinh đô có đủ lực lượng để hỗ trợ Minhgia.Vương Thập Tam Lang nhíu mày, tự hỏi Phạm Nhàn sẽ sử dụng biện phápgì để ngăn cản Trưởng công chúa trong kinh đô ra tay hỗ trợ Minh gia?"Ta không hiểu những vấn đề này." Vương Thập Tam Lang thở dài, "Khinào đòi nợ, ta sẽ đi cùng ngươi."Đại chưởng quỹ khẽ mỉm cười, từ khá lâu trước đây, hắn là một quan viênrất thành công trong bộ Hộ; nhưng bây giờ hắn đã trở thành một người kinhdoanh cho vay nặng lãi. Mấy vấn đề như việc đòi tiền đòi bạc vốn là sở trườngcủa hắn: "Bên phía chủ nhân sẽ có hành động phối hợp, cảm phiền đại nhân ởlại trong thành Tô Châu chờ thêm vài ngày."Vương Thập Tam Lang nghĩ thầm, Phạm Nhàn muốn xử lý Minh gia, chỉdựa vào đống giấy nợ thôi chắc chắn là chưa đủ, liệu y còn có hành động nào?o O oPhạm Nhàn đã bắt đầu hành động ở Giang Nam từ lâu, vì y cần tận dụngkhoảng thời gian chênh lệch. Còn thực sự nguyên nhân thực sự dẫn tới hànhđộng ở Giang Nam, hành động ở kinh đô lúc này cũng chậm rãi khởi đồng.Một ngày giữa tháng hai, sau những lo âu mệt mỏi cuối cùng ông chủ tiệmthêu Đông Di thành cũng nhận được một tin vui: ngân phiếu gửi đi đã phát huytác dụng, ngày mai, đúng, chính là ngày mai, vải thêu... sẽ được đưa vào cung.๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Trong tháng là tiết Xuân Phân, hoa nở hoa rụng theo thời vụ, chưa tới lúctrăm hoa đua nở, tạm thời nhờ vào đôi bàn tay khéo léo để gieo hồn mùa xuân.Ý xuân hồn xuân này được gieo ở đâu? Chính là được thêu trên trang phục củamọi người, những cánh hoa phấp phới giữa những đường thêu vàng trùng điệp.Sáng hôm đó, loại vải thêu từ Tây Dương mà Hoàng hậu chỉ mặt gọi têncuối cùng cũng được đưa vào trong cung. Không biết tổng cộng bao nhiêu tấmvải, nhưng đã khiến không ít thái giám trong cung lao động vất vả. Việc chuyểnvải vào trong cung do Hồng Trúc phụ trách, nhưng hôm nay bản thân hắn khôngcần nhúng tay vào những công việc nhỏ nhặt tốn thể lực như vậy.Hắn đang ở trong chính điện của Đông Cung, chú ý thấy Thái tử không cómặt. hắn vừa cẩn thận khều mảnh đồng thau trong lư hương tránh cho hươngcháy quá nhanh, vừa nhỏ giọng bảo ban các cung nữ mau mau làm việc, nhanhchóng trải ba tầng đêm bông, vì lát nữa Hoàng hậu sẽ đọc sách.Chẳng mấy chốc, một luồng gió thơm nhẹ nhàng thổi qua, rèm hương đượcvén lên, Hoàng hậu nương nương với đôi mi như tranh mẽ, đôi môi tươi nhưson, đôi mắt phượng lóng lánh tựa sóng nước, có vẻ hơi mệt mỏi bước ra, tựakhẽ lên chết giường. Vị nương nương này nhấp một hớp trà thơm đã được phasẵn, nhìn vào quyển sách trên tay mình.Quyển sách này là một tập tiểu thuyết xuất bản từ Đạm Bạc thư cục. Mặc dùHoàng hậu nương nương rất ghét Phạm Nhàn, e ngại Phạm Nhàn, nhưng trongnhững lúc giải trí hàng ngày, vị quốc mẫu này không muốn hạ thấp chất lượngcuộc sống của mình.Đọc qua một vài trang sách, chân mày của Hoàng hậu nhíu lại, không biếtđang nghĩ đến điều gì.Lúc này Hồng Trúc đang ở sau lưng Hoàng hậu, đấm lưng cho nươngnương. Đôi bàn tay nhỏ nhắn đã được rửa sạch, hết sức tuần tự tác động nặngnhẹ vừa phải lên thân thể mảnh khảnh của Hoàng hậu. Xưa nay Hoàng hậu luônưa thích thái tận tâm chu đáo của Hồng Trúc, đặc biệt là kỹ năng đấm bóp xanày. Nhưng hôm nay, nương nương không nhắm mắt hưởng thụ như mọi khi,mà lại ngây ngốc nhìn vào quyển sách trước mặt.

Vương Thập Tam Nhân vừa bước chân vào Tô Châu, là đến ngay Chiêu

Thương tiền trang. Hắn biết rõ tiền trang này có mối quan hệ hợp tác với Minh

gia, nhưng dù thế nào hắn cũng không người..., không, nên nói là khắp thiên hạ

này chẳng ai có ngờ nổi - - tiền trang này... thực ra thuộc về Phạm Nhàn!

Đôi môi của hắn chút đắng ngắt, lại một lần nữa cảm nhận được vì sao sư

phụ lại coi trọng Phạm Nhàn đến vậy, vì sao lại muốn hắn đến đại diện cho một

phần thái độ của mình. Hắn cũng biết những lời Phạm Nhàn nói với hắn trong

ngôi miếu đổ nát kia không phải là giả. Chiêu Thương tiền trang đã sở hữu đủ

nhiều giấy nợ của Minh gia, còn trong việc này, hắn chỉ là một tên tay chân đòi

nợ... cũng không thể thay đổi được mọi chuyện.

Cho dù bây giờ hắn thông báo cho Đông Di thành hay cho Minh gia cũng

không thể thay đổi sự thật đã được định sẵn này.

Minh gia xong đời rồi! Nói chính xác hơn, kể từ khi Minh Thanh Đạt quỳ

gối trước mặt Phạm Nhàn, âm thầm giết chết Minh lão thái quân, dựa vào thái

độ bi thương kêu gọi lòng đồng cảm của mọi người trong thiên hạ, trì hoãn cú

đánh sấm sét của Phạm Nhàn... thực ra Minh gia đã xong đời rồi.

Mọi nỗ lực mà Minh gia đã thực hiện chỉ là những hành động vô ích, những

đợt vùng vẫy yếu đuối.

Sở dĩ Phạm Nhàn chưa từng hành động là do trước đây y còn phải đối mặt

với áp lực từ kinh đô. Còn bây giờ khi y bắt đầu hành động, chắc chắn là vì y ta

biết , không còn vị quý nhân nào trong kinh đô có đủ lực lượng để hỗ trợ Minh

gia.

Vương Thập Tam Lang nhíu mày, tự hỏi Phạm Nhàn sẽ sử dụng biện pháp

gì để ngăn cản Trưởng công chúa trong kinh đô ra tay hỗ trợ Minh gia?

"Ta không hiểu những vấn đề này." Vương Thập Tam Lang thở dài, "Khi

nào đòi nợ, ta sẽ đi cùng ngươi."

Đại chưởng quỹ khẽ mỉm cười, từ khá lâu trước đây, hắn là một quan viên

rất thành công trong bộ Hộ; nhưng bây giờ hắn đã trở thành một người kinh

doanh cho vay nặng lãi. Mấy vấn đề như việc đòi tiền đòi bạc vốn là sở trường

của hắn: "Bên phía chủ nhân sẽ có hành động phối hợp, cảm phiền đại nhân ở

lại trong thành Tô Châu chờ thêm vài ngày."

Vương Thập Tam Lang nghĩ thầm, Phạm Nhàn muốn xử lý Minh gia, chỉ

dựa vào đống giấy nợ thôi chắc chắn là chưa đủ, liệu y còn có hành động nào?

o O o

Phạm Nhàn đã bắt đầu hành động ở Giang Nam từ lâu, vì y cần tận dụng

khoảng thời gian chênh lệch. Còn thực sự nguyên nhân thực sự dẫn tới hành

động ở Giang Nam, hành động ở kinh đô lúc này cũng chậm rãi khởi đồng.

Một ngày giữa tháng hai, sau những lo âu mệt mỏi cuối cùng ông chủ tiệm

thêu Đông Di thành cũng nhận được một tin vui: ngân phiếu gửi đi đã phát huy

tác dụng, ngày mai, đúng, chính là ngày mai, vải thêu... sẽ được đưa vào cung.

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Trong tháng là tiết Xuân Phân, hoa nở hoa rụng theo thời vụ, chưa tới lúc

trăm hoa đua nở, tạm thời nhờ vào đôi bàn tay khéo léo để gieo hồn mùa xuân.

Ý xuân hồn xuân này được gieo ở đâu? Chính là được thêu trên trang phục của

mọi người, những cánh hoa phấp phới giữa những đường thêu vàng trùng điệp.

Sáng hôm đó, loại vải thêu từ Tây Dương mà Hoàng hậu chỉ mặt gọi tên

cuối cùng cũng được đưa vào trong cung. Không biết tổng cộng bao nhiêu tấm

vải, nhưng đã khiến không ít thái giám trong cung lao động vất vả. Việc chuyển

vải vào trong cung do Hồng Trúc phụ trách, nhưng hôm nay bản thân hắn không

cần nhúng tay vào những công việc nhỏ nhặt tốn thể lực như vậy.

Hắn đang ở trong chính điện của Đông Cung, chú ý thấy Thái tử không có

mặt. hắn vừa cẩn thận khều mảnh đồng thau trong lư hương tránh cho hương

cháy quá nhanh, vừa nhỏ giọng bảo ban các cung nữ mau mau làm việc, nhanh

chóng trải ba tầng đêm bông, vì lát nữa Hoàng hậu sẽ đọc sách.

Chẳng mấy chốc, một luồng gió thơm nhẹ nhàng thổi qua, rèm hương được

vén lên, Hoàng hậu nương nương với đôi mi như tranh mẽ, đôi môi tươi như

son, đôi mắt phượng lóng lánh tựa sóng nước, có vẻ hơi mệt mỏi bước ra, tựa

khẽ lên chết giường. Vị nương nương này nhấp một hớp trà thơm đã được pha

sẵn, nhìn vào quyển sách trên tay mình.

Quyển sách này là một tập tiểu thuyết xuất bản từ Đạm Bạc thư cục. Mặc dù

Hoàng hậu nương nương rất ghét Phạm Nhàn, e ngại Phạm Nhàn, nhưng trong

những lúc giải trí hàng ngày, vị quốc mẫu này không muốn hạ thấp chất lượng

cuộc sống của mình.

Đọc qua một vài trang sách, chân mày của Hoàng hậu nhíu lại, không biết

đang nghĩ đến điều gì.

Lúc này Hồng Trúc đang ở sau lưng Hoàng hậu, đấm lưng cho nương

nương. Đôi bàn tay nhỏ nhắn đã được rửa sạch, hết sức tuần tự tác động nặng

nhẹ vừa phải lên thân thể mảnh khảnh của Hoàng hậu. Xưa nay Hoàng hậu luôn

ưa thích thái tận tâm chu đáo của Hồng Trúc, đặc biệt là kỹ năng đấm bóp xa

này. Nhưng hôm nay, nương nương không nhắm mắt hưởng thụ như mọi khi,

mà lại ngây ngốc nhìn vào quyển sách trước mặt.

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Vương Thập Tam Nhân vừa bước chân vào Tô Châu, là đến ngay ChiêuThương tiền trang. Hắn biết rõ tiền trang này có mối quan hệ hợp tác với Minhgia, nhưng dù thế nào hắn cũng không người..., không, nên nói là khắp thiên hạnày chẳng ai có ngờ nổi - - tiền trang này... thực ra thuộc về Phạm Nhàn!Đôi môi của hắn chút đắng ngắt, lại một lần nữa cảm nhận được vì sao sưphụ lại coi trọng Phạm Nhàn đến vậy, vì sao lại muốn hắn đến đại diện cho mộtphần thái độ của mình. Hắn cũng biết những lời Phạm Nhàn nói với hắn trongngôi miếu đổ nát kia không phải là giả. Chiêu Thương tiền trang đã sở hữu đủnhiều giấy nợ của Minh gia, còn trong việc này, hắn chỉ là một tên tay chân đòinợ... cũng không thể thay đổi được mọi chuyện.Cho dù bây giờ hắn thông báo cho Đông Di thành hay cho Minh gia cũngkhông thể thay đổi sự thật đã được định sẵn này.Minh gia xong đời rồi! Nói chính xác hơn, kể từ khi Minh Thanh Đạt quỳgối trước mặt Phạm Nhàn, âm thầm giết chết Minh lão thái quân, dựa vào tháiđộ bi thương kêu gọi lòng đồng cảm của mọi người trong thiên hạ, trì hoãn cúđánh sấm sét của Phạm Nhàn... thực ra Minh gia đã xong đời rồi.Mọi nỗ lực mà Minh gia đã thực hiện chỉ là những hành động vô ích, nhữngđợt vùng vẫy yếu đuối.Sở dĩ Phạm Nhàn chưa từng hành động là do trước đây y còn phải đối mặtvới áp lực từ kinh đô. Còn bây giờ khi y bắt đầu hành động, chắc chắn là vì y tabiết , không còn vị quý nhân nào trong kinh đô có đủ lực lượng để hỗ trợ Minhgia.Vương Thập Tam Lang nhíu mày, tự hỏi Phạm Nhàn sẽ sử dụng biện phápgì để ngăn cản Trưởng công chúa trong kinh đô ra tay hỗ trợ Minh gia?"Ta không hiểu những vấn đề này." Vương Thập Tam Lang thở dài, "Khinào đòi nợ, ta sẽ đi cùng ngươi."Đại chưởng quỹ khẽ mỉm cười, từ khá lâu trước đây, hắn là một quan viênrất thành công trong bộ Hộ; nhưng bây giờ hắn đã trở thành một người kinhdoanh cho vay nặng lãi. Mấy vấn đề như việc đòi tiền đòi bạc vốn là sở trườngcủa hắn: "Bên phía chủ nhân sẽ có hành động phối hợp, cảm phiền đại nhân ởlại trong thành Tô Châu chờ thêm vài ngày."Vương Thập Tam Lang nghĩ thầm, Phạm Nhàn muốn xử lý Minh gia, chỉdựa vào đống giấy nợ thôi chắc chắn là chưa đủ, liệu y còn có hành động nào?o O oPhạm Nhàn đã bắt đầu hành động ở Giang Nam từ lâu, vì y cần tận dụngkhoảng thời gian chênh lệch. Còn thực sự nguyên nhân thực sự dẫn tới hànhđộng ở Giang Nam, hành động ở kinh đô lúc này cũng chậm rãi khởi đồng.Một ngày giữa tháng hai, sau những lo âu mệt mỏi cuối cùng ông chủ tiệmthêu Đông Di thành cũng nhận được một tin vui: ngân phiếu gửi đi đã phát huytác dụng, ngày mai, đúng, chính là ngày mai, vải thêu... sẽ được đưa vào cung.๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Trong tháng là tiết Xuân Phân, hoa nở hoa rụng theo thời vụ, chưa tới lúctrăm hoa đua nở, tạm thời nhờ vào đôi bàn tay khéo léo để gieo hồn mùa xuân.Ý xuân hồn xuân này được gieo ở đâu? Chính là được thêu trên trang phục củamọi người, những cánh hoa phấp phới giữa những đường thêu vàng trùng điệp.Sáng hôm đó, loại vải thêu từ Tây Dương mà Hoàng hậu chỉ mặt gọi têncuối cùng cũng được đưa vào trong cung. Không biết tổng cộng bao nhiêu tấmvải, nhưng đã khiến không ít thái giám trong cung lao động vất vả. Việc chuyểnvải vào trong cung do Hồng Trúc phụ trách, nhưng hôm nay bản thân hắn khôngcần nhúng tay vào những công việc nhỏ nhặt tốn thể lực như vậy.Hắn đang ở trong chính điện của Đông Cung, chú ý thấy Thái tử không cómặt. hắn vừa cẩn thận khều mảnh đồng thau trong lư hương tránh cho hươngcháy quá nhanh, vừa nhỏ giọng bảo ban các cung nữ mau mau làm việc, nhanhchóng trải ba tầng đêm bông, vì lát nữa Hoàng hậu sẽ đọc sách.Chẳng mấy chốc, một luồng gió thơm nhẹ nhàng thổi qua, rèm hương đượcvén lên, Hoàng hậu nương nương với đôi mi như tranh mẽ, đôi môi tươi nhưson, đôi mắt phượng lóng lánh tựa sóng nước, có vẻ hơi mệt mỏi bước ra, tựakhẽ lên chết giường. Vị nương nương này nhấp một hớp trà thơm đã được phasẵn, nhìn vào quyển sách trên tay mình.Quyển sách này là một tập tiểu thuyết xuất bản từ Đạm Bạc thư cục. Mặc dùHoàng hậu nương nương rất ghét Phạm Nhàn, e ngại Phạm Nhàn, nhưng trongnhững lúc giải trí hàng ngày, vị quốc mẫu này không muốn hạ thấp chất lượngcuộc sống của mình.Đọc qua một vài trang sách, chân mày của Hoàng hậu nhíu lại, không biếtđang nghĩ đến điều gì.Lúc này Hồng Trúc đang ở sau lưng Hoàng hậu, đấm lưng cho nươngnương. Đôi bàn tay nhỏ nhắn đã được rửa sạch, hết sức tuần tự tác động nặngnhẹ vừa phải lên thân thể mảnh khảnh của Hoàng hậu. Xưa nay Hoàng hậu luônưa thích thái tận tâm chu đáo của Hồng Trúc, đặc biệt là kỹ năng đấm bóp xanày. Nhưng hôm nay, nương nương không nhắm mắt hưởng thụ như mọi khi,mà lại ngây ngốc nhìn vào quyển sách trước mặt.

Chương 1058: Cái chết của một cung nữ 1