Phạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm…
Chương 1906: Mùa đông lại về 2
Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Hoàng đế thông minh nhạy cảm như thế nào, lập tức phát hiện ra ánh mắtcủa cô, gương mặt lộ vẻ ghét bỏ, hai gò má hơi thắt lại, như đang nghiến răng,nén giận.Nhìn vẻ mặt Hoàng đế, Tư Lý Lý lại bật cười: "Không biết nếu Tiểu Phạmđại nhân biết tình huống của bệ hạ bây giờ, hắn sẽ nghĩ sao đây.""Cái tên đó rất vô tình, nhưng... trong xương cốt lại là loại hủ nho." Hoàngđế Bắc Tề không chút lưu tình, châm chọc nam nhân phương nam kia: "Nhữngviệc làm vài tháng qua thật non nớt, ngu xuẩn! Tình thế đã như vậy rồi mà hắnvẫn hy vọng giải quyết vấn đề nội bộ Nam Khánh, muốn ít người chết hơn đểkết thúc mọi chuyện... Chung quy vẫn là hắn đánh giá thấp Khánh Đế, cho dù vịHoàng đế lão tử của hắn không phải Đại tông sư, thì làm mấy trò vặt đó có thểlay chuyển được địa vị của ông ta?""Muốn ít người chết để thay đổi triều đại? Rõ ràng là hoang đường tới cùngcực." Hoàng đế Bắc Tề mắt híp lại, không để ý lời Tư Lý Lý, rời cửa điện màgió tuyết mới thổi: "Lần này nếu trẫm không giúp hắn, Đông Di thành sẽ đốiđầu trực diện với đại doanh Yến Kinh, dù kết quả ra sao, trẫm cũng muốn xemhắn còn đóng giả người giàu có nhàn rỗi ở kinh đô được bao lâu nữa.""Bệ hạ thật sự chỉ muốn giúp hắn bảo vệ Đông Di thành?" Tư Lý Lý liếcmắt hỏi nhỏ.Thân thể Hoàng đế Bắc Tề hơi cứng đờ, dường như không ngờ Tư Lý Lýnhìn ra ý đồ khác của mình, im lặng một lúc rồi nói: "Trẫm là chủ nhân Bắc Tề,sao lại vì một nam nhân mà làm tổn thương binh sĩ Đại Tề... Thực ra giúp hắn làgiúp chính mình, Nam Khánh không loạn hẳn lên thì áp lực của Đại Tề quá lớn.Hơn nữa Khánh Đế vẫn luôn có ý định bắc phạt. Giờ Thượng Sam Hổ canh giữphương nam, dò xét trước, khống chế trụ cột sau, có chuẩn bị thì tương lai sẽ dễdàng hơn.""Chỉ lo về Thượng Sam Hổ." Tư Lý Lý cúi đầu đáp, thực ra những lời nàykhông đến lượt phi tần nói, nhưng vị Lý Quý phi này nhiều lúc không khác mấyso với mưu thần của Hoàng đế Bắc Tề."Kẻ địch bên ngoài đang mạnh, cho dù Thượng Sam Hổ oán hận trẫm vàPhạm Nhàn đã liên thủ giết Tiếu Ân..." Hoàng đế Bắc Tề khẽ nhíu mày ,"Nhưng nếu Nam Khánh còn ý đồ Bắc phạt, Thượng Sam tướng quân sẽ khôngvì thù riêng mà quên đi thiên hạ... Trẫm như thế, Thượng Sam tướng quân cũngvậy.""Chỉ có điều Tiểu Phạm đại nhân hiện giờ ở phương nam vốn đang trongtình cảnh gian nan, một khi bị triều đình của người Nam Khánh nhìn ra đượclần này Thượng Sam tướng quân xuất binh... có liên quan với bên Đông Dithành kia..." Giữa hai hàng mi của Tư Lý Lý lộ vẻ âu sầu, không tự chủ được lolắng cho Phạm Nhàn. Trong Thượng Kinh thành có ba nữ nhân liên quan tớiPhạm Nhàn, Hải Đường Đóa Đóa ở thảo nguyên xa xôi, trong cung là vị Hoàngđế bệ hạ tâm thuật đế vương, lãnh khốc vô tình, chỉ e cũng không mấy quan tâmđến sinh tử của Phạm Nhàn, còn Tư Lý Lý không khỏi lo lắng cho nam nhânkhi thì ôn nhu khi thì lãnh khốc ấy."Trẫm chưa từng lo ngại người Nam Khánh có thể nhìn ra mục đích thật sựcủa lần nam chinh này, điều này vốn khó mà che giấu nhiều người, những aibiết rõ thực trạng giữa Nam Khánh triều đình và Đông Di thành chắc chắn cóthể đoán ra." Hoàng đế Bắc Tề lạnh lùng nói: "Tên Vương Chí Côn ở Yến Kinhkia chắc là người đầu tiên đoán được... Nhưng có đoán được thì sợ cái gì? Chodù loan truyền ra ngoài cũng không sợ, cấu kết với Đại Tề, có lẽ là tội danhPhạm Nhàn cũng gánh không nổi."Tư Lý Lý Ly nghe đến đây, không khỏi thở dài, nói: "Ra là bệ hạ vẫn chưatừ bỏ ý định ép buộc hắn tới Thượng Kinh thành... Chỉ có điều nếu thật sự đếnnông nỗi đó, liệu hắn có thể sống sót hay không?"Gió tuyết làm người ta se lạnh, khiến khuôn mặt ửng hồng, Bắc Tề Hoàngđế ngước nhìn thẳng vào gió tuyết, chậm rãi nói: "Nếu hắn còn sống mà khôngchịu đến, với trẫm cũng như với ngươi, có khác gì đã chết?""Chắc Đóa Đóa không biết chuyện này." Tư Lý Lý Ly ngẩng đầu lên nhìncô."Tiểu sư cô ở trên thảo nguyên, người ở khu vực Tây Lương đã chết sạch,liên lạc với cô ấy khó lắm." Bắc Tề Hoàng đế cúi đầu, chăm chú nhìn đầu ngónchân mình, im lặng một hồi lâu. Bàn tay phải chợt giơ lên, khẽ rung rung nhưmuốn vuốt ve bụng mình, nhưng một lúc lâu sau vẫn không làm ra động tác đó.Tuy vậy, đầu ngón tay của cô hơi cong lên, cuối cùng cũng lộ ra chút nữ tính."Bẩm bệ hạ, quân báo đã tới, chư vị đại thần đang chờ tại Hợp Loan đình. "Một thái giám giọng khàn khàn bẩm báo, hiện giờ phương nam đang giao chiếnvới người Khánh, tình hình quân sự căng thẳng, không ai dám sai sót, lần đầutiên nhân dân Bắc Tề phát hiện rốt cuộc quân đội của mình cũng dũng cảm phátđộng thế công, tâm trạng cũng khác hẳn so với trước.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hoàng đế thông minh nhạy cảm như thế nào, lập tức phát hiện ra ánh mắt
của cô, gương mặt lộ vẻ ghét bỏ, hai gò má hơi thắt lại, như đang nghiến răng,
nén giận.
Nhìn vẻ mặt Hoàng đế, Tư Lý Lý lại bật cười: "Không biết nếu Tiểu Phạm
đại nhân biết tình huống của bệ hạ bây giờ, hắn sẽ nghĩ sao đây."
"Cái tên đó rất vô tình, nhưng... trong xương cốt lại là loại hủ nho." Hoàng
đế Bắc Tề không chút lưu tình, châm chọc nam nhân phương nam kia: "Những
việc làm vài tháng qua thật non nớt, ngu xuẩn! Tình thế đã như vậy rồi mà hắn
vẫn hy vọng giải quyết vấn đề nội bộ Nam Khánh, muốn ít người chết hơn để
kết thúc mọi chuyện... Chung quy vẫn là hắn đánh giá thấp Khánh Đế, cho dù vị
Hoàng đế lão tử của hắn không phải Đại tông sư, thì làm mấy trò vặt đó có thể
lay chuyển được địa vị của ông ta?"
"Muốn ít người chết để thay đổi triều đại? Rõ ràng là hoang đường tới cùng
cực." Hoàng đế Bắc Tề mắt híp lại, không để ý lời Tư Lý Lý, rời cửa điện mà
gió tuyết mới thổi: "Lần này nếu trẫm không giúp hắn, Đông Di thành sẽ đối
đầu trực diện với đại doanh Yến Kinh, dù kết quả ra sao, trẫm cũng muốn xem
hắn còn đóng giả người giàu có nhàn rỗi ở kinh đô được bao lâu nữa."
"Bệ hạ thật sự chỉ muốn giúp hắn bảo vệ Đông Di thành?" Tư Lý Lý liếc
mắt hỏi nhỏ.
Thân thể Hoàng đế Bắc Tề hơi cứng đờ, dường như không ngờ Tư Lý Lý
nhìn ra ý đồ khác của mình, im lặng một lúc rồi nói: "Trẫm là chủ nhân Bắc Tề,
sao lại vì một nam nhân mà làm tổn thương binh sĩ Đại Tề... Thực ra giúp hắn là
giúp chính mình, Nam Khánh không loạn hẳn lên thì áp lực của Đại Tề quá lớn.
Hơn nữa Khánh Đế vẫn luôn có ý định bắc phạt. Giờ Thượng Sam Hổ canh giữ
phương nam, dò xét trước, khống chế trụ cột sau, có chuẩn bị thì tương lai sẽ dễ
dàng hơn."
"Chỉ lo về Thượng Sam Hổ." Tư Lý Lý cúi đầu đáp, thực ra những lời này
không đến lượt phi tần nói, nhưng vị Lý Quý phi này nhiều lúc không khác mấy
so với mưu thần của Hoàng đế Bắc Tề.
"Kẻ địch bên ngoài đang mạnh, cho dù Thượng Sam Hổ oán hận trẫm và
Phạm Nhàn đã liên thủ giết Tiếu Ân..." Hoàng đế Bắc Tề khẽ nhíu mày ,
"Nhưng nếu Nam Khánh còn ý đồ Bắc phạt, Thượng Sam tướng quân sẽ không
vì thù riêng mà quên đi thiên hạ... Trẫm như thế, Thượng Sam tướng quân cũng
vậy."
"Chỉ có điều Tiểu Phạm đại nhân hiện giờ ở phương nam vốn đang trong
tình cảnh gian nan, một khi bị triều đình của người Nam Khánh nhìn ra được
lần này Thượng Sam tướng quân xuất binh... có liên quan với bên Đông Di
thành kia..." Giữa hai hàng mi của Tư Lý Lý lộ vẻ âu sầu, không tự chủ được lo
lắng cho Phạm Nhàn. Trong Thượng Kinh thành có ba nữ nhân liên quan tới
Phạm Nhàn, Hải Đường Đóa Đóa ở thảo nguyên xa xôi, trong cung là vị Hoàng
đế bệ hạ tâm thuật đế vương, lãnh khốc vô tình, chỉ e cũng không mấy quan tâm
đến sinh tử của Phạm Nhàn, còn Tư Lý Lý không khỏi lo lắng cho nam nhân
khi thì ôn nhu khi thì lãnh khốc ấy.
"Trẫm chưa từng lo ngại người Nam Khánh có thể nhìn ra mục đích thật sự
của lần nam chinh này, điều này vốn khó mà che giấu nhiều người, những ai
biết rõ thực trạng giữa Nam Khánh triều đình và Đông Di thành chắc chắn có
thể đoán ra." Hoàng đế Bắc Tề lạnh lùng nói: "Tên Vương Chí Côn ở Yến Kinh
kia chắc là người đầu tiên đoán được... Nhưng có đoán được thì sợ cái gì? Cho
dù loan truyền ra ngoài cũng không sợ, cấu kết với Đại Tề, có lẽ là tội danh
Phạm Nhàn cũng gánh không nổi."
Tư Lý Lý Ly nghe đến đây, không khỏi thở dài, nói: "Ra là bệ hạ vẫn chưa
từ bỏ ý định ép buộc hắn tới Thượng Kinh thành... Chỉ có điều nếu thật sự đến
nông nỗi đó, liệu hắn có thể sống sót hay không?"
Gió tuyết làm người ta se lạnh, khiến khuôn mặt ửng hồng, Bắc Tề Hoàng
đế ngước nhìn thẳng vào gió tuyết, chậm rãi nói: "Nếu hắn còn sống mà không
chịu đến, với trẫm cũng như với ngươi, có khác gì đã chết?"
"Chắc Đóa Đóa không biết chuyện này." Tư Lý Lý Ly ngẩng đầu lên nhìn
cô.
"Tiểu sư cô ở trên thảo nguyên, người ở khu vực Tây Lương đã chết sạch,
liên lạc với cô ấy khó lắm." Bắc Tề Hoàng đế cúi đầu, chăm chú nhìn đầu ngón
chân mình, im lặng một hồi lâu. Bàn tay phải chợt giơ lên, khẽ rung rung như
muốn vuốt ve bụng mình, nhưng một lúc lâu sau vẫn không làm ra động tác đó.
Tuy vậy, đầu ngón tay của cô hơi cong lên, cuối cùng cũng lộ ra chút nữ tính.
"Bẩm bệ hạ, quân báo đã tới, chư vị đại thần đang chờ tại Hợp Loan đình. "
Một thái giám giọng khàn khàn bẩm báo, hiện giờ phương nam đang giao chiến
với người Khánh, tình hình quân sự căng thẳng, không ai dám sai sót, lần đầu
tiên nhân dân Bắc Tề phát hiện rốt cuộc quân đội của mình cũng dũng cảm phát
động thế công, tâm trạng cũng khác hẳn so với trước.
Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Hoàng đế thông minh nhạy cảm như thế nào, lập tức phát hiện ra ánh mắtcủa cô, gương mặt lộ vẻ ghét bỏ, hai gò má hơi thắt lại, như đang nghiến răng,nén giận.Nhìn vẻ mặt Hoàng đế, Tư Lý Lý lại bật cười: "Không biết nếu Tiểu Phạmđại nhân biết tình huống của bệ hạ bây giờ, hắn sẽ nghĩ sao đây.""Cái tên đó rất vô tình, nhưng... trong xương cốt lại là loại hủ nho." Hoàngđế Bắc Tề không chút lưu tình, châm chọc nam nhân phương nam kia: "Nhữngviệc làm vài tháng qua thật non nớt, ngu xuẩn! Tình thế đã như vậy rồi mà hắnvẫn hy vọng giải quyết vấn đề nội bộ Nam Khánh, muốn ít người chết hơn đểkết thúc mọi chuyện... Chung quy vẫn là hắn đánh giá thấp Khánh Đế, cho dù vịHoàng đế lão tử của hắn không phải Đại tông sư, thì làm mấy trò vặt đó có thểlay chuyển được địa vị của ông ta?""Muốn ít người chết để thay đổi triều đại? Rõ ràng là hoang đường tới cùngcực." Hoàng đế Bắc Tề mắt híp lại, không để ý lời Tư Lý Lý, rời cửa điện màgió tuyết mới thổi: "Lần này nếu trẫm không giúp hắn, Đông Di thành sẽ đốiđầu trực diện với đại doanh Yến Kinh, dù kết quả ra sao, trẫm cũng muốn xemhắn còn đóng giả người giàu có nhàn rỗi ở kinh đô được bao lâu nữa.""Bệ hạ thật sự chỉ muốn giúp hắn bảo vệ Đông Di thành?" Tư Lý Lý liếcmắt hỏi nhỏ.Thân thể Hoàng đế Bắc Tề hơi cứng đờ, dường như không ngờ Tư Lý Lýnhìn ra ý đồ khác của mình, im lặng một lúc rồi nói: "Trẫm là chủ nhân Bắc Tề,sao lại vì một nam nhân mà làm tổn thương binh sĩ Đại Tề... Thực ra giúp hắn làgiúp chính mình, Nam Khánh không loạn hẳn lên thì áp lực của Đại Tề quá lớn.Hơn nữa Khánh Đế vẫn luôn có ý định bắc phạt. Giờ Thượng Sam Hổ canh giữphương nam, dò xét trước, khống chế trụ cột sau, có chuẩn bị thì tương lai sẽ dễdàng hơn.""Chỉ lo về Thượng Sam Hổ." Tư Lý Lý cúi đầu đáp, thực ra những lời nàykhông đến lượt phi tần nói, nhưng vị Lý Quý phi này nhiều lúc không khác mấyso với mưu thần của Hoàng đế Bắc Tề."Kẻ địch bên ngoài đang mạnh, cho dù Thượng Sam Hổ oán hận trẫm vàPhạm Nhàn đã liên thủ giết Tiếu Ân..." Hoàng đế Bắc Tề khẽ nhíu mày ,"Nhưng nếu Nam Khánh còn ý đồ Bắc phạt, Thượng Sam tướng quân sẽ khôngvì thù riêng mà quên đi thiên hạ... Trẫm như thế, Thượng Sam tướng quân cũngvậy.""Chỉ có điều Tiểu Phạm đại nhân hiện giờ ở phương nam vốn đang trongtình cảnh gian nan, một khi bị triều đình của người Nam Khánh nhìn ra đượclần này Thượng Sam tướng quân xuất binh... có liên quan với bên Đông Dithành kia..." Giữa hai hàng mi của Tư Lý Lý lộ vẻ âu sầu, không tự chủ được lolắng cho Phạm Nhàn. Trong Thượng Kinh thành có ba nữ nhân liên quan tớiPhạm Nhàn, Hải Đường Đóa Đóa ở thảo nguyên xa xôi, trong cung là vị Hoàngđế bệ hạ tâm thuật đế vương, lãnh khốc vô tình, chỉ e cũng không mấy quan tâmđến sinh tử của Phạm Nhàn, còn Tư Lý Lý không khỏi lo lắng cho nam nhânkhi thì ôn nhu khi thì lãnh khốc ấy."Trẫm chưa từng lo ngại người Nam Khánh có thể nhìn ra mục đích thật sựcủa lần nam chinh này, điều này vốn khó mà che giấu nhiều người, những aibiết rõ thực trạng giữa Nam Khánh triều đình và Đông Di thành chắc chắn cóthể đoán ra." Hoàng đế Bắc Tề lạnh lùng nói: "Tên Vương Chí Côn ở Yến Kinhkia chắc là người đầu tiên đoán được... Nhưng có đoán được thì sợ cái gì? Chodù loan truyền ra ngoài cũng không sợ, cấu kết với Đại Tề, có lẽ là tội danhPhạm Nhàn cũng gánh không nổi."Tư Lý Lý Ly nghe đến đây, không khỏi thở dài, nói: "Ra là bệ hạ vẫn chưatừ bỏ ý định ép buộc hắn tới Thượng Kinh thành... Chỉ có điều nếu thật sự đếnnông nỗi đó, liệu hắn có thể sống sót hay không?"Gió tuyết làm người ta se lạnh, khiến khuôn mặt ửng hồng, Bắc Tề Hoàngđế ngước nhìn thẳng vào gió tuyết, chậm rãi nói: "Nếu hắn còn sống mà khôngchịu đến, với trẫm cũng như với ngươi, có khác gì đã chết?""Chắc Đóa Đóa không biết chuyện này." Tư Lý Lý Ly ngẩng đầu lên nhìncô."Tiểu sư cô ở trên thảo nguyên, người ở khu vực Tây Lương đã chết sạch,liên lạc với cô ấy khó lắm." Bắc Tề Hoàng đế cúi đầu, chăm chú nhìn đầu ngónchân mình, im lặng một hồi lâu. Bàn tay phải chợt giơ lên, khẽ rung rung nhưmuốn vuốt ve bụng mình, nhưng một lúc lâu sau vẫn không làm ra động tác đó.Tuy vậy, đầu ngón tay của cô hơi cong lên, cuối cùng cũng lộ ra chút nữ tính."Bẩm bệ hạ, quân báo đã tới, chư vị đại thần đang chờ tại Hợp Loan đình. "Một thái giám giọng khàn khàn bẩm báo, hiện giờ phương nam đang giao chiếnvới người Khánh, tình hình quân sự căng thẳng, không ai dám sai sót, lần đầutiên nhân dân Bắc Tề phát hiện rốt cuộc quân đội của mình cũng dũng cảm phátđộng thế công, tâm trạng cũng khác hẳn so với trước.