Tác giả:

Phạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm…

Chương 1668: Lôi đài phân ly 2

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Chương 1668: Lôi đài phân ly 2๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Chính Phạm Nhàn cũng không rõ, câu chuyện đêm đó làm sao lại lan truyềnkhắp nơi như thế, rất lo lắng sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Tôn tiểu thư. Khitin đồn lan tràn dữ dội nhất, y đã sai Giám Sát viện điều tra, ai ngờ cuối cùng lạiphát hiện ra xuất phát từ nha hoàn trong Kinh Đô.Vì đó là lời đồn do người trong nhà vô tình tiết lộ, Phạm Nhàn cũng khôngcách nào xử lý , chỉ hết sức chú ý đến mối quan hệ với Kinh Đô phủ. Trong banăm qua hoàn toàn không liên lạc, thậm chí ngay cả Phủ doãn Kinh Đô phủ TônKính Tu cũng hiểu ý Phạm Nhàn, ngoài việc công ra, thậm chí chưa từng gửithiếp mời đến Phạm phủ lần nào.Ngồi một mình trong thư phòng trong chốc lát, Mộc Phong Nhi đưa vịđường thúc Mộc Thiết bước vào. Khi nghe tiếng gõ cửa, Phạm Nhược Nhượcđã lui vào phía sau phòng.Phạm Nhàn nhìn khuôn mặt đẫm mồ hôi của Mộc Thiết, không nhịn đượcnói: "Mặc dù ta đang ở Đông Di thành, nhưng nếu kinh đô có động tĩnh gì lớn,ngươi cũng phải lập tức thông báo cho ta."Mộc Thiết đã nghe cháu nói trước, biết hôm nay đại nhân muốn hỏi vềchuyện của Kinh Đô phủ, tuy đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng khi nghe ra đại nhânhơi không vui, cổ họng khô khốc, cũng chẳng dám giải thích gì, trực tiếp đemxấp hồ sơ đã sắp xếp đặt lên bàn của Phạm Nhàn.Phạm Nhàn nhặt từng tờ lên lần lượt xem qua, lông mày dần dần nhíu lại,sau một hồi lâu thở dài một tiếng.Trong vài tháng tập trung vào Đông Di thành, quả thật kinh đô có một sốđộng tĩnh. Không chỉ riêng Tôn Kính Tu, còn có vài quan lại khác cũng sốngcuộc sống vô cùng bi đát. bộ Hộ và bộ Lại bắt đầu âm thầm điều tra những quanviên này, về nội dung điều tra thì lung tung đủ thứ.Ở Giám Sát viện lâu ngày, Phạm Nhàn rõ ràng không nha môn nào hoàntoàn trong sạch như ngọc, chỉ cần cố điều tra thể nào cũng tìm ra thứ gì đó đểbắt bẻ. Kinh Đô phủ bị vài bộ nha ngầm hợp tác điều tra, đã bắt đầu chịu áp lựckhó có thể gánh vác, gió bão sắp kéo đến, chỉ e khó lòng chống đỡ nổi. Quantrường luôn nhạy cảm, các quan viên văn võ cảm nhận được dấu hiệu, cho dùkhông ra tay cũng bắt đầu lạnh nhạt với nhau.Không lạ gì Tôn Kính Tu đột nhiên nghĩ đến tổ chức tiệc mừng thọ, có lẽhắn ta cũng chưa dò xét rõ ràng ý định trong cung, không biết là kiểm trathường lệ hay chuẩn bị lợi dụng cơ hội này để mình từ quan. Làm tiệc mừng thọđể tìm hiểu thái độ của triều đình.Phạm Nhàn lắc đầu, nghĩ thầm vị Phủ doãn đại nhân này làm việc nghiêmtúc trung trực, cho dù từng đứng sai phe trong biến loạn kinh đô nhưng chỉ làsai lầm kỹ thuật. Chính nhờ tính cách đó mà Hoàng đế bệ hạ mới tha cho hắn tanăm, nhưng cũng vì thế mà đến nay vẫn chưa nhận ra ý định thực sự của triềuđình, vẫn mộng tưởng có thể tiếp tục giữ vị trí then chốt Phủ doãn Kinh Đô phủ.Phạm Nhàn chỉ cần liếc mắt đã thấy rõ nguyên nhân sâu xa của cơn giôngbão trên quan trường lần này. Những quan lại kia, kể cả Tôn Kính Tu, thực chấtkhông hẳn trong sạch. Cho dù sau này Tôn Kính Tu có công lớn, nhưng ban đầuvẫn đứng về phe đối lập với di chiếu của Hoàng đế bệ hạ. Còn mấy quan lại kiathì lập trường thiếu vững vàng trong biến loạn kinh đô, có hiềm nghi như cỏtrên tường... Bây giờ Hoàng đế bệ hạ đang đòi nợ, năm cũng không muộn!Bây giờ triều chính đã ổn định, với tính cách âm hiểm của Hoàng đế bệ hạ,làm sao buông tha cho những thần tử từng dao động hồi đó?Mộc Thiết thấy y trầm ngâm, nuốt nước bọt, thử lên tiếng: "Việc tra xét bắtnguồn từ bộ Hộ và bộ Lại, nhưng chắc chắn là Môn Hạ Trung Thư đã đồng ýmới tiến hành."Đây là đang nhắc nhở Đề ti đại nhân, việc thay đổi Phủ doãn Kinh Đô phủcó thể là ý chỉ từ trong cung truyền ra, khuyên Phạm Nhàn không nên chỉ vì mộtthiếu nữ họ Tôn mà đi ngược ý chỉ của Hoàng đế bệ hạ.Phạm Nhàn bật cười, tất nhiên y không có ý định đối đầu với Hoàng đế bệhạ trong thời điểm này, hơn nữa chỉ vì vị trí Phủ doãn Kinh Đô phủ mà đối đầucũng không đáng. Cho dù Hoàng đế bệ hạ muốn đuổi Tôn Kính Tu xuống, cũngkhông đến nỗi giết hắn ta. Nếu vậy, cứ để Hoàng đế bệ hạ phát tiết hết mối oánhận chưa từng được xả sạch hoàn toàn đi.Đột nhiên Phạm Nhàn chợt nghĩ tới, Hoàng đế từng hứa sẽ bảo toàn tínhmạng cho Tôn Kính Tu, chắc chắn không thể đổi ý nhanh như vậy. Cho dùHoàng đế muốn đổi ý, cũng phải xem xét đến thể diện của mình, không thể đểMôn Hạ Trung Thư ra tay.Y nhíu mày hỏi: "Hồ Đại học sĩ có nói gì về việc này không?"Hiện giờ Môn Hạ Trung Thư do Hồ Đại học sĩ làm thủ lĩnh, nếu Hoàng đếthực sự muốn sắp xếp việc này thông qua Môn Hạ Trung Thư, thì chắc chắn ýđịnh được biểu lộ từ miệng Hồ Đại học sĩ.

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Chương 1668: Lôi đài phân ly 2๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Chính Phạm Nhàn cũng không rõ, câu chuyện đêm đó làm sao lại lan truyềnkhắp nơi như thế, rất lo lắng sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Tôn tiểu thư. Khitin đồn lan tràn dữ dội nhất, y đã sai Giám Sát viện điều tra, ai ngờ cuối cùng lạiphát hiện ra xuất phát từ nha hoàn trong Kinh Đô.Vì đó là lời đồn do người trong nhà vô tình tiết lộ, Phạm Nhàn cũng khôngcách nào xử lý , chỉ hết sức chú ý đến mối quan hệ với Kinh Đô phủ. Trong banăm qua hoàn toàn không liên lạc, thậm chí ngay cả Phủ doãn Kinh Đô phủ TônKính Tu cũng hiểu ý Phạm Nhàn, ngoài việc công ra, thậm chí chưa từng gửithiếp mời đến Phạm phủ lần nào.Ngồi một mình trong thư phòng trong chốc lát, Mộc Phong Nhi đưa vịđường thúc Mộc Thiết bước vào. Khi nghe tiếng gõ cửa, Phạm Nhược Nhượcđã lui vào phía sau phòng.Phạm Nhàn nhìn khuôn mặt đẫm mồ hôi của Mộc Thiết, không nhịn đượcnói: "Mặc dù ta đang ở Đông Di thành, nhưng nếu kinh đô có động tĩnh gì lớn,ngươi cũng phải lập tức thông báo cho ta."Mộc Thiết đã nghe cháu nói trước, biết hôm nay đại nhân muốn hỏi vềchuyện của Kinh Đô phủ, tuy đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng khi nghe ra đại nhânhơi không vui, cổ họng khô khốc, cũng chẳng dám giải thích gì, trực tiếp đemxấp hồ sơ đã sắp xếp đặt lên bàn của Phạm Nhàn.Phạm Nhàn nhặt từng tờ lên lần lượt xem qua, lông mày dần dần nhíu lại,sau một hồi lâu thở dài một tiếng.Trong vài tháng tập trung vào Đông Di thành, quả thật kinh đô có một sốđộng tĩnh. Không chỉ riêng Tôn Kính Tu, còn có vài quan lại khác cũng sốngcuộc sống vô cùng bi đát. bộ Hộ và bộ Lại bắt đầu âm thầm điều tra những quanviên này, về nội dung điều tra thì lung tung đủ thứ.Ở Giám Sát viện lâu ngày, Phạm Nhàn rõ ràng không nha môn nào hoàntoàn trong sạch như ngọc, chỉ cần cố điều tra thể nào cũng tìm ra thứ gì đó đểbắt bẻ. Kinh Đô phủ bị vài bộ nha ngầm hợp tác điều tra, đã bắt đầu chịu áp lựckhó có thể gánh vác, gió bão sắp kéo đến, chỉ e khó lòng chống đỡ nổi. Quantrường luôn nhạy cảm, các quan viên văn võ cảm nhận được dấu hiệu, cho dùkhông ra tay cũng bắt đầu lạnh nhạt với nhau.Không lạ gì Tôn Kính Tu đột nhiên nghĩ đến tổ chức tiệc mừng thọ, có lẽhắn ta cũng chưa dò xét rõ ràng ý định trong cung, không biết là kiểm trathường lệ hay chuẩn bị lợi dụng cơ hội này để mình từ quan. Làm tiệc mừng thọđể tìm hiểu thái độ của triều đình.Phạm Nhàn lắc đầu, nghĩ thầm vị Phủ doãn đại nhân này làm việc nghiêmtúc trung trực, cho dù từng đứng sai phe trong biến loạn kinh đô nhưng chỉ làsai lầm kỹ thuật. Chính nhờ tính cách đó mà Hoàng đế bệ hạ mới tha cho hắn tanăm, nhưng cũng vì thế mà đến nay vẫn chưa nhận ra ý định thực sự của triềuđình, vẫn mộng tưởng có thể tiếp tục giữ vị trí then chốt Phủ doãn Kinh Đô phủ.Phạm Nhàn chỉ cần liếc mắt đã thấy rõ nguyên nhân sâu xa của cơn giôngbão trên quan trường lần này. Những quan lại kia, kể cả Tôn Kính Tu, thực chấtkhông hẳn trong sạch. Cho dù sau này Tôn Kính Tu có công lớn, nhưng ban đầuvẫn đứng về phe đối lập với di chiếu của Hoàng đế bệ hạ. Còn mấy quan lại kiathì lập trường thiếu vững vàng trong biến loạn kinh đô, có hiềm nghi như cỏtrên tường... Bây giờ Hoàng đế bệ hạ đang đòi nợ, năm cũng không muộn!Bây giờ triều chính đã ổn định, với tính cách âm hiểm của Hoàng đế bệ hạ,làm sao buông tha cho những thần tử từng dao động hồi đó?Mộc Thiết thấy y trầm ngâm, nuốt nước bọt, thử lên tiếng: "Việc tra xét bắtnguồn từ bộ Hộ và bộ Lại, nhưng chắc chắn là Môn Hạ Trung Thư đã đồng ýmới tiến hành."Đây là đang nhắc nhở Đề ti đại nhân, việc thay đổi Phủ doãn Kinh Đô phủcó thể là ý chỉ từ trong cung truyền ra, khuyên Phạm Nhàn không nên chỉ vì mộtthiếu nữ họ Tôn mà đi ngược ý chỉ của Hoàng đế bệ hạ.Phạm Nhàn bật cười, tất nhiên y không có ý định đối đầu với Hoàng đế bệhạ trong thời điểm này, hơn nữa chỉ vì vị trí Phủ doãn Kinh Đô phủ mà đối đầucũng không đáng. Cho dù Hoàng đế bệ hạ muốn đuổi Tôn Kính Tu xuống, cũngkhông đến nỗi giết hắn ta. Nếu vậy, cứ để Hoàng đế bệ hạ phát tiết hết mối oánhận chưa từng được xả sạch hoàn toàn đi.Đột nhiên Phạm Nhàn chợt nghĩ tới, Hoàng đế từng hứa sẽ bảo toàn tínhmạng cho Tôn Kính Tu, chắc chắn không thể đổi ý nhanh như vậy. Cho dùHoàng đế muốn đổi ý, cũng phải xem xét đến thể diện của mình, không thể đểMôn Hạ Trung Thư ra tay.Y nhíu mày hỏi: "Hồ Đại học sĩ có nói gì về việc này không?"Hiện giờ Môn Hạ Trung Thư do Hồ Đại học sĩ làm thủ lĩnh, nếu Hoàng đếthực sự muốn sắp xếp việc này thông qua Môn Hạ Trung Thư, thì chắc chắn ýđịnh được biểu lộ từ miệng Hồ Đại học sĩ.

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Chương 1668: Lôi đài phân ly 2๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Chính Phạm Nhàn cũng không rõ, câu chuyện đêm đó làm sao lại lan truyềnkhắp nơi như thế, rất lo lắng sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Tôn tiểu thư. Khitin đồn lan tràn dữ dội nhất, y đã sai Giám Sát viện điều tra, ai ngờ cuối cùng lạiphát hiện ra xuất phát từ nha hoàn trong Kinh Đô.Vì đó là lời đồn do người trong nhà vô tình tiết lộ, Phạm Nhàn cũng khôngcách nào xử lý , chỉ hết sức chú ý đến mối quan hệ với Kinh Đô phủ. Trong banăm qua hoàn toàn không liên lạc, thậm chí ngay cả Phủ doãn Kinh Đô phủ TônKính Tu cũng hiểu ý Phạm Nhàn, ngoài việc công ra, thậm chí chưa từng gửithiếp mời đến Phạm phủ lần nào.Ngồi một mình trong thư phòng trong chốc lát, Mộc Phong Nhi đưa vịđường thúc Mộc Thiết bước vào. Khi nghe tiếng gõ cửa, Phạm Nhược Nhượcđã lui vào phía sau phòng.Phạm Nhàn nhìn khuôn mặt đẫm mồ hôi của Mộc Thiết, không nhịn đượcnói: "Mặc dù ta đang ở Đông Di thành, nhưng nếu kinh đô có động tĩnh gì lớn,ngươi cũng phải lập tức thông báo cho ta."Mộc Thiết đã nghe cháu nói trước, biết hôm nay đại nhân muốn hỏi vềchuyện của Kinh Đô phủ, tuy đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng khi nghe ra đại nhânhơi không vui, cổ họng khô khốc, cũng chẳng dám giải thích gì, trực tiếp đemxấp hồ sơ đã sắp xếp đặt lên bàn của Phạm Nhàn.Phạm Nhàn nhặt từng tờ lên lần lượt xem qua, lông mày dần dần nhíu lại,sau một hồi lâu thở dài một tiếng.Trong vài tháng tập trung vào Đông Di thành, quả thật kinh đô có một sốđộng tĩnh. Không chỉ riêng Tôn Kính Tu, còn có vài quan lại khác cũng sốngcuộc sống vô cùng bi đát. bộ Hộ và bộ Lại bắt đầu âm thầm điều tra những quanviên này, về nội dung điều tra thì lung tung đủ thứ.Ở Giám Sát viện lâu ngày, Phạm Nhàn rõ ràng không nha môn nào hoàntoàn trong sạch như ngọc, chỉ cần cố điều tra thể nào cũng tìm ra thứ gì đó đểbắt bẻ. Kinh Đô phủ bị vài bộ nha ngầm hợp tác điều tra, đã bắt đầu chịu áp lựckhó có thể gánh vác, gió bão sắp kéo đến, chỉ e khó lòng chống đỡ nổi. Quantrường luôn nhạy cảm, các quan viên văn võ cảm nhận được dấu hiệu, cho dùkhông ra tay cũng bắt đầu lạnh nhạt với nhau.Không lạ gì Tôn Kính Tu đột nhiên nghĩ đến tổ chức tiệc mừng thọ, có lẽhắn ta cũng chưa dò xét rõ ràng ý định trong cung, không biết là kiểm trathường lệ hay chuẩn bị lợi dụng cơ hội này để mình từ quan. Làm tiệc mừng thọđể tìm hiểu thái độ của triều đình.Phạm Nhàn lắc đầu, nghĩ thầm vị Phủ doãn đại nhân này làm việc nghiêmtúc trung trực, cho dù từng đứng sai phe trong biến loạn kinh đô nhưng chỉ làsai lầm kỹ thuật. Chính nhờ tính cách đó mà Hoàng đế bệ hạ mới tha cho hắn tanăm, nhưng cũng vì thế mà đến nay vẫn chưa nhận ra ý định thực sự của triềuđình, vẫn mộng tưởng có thể tiếp tục giữ vị trí then chốt Phủ doãn Kinh Đô phủ.Phạm Nhàn chỉ cần liếc mắt đã thấy rõ nguyên nhân sâu xa của cơn giôngbão trên quan trường lần này. Những quan lại kia, kể cả Tôn Kính Tu, thực chấtkhông hẳn trong sạch. Cho dù sau này Tôn Kính Tu có công lớn, nhưng ban đầuvẫn đứng về phe đối lập với di chiếu của Hoàng đế bệ hạ. Còn mấy quan lại kiathì lập trường thiếu vững vàng trong biến loạn kinh đô, có hiềm nghi như cỏtrên tường... Bây giờ Hoàng đế bệ hạ đang đòi nợ, năm cũng không muộn!Bây giờ triều chính đã ổn định, với tính cách âm hiểm của Hoàng đế bệ hạ,làm sao buông tha cho những thần tử từng dao động hồi đó?Mộc Thiết thấy y trầm ngâm, nuốt nước bọt, thử lên tiếng: "Việc tra xét bắtnguồn từ bộ Hộ và bộ Lại, nhưng chắc chắn là Môn Hạ Trung Thư đã đồng ýmới tiến hành."Đây là đang nhắc nhở Đề ti đại nhân, việc thay đổi Phủ doãn Kinh Đô phủcó thể là ý chỉ từ trong cung truyền ra, khuyên Phạm Nhàn không nên chỉ vì mộtthiếu nữ họ Tôn mà đi ngược ý chỉ của Hoàng đế bệ hạ.Phạm Nhàn bật cười, tất nhiên y không có ý định đối đầu với Hoàng đế bệhạ trong thời điểm này, hơn nữa chỉ vì vị trí Phủ doãn Kinh Đô phủ mà đối đầucũng không đáng. Cho dù Hoàng đế bệ hạ muốn đuổi Tôn Kính Tu xuống, cũngkhông đến nỗi giết hắn ta. Nếu vậy, cứ để Hoàng đế bệ hạ phát tiết hết mối oánhận chưa từng được xả sạch hoàn toàn đi.Đột nhiên Phạm Nhàn chợt nghĩ tới, Hoàng đế từng hứa sẽ bảo toàn tínhmạng cho Tôn Kính Tu, chắc chắn không thể đổi ý nhanh như vậy. Cho dùHoàng đế muốn đổi ý, cũng phải xem xét đến thể diện của mình, không thể đểMôn Hạ Trung Thư ra tay.Y nhíu mày hỏi: "Hồ Đại học sĩ có nói gì về việc này không?"Hiện giờ Môn Hạ Trung Thư do Hồ Đại học sĩ làm thủ lĩnh, nếu Hoàng đếthực sự muốn sắp xếp việc này thông qua Môn Hạ Trung Thư, thì chắc chắn ýđịnh được biểu lộ từ miệng Hồ Đại học sĩ.

Chương 1668: Lôi đài phân ly 2