"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi…

Chương 187

Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Dù gì thì cô cũng không phải dạng dễ bắt nạt. Ngay cả bọn bắt cóc mà cô cũng có thể đối phó được, huống chi chỉ là một kẻ chụp trộm.- --Bên ngoài im ắng đến đáng sợ, ánh sáng từ ngọn đèn đường lờ mờ chiếu xuống. Xa xa còn nghe thấy tiếng ếch kêu lẻ loi.Đứng trong bụi cây, Đường Tuyết cầm điện thoại trên tay, nhìn những bức ảnh vừa chụp được, khóe miệng lộ vẻ đắc ý.Mặc dù khoảng cách khá xa, hình ảnh có phần mờ nhòe, nhưng như thế đã đủ.Con người thường thích thú với những "sự thật" mờ mờ ảo ảo.Tối nay, khi Đường Khê được Quách Miểu Miểu đưa về, Đường Tuyết đã trốn trong bụi cây chờ thời cơ.Ban đầu, cô ta chỉ định tới đây để uy hiếp Đường Khê một phen. Vừa nhập học, tiền sinh hoạt của cô ta đã tiêu hết sạch nên cô ta muốn nhân cơ hội này tống tiền Đường Khê.Nếu Đường Khê không chịu trả, cô ta sẽ không để yên mà làm ầm ĩ lên.Nhưng khi nhìn thấy Đường Khê bước xuống từ một chiếc siêu xe đỏ, cô ta lập tức cảm thấy ghen tỵ đến phát điên.Ngay sau đó, Quách Miểu Miểu – một người có mái tóc bạch kim đặc trưng và là blogger thẩm định bảo vật nổi tiếng gần đây cũng bước xuống từ xe.Đường Tuyết vừa nhận ra Quách Miểu Miểu liền bàng hoàng. Họ quen nhau sao?!Cô ta gục đầu cắn móng tay, trong lòng tràn ngập ghen ghét. Tại sao đàn ông xung quanh Đường Khê người nào cũng điển trai, giàu có?Ngay lập tức, cô ta lấy điện thoại ra điên cuồng chụp lại cảnh hai người cùng nhau bước vào nhà Đường Khê.Chỉ vài phút sau, họ lên tầng hai. Đường Tuyết cắn chặt răng, lửa giận bùng lên. Chắc chắn hai người đang làm gì đó mờ ám!Mấy ngày trước Đường Khê còn thân thiết với chàng trai dịu dàng đẹp trai Đào Hành Tung. Vậy mà giờ lại hẹn hò với blogger nổi tiếng, vừa về tới nhà đã lên tầng hai?Đường Tuyết thầm mắng, "Đồ khốn, đúng thật là như mẹ mình nói mà!"Cô ta siết chặt môi, ánh mắt lóe lên sự hung ác.Nhưng không sao, nếu có bằng chứng trong tay, mình sẽ tống tiền Đường Khê một khoản lớn. Nếu không chịu trả, mình sẽ tung hết lên mạng, để cô ta thân bại danh liệt.Nghĩ đến đây, Đường Tuyết càng chăm chỉ chụp ảnh, bấm máy liên tục đến vài trăm tấm.Sau khi Đường Khê và Quách Miểu Miểu lên tầng hai, cô ta không thể nhìn thấy gì thêm, chỉ còn cách chờ họ xuống.Nhưng đợi mãi không thấy, gần như bị muỗi cắn cho đến phát điên, Đường Tuyết chợt phát hiện ở cửa sau nhà bếp có một người đàn ông bước ra.Cô ta kinh ngạc lấy tay bịt miệng. Lại thêm một người đàn ông nữa, còn đi ra từ cửa sau?!Đường Tuyết nhớ rõ, nhà bếp của Đường Khê có cửa sau, nhưng đó chỉ là bức tường kín, không thông ra đâu cả.Vậy người đàn ông này xuất hiện từ đâu?!Dù khoảng cách khá xa, nhưng cô ta có thể nhận ra đây là một người cực kỳ điển trai, thậm chí còn đẹp trai hơn cả Đào Hành Tung và Quách Miểu Miểu.Sự ghen tỵ bùng cháy mãnh liệt. Dựa vào đâu mà Đường Khê có được tất cả những người đàn ông xuất sắc này?Chẳng phải cô ta chỉ là một kẻ chẳng ra gì sao?!Đường Tuyết cười nhếch môi, mắt lóe lên sự điên cuồng.Lần này có trò hay để xem rồi!Cảnh tượng ngoài đời thực còn thú vị hơn cả những bộ phim truyền hìnhĐường Tuyết nằm rạp trong bụi cây, cố gắng lắng nghe xem trong nhà có động tĩnh gì, nhưng chờ mãi vẫn không thấy âm thanh nào lạ.Cuối cùng, cô ta nhìn thấy Đường Khê cùng Quách Miểu Miểu bước xuống từ tầng hai, trên tay mỗi người xách theo một chiếc túi lớn.Cô ta không thể nhìn rõ trong túi là gì, nhưng trông có vẻ rất nặng.Khi cả ba người gặp nhau ở phòng khách, Đường Tuyết hồi hộp quan sát. Cô ta chứng kiến Quách Miểu Miểu bị người đàn ông kỳ lạ, ăn mặc khác thường kia nhanh chóng bẻ ngoặt tay ra sau, khống chế trong tích tắc.Dù không nghe thấy âm thanh gì, nhưng nét mặt méo mó vì đau đớn của Quách Miểu Miểu đủ khiến Đường Tuyết phấn khích.

Dù gì thì cô cũng không phải dạng dễ bắt nạt. Ngay cả bọn bắt cóc mà cô cũng có thể đối phó được, huống chi chỉ là một kẻ chụp trộm.

- --

Bên ngoài im ắng đến đáng sợ, ánh sáng từ ngọn đèn đường lờ mờ chiếu xuống. Xa xa còn nghe thấy tiếng ếch kêu lẻ loi.

Đứng trong bụi cây, Đường Tuyết cầm điện thoại trên tay, nhìn những bức ảnh vừa chụp được, khóe miệng lộ vẻ đắc ý.

Mặc dù khoảng cách khá xa, hình ảnh có phần mờ nhòe, nhưng như thế đã đủ.

Con người thường thích thú với những "sự thật" mờ mờ ảo ảo.

Tối nay, khi Đường Khê được Quách Miểu Miểu đưa về, Đường Tuyết đã trốn trong bụi cây chờ thời cơ.

Ban đầu, cô ta chỉ định tới đây để uy hiếp Đường Khê một phen. Vừa nhập học, tiền sinh hoạt của cô ta đã tiêu hết sạch nên cô ta muốn nhân cơ hội này tống tiền Đường Khê.

Nếu Đường Khê không chịu trả, cô ta sẽ không để yên mà làm ầm ĩ lên.

Nhưng khi nhìn thấy Đường Khê bước xuống từ một chiếc siêu xe đỏ, cô ta lập tức cảm thấy ghen tỵ đến phát điên.

Ngay sau đó, Quách Miểu Miểu – một người có mái tóc bạch kim đặc trưng và là blogger thẩm định bảo vật nổi tiếng gần đây cũng bước xuống từ xe.

Đường Tuyết vừa nhận ra Quách Miểu Miểu liền bàng hoàng. Họ quen nhau sao?!

Cô ta gục đầu cắn móng tay, trong lòng tràn ngập ghen ghét. Tại sao đàn ông xung quanh Đường Khê người nào cũng điển trai, giàu có?

Ngay lập tức, cô ta lấy điện thoại ra điên cuồng chụp lại cảnh hai người cùng nhau bước vào nhà Đường Khê.

Chỉ vài phút sau, họ lên tầng hai. Đường Tuyết cắn chặt răng, lửa giận bùng lên. Chắc chắn hai người đang làm gì đó mờ ám!

Mấy ngày trước Đường Khê còn thân thiết với chàng trai dịu dàng đẹp trai Đào Hành Tung. Vậy mà giờ lại hẹn hò với blogger nổi tiếng, vừa về tới nhà đã lên tầng hai?

Đường Tuyết thầm mắng, "Đồ khốn, đúng thật là như mẹ mình nói mà!"

Cô ta siết chặt môi, ánh mắt lóe lên sự hung ác.

Nhưng không sao, nếu có bằng chứng trong tay, mình sẽ tống tiền Đường Khê một khoản lớn. Nếu không chịu trả, mình sẽ tung hết lên mạng, để cô ta thân bại danh liệt.

Nghĩ đến đây, Đường Tuyết càng chăm chỉ chụp ảnh, bấm máy liên tục đến vài trăm tấm.

Sau khi Đường Khê và Quách Miểu Miểu lên tầng hai, cô ta không thể nhìn thấy gì thêm, chỉ còn cách chờ họ xuống.

Nhưng đợi mãi không thấy, gần như bị muỗi cắn cho đến phát điên, Đường Tuyết chợt phát hiện ở cửa sau nhà bếp có một người đàn ông bước ra.

Cô ta kinh ngạc lấy tay bịt miệng. Lại thêm một người đàn ông nữa, còn đi ra từ cửa sau?!

Đường Tuyết nhớ rõ, nhà bếp của Đường Khê có cửa sau, nhưng đó chỉ là bức tường kín, không thông ra đâu cả.

Vậy người đàn ông này xuất hiện từ đâu?!

Dù khoảng cách khá xa, nhưng cô ta có thể nhận ra đây là một người cực kỳ điển trai, thậm chí còn đẹp trai hơn cả Đào Hành Tung và Quách Miểu Miểu.

Sự ghen tỵ bùng cháy mãnh liệt. Dựa vào đâu mà Đường Khê có được tất cả những người đàn ông xuất sắc này?

Chẳng phải cô ta chỉ là một kẻ chẳng ra gì sao?!

Đường Tuyết cười nhếch môi, mắt lóe lên sự điên cuồng.

Lần này có trò hay để xem rồi!

Cảnh tượng ngoài đời thực còn thú vị hơn cả những bộ phim truyền hình

Đường Tuyết nằm rạp trong bụi cây, cố gắng lắng nghe xem trong nhà có động tĩnh gì, nhưng chờ mãi vẫn không thấy âm thanh nào lạ.

Cuối cùng, cô ta nhìn thấy Đường Khê cùng Quách Miểu Miểu bước xuống từ tầng hai, trên tay mỗi người xách theo một chiếc túi lớn.

Cô ta không thể nhìn rõ trong túi là gì, nhưng trông có vẻ rất nặng.

Khi cả ba người gặp nhau ở phòng khách, Đường Tuyết hồi hộp quan sát. Cô ta chứng kiến Quách Miểu Miểu bị người đàn ông kỳ lạ, ăn mặc khác thường kia nhanh chóng bẻ ngoặt tay ra sau, khống chế trong tích tắc.

Dù không nghe thấy âm thanh gì, nhưng nét mặt méo mó vì đau đớn của Quách Miểu Miểu đủ khiến Đường Tuyết phấn khích.

Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi TayTác giả: Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri ĐạoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ. Xét cho cùng thì tớ trẻ hơn cậu, xinh đẹp hơn cậu, tốt nghiệp từ trường danh giá, là tiếp viên hàng không, còn cậu chỉ là một blogger không nổi tiếng. Công việc của tớ rõ ràng đẳng cấp hơn của cậu." "Khê Khê, nghe anh giải thích, tối qua anh uống quá chén, tưởng cô ấy là em... Em phải tin anh, cô ta cố tình quyến rũ anh! Anh chỉ là nhất thời không kiềm chế được!" "Cô Đường, xin lỗi, tài sản dưới tên cô đã bị phong tỏa hết. Ngôi nhà sẽ bị tịch thu. Do cô là người đứng tên công ty nên cô cần chịu trách nhiệm khoản đền bù 500 vạn. Đề nghị cô thanh toán trong một tuần, nếu không thì sẽ phải đối mặt với trách nhiệm pháp lý." "Đường Khê, đồ blogger ẩm thực đáng ghét, làm bao chuyện xấu xa, sao cô không chết đi? Công ty thực phẩm của cô đã gây ra cái chết cho người ta mà cô vẫn còn mặt mũi sống à? Đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi… Dù gì thì cô cũng không phải dạng dễ bắt nạt. Ngay cả bọn bắt cóc mà cô cũng có thể đối phó được, huống chi chỉ là một kẻ chụp trộm.- --Bên ngoài im ắng đến đáng sợ, ánh sáng từ ngọn đèn đường lờ mờ chiếu xuống. Xa xa còn nghe thấy tiếng ếch kêu lẻ loi.Đứng trong bụi cây, Đường Tuyết cầm điện thoại trên tay, nhìn những bức ảnh vừa chụp được, khóe miệng lộ vẻ đắc ý.Mặc dù khoảng cách khá xa, hình ảnh có phần mờ nhòe, nhưng như thế đã đủ.Con người thường thích thú với những "sự thật" mờ mờ ảo ảo.Tối nay, khi Đường Khê được Quách Miểu Miểu đưa về, Đường Tuyết đã trốn trong bụi cây chờ thời cơ.Ban đầu, cô ta chỉ định tới đây để uy hiếp Đường Khê một phen. Vừa nhập học, tiền sinh hoạt của cô ta đã tiêu hết sạch nên cô ta muốn nhân cơ hội này tống tiền Đường Khê.Nếu Đường Khê không chịu trả, cô ta sẽ không để yên mà làm ầm ĩ lên.Nhưng khi nhìn thấy Đường Khê bước xuống từ một chiếc siêu xe đỏ, cô ta lập tức cảm thấy ghen tỵ đến phát điên.Ngay sau đó, Quách Miểu Miểu – một người có mái tóc bạch kim đặc trưng và là blogger thẩm định bảo vật nổi tiếng gần đây cũng bước xuống từ xe.Đường Tuyết vừa nhận ra Quách Miểu Miểu liền bàng hoàng. Họ quen nhau sao?!Cô ta gục đầu cắn móng tay, trong lòng tràn ngập ghen ghét. Tại sao đàn ông xung quanh Đường Khê người nào cũng điển trai, giàu có?Ngay lập tức, cô ta lấy điện thoại ra điên cuồng chụp lại cảnh hai người cùng nhau bước vào nhà Đường Khê.Chỉ vài phút sau, họ lên tầng hai. Đường Tuyết cắn chặt răng, lửa giận bùng lên. Chắc chắn hai người đang làm gì đó mờ ám!Mấy ngày trước Đường Khê còn thân thiết với chàng trai dịu dàng đẹp trai Đào Hành Tung. Vậy mà giờ lại hẹn hò với blogger nổi tiếng, vừa về tới nhà đã lên tầng hai?Đường Tuyết thầm mắng, "Đồ khốn, đúng thật là như mẹ mình nói mà!"Cô ta siết chặt môi, ánh mắt lóe lên sự hung ác.Nhưng không sao, nếu có bằng chứng trong tay, mình sẽ tống tiền Đường Khê một khoản lớn. Nếu không chịu trả, mình sẽ tung hết lên mạng, để cô ta thân bại danh liệt.Nghĩ đến đây, Đường Tuyết càng chăm chỉ chụp ảnh, bấm máy liên tục đến vài trăm tấm.Sau khi Đường Khê và Quách Miểu Miểu lên tầng hai, cô ta không thể nhìn thấy gì thêm, chỉ còn cách chờ họ xuống.Nhưng đợi mãi không thấy, gần như bị muỗi cắn cho đến phát điên, Đường Tuyết chợt phát hiện ở cửa sau nhà bếp có một người đàn ông bước ra.Cô ta kinh ngạc lấy tay bịt miệng. Lại thêm một người đàn ông nữa, còn đi ra từ cửa sau?!Đường Tuyết nhớ rõ, nhà bếp của Đường Khê có cửa sau, nhưng đó chỉ là bức tường kín, không thông ra đâu cả.Vậy người đàn ông này xuất hiện từ đâu?!Dù khoảng cách khá xa, nhưng cô ta có thể nhận ra đây là một người cực kỳ điển trai, thậm chí còn đẹp trai hơn cả Đào Hành Tung và Quách Miểu Miểu.Sự ghen tỵ bùng cháy mãnh liệt. Dựa vào đâu mà Đường Khê có được tất cả những người đàn ông xuất sắc này?Chẳng phải cô ta chỉ là một kẻ chẳng ra gì sao?!Đường Tuyết cười nhếch môi, mắt lóe lên sự điên cuồng.Lần này có trò hay để xem rồi!Cảnh tượng ngoài đời thực còn thú vị hơn cả những bộ phim truyền hìnhĐường Tuyết nằm rạp trong bụi cây, cố gắng lắng nghe xem trong nhà có động tĩnh gì, nhưng chờ mãi vẫn không thấy âm thanh nào lạ.Cuối cùng, cô ta nhìn thấy Đường Khê cùng Quách Miểu Miểu bước xuống từ tầng hai, trên tay mỗi người xách theo một chiếc túi lớn.Cô ta không thể nhìn rõ trong túi là gì, nhưng trông có vẻ rất nặng.Khi cả ba người gặp nhau ở phòng khách, Đường Tuyết hồi hộp quan sát. Cô ta chứng kiến Quách Miểu Miểu bị người đàn ông kỳ lạ, ăn mặc khác thường kia nhanh chóng bẻ ngoặt tay ra sau, khống chế trong tích tắc.Dù không nghe thấy âm thanh gì, nhưng nét mặt méo mó vì đau đớn của Quách Miểu Miểu đủ khiến Đường Tuyết phấn khích.

Chương 187