Phạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm…
Chương 1560: Xuân đến ta đi 3
Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Yến Kinh rộng lớn, phồn hoa, tiếp giáp hơn mười nước chư hầu nhỏ củaĐông Di thành, đặc biệt là giáp ranh mật thiết với Tống Quốc. Nếu Khánh Quốccó ý định chinh phục Đông Di, chắc chắn quân đội sẽ xuất phát từ Yến Kinh. Vìvậy hai mươi năm qua, binh sĩ biên cảnh Yến Kinh là tinh nhuệ trong tinh nhuệcủa quân đội Khánh Quốc, cùng với Định Châu quân ở Tây Lương, Bắc Đạidoanh gần Thương Châu là ba đạo quân mạnh nhất.Yến Kinh là thành trì lớn nhất Khánh Quốc từ trước đến nay, là minh chứngtốt nhất cho võ công của Khánh Đế. Vì vậy triều đình rất chú trọng nơi này,không chỉ đổ vào đây nhiều nhân lực, vật lực, tài lực mà còn đãi ngộ đặc biệt vềchính trị. Quan văn trú nhiệm tại Yến Kinh đều được thăng nửa cấp bậc, thậmchí lục bộ cũng có nha môn riêng ở đây.Mọi người đều hiểu lý do đãi ngộ ưu đãi như vậy, bởi vì phía đông là ĐôngDi thành, phía bắc qua Thương Châu là Bắc Tề. Nam Khánh muốn thống nhấtthiên hạ, chắc chắn Yến Kinh sẽ là nơi xuất phát và là đại bản doanh tiền tuyếncủa đại quân.Khánh Đế chuẩn bị cho việc này trong ba mươi năm, tất nhiên đã biến YếnKinh đô một pháo đài kiên cố, không ai biết trong thành cất giữ bao nhiêu lươngthảo và vũ khí.Hiện giờ quân đội Yến Kinh do Đại đô đốc Vương Chí Côn chỉ huy, ngườinày luôn được Khánh Đế tin tưởng. Khánh Lịch năm thứ bảy năm, trong cuộcnội loạn Khánh quốc, Đại doanh Yến Kinh đóng vai trò ổn định trọng yếu,chính nhờ sức mạnh vững chắc của Đại doanh Yến Kinh mà sau khi mất BắcĐại doanh Thương Châu của Yên Tiểu Ất, Sử Phi mới có thể tiếp quản mộtcách thuận lợi. Trong khi đó, các quan lại dọc theo khu vực Đông Sơn hoàntoàn không có khả năng kháng cự.Vị thủ lĩnh quan văn Yến Kinh cũng rất quan trọng, họ Mai tên Chấp Lễ,xuất thân là môn sinh của Liễu Quốc công. Từ sáu bảy năm trước, ông đã đảmnhiệm chức Kinh Đô Phủ doãn, sau đó thăng chức dần, đến Yến Kinh, nay đã làmột Đại quan Chính nhị phẩm của địa phương, chỉ thấp hơn Tổng đốc nửa bậc.Hôm nay, hai nhân vật lớn này cùng đứng chờ ngoài thành, trong khi cácquan viên thuộc hạ bên cạnh không hề kinh ngạc. Bởi vì bọn họ biết đoàn ngườinày dù không phải là ngự giá của Hoàng đế bệ hạ nhưng có địa vị tương đương,hơn nữa tiểu thư của Vương Đại đô đốc cũng có mặt trong đoàn xe.o O oTrong tiếng nhạc khúc, vô số thái giám cầm thẻ bài cầm kiếm đi ngang qua,đoàn xe dừng lại trước mặt các quan viên chờ đón. Một thanh niên mặc đồ quanphục màu đen thắt dải lụa vàng nhạt bước ra khỏi xe, tiến tới trước mặt mọingười.Người tới chính là Phạm Nhàn, hôm nay mang thân phận Khâm sai đến đây,thấy cảnh tượng trước mắt cũng không lấy làm lạ. Sau khi hoàn tất lễ nghĩa vớiVương Đô đốc và Mai đại nhân, y mới thở phào nhẹ nhõm rồi mời hai ngàiđứng dậy, tự mình hành lễ.Vương Chí Côn và Mai Chấp Lễ liên tục từ chối. Dù là những nhân vậtquyền lực nhưng khi gặp vị Tiểu Công gia này, họ biết nên cung kính để tránhhậu quả đáng tiếc.Nghe nói ngày tháng của Hạ đại nhân hiện đang hưng thịnh trong triều cũngkhông mấy tốt đẹp...Vương Chí Côn mới về kinh báo công vào mùa đông, đã gặp Nhàn hai lầnnên không xa lạ. Hơn nữa, chuyến này Phạm Nhàn tiện đường đưa Vương ĐồngNhi về, bản thân lại là sư phụ của cô, nên Vương Chí Côn có vẻ rất niềm nở,sau khi khách khí còn cố gắng ra vẻ tự nhiên.Phạm Nhàn mỉm cười nhìn cảnh tượng này, đoán chừng vị đại lão trongquân đội này cố ý cho Mai đại nhân xem. Hai nha môn quân chính, bất kể ởĐịnh Châu hay Yến Kinh, đều sẽ có mâu thuẫn, chắc Vương Đô đốc nghĩ trongtriều có mình giúp đỡ thì đám quan lại văn thần Mai Chấp Lễ sẽ phải cảnh giáchơn.Mai Chấp Lễ bên cạnh cười hai tiếng rồi bước tới hỏi Phạm Nhàn: "Lão đạinhân khỏe chứ?"Phạm Nhàn đáp nghiêm trang: "Phụ thân ở Đạm Châu vẫn thư thái, thân thểcủa Quốc Công lão nhân gia cũng không tệ."Quốc công mà Nhàn nhắc tới chính là thầy dạy của Mai Chấp Lễ. VươngChí Côn đứng bên cạnh, giờ mới hiểu ra hai người đã quen biết từ lâu.Quả thật, Phạm Nhàn và Mai Chấp Lễ là bạn cũ. Chuyện ồn ào đầu tiên củaPhạm Nhàn khi mới vào kinh cũng xảy ra dưới mí mắt Mai Chấp Lễ, đó là việcđánh Quách Bảo Khôn giữa đường. Khi đó, Mai Chấp Lễ đã giúp Phạm phủkhông ít."Sao ngài không ở lại triều đình mà lại chạy đến Yến Kinh?" Phạm Nhànhỏi cười.Mai Chấp Lễ hạ giọng cười đáp: "Chức Phủ doãn Kinh Đô phủ đâu dễ làm,vẫn là chạy xa ra thì tốt hơn."Hai người cười vang, Mai Chấp Lễ liếc mắt nhìn Vương Chí Côn, khoái tránghĩ bụng ngươi móc nối với Đạm Bạc Công bằng con gái, còn mình dựa vàocha mẹ hắn, ai thân ai xa tự biết
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Yến Kinh rộng lớn, phồn hoa, tiếp giáp hơn mười nước chư hầu nhỏ của
Đông Di thành, đặc biệt là giáp ranh mật thiết với Tống Quốc. Nếu Khánh Quốc
có ý định chinh phục Đông Di, chắc chắn quân đội sẽ xuất phát từ Yến Kinh. Vì
vậy hai mươi năm qua, binh sĩ biên cảnh Yến Kinh là tinh nhuệ trong tinh nhuệ
của quân đội Khánh Quốc, cùng với Định Châu quân ở Tây Lương, Bắc Đại
doanh gần Thương Châu là ba đạo quân mạnh nhất.
Yến Kinh là thành trì lớn nhất Khánh Quốc từ trước đến nay, là minh chứng
tốt nhất cho võ công của Khánh Đế. Vì vậy triều đình rất chú trọng nơi này,
không chỉ đổ vào đây nhiều nhân lực, vật lực, tài lực mà còn đãi ngộ đặc biệt về
chính trị. Quan văn trú nhiệm tại Yến Kinh đều được thăng nửa cấp bậc, thậm
chí lục bộ cũng có nha môn riêng ở đây.
Mọi người đều hiểu lý do đãi ngộ ưu đãi như vậy, bởi vì phía đông là Đông
Di thành, phía bắc qua Thương Châu là Bắc Tề. Nam Khánh muốn thống nhất
thiên hạ, chắc chắn Yến Kinh sẽ là nơi xuất phát và là đại bản doanh tiền tuyến
của đại quân.
Khánh Đế chuẩn bị cho việc này trong ba mươi năm, tất nhiên đã biến Yến
Kinh đô một pháo đài kiên cố, không ai biết trong thành cất giữ bao nhiêu lương
thảo và vũ khí.
Hiện giờ quân đội Yến Kinh do Đại đô đốc Vương Chí Côn chỉ huy, người
này luôn được Khánh Đế tin tưởng. Khánh Lịch năm thứ bảy năm, trong cuộc
nội loạn Khánh quốc, Đại doanh Yến Kinh đóng vai trò ổn định trọng yếu,
chính nhờ sức mạnh vững chắc của Đại doanh Yến Kinh mà sau khi mất Bắc
Đại doanh Thương Châu của Yên Tiểu Ất, Sử Phi mới có thể tiếp quản một
cách thuận lợi. Trong khi đó, các quan lại dọc theo khu vực Đông Sơn hoàn
toàn không có khả năng kháng cự.
Vị thủ lĩnh quan văn Yến Kinh cũng rất quan trọng, họ Mai tên Chấp Lễ,
xuất thân là môn sinh của Liễu Quốc công. Từ sáu bảy năm trước, ông đã đảm
nhiệm chức Kinh Đô Phủ doãn, sau đó thăng chức dần, đến Yến Kinh, nay đã là
một Đại quan Chính nhị phẩm của địa phương, chỉ thấp hơn Tổng đốc nửa bậc.
Hôm nay, hai nhân vật lớn này cùng đứng chờ ngoài thành, trong khi các
quan viên thuộc hạ bên cạnh không hề kinh ngạc. Bởi vì bọn họ biết đoàn người
này dù không phải là ngự giá của Hoàng đế bệ hạ nhưng có địa vị tương đương,
hơn nữa tiểu thư của Vương Đại đô đốc cũng có mặt trong đoàn xe.
o O o
Trong tiếng nhạc khúc, vô số thái giám cầm thẻ bài cầm kiếm đi ngang qua,
đoàn xe dừng lại trước mặt các quan viên chờ đón. Một thanh niên mặc đồ quan
phục màu đen thắt dải lụa vàng nhạt bước ra khỏi xe, tiến tới trước mặt mọi
người.
Người tới chính là Phạm Nhàn, hôm nay mang thân phận Khâm sai đến đây,
thấy cảnh tượng trước mắt cũng không lấy làm lạ. Sau khi hoàn tất lễ nghĩa với
Vương Đô đốc và Mai đại nhân, y mới thở phào nhẹ nhõm rồi mời hai ngài
đứng dậy, tự mình hành lễ.
Vương Chí Côn và Mai Chấp Lễ liên tục từ chối. Dù là những nhân vật
quyền lực nhưng khi gặp vị Tiểu Công gia này, họ biết nên cung kính để tránh
hậu quả đáng tiếc.
Nghe nói ngày tháng của Hạ đại nhân hiện đang hưng thịnh trong triều cũng
không mấy tốt đẹp...
Vương Chí Côn mới về kinh báo công vào mùa đông, đã gặp Nhàn hai lần
nên không xa lạ. Hơn nữa, chuyến này Phạm Nhàn tiện đường đưa Vương Đồng
Nhi về, bản thân lại là sư phụ của cô, nên Vương Chí Côn có vẻ rất niềm nở,
sau khi khách khí còn cố gắng ra vẻ tự nhiên.
Phạm Nhàn mỉm cười nhìn cảnh tượng này, đoán chừng vị đại lão trong
quân đội này cố ý cho Mai đại nhân xem. Hai nha môn quân chính, bất kể ở
Định Châu hay Yến Kinh, đều sẽ có mâu thuẫn, chắc Vương Đô đốc nghĩ trong
triều có mình giúp đỡ thì đám quan lại văn thần Mai Chấp Lễ sẽ phải cảnh giác
hơn.
Mai Chấp Lễ bên cạnh cười hai tiếng rồi bước tới hỏi Phạm Nhàn: "Lão đại
nhân khỏe chứ?"
Phạm Nhàn đáp nghiêm trang: "Phụ thân ở Đạm Châu vẫn thư thái, thân thể
của Quốc Công lão nhân gia cũng không tệ."
Quốc công mà Nhàn nhắc tới chính là thầy dạy của Mai Chấp Lễ. Vương
Chí Côn đứng bên cạnh, giờ mới hiểu ra hai người đã quen biết từ lâu.
Quả thật, Phạm Nhàn và Mai Chấp Lễ là bạn cũ. Chuyện ồn ào đầu tiên của
Phạm Nhàn khi mới vào kinh cũng xảy ra dưới mí mắt Mai Chấp Lễ, đó là việc
đánh Quách Bảo Khôn giữa đường. Khi đó, Mai Chấp Lễ đã giúp Phạm phủ
không ít.
"Sao ngài không ở lại triều đình mà lại chạy đến Yến Kinh?" Phạm Nhàn
hỏi cười.
Mai Chấp Lễ hạ giọng cười đáp: "Chức Phủ doãn Kinh Đô phủ đâu dễ làm,
vẫn là chạy xa ra thì tốt hơn."
Hai người cười vang, Mai Chấp Lễ liếc mắt nhìn Vương Chí Côn, khoái trá
nghĩ bụng ngươi móc nối với Đạm Bạc Công bằng con gái, còn mình dựa vào
cha mẹ hắn, ai thân ai xa tự biết
Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Yến Kinh rộng lớn, phồn hoa, tiếp giáp hơn mười nước chư hầu nhỏ củaĐông Di thành, đặc biệt là giáp ranh mật thiết với Tống Quốc. Nếu Khánh Quốccó ý định chinh phục Đông Di, chắc chắn quân đội sẽ xuất phát từ Yến Kinh. Vìvậy hai mươi năm qua, binh sĩ biên cảnh Yến Kinh là tinh nhuệ trong tinh nhuệcủa quân đội Khánh Quốc, cùng với Định Châu quân ở Tây Lương, Bắc Đạidoanh gần Thương Châu là ba đạo quân mạnh nhất.Yến Kinh là thành trì lớn nhất Khánh Quốc từ trước đến nay, là minh chứngtốt nhất cho võ công của Khánh Đế. Vì vậy triều đình rất chú trọng nơi này,không chỉ đổ vào đây nhiều nhân lực, vật lực, tài lực mà còn đãi ngộ đặc biệt vềchính trị. Quan văn trú nhiệm tại Yến Kinh đều được thăng nửa cấp bậc, thậmchí lục bộ cũng có nha môn riêng ở đây.Mọi người đều hiểu lý do đãi ngộ ưu đãi như vậy, bởi vì phía đông là ĐôngDi thành, phía bắc qua Thương Châu là Bắc Tề. Nam Khánh muốn thống nhấtthiên hạ, chắc chắn Yến Kinh sẽ là nơi xuất phát và là đại bản doanh tiền tuyếncủa đại quân.Khánh Đế chuẩn bị cho việc này trong ba mươi năm, tất nhiên đã biến YếnKinh đô một pháo đài kiên cố, không ai biết trong thành cất giữ bao nhiêu lươngthảo và vũ khí.Hiện giờ quân đội Yến Kinh do Đại đô đốc Vương Chí Côn chỉ huy, ngườinày luôn được Khánh Đế tin tưởng. Khánh Lịch năm thứ bảy năm, trong cuộcnội loạn Khánh quốc, Đại doanh Yến Kinh đóng vai trò ổn định trọng yếu,chính nhờ sức mạnh vững chắc của Đại doanh Yến Kinh mà sau khi mất BắcĐại doanh Thương Châu của Yên Tiểu Ất, Sử Phi mới có thể tiếp quản mộtcách thuận lợi. Trong khi đó, các quan lại dọc theo khu vực Đông Sơn hoàntoàn không có khả năng kháng cự.Vị thủ lĩnh quan văn Yến Kinh cũng rất quan trọng, họ Mai tên Chấp Lễ,xuất thân là môn sinh của Liễu Quốc công. Từ sáu bảy năm trước, ông đã đảmnhiệm chức Kinh Đô Phủ doãn, sau đó thăng chức dần, đến Yến Kinh, nay đã làmột Đại quan Chính nhị phẩm của địa phương, chỉ thấp hơn Tổng đốc nửa bậc.Hôm nay, hai nhân vật lớn này cùng đứng chờ ngoài thành, trong khi cácquan viên thuộc hạ bên cạnh không hề kinh ngạc. Bởi vì bọn họ biết đoàn ngườinày dù không phải là ngự giá của Hoàng đế bệ hạ nhưng có địa vị tương đương,hơn nữa tiểu thư của Vương Đại đô đốc cũng có mặt trong đoàn xe.o O oTrong tiếng nhạc khúc, vô số thái giám cầm thẻ bài cầm kiếm đi ngang qua,đoàn xe dừng lại trước mặt các quan viên chờ đón. Một thanh niên mặc đồ quanphục màu đen thắt dải lụa vàng nhạt bước ra khỏi xe, tiến tới trước mặt mọingười.Người tới chính là Phạm Nhàn, hôm nay mang thân phận Khâm sai đến đây,thấy cảnh tượng trước mắt cũng không lấy làm lạ. Sau khi hoàn tất lễ nghĩa vớiVương Đô đốc và Mai đại nhân, y mới thở phào nhẹ nhõm rồi mời hai ngàiđứng dậy, tự mình hành lễ.Vương Chí Côn và Mai Chấp Lễ liên tục từ chối. Dù là những nhân vậtquyền lực nhưng khi gặp vị Tiểu Công gia này, họ biết nên cung kính để tránhhậu quả đáng tiếc.Nghe nói ngày tháng của Hạ đại nhân hiện đang hưng thịnh trong triều cũngkhông mấy tốt đẹp...Vương Chí Côn mới về kinh báo công vào mùa đông, đã gặp Nhàn hai lầnnên không xa lạ. Hơn nữa, chuyến này Phạm Nhàn tiện đường đưa Vương ĐồngNhi về, bản thân lại là sư phụ của cô, nên Vương Chí Côn có vẻ rất niềm nở,sau khi khách khí còn cố gắng ra vẻ tự nhiên.Phạm Nhàn mỉm cười nhìn cảnh tượng này, đoán chừng vị đại lão trongquân đội này cố ý cho Mai đại nhân xem. Hai nha môn quân chính, bất kể ởĐịnh Châu hay Yến Kinh, đều sẽ có mâu thuẫn, chắc Vương Đô đốc nghĩ trongtriều có mình giúp đỡ thì đám quan lại văn thần Mai Chấp Lễ sẽ phải cảnh giáchơn.Mai Chấp Lễ bên cạnh cười hai tiếng rồi bước tới hỏi Phạm Nhàn: "Lão đạinhân khỏe chứ?"Phạm Nhàn đáp nghiêm trang: "Phụ thân ở Đạm Châu vẫn thư thái, thân thểcủa Quốc Công lão nhân gia cũng không tệ."Quốc công mà Nhàn nhắc tới chính là thầy dạy của Mai Chấp Lễ. VươngChí Côn đứng bên cạnh, giờ mới hiểu ra hai người đã quen biết từ lâu.Quả thật, Phạm Nhàn và Mai Chấp Lễ là bạn cũ. Chuyện ồn ào đầu tiên củaPhạm Nhàn khi mới vào kinh cũng xảy ra dưới mí mắt Mai Chấp Lễ, đó là việcđánh Quách Bảo Khôn giữa đường. Khi đó, Mai Chấp Lễ đã giúp Phạm phủkhông ít."Sao ngài không ở lại triều đình mà lại chạy đến Yến Kinh?" Phạm Nhànhỏi cười.Mai Chấp Lễ hạ giọng cười đáp: "Chức Phủ doãn Kinh Đô phủ đâu dễ làm,vẫn là chạy xa ra thì tốt hơn."Hai người cười vang, Mai Chấp Lễ liếc mắt nhìn Vương Chí Côn, khoái tránghĩ bụng ngươi móc nối với Đạm Bạc Công bằng con gái, còn mình dựa vàocha mẹ hắn, ai thân ai xa tự biết