Cái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"…
Chương 293
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Ông nội có chút ngứa ngáy tay chân, nhịn không được đặt tay lên quân mạtchược.Nhưng đúng lúc này, cháu trai của ông đột nhiên từ bên ngoài chạy vào, bướcchân vội vàng, vẻ mặt lo lắng: "Ông ơi, trước đây ông có từng gặp một conchồn vàng hỏi ông là nó giống người hay là không giống người chưa?"Ông nội ngẩn người, sau đó hỏi ngược lại: "... Sao cháu biết?"Bước Vào Khoa Học giật mình: "Bởi vì gần đây cháu cũng gặp một con."Nghe vậy, ông nội lập tức buông quân mạt chược ra, không còn tâm trạng chơibời nữa, trầm giọng nói: "Haiz, nó quả nhiên quay trở lại tìm ta mà.""Chuyện là sao ạ?"Ông nội rít một hơi thuốc: "Lúc đó, ta bằng tuổi cháu bây giờ, nghe người lớntrong thôn kể chuyện về chồn tiên. Nhưng mà lúc đó ta trẻ tuổi khí thịnh, khôngtin mấy chuyện ma quỷ đó. Một hôm, ta uống hơi nhiều rượu, cầm s.ú.n.g sănlên núi, gặp phải một con chồn vàng, nó hỏi ta là nó giống người hay là khônggiống người.Lúc đó ta say xỉn, chỉ muốn đi săn, căn bản không nghe rõ nó nói gì, giơ tay lênb.ắ.n nó một phát.Sau này tỉnh rượu, nhớ lại mọi chuyện, ta sợ đến mức toát cả mồ hôi lạnh."Bước Vào Khoa Học kinh hãi: "Ông b.ắ.n trúng nó sao?"Ông nội lắc đầu: "Không trúng, nó chạy mất dạng."Bước Vào Khoa Học thở phào nhẹ nhõm, tò mò hỏi: "Sao ông chưa từng kể chocháu nghe chuyện này vậy?"Ông nội có chút buồn bực nói: "Chuyện tà môn như vậy, ta sợ dọa mấy đứa, saodám kể chứ? Cứ xem như là một giấc mơ vậy."Bình luận trong phòng livestream lập tức bùng nổ.【Trời đất ơi, tôi phải thốt lên là trời đất ơi, ngay cả chuyện này mà Đại sư cũngbiết! Ông nội và cháu trai sẽ không phải gặp phải cùng một con chồn vàng chứ?Tuổi thọ của chồn vàng cao vậy sao?】【Chồn vàng đã thành tinh thì tuổi thọ đương nhiên rất cao. Nghe nói con chồnvàng đó đội mũ dưa, mặc áo ngắn, cách ăn mặc này rất giống với thời trước.Biết đâu nó đã sống hơn một trăm tuổi rồi.】【Hơn một trăm năm, xin ban danh hai lần, đều không thành công, cũng thảmquá đi.】【Ông nội sau khi uống rượu thì dùng s.ú.n.g săn siêu độ con chồn vàng, cháutrai sau khi uống rượu thì dùng vật lí siêu độ con chồn vàng. Cả đời nó toàn gặpphải ông cháu nhà này, tội nghiệp ghê.】Bước Vào Khoa Học cũng nghĩ đến chuyện này, bèn hỏi: "Có phải nó đội mũdưa, mặc áo ngắn màu xám, trông hơi cũ kỹ không?"Ông nội nhớ lại một chút, gật đầu lia lịa: "Đúng vậy, chính là như vậy, giống hệtvới kiểu tóc đuôi sam trong phim truyền hình."Những người già khác nghe nói ông nội từng trải qua chuyện này, đều cảm thánkhông thôi.Bước Vào Khoa Học nhíu mày, vội vàng cầm điện thoại lên, nghiêm túc xácnhận: "Đại sư, con chồn vàng tôi và ông nội gặp là cùng một con sao?"An Như Cố liếc mắt nhìn, gật đầu: "Đúng vậy, nó sống ở núi Hoàng Thạch cáchchỗ mọi người không xa, tu luyện hơn một trăm năm, tổng cộng xin ban danhhai lần, một lần là ông nội anh, một lần là anh."Bước Vào Khoa Học: "..."Anh ta hoàn toàn không biết còn có chuyện này, da đầu tê dại, mơ hồ cảm thấycó chút định mệnh: "Có phải nó nhắm vào nhà chúng tôi rồi không? Tại sao nócứ phải tìm đến nhà chúng tôi?""Xin ban danh thông thường sẽ ảnh hưởng đến vận khí của con người, cho nênchồn vàng vì muốn báo đáp nhân quả, thường sẽ quay trở lại báo ân. Nhưng màbát tự của hai người hợp với nó nhất, xin hai người ban danh sẽ không ảnhhưởng đến vận khí của hai người, ngược lại còn có lợi cho cả hai bên."Bước Vào Khoa Học ngẩn người, lập tức hiểu ra, bỗng nhiên cảm thấy có chútđáng tiếc: "Nếu như hôm đó tôi không uống rượu, chắc chắn sẽ nói nó giốngngười, vậy là nó đã có thể hóa thành người rồi."Không phải là vì muốn lợi dụng, mà là vì cảm thấy đối phương có chút đángthương.Đôi mắt con chồn vàng kia cứ đảo qua đảo lại, trông rất là linh hoạt, ngây thơtrong sáng, có chút giống con nít.Tục ngữ có câu, vạn vật đều có linh, người lương thiện như anh ta khó tránhkhỏi sinh lòng thương xót.Kết quả đúng lúc này, trong điện thoại đột nhiên truyền đến giọng nói lạnh lùngcủa An Như Cố: "... Hôm nay mới là ngày nó xin ban danh."Bước Vào Khoa Học: "???"Thì ra trước đó không phải là đang xin ban danh sao?!Anh ta không khỏi ngạc nhiên: "Vậy tại sao nó lại tìm tôi trước?"An Như Cố nhướng mày: "Nghe nói là vì lần xin ban danh đầu tiên nó suýt chútnữa mất mạng, cho nên lần này mới xuống núi trước thời hạn, xem thử tính tìnhcủa anh thế nào, có giống ông nội anh, động một cái là muốn đánh c.h.ế.t nóhay không."
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Ông nội có chút ngứa ngáy tay chân, nhịn không được đặt tay lên quân mạtchược.Nhưng đúng lúc này, cháu trai của ông đột nhiên từ bên ngoài chạy vào, bướcchân vội vàng, vẻ mặt lo lắng: "Ông ơi, trước đây ông có từng gặp một conchồn vàng hỏi ông là nó giống người hay là không giống người chưa?"Ông nội ngẩn người, sau đó hỏi ngược lại: "... Sao cháu biết?"Bước Vào Khoa Học giật mình: "Bởi vì gần đây cháu cũng gặp một con."Nghe vậy, ông nội lập tức buông quân mạt chược ra, không còn tâm trạng chơibời nữa, trầm giọng nói: "Haiz, nó quả nhiên quay trở lại tìm ta mà.""Chuyện là sao ạ?"Ông nội rít một hơi thuốc: "Lúc đó, ta bằng tuổi cháu bây giờ, nghe người lớntrong thôn kể chuyện về chồn tiên. Nhưng mà lúc đó ta trẻ tuổi khí thịnh, khôngtin mấy chuyện ma quỷ đó. Một hôm, ta uống hơi nhiều rượu, cầm s.ú.n.g sănlên núi, gặp phải một con chồn vàng, nó hỏi ta là nó giống người hay là khônggiống người.Lúc đó ta say xỉn, chỉ muốn đi săn, căn bản không nghe rõ nó nói gì, giơ tay lênb.ắ.n nó một phát.Sau này tỉnh rượu, nhớ lại mọi chuyện, ta sợ đến mức toát cả mồ hôi lạnh."Bước Vào Khoa Học kinh hãi: "Ông b.ắ.n trúng nó sao?"Ông nội lắc đầu: "Không trúng, nó chạy mất dạng."Bước Vào Khoa Học thở phào nhẹ nhõm, tò mò hỏi: "Sao ông chưa từng kể chocháu nghe chuyện này vậy?"Ông nội có chút buồn bực nói: "Chuyện tà môn như vậy, ta sợ dọa mấy đứa, saodám kể chứ? Cứ xem như là một giấc mơ vậy."Bình luận trong phòng livestream lập tức bùng nổ.【Trời đất ơi, tôi phải thốt lên là trời đất ơi, ngay cả chuyện này mà Đại sư cũngbiết! Ông nội và cháu trai sẽ không phải gặp phải cùng một con chồn vàng chứ?Tuổi thọ của chồn vàng cao vậy sao?】【Chồn vàng đã thành tinh thì tuổi thọ đương nhiên rất cao. Nghe nói con chồnvàng đó đội mũ dưa, mặc áo ngắn, cách ăn mặc này rất giống với thời trước.Biết đâu nó đã sống hơn một trăm tuổi rồi.】【Hơn một trăm năm, xin ban danh hai lần, đều không thành công, cũng thảmquá đi.】【Ông nội sau khi uống rượu thì dùng s.ú.n.g săn siêu độ con chồn vàng, cháutrai sau khi uống rượu thì dùng vật lí siêu độ con chồn vàng. Cả đời nó toàn gặpphải ông cháu nhà này, tội nghiệp ghê.】Bước Vào Khoa Học cũng nghĩ đến chuyện này, bèn hỏi: "Có phải nó đội mũdưa, mặc áo ngắn màu xám, trông hơi cũ kỹ không?"Ông nội nhớ lại một chút, gật đầu lia lịa: "Đúng vậy, chính là như vậy, giống hệtvới kiểu tóc đuôi sam trong phim truyền hình."Những người già khác nghe nói ông nội từng trải qua chuyện này, đều cảm thánkhông thôi.Bước Vào Khoa Học nhíu mày, vội vàng cầm điện thoại lên, nghiêm túc xácnhận: "Đại sư, con chồn vàng tôi và ông nội gặp là cùng một con sao?"An Như Cố liếc mắt nhìn, gật đầu: "Đúng vậy, nó sống ở núi Hoàng Thạch cáchchỗ mọi người không xa, tu luyện hơn một trăm năm, tổng cộng xin ban danhhai lần, một lần là ông nội anh, một lần là anh."Bước Vào Khoa Học: "..."Anh ta hoàn toàn không biết còn có chuyện này, da đầu tê dại, mơ hồ cảm thấycó chút định mệnh: "Có phải nó nhắm vào nhà chúng tôi rồi không? Tại sao nócứ phải tìm đến nhà chúng tôi?""Xin ban danh thông thường sẽ ảnh hưởng đến vận khí của con người, cho nênchồn vàng vì muốn báo đáp nhân quả, thường sẽ quay trở lại báo ân. Nhưng màbát tự của hai người hợp với nó nhất, xin hai người ban danh sẽ không ảnhhưởng đến vận khí của hai người, ngược lại còn có lợi cho cả hai bên."Bước Vào Khoa Học ngẩn người, lập tức hiểu ra, bỗng nhiên cảm thấy có chútđáng tiếc: "Nếu như hôm đó tôi không uống rượu, chắc chắn sẽ nói nó giốngngười, vậy là nó đã có thể hóa thành người rồi."Không phải là vì muốn lợi dụng, mà là vì cảm thấy đối phương có chút đángthương.Đôi mắt con chồn vàng kia cứ đảo qua đảo lại, trông rất là linh hoạt, ngây thơtrong sáng, có chút giống con nít.Tục ngữ có câu, vạn vật đều có linh, người lương thiện như anh ta khó tránhkhỏi sinh lòng thương xót.Kết quả đúng lúc này, trong điện thoại đột nhiên truyền đến giọng nói lạnh lùngcủa An Như Cố: "... Hôm nay mới là ngày nó xin ban danh."Bước Vào Khoa Học: "???"Thì ra trước đó không phải là đang xin ban danh sao?!Anh ta không khỏi ngạc nhiên: "Vậy tại sao nó lại tìm tôi trước?"An Như Cố nhướng mày: "Nghe nói là vì lần xin ban danh đầu tiên nó suýt chútnữa mất mạng, cho nên lần này mới xuống núi trước thời hạn, xem thử tính tìnhcủa anh thế nào, có giống ông nội anh, động một cái là muốn đánh c.h.ế.t nóhay không."
Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán MệnhTác giả: Mặc Nhĩ NgọcTruyện Dị Năng, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCái nóng oi bức của mùa hè tràn đến cả Nam Thành - một đô thị quốc tế sầm uất. Đại học Nam Thành - ngôi trường đại học danh giá nhất Nam Thành - được bao phủ bởi một màu xanh mát mắt. Trên dải đất xanh mướt chạy dọc theo con đường dài mười dặm ở trung tâm trường, những bông hoa đua nhau khoe sắc rực rỡ. Rải rác khắp trường là vô số hồ nước trong veo, phản chiếu hình ảnh những chiếc lá sen xanh mướt trôi bồng bềnh trên mặt nước. Trên những con đường nhỏ, các sinh viên túm năm tụm ba, vừa đi vừa cười đùa rôm rả trên đường đến lớp. Thế nhưng, chuyện học hành đối với sinh viên sắp tốt nghiệp như họ đã không còn quan trọng nữa. Kí túc xá nữ số 1 An Như Cố nhẹ nhàng đặt cuốn sách cổ trên bàn vào chiếc vali nhỏ màu trắng, cẩn thận xếp gọn gàng như đang nâng niu báu vật, tay vuốt phẳng nếp gấp trên trang sách. Thấy cô đã bắt đầu thu dọn hành lý từ sớm, Dương Dương - bạn cùng phòng của cô - không khỏi ngạc nhiên, tò mò hỏi: "Cậu đi sớm vậy sao? Không ở lại chơi với tụi mình thêm vài ngày à?"… Ông nội có chút ngứa ngáy tay chân, nhịn không được đặt tay lên quân mạtchược.Nhưng đúng lúc này, cháu trai của ông đột nhiên từ bên ngoài chạy vào, bướcchân vội vàng, vẻ mặt lo lắng: "Ông ơi, trước đây ông có từng gặp một conchồn vàng hỏi ông là nó giống người hay là không giống người chưa?"Ông nội ngẩn người, sau đó hỏi ngược lại: "... Sao cháu biết?"Bước Vào Khoa Học giật mình: "Bởi vì gần đây cháu cũng gặp một con."Nghe vậy, ông nội lập tức buông quân mạt chược ra, không còn tâm trạng chơibời nữa, trầm giọng nói: "Haiz, nó quả nhiên quay trở lại tìm ta mà.""Chuyện là sao ạ?"Ông nội rít một hơi thuốc: "Lúc đó, ta bằng tuổi cháu bây giờ, nghe người lớntrong thôn kể chuyện về chồn tiên. Nhưng mà lúc đó ta trẻ tuổi khí thịnh, khôngtin mấy chuyện ma quỷ đó. Một hôm, ta uống hơi nhiều rượu, cầm s.ú.n.g sănlên núi, gặp phải một con chồn vàng, nó hỏi ta là nó giống người hay là khônggiống người.Lúc đó ta say xỉn, chỉ muốn đi săn, căn bản không nghe rõ nó nói gì, giơ tay lênb.ắ.n nó một phát.Sau này tỉnh rượu, nhớ lại mọi chuyện, ta sợ đến mức toát cả mồ hôi lạnh."Bước Vào Khoa Học kinh hãi: "Ông b.ắ.n trúng nó sao?"Ông nội lắc đầu: "Không trúng, nó chạy mất dạng."Bước Vào Khoa Học thở phào nhẹ nhõm, tò mò hỏi: "Sao ông chưa từng kể chocháu nghe chuyện này vậy?"Ông nội có chút buồn bực nói: "Chuyện tà môn như vậy, ta sợ dọa mấy đứa, saodám kể chứ? Cứ xem như là một giấc mơ vậy."Bình luận trong phòng livestream lập tức bùng nổ.【Trời đất ơi, tôi phải thốt lên là trời đất ơi, ngay cả chuyện này mà Đại sư cũngbiết! Ông nội và cháu trai sẽ không phải gặp phải cùng một con chồn vàng chứ?Tuổi thọ của chồn vàng cao vậy sao?】【Chồn vàng đã thành tinh thì tuổi thọ đương nhiên rất cao. Nghe nói con chồnvàng đó đội mũ dưa, mặc áo ngắn, cách ăn mặc này rất giống với thời trước.Biết đâu nó đã sống hơn một trăm tuổi rồi.】【Hơn một trăm năm, xin ban danh hai lần, đều không thành công, cũng thảmquá đi.】【Ông nội sau khi uống rượu thì dùng s.ú.n.g săn siêu độ con chồn vàng, cháutrai sau khi uống rượu thì dùng vật lí siêu độ con chồn vàng. Cả đời nó toàn gặpphải ông cháu nhà này, tội nghiệp ghê.】Bước Vào Khoa Học cũng nghĩ đến chuyện này, bèn hỏi: "Có phải nó đội mũdưa, mặc áo ngắn màu xám, trông hơi cũ kỹ không?"Ông nội nhớ lại một chút, gật đầu lia lịa: "Đúng vậy, chính là như vậy, giống hệtvới kiểu tóc đuôi sam trong phim truyền hình."Những người già khác nghe nói ông nội từng trải qua chuyện này, đều cảm thánkhông thôi.Bước Vào Khoa Học nhíu mày, vội vàng cầm điện thoại lên, nghiêm túc xácnhận: "Đại sư, con chồn vàng tôi và ông nội gặp là cùng một con sao?"An Như Cố liếc mắt nhìn, gật đầu: "Đúng vậy, nó sống ở núi Hoàng Thạch cáchchỗ mọi người không xa, tu luyện hơn một trăm năm, tổng cộng xin ban danhhai lần, một lần là ông nội anh, một lần là anh."Bước Vào Khoa Học: "..."Anh ta hoàn toàn không biết còn có chuyện này, da đầu tê dại, mơ hồ cảm thấycó chút định mệnh: "Có phải nó nhắm vào nhà chúng tôi rồi không? Tại sao nócứ phải tìm đến nhà chúng tôi?""Xin ban danh thông thường sẽ ảnh hưởng đến vận khí của con người, cho nênchồn vàng vì muốn báo đáp nhân quả, thường sẽ quay trở lại báo ân. Nhưng màbát tự của hai người hợp với nó nhất, xin hai người ban danh sẽ không ảnhhưởng đến vận khí của hai người, ngược lại còn có lợi cho cả hai bên."Bước Vào Khoa Học ngẩn người, lập tức hiểu ra, bỗng nhiên cảm thấy có chútđáng tiếc: "Nếu như hôm đó tôi không uống rượu, chắc chắn sẽ nói nó giốngngười, vậy là nó đã có thể hóa thành người rồi."Không phải là vì muốn lợi dụng, mà là vì cảm thấy đối phương có chút đángthương.Đôi mắt con chồn vàng kia cứ đảo qua đảo lại, trông rất là linh hoạt, ngây thơtrong sáng, có chút giống con nít.Tục ngữ có câu, vạn vật đều có linh, người lương thiện như anh ta khó tránhkhỏi sinh lòng thương xót.Kết quả đúng lúc này, trong điện thoại đột nhiên truyền đến giọng nói lạnh lùngcủa An Như Cố: "... Hôm nay mới là ngày nó xin ban danh."Bước Vào Khoa Học: "???"Thì ra trước đó không phải là đang xin ban danh sao?!Anh ta không khỏi ngạc nhiên: "Vậy tại sao nó lại tìm tôi trước?"An Như Cố nhướng mày: "Nghe nói là vì lần xin ban danh đầu tiên nó suýt chútnữa mất mạng, cho nên lần này mới xuống núi trước thời hạn, xem thử tính tìnhcủa anh thế nào, có giống ông nội anh, động một cái là muốn đánh c.h.ế.t nóhay không."