Phạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm…
Chương 1288: Cường hãn, vì quyết tâm 2
Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Việc phá vây không hề đơn giản, với chỉ hai trăm người mà Phạm Nhàn đưavào cung, muốn kiểm soát cả hậu cung là điều bất khả thi. Còn bên phía cấmquân hoàng thành, liệu có kịp thanh trừng trước khi tình hình nguy cấp haykhông vẫn là ẩn số.Phạm Nhàn rút thanh trường kiếm của mình khỏi thi thể tên thái giám, liếcnhìn Ninh Tài nhân, thấy cô mỉm cười an ủi, y cũng mỉm cười, rút con dao gămmàu đen từ trong giày ra.Thấy thầy lấy dao găm, Tam hoàng tử tưởng là đưa cho mình tự vệ, vịn mẹtiến lên.Nào ngờ, Phạm Nhàn đảo ngược dao găm, đưa cho Ninh Tài nhân.Ninh Tài nhân nắm chặt con dao mảnh khảnh, trên người toát lên khí thếanh dũng. Xưa kia cô từng sống sót trên chiến trường, những năm qua vẫn chưaquên những chuyện máu lửa.Phạm Nhàn không để ý đến ba mẹ con họ, không hề chần chừ, tiến thẳng tớicửa phòng bên.Cánh cửa không dẫn ra ngoài cung mà vào tiền điện!Phá vây đã khó, thế thì chẳng thà xông vào trong cung tốt.o O oMột bàn tay áp lên cánh cửa gỗ, bất thần cánh cửa như bằng giấy vậy, bị vôsố lực lượng khổng lồ xé nát, vỡ vụn ra tứ phía!Trước khi mảnh vụn rơi xuống đất, bàn tay Phạm Nhàn đã dán chặt vào bàntay một hoạn quan. Phạm Nhàn rên lên một tiến, toàn bộ chân khí tuôn về phíatrước. Chỉ qua một cái chạm tay, y nhận ra sự lợi hại của hoạn quan này. Tronglực lượng thị vệ hoàng cung đúng là rồng rắn lẫn lộn. Những môn sinh do Hồnglão hoạn quan huấn luyện chắc chắn không phải hạng tầm thường.Khuôn mặt hoạn quan nhăn lại, máu tươi phun ra, cơ thể bị chân khí cuồngbạo tập kích dữ dội đến mức không chống nổi. Tuy nhiên, nhiệm vụ của hắn chỉlà cầm chân Phạm Nhàn, để các cao thủ phía trước điện và Thái hậu chuẩn bịsẵn sàng.Phạm Nhàn không cho phép hắn kéo dài thời gian.Giữa hai bàn tay, khói bụi bay mù mịt, một luồng khí độc áp sát mặt hoạnquan võ công cao thâm kia.Sắc mặt hoạn quan biến đổi.Bàn tay phải Phạm Nhàn chấn động, trường kiếm ngâm vang, chém từ bêntrên vai xuống. Đây chính là chênh lệch về thực lực. Trong đợt tấn công củachân khí bá đạo và khí độc, hoạn quan không còn sức lực để phản ứng, chỉ cóthể nhìn ánh sáng kia lướt qua trước mắt.o O oPhạm Nhàn xoay cổ tay trái, thu Thiên Tử kiếm vào tay áo, không liếc nhìnhoạn quan cao thủ tới một cái. Hai chân nhẹ nhàng gập xuống, toàn thân nhưmột con chim khổng lồ lao vào rừng.Y không lao về hướng con đường đầy cao thủ kia, mà trực tiếp đâm thẳngvào bức tường bên cạnh điện.Một tiếng động lớn vang lên, bức tường gạch gỗ bị y đâm sầm mãnh liệt tạothành một lỗ lớn. Phạm Nhàn không quan tâm đến an nguy của ba người phíasau, bay thẳng qua lỗ hổng ấy.Lúc này, tên hoạn quan cao thủ đứng chắn cửa, bỗng cổ phát ra tiếng kêusoàn soạt rồi đứt lìa, cái đầu chảy đầy máu rơi xuống đất.Mẹ con Nghi Quý tần trợn mắc há hốc mồm kinh ngạc nhìn cảnh tượng này.Ninh Tài nhân sắc mặt nghiêm nghị, cầm con dao găm màu đen Phạm Nhàntặng, dắt Nghi Quý tần và con trai đang hoảng sợ bước qua lỗ thủng. Cô đoánđược lý do Phạm Nhàn gấp gáp đập tường vào tiền điện, cô cũng biết trước khiy nắm quyền kiểm soát, tính mạng của ba mẹ con cô phụ thuộc hoàn toàn vàomũi dao trong tay.o O oTập kích cần gì? Chính là tốc độ nhanh như chớp, bất ngờ như sấm sét giữatrời quang. Đêm nay, hành động của Phạm Nhàn thực hiện mục đích ấy mộtcách hoàn hảo. Từ lúc lọt vào hậu cung đến khi bị phát hiện, y cùng đồng bọntăng tốc đột ngột, cuồn cuộn như gió lốc.Y bước lên lan can đá, đập vỡ ngói vàng, xông vào chính điện, hạ sát tất cả,mọi chuyện chỉ trong chớp mắt. Tính từ tiếng hô đầu tiên của thị vệ, chỉ mấtchừng mười lần vỗ tay là y đã thành công tràn vào trung tâm Hàm Quang điện.Quả thật tốc độ nhanh như chớp, không chỉ kẻ địch không kịp phản ứng,ngay cả Phạm Nhàn cũng không còn thời gian suy nghĩ. Y dựa vào việc thu thậptình báo hoàng cung qua nhiều năm, nhờ vào nội ứng bên trong cung cùng trựcgiác nhanh nhạy siêu nhiên, quyết đoán xông thẳng vào.Đương nhiên, hành động này dựa nhiều nhất vào lòng dũng cảm - điều màtrước đây y thiếu, sử dụng khí thế liều lĩnh, đặt mình vào ranh sinh tử!Trong khi Phạm Nhàn xông vào Hàm Quang điện với tốc độ nhanh nhất,theo sau là năm sáu chục kiếm thủ, họ cũng ẩn mình trong bóng tối, xếp thànhhình quạt, bao vây Hàm Quang điện. Tốc độ của những người này kìm hãm cóchủ đích, đúng lúc họ vừa đến ngoại vi Hàm Quang điện.Phạm Nhàn tính toán rất chuẩn xác. Dù có phần đánh giá thấp tốc độ phảnứng của lực lượng hậu cung, nhưng năm sáu chục kiếm thủ này đã rất đúng lúcngăn chặn thị vệ đại nội nhanh chóng lao tới.
Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Việc phá vây không hề đơn giản, với chỉ hai trăm người mà Phạm Nhàn đưavào cung, muốn kiểm soát cả hậu cung là điều bất khả thi. Còn bên phía cấmquân hoàng thành, liệu có kịp thanh trừng trước khi tình hình nguy cấp haykhông vẫn là ẩn số.Phạm Nhàn rút thanh trường kiếm của mình khỏi thi thể tên thái giám, liếcnhìn Ninh Tài nhân, thấy cô mỉm cười an ủi, y cũng mỉm cười, rút con dao gămmàu đen từ trong giày ra.Thấy thầy lấy dao găm, Tam hoàng tử tưởng là đưa cho mình tự vệ, vịn mẹtiến lên.Nào ngờ, Phạm Nhàn đảo ngược dao găm, đưa cho Ninh Tài nhân.Ninh Tài nhân nắm chặt con dao mảnh khảnh, trên người toát lên khí thếanh dũng. Xưa kia cô từng sống sót trên chiến trường, những năm qua vẫn chưaquên những chuyện máu lửa.Phạm Nhàn không để ý đến ba mẹ con họ, không hề chần chừ, tiến thẳng tớicửa phòng bên.Cánh cửa không dẫn ra ngoài cung mà vào tiền điện!Phá vây đã khó, thế thì chẳng thà xông vào trong cung tốt.o O oMột bàn tay áp lên cánh cửa gỗ, bất thần cánh cửa như bằng giấy vậy, bị vôsố lực lượng khổng lồ xé nát, vỡ vụn ra tứ phía!Trước khi mảnh vụn rơi xuống đất, bàn tay Phạm Nhàn đã dán chặt vào bàntay một hoạn quan. Phạm Nhàn rên lên một tiến, toàn bộ chân khí tuôn về phíatrước. Chỉ qua một cái chạm tay, y nhận ra sự lợi hại của hoạn quan này. Tronglực lượng thị vệ hoàng cung đúng là rồng rắn lẫn lộn. Những môn sinh do Hồnglão hoạn quan huấn luyện chắc chắn không phải hạng tầm thường.Khuôn mặt hoạn quan nhăn lại, máu tươi phun ra, cơ thể bị chân khí cuồngbạo tập kích dữ dội đến mức không chống nổi. Tuy nhiên, nhiệm vụ của hắn chỉlà cầm chân Phạm Nhàn, để các cao thủ phía trước điện và Thái hậu chuẩn bịsẵn sàng.Phạm Nhàn không cho phép hắn kéo dài thời gian.Giữa hai bàn tay, khói bụi bay mù mịt, một luồng khí độc áp sát mặt hoạnquan võ công cao thâm kia.Sắc mặt hoạn quan biến đổi.Bàn tay phải Phạm Nhàn chấn động, trường kiếm ngâm vang, chém từ bêntrên vai xuống. Đây chính là chênh lệch về thực lực. Trong đợt tấn công củachân khí bá đạo và khí độc, hoạn quan không còn sức lực để phản ứng, chỉ cóthể nhìn ánh sáng kia lướt qua trước mắt.o O oPhạm Nhàn xoay cổ tay trái, thu Thiên Tử kiếm vào tay áo, không liếc nhìnhoạn quan cao thủ tới một cái. Hai chân nhẹ nhàng gập xuống, toàn thân nhưmột con chim khổng lồ lao vào rừng.Y không lao về hướng con đường đầy cao thủ kia, mà trực tiếp đâm thẳngvào bức tường bên cạnh điện.Một tiếng động lớn vang lên, bức tường gạch gỗ bị y đâm sầm mãnh liệt tạothành một lỗ lớn. Phạm Nhàn không quan tâm đến an nguy của ba người phíasau, bay thẳng qua lỗ hổng ấy.Lúc này, tên hoạn quan cao thủ đứng chắn cửa, bỗng cổ phát ra tiếng kêusoàn soạt rồi đứt lìa, cái đầu chảy đầy máu rơi xuống đất.Mẹ con Nghi Quý tần trợn mắc há hốc mồm kinh ngạc nhìn cảnh tượng này.Ninh Tài nhân sắc mặt nghiêm nghị, cầm con dao găm màu đen Phạm Nhàntặng, dắt Nghi Quý tần và con trai đang hoảng sợ bước qua lỗ thủng. Cô đoánđược lý do Phạm Nhàn gấp gáp đập tường vào tiền điện, cô cũng biết trước khiy nắm quyền kiểm soát, tính mạng của ba mẹ con cô phụ thuộc hoàn toàn vàomũi dao trong tay.o O oTập kích cần gì? Chính là tốc độ nhanh như chớp, bất ngờ như sấm sét giữatrời quang. Đêm nay, hành động của Phạm Nhàn thực hiện mục đích ấy mộtcách hoàn hảo. Từ lúc lọt vào hậu cung đến khi bị phát hiện, y cùng đồng bọntăng tốc đột ngột, cuồn cuộn như gió lốc.Y bước lên lan can đá, đập vỡ ngói vàng, xông vào chính điện, hạ sát tất cả,mọi chuyện chỉ trong chớp mắt. Tính từ tiếng hô đầu tiên của thị vệ, chỉ mấtchừng mười lần vỗ tay là y đã thành công tràn vào trung tâm Hàm Quang điện.Quả thật tốc độ nhanh như chớp, không chỉ kẻ địch không kịp phản ứng,ngay cả Phạm Nhàn cũng không còn thời gian suy nghĩ. Y dựa vào việc thu thậptình báo hoàng cung qua nhiều năm, nhờ vào nội ứng bên trong cung cùng trựcgiác nhanh nhạy siêu nhiên, quyết đoán xông thẳng vào.Đương nhiên, hành động này dựa nhiều nhất vào lòng dũng cảm - điều màtrước đây y thiếu, sử dụng khí thế liều lĩnh, đặt mình vào ranh sinh tử!Trong khi Phạm Nhàn xông vào Hàm Quang điện với tốc độ nhanh nhất,theo sau là năm sáu chục kiếm thủ, họ cũng ẩn mình trong bóng tối, xếp thànhhình quạt, bao vây Hàm Quang điện. Tốc độ của những người này kìm hãm cóchủ đích, đúng lúc họ vừa đến ngoại vi Hàm Quang điện.Phạm Nhàn tính toán rất chuẩn xác. Dù có phần đánh giá thấp tốc độ phảnứng của lực lượng hậu cung, nhưng năm sáu chục kiếm thủ này đã rất đúng lúcngăn chặn thị vệ đại nội nhanh chóng lao tới.
Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Việc phá vây không hề đơn giản, với chỉ hai trăm người mà Phạm Nhàn đưavào cung, muốn kiểm soát cả hậu cung là điều bất khả thi. Còn bên phía cấmquân hoàng thành, liệu có kịp thanh trừng trước khi tình hình nguy cấp haykhông vẫn là ẩn số.Phạm Nhàn rút thanh trường kiếm của mình khỏi thi thể tên thái giám, liếcnhìn Ninh Tài nhân, thấy cô mỉm cười an ủi, y cũng mỉm cười, rút con dao gămmàu đen từ trong giày ra.Thấy thầy lấy dao găm, Tam hoàng tử tưởng là đưa cho mình tự vệ, vịn mẹtiến lên.Nào ngờ, Phạm Nhàn đảo ngược dao găm, đưa cho Ninh Tài nhân.Ninh Tài nhân nắm chặt con dao mảnh khảnh, trên người toát lên khí thếanh dũng. Xưa kia cô từng sống sót trên chiến trường, những năm qua vẫn chưaquên những chuyện máu lửa.Phạm Nhàn không để ý đến ba mẹ con họ, không hề chần chừ, tiến thẳng tớicửa phòng bên.Cánh cửa không dẫn ra ngoài cung mà vào tiền điện!Phá vây đã khó, thế thì chẳng thà xông vào trong cung tốt.o O oMột bàn tay áp lên cánh cửa gỗ, bất thần cánh cửa như bằng giấy vậy, bị vôsố lực lượng khổng lồ xé nát, vỡ vụn ra tứ phía!Trước khi mảnh vụn rơi xuống đất, bàn tay Phạm Nhàn đã dán chặt vào bàntay một hoạn quan. Phạm Nhàn rên lên một tiến, toàn bộ chân khí tuôn về phíatrước. Chỉ qua một cái chạm tay, y nhận ra sự lợi hại của hoạn quan này. Tronglực lượng thị vệ hoàng cung đúng là rồng rắn lẫn lộn. Những môn sinh do Hồnglão hoạn quan huấn luyện chắc chắn không phải hạng tầm thường.Khuôn mặt hoạn quan nhăn lại, máu tươi phun ra, cơ thể bị chân khí cuồngbạo tập kích dữ dội đến mức không chống nổi. Tuy nhiên, nhiệm vụ của hắn chỉlà cầm chân Phạm Nhàn, để các cao thủ phía trước điện và Thái hậu chuẩn bịsẵn sàng.Phạm Nhàn không cho phép hắn kéo dài thời gian.Giữa hai bàn tay, khói bụi bay mù mịt, một luồng khí độc áp sát mặt hoạnquan võ công cao thâm kia.Sắc mặt hoạn quan biến đổi.Bàn tay phải Phạm Nhàn chấn động, trường kiếm ngâm vang, chém từ bêntrên vai xuống. Đây chính là chênh lệch về thực lực. Trong đợt tấn công củachân khí bá đạo và khí độc, hoạn quan không còn sức lực để phản ứng, chỉ cóthể nhìn ánh sáng kia lướt qua trước mắt.o O oPhạm Nhàn xoay cổ tay trái, thu Thiên Tử kiếm vào tay áo, không liếc nhìnhoạn quan cao thủ tới một cái. Hai chân nhẹ nhàng gập xuống, toàn thân nhưmột con chim khổng lồ lao vào rừng.Y không lao về hướng con đường đầy cao thủ kia, mà trực tiếp đâm thẳngvào bức tường bên cạnh điện.Một tiếng động lớn vang lên, bức tường gạch gỗ bị y đâm sầm mãnh liệt tạothành một lỗ lớn. Phạm Nhàn không quan tâm đến an nguy của ba người phíasau, bay thẳng qua lỗ hổng ấy.Lúc này, tên hoạn quan cao thủ đứng chắn cửa, bỗng cổ phát ra tiếng kêusoàn soạt rồi đứt lìa, cái đầu chảy đầy máu rơi xuống đất.Mẹ con Nghi Quý tần trợn mắc há hốc mồm kinh ngạc nhìn cảnh tượng này.Ninh Tài nhân sắc mặt nghiêm nghị, cầm con dao găm màu đen Phạm Nhàntặng, dắt Nghi Quý tần và con trai đang hoảng sợ bước qua lỗ thủng. Cô đoánđược lý do Phạm Nhàn gấp gáp đập tường vào tiền điện, cô cũng biết trước khiy nắm quyền kiểm soát, tính mạng của ba mẹ con cô phụ thuộc hoàn toàn vàomũi dao trong tay.o O oTập kích cần gì? Chính là tốc độ nhanh như chớp, bất ngờ như sấm sét giữatrời quang. Đêm nay, hành động của Phạm Nhàn thực hiện mục đích ấy mộtcách hoàn hảo. Từ lúc lọt vào hậu cung đến khi bị phát hiện, y cùng đồng bọntăng tốc đột ngột, cuồn cuộn như gió lốc.Y bước lên lan can đá, đập vỡ ngói vàng, xông vào chính điện, hạ sát tất cả,mọi chuyện chỉ trong chớp mắt. Tính từ tiếng hô đầu tiên của thị vệ, chỉ mấtchừng mười lần vỗ tay là y đã thành công tràn vào trung tâm Hàm Quang điện.Quả thật tốc độ nhanh như chớp, không chỉ kẻ địch không kịp phản ứng,ngay cả Phạm Nhàn cũng không còn thời gian suy nghĩ. Y dựa vào việc thu thậptình báo hoàng cung qua nhiều năm, nhờ vào nội ứng bên trong cung cùng trựcgiác nhanh nhạy siêu nhiên, quyết đoán xông thẳng vào.Đương nhiên, hành động này dựa nhiều nhất vào lòng dũng cảm - điều màtrước đây y thiếu, sử dụng khí thế liều lĩnh, đặt mình vào ranh sinh tử!Trong khi Phạm Nhàn xông vào Hàm Quang điện với tốc độ nhanh nhất,theo sau là năm sáu chục kiếm thủ, họ cũng ẩn mình trong bóng tối, xếp thànhhình quạt, bao vây Hàm Quang điện. Tốc độ của những người này kìm hãm cóchủ đích, đúng lúc họ vừa đến ngoại vi Hàm Quang điện.Phạm Nhàn tính toán rất chuẩn xác. Dù có phần đánh giá thấp tốc độ phảnứng của lực lượng hậu cung, nhưng năm sáu chục kiếm thủ này đã rất đúng lúcngăn chặn thị vệ đại nội nhanh chóng lao tới.