"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi…
Chương 50: Bị Phát Hiện
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Vừa bước xuống xe, cô đã thấy có người từ xa bắt đầu đi về phía mình. Sợ đến mức Đường Khê quay đầu chạy thẳng.“Đường Khê, nhanh lên, theo tớ!”Cuối góc đường, Quách Miểu Miểu mặc một bộ đồ đen giản dị, đeo kính râm và khẩu trang, dựa vào tường, ló đầu ra thì thầm gọi cô.Đường Khê lập tức chạy theo anh, hai người lẻn vào tòa nhà công ty.Đứng dựa vào tường thở hổn hển bên cạnh thang máy, Đường Khê hỏi:“Không phải chứ, sao nhiều người vậy? Vẫn chưa chịu từ bỏ à?”“Chứ còn gì nữa. Họ đã chầu chực ở đây mấy ngày rồi, mà tớ cũng chẳng làm gì được họ, toàn là những người có tiếng trong giới cổ vật.”Đường Khê trợn mắt: “Có tiếng mà cũng chơi cái trò mặt dày này à!”“Không còn cách nào khác. Những món đồ cậu lấy ra quý hiếm quá, ai chẳng muốn có cơ hội mua với giá rẻ.”Hai người vừa nói vừa đi thẳng vào văn phòng của Quách Miểu Miểu.Phòng làm việc của anh bài trí theo phong cách Trung Hoa với đồ nội thất gỗ, có một khung cửa sổ lớn sát đất, từ đó có thể nhìn thấy rõ những người đang tụ tập bên dưới.Quách Miểu Miểu vừa tháo kính râm vừa hỏi: “Nào, cậu đến tìm tớ có gì hay đây?”Đường Khê lấy từ trong túi ra chiếc vòng tay và chiếc nhẫn được bọc cẩn thận bằng giấy ăn.“Cậu xem cái này hộ tớ đi.”Quách Miểu Miểu gỡ mũ và kính ra, cẩn thận cầm lấy chiếc vòng tay để kiểm tra.Không mất nhiều thời gian, anh đã có kết luận.“Đây là món đồ cực kỳ hiếm có trên đời! Không chỉ là cổ vật, mà còn được bảo quản hoàn hảo đến mức khó tin… Đây thực sự là một tuyệt tác!”Đường Khê tò mò ghé sát vào: “Cái này là gì vậy?”Quách Miểu Miểu giải thích:“Một lượng đá Điền Hoàng tương đương với mười lượng vàng. Đây là Điền Hoàng thạch, loại đá cực kỳ hiếm. Trên thế giới chỉ có duy nhất một nơi có thể khai thác được loại đá này. Hơn nữa, chiếc vòng này có màu vàng rực, thuộc dạng cực hiếm. Chất lượng, màu sắc, kiểu dáng đều hoàn hảo, đúng là vô giá!”Anh cầm chiếc vòng, không nỡ rời tay, giọng nói cũng vô thức lớn dần.Ở góc khuất ngoài hành lang, một nhân viên nghe thấy những lời này thì đôi mắt sáng rỡ, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho ai đó...Dưới lầu, một người nhận được cuộc gọi, ánh mắt lập tức sáng lên đầy cuồng nhiệt.Sau bao ngày chầu chực, cuối cùng họ cũng xác định được người bán chiếc vòng tay quý hiếm kia.Ẩn mình ở nơi khó bị phát hiện, người đó lặng lẽ dõi theo từng hành động trên lầu.
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Vừa bước xuống xe, cô đã thấy có người từ xa bắt đầu đi về phía mình. Sợ đến mức Đường Khê quay đầu chạy thẳng.“Đường Khê, nhanh lên, theo tớ!”Cuối góc đường, Quách Miểu Miểu mặc một bộ đồ đen giản dị, đeo kính râm và khẩu trang, dựa vào tường, ló đầu ra thì thầm gọi cô.Đường Khê lập tức chạy theo anh, hai người lẻn vào tòa nhà công ty.Đứng dựa vào tường thở hổn hển bên cạnh thang máy, Đường Khê hỏi:“Không phải chứ, sao nhiều người vậy? Vẫn chưa chịu từ bỏ à?”“Chứ còn gì nữa. Họ đã chầu chực ở đây mấy ngày rồi, mà tớ cũng chẳng làm gì được họ, toàn là những người có tiếng trong giới cổ vật.”Đường Khê trợn mắt: “Có tiếng mà cũng chơi cái trò mặt dày này à!”“Không còn cách nào khác. Những món đồ cậu lấy ra quý hiếm quá, ai chẳng muốn có cơ hội mua với giá rẻ.”Hai người vừa nói vừa đi thẳng vào văn phòng của Quách Miểu Miểu.Phòng làm việc của anh bài trí theo phong cách Trung Hoa với đồ nội thất gỗ, có một khung cửa sổ lớn sát đất, từ đó có thể nhìn thấy rõ những người đang tụ tập bên dưới.Quách Miểu Miểu vừa tháo kính râm vừa hỏi: “Nào, cậu đến tìm tớ có gì hay đây?”Đường Khê lấy từ trong túi ra chiếc vòng tay và chiếc nhẫn được bọc cẩn thận bằng giấy ăn.“Cậu xem cái này hộ tớ đi.”Quách Miểu Miểu gỡ mũ và kính ra, cẩn thận cầm lấy chiếc vòng tay để kiểm tra.Không mất nhiều thời gian, anh đã có kết luận.“Đây là món đồ cực kỳ hiếm có trên đời! Không chỉ là cổ vật, mà còn được bảo quản hoàn hảo đến mức khó tin… Đây thực sự là một tuyệt tác!”Đường Khê tò mò ghé sát vào: “Cái này là gì vậy?”Quách Miểu Miểu giải thích:“Một lượng đá Điền Hoàng tương đương với mười lượng vàng. Đây là Điền Hoàng thạch, loại đá cực kỳ hiếm. Trên thế giới chỉ có duy nhất một nơi có thể khai thác được loại đá này. Hơn nữa, chiếc vòng này có màu vàng rực, thuộc dạng cực hiếm. Chất lượng, màu sắc, kiểu dáng đều hoàn hảo, đúng là vô giá!”Anh cầm chiếc vòng, không nỡ rời tay, giọng nói cũng vô thức lớn dần.Ở góc khuất ngoài hành lang, một nhân viên nghe thấy những lời này thì đôi mắt sáng rỡ, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho ai đó...Dưới lầu, một người nhận được cuộc gọi, ánh mắt lập tức sáng lên đầy cuồng nhiệt.Sau bao ngày chầu chực, cuối cùng họ cũng xác định được người bán chiếc vòng tay quý hiếm kia.Ẩn mình ở nơi khó bị phát hiện, người đó lặng lẽ dõi theo từng hành động trên lầu.
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Vừa bước xuống xe, cô đã thấy có người từ xa bắt đầu đi về phía mình. Sợ đến mức Đường Khê quay đầu chạy thẳng.“Đường Khê, nhanh lên, theo tớ!”Cuối góc đường, Quách Miểu Miểu mặc một bộ đồ đen giản dị, đeo kính râm và khẩu trang, dựa vào tường, ló đầu ra thì thầm gọi cô.Đường Khê lập tức chạy theo anh, hai người lẻn vào tòa nhà công ty.Đứng dựa vào tường thở hổn hển bên cạnh thang máy, Đường Khê hỏi:“Không phải chứ, sao nhiều người vậy? Vẫn chưa chịu từ bỏ à?”“Chứ còn gì nữa. Họ đã chầu chực ở đây mấy ngày rồi, mà tớ cũng chẳng làm gì được họ, toàn là những người có tiếng trong giới cổ vật.”Đường Khê trợn mắt: “Có tiếng mà cũng chơi cái trò mặt dày này à!”“Không còn cách nào khác. Những món đồ cậu lấy ra quý hiếm quá, ai chẳng muốn có cơ hội mua với giá rẻ.”Hai người vừa nói vừa đi thẳng vào văn phòng của Quách Miểu Miểu.Phòng làm việc của anh bài trí theo phong cách Trung Hoa với đồ nội thất gỗ, có một khung cửa sổ lớn sát đất, từ đó có thể nhìn thấy rõ những người đang tụ tập bên dưới.Quách Miểu Miểu vừa tháo kính râm vừa hỏi: “Nào, cậu đến tìm tớ có gì hay đây?”Đường Khê lấy từ trong túi ra chiếc vòng tay và chiếc nhẫn được bọc cẩn thận bằng giấy ăn.“Cậu xem cái này hộ tớ đi.”Quách Miểu Miểu gỡ mũ và kính ra, cẩn thận cầm lấy chiếc vòng tay để kiểm tra.Không mất nhiều thời gian, anh đã có kết luận.“Đây là món đồ cực kỳ hiếm có trên đời! Không chỉ là cổ vật, mà còn được bảo quản hoàn hảo đến mức khó tin… Đây thực sự là một tuyệt tác!”Đường Khê tò mò ghé sát vào: “Cái này là gì vậy?”Quách Miểu Miểu giải thích:“Một lượng đá Điền Hoàng tương đương với mười lượng vàng. Đây là Điền Hoàng thạch, loại đá cực kỳ hiếm. Trên thế giới chỉ có duy nhất một nơi có thể khai thác được loại đá này. Hơn nữa, chiếc vòng này có màu vàng rực, thuộc dạng cực hiếm. Chất lượng, màu sắc, kiểu dáng đều hoàn hảo, đúng là vô giá!”Anh cầm chiếc vòng, không nỡ rời tay, giọng nói cũng vô thức lớn dần.Ở góc khuất ngoài hành lang, một nhân viên nghe thấy những lời này thì đôi mắt sáng rỡ, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho ai đó...Dưới lầu, một người nhận được cuộc gọi, ánh mắt lập tức sáng lên đầy cuồng nhiệt.Sau bao ngày chầu chực, cuối cùng họ cũng xác định được người bán chiếc vòng tay quý hiếm kia.Ẩn mình ở nơi khó bị phát hiện, người đó lặng lẽ dõi theo từng hành động trên lầu.