“Thật lòng chứ?” Mạnh Tề Hành gõ ngón tay lên bản thỏa thuận ly hôn giấy trắng mực đen rõ ràng, anh ngẩng đầu nhìn tôi một cái.   Toàn thân anh vẫn tràn đầy sự điềm nhiên như khi tôi mới gặp anh. Lúc đó chính sự điềm nhiên này đã thu hút tôi. Có lẽ do nghề nghiệp, tôi luôn quá hiếu thắng, nên khi gặp một người đàn ông điềm tĩnh trước mọi việc, tôi không khỏi nhìn thêm vài lần.   Nhưng giờ đây chúng tôi đã kết hôn bảy năm, con đã sáu tuổi rồi mà anh vẫn điềm tĩnh, lạnh lùng như vậy.   Tôi gật đầu: "Ừ, thật lòng."   Mạnh Tề Hành hơi nhíu mày: "Còn con trai mình thì sao? Em không huấn luyện nó để thành nhà vô địch Olympic nữa à?"   Dường như anh có chút bất ngờ, giây sau đã nhắc đến con trai của chúng tôi, Mạnh Dư Nhạc.   Tôi cong nhẹ khóe miệng, lắc đầu: "Không, nó không muốn, thế thì không cần ép buộc."   "Vậy giờ ly hôn, con trai em cũng không cần?" Nghe ra ẩn ý trong lời tôi, Mạnh Tề Hành đột nhiên có phần không vui, giọng anh trầm xuống vài phần.   Tôi nhướng mày, cười nhẹ một tiếng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...