--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu…
Chương 710
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Chân Nguyệt tò mò: "Chuyện gì?"Kiều Triều đáp: "Trong thôn, Đào Hoa hỏi A Sơ có định cưới nha đầu ấy không. Nương của nha đầu ấy muốn gả con bé sang thôn bên. Còn Dương Nha thì tặng A Sơ túi tiền. Nhi tử chúng ta thật được lòng mọi người, ta thì chưa bao giờ được ai tặng túi tiền."Chân Nguyệt cười, nhướng mày: "Huynh còn muốn ai tặng túi tiền sao? Trước đây, chẳng phải Lâm Trân Nương từng định quyến rũ huynh đó sao?"Vân Mộng Hạ VũKiều Triều nắm lấy tay nàng vuốt ve: "Không, Lâm cái gì Nương kia định giở trò với ta, nhưng chẳng phải sau đó ta khiến họ sợ hãi hay sao? Ta chỉ mong nàng tặng ta túi tiền thôi."Chân Nguyệt nhún vai: "Ta không biết làm túi tiền, nhưng ta đã tặng huynh cái mũ quan rồi còn gì. Nếu huynh muốn túi tiền, lần sau ta mua cho huynh một cái."Kiều Triều cười: "... Vậy cũng được, mua thì cũng tốt."Chân Nguyệt hỏi thêm: "Đào Hoa và Dương Nha ta đều không biết, là A Sơ tự kể sao?"Kiều Triều gật đầu: "Ừ, còn có chuyện Cẩu Oa đòi cưới A Đóa, bảo cưới được con bé thì không lo gì nữa."Chân Nguyệt cười lạnh: "Nghĩ cũng hay thật. Xem ra ta cần nhắc nhở Nhị đệ muội và Tam đệ muội, đừng để nữ nhi trong nhà bị đám nhóc lông vàng câu đi mất."Kiều Triều cười: "Lông vàng? Đúng thật, những người đó ăn không đủ no, tóc vàng hoe cả. Nàng nói vậy rất chuẩn."Chân Nguyệt nói: "Chờ sau tiệc trăng tròn của Quả Quả, ta sẽ nói với Nhị đệ muội và Tam đệ muội.""Ừ."Chân Nguyệt tiếp tục: "Còn A Sơ, hiện tại ta không lo lắm, chỉ sợ có người thết kế nó vào tròng thôi."Kiều Triều: "Có Kiều Giang và Kiều Đồ theo sát nó, không có gì đâu. Ta cũng đã dặn dò kỹ càng rồi."Lúc này, một con cá bất ngờ nhảy khỏi mặt nước, rơi xuống "bõm" một tiếng. Mắt Chân Nguyệt sáng lên: "Con cá này được đấy, vớt nó lên, tối nay ta nấu."Kiều Triều liền đứng dậy đi lấy dụng cụ, Chân Nguyệt chỉ đạo: "Nó đang bơi về phía kia kìa, chỗ bông sen đó."Chẳng mấy chốc, Kiều Triều đã vớt được con cá."Tối nay ăn canh chua cá à?"Chân Nguyệt: "Ừ, ta sẽ bảo nhà bếp chuẩn bị."Trong khi đó, A Sơ bước ra từ phòng mình, nhìn thấy Kiều Giang thì chần chừ một lúc rồi hỏi: "Kiều Giang, buổi tối ngươi có hay tè dầm không?"Kiều Giang đang uống nước, nghe thế liền phun ra.Kiều Giang vội vàng phủ nhận: "Thiếu gia, tiểu nhân lớn thế này rồi, làm sao còn có chuyện tè dầm nữa?"A Sơ hỏi tiếp: "Vậy nếu người lớn mà tè dầm thì là chuyện gì nhỉ? Nghe nói có người nằm mơ cũng tiểu ra quần."Kiều Giang đáp: "Có lẽ là do họ bị bệnh."A Sơ gật gù: "Ta cũng nghĩ vậy, không bệnh thì lớn rồi ai lại tè dầm chứ.""Đúng vậy."Bữa tối hôm đó nhà họ Kiều ăn cá hầm cải chua, măng hầm thịt khô, gà hấp muối, rau xào và canh đậu hũ trứng gà.Trong lúc ăn, A Sơ thỉnh thoảng liếc nhìn Kiều Triều, có vẻ muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Kiều Triều để ý, quay sang nói: "Nhìn gì vậy? Ăn cơm cho đàng hoàng đi."A Sơ vội vùi đầu ăn cơm.Kiều Trần thị ở bên cạnh gắp cho A Sơ mấy miếng thịt: "Ăn nhiều vào, dạo này gầy quá."A Sơ: ?"Nãi, cháu không gầy mà." Cơ thể hắn toàn cơ bắp, chỉ là mặc quần áo trông có vẻ gầy thôi.Kiều Trần thị mỉm cười: "Không gầy cũng phải ăn nhiều để còn lớn. Phải cao lớn như phụ thân con."A Sơ liếc nhìn Kiều Triều rồi nói: "Con sẽ còn cao hơn cả phụ thân."Kiều Triều:"..." Thân thể này từ nhỏ đã chẳng được ăn uống gì, có thể cao như thế này là nhờ trời cao ban ân.Sau bữa cơm, Kiều Triều và Chân Nguyệt quay về hậu viện để nghỉ ngơi. A Sơ rón rén chạy đến thì thầm vào tai Kiều Triều: "Phụ thân, lớn mà tè dầm là do bệnh. Hôm qua Kiều Giang nói vậy."
Chân Nguyệt tò mò: "Chuyện gì?"
Kiều Triều đáp: "Trong thôn, Đào Hoa hỏi A Sơ có định cưới nha đầu ấy không. Nương của nha đầu ấy muốn gả con bé sang thôn bên. Còn Dương Nha thì tặng A Sơ túi tiền. Nhi tử chúng ta thật được lòng mọi người, ta thì chưa bao giờ được ai tặng túi tiền."
Chân Nguyệt cười, nhướng mày: "Huynh còn muốn ai tặng túi tiền sao? Trước đây, chẳng phải Lâm Trân Nương từng định quyến rũ huynh đó sao?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Kiều Triều nắm lấy tay nàng vuốt ve: "Không, Lâm cái gì Nương kia định giở trò với ta, nhưng chẳng phải sau đó ta khiến họ sợ hãi hay sao? Ta chỉ mong nàng tặng ta túi tiền thôi."
Chân Nguyệt nhún vai: "Ta không biết làm túi tiền, nhưng ta đã tặng huynh cái mũ quan rồi còn gì. Nếu huynh muốn túi tiền, lần sau ta mua cho huynh một cái."
Kiều Triều cười: "... Vậy cũng được, mua thì cũng tốt."
Chân Nguyệt hỏi thêm: "Đào Hoa và Dương Nha ta đều không biết, là A Sơ tự kể sao?"
Kiều Triều gật đầu: "Ừ, còn có chuyện Cẩu Oa đòi cưới A Đóa, bảo cưới được con bé thì không lo gì nữa."
Chân Nguyệt cười lạnh: "Nghĩ cũng hay thật. Xem ra ta cần nhắc nhở Nhị đệ muội và Tam đệ muội, đừng để nữ nhi trong nhà bị đám nhóc lông vàng câu đi mất."
Kiều Triều cười: "Lông vàng? Đúng thật, những người đó ăn không đủ no, tóc vàng hoe cả. Nàng nói vậy rất chuẩn."
Chân Nguyệt nói: "Chờ sau tiệc trăng tròn của Quả Quả, ta sẽ nói với Nhị đệ muội và Tam đệ muội."
"Ừ."
Chân Nguyệt tiếp tục: "Còn A Sơ, hiện tại ta không lo lắm, chỉ sợ có người thết kế nó vào tròng thôi."
Kiều Triều: "Có Kiều Giang và Kiều Đồ theo sát nó, không có gì đâu. Ta cũng đã dặn dò kỹ càng rồi."
Lúc này, một con cá bất ngờ nhảy khỏi mặt nước, rơi xuống "bõm" một tiếng. Mắt Chân Nguyệt sáng lên: "Con cá này được đấy, vớt nó lên, tối nay ta nấu."
Kiều Triều liền đứng dậy đi lấy dụng cụ, Chân Nguyệt chỉ đạo: "Nó đang bơi về phía kia kìa, chỗ bông sen đó."
Chẳng mấy chốc, Kiều Triều đã vớt được con cá."Tối nay ăn canh chua cá à?"
Chân Nguyệt: "Ừ, ta sẽ bảo nhà bếp chuẩn bị."
Trong khi đó, A Sơ bước ra từ phòng mình, nhìn thấy Kiều Giang thì chần chừ một lúc rồi hỏi: "Kiều Giang, buổi tối ngươi có hay tè dầm không?"
Kiều Giang đang uống nước, nghe thế liền phun ra.
Kiều Giang vội vàng phủ nhận: "Thiếu gia, tiểu nhân lớn thế này rồi, làm sao còn có chuyện tè dầm nữa?"
A Sơ hỏi tiếp: "Vậy nếu người lớn mà tè dầm thì là chuyện gì nhỉ? Nghe nói có người nằm mơ cũng tiểu ra quần."
Kiều Giang đáp: "Có lẽ là do họ bị bệnh."
A Sơ gật gù: "Ta cũng nghĩ vậy, không bệnh thì lớn rồi ai lại tè dầm chứ."
"Đúng vậy."
Bữa tối hôm đó nhà họ Kiều ăn cá hầm cải chua, măng hầm thịt khô, gà hấp muối, rau xào và canh đậu hũ trứng gà.
Trong lúc ăn, A Sơ thỉnh thoảng liếc nhìn Kiều Triều, có vẻ muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Kiều Triều để ý, quay sang nói: "Nhìn gì vậy? Ăn cơm cho đàng hoàng đi."
A Sơ vội vùi đầu ăn cơm.
Kiều Trần thị ở bên cạnh gắp cho A Sơ mấy miếng thịt: "Ăn nhiều vào, dạo này gầy quá."
A Sơ: ?
"Nãi, cháu không gầy mà." Cơ thể hắn toàn cơ bắp, chỉ là mặc quần áo trông có vẻ gầy thôi.
Kiều Trần thị mỉm cười: "Không gầy cũng phải ăn nhiều để còn lớn. Phải cao lớn như phụ thân con."
A Sơ liếc nhìn Kiều Triều rồi nói: "Con sẽ còn cao hơn cả phụ thân."
Kiều Triều:"..." Thân thể này từ nhỏ đã chẳng được ăn uống gì, có thể cao như thế này là nhờ trời cao ban ân.
Sau bữa cơm, Kiều Triều và Chân Nguyệt quay về hậu viện để nghỉ ngơi. A Sơ rón rén chạy đến thì thầm vào tai Kiều Triều: "Phụ thân, lớn mà tè dầm là do bệnh. Hôm qua Kiều Giang nói vậy."
Xuyên Thành Nữ Chính Làm NôngTác giả: Thụ Thượng Đích Hàm Ngư Bính CànTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không--- Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận. Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường. Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt ngã, đầu đập xuống đất và hoàn toàn ngất đi. Sau đó, nàng phát hiện mình đã xuyên không đến một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử, triều đại Đại Chu. Thân thể mà nàng đang ở hiện giờ là của trưởng tức nhà Kiều Đại Sơn trong thôn Đại Nam, một nông phụ cực phẩm với tính cách khắc nghiệt và kiêu ngạo. Người phụ nữ này thường xuyên gây gổ với nhiều nông phụ khác, ngày nào cũng cãi nhau, nếu không đang cãi nhau thì cũng là đang tìm người gây chuyện. Như thế còn chưa đủ, nàng phát hiện mình đã mang thai được sáu tháng! Chân Nguyệt, người mà ngay cả tay của một người nam tử cũng chưa từng nắm qua, giờ đây không chỉ phải làm thê tử của người ta mà còn phải làm mẫu thân nữa?! Đây là khởi đầu… Chân Nguyệt tò mò: "Chuyện gì?"Kiều Triều đáp: "Trong thôn, Đào Hoa hỏi A Sơ có định cưới nha đầu ấy không. Nương của nha đầu ấy muốn gả con bé sang thôn bên. Còn Dương Nha thì tặng A Sơ túi tiền. Nhi tử chúng ta thật được lòng mọi người, ta thì chưa bao giờ được ai tặng túi tiền."Chân Nguyệt cười, nhướng mày: "Huynh còn muốn ai tặng túi tiền sao? Trước đây, chẳng phải Lâm Trân Nương từng định quyến rũ huynh đó sao?"Vân Mộng Hạ VũKiều Triều nắm lấy tay nàng vuốt ve: "Không, Lâm cái gì Nương kia định giở trò với ta, nhưng chẳng phải sau đó ta khiến họ sợ hãi hay sao? Ta chỉ mong nàng tặng ta túi tiền thôi."Chân Nguyệt nhún vai: "Ta không biết làm túi tiền, nhưng ta đã tặng huynh cái mũ quan rồi còn gì. Nếu huynh muốn túi tiền, lần sau ta mua cho huynh một cái."Kiều Triều cười: "... Vậy cũng được, mua thì cũng tốt."Chân Nguyệt hỏi thêm: "Đào Hoa và Dương Nha ta đều không biết, là A Sơ tự kể sao?"Kiều Triều gật đầu: "Ừ, còn có chuyện Cẩu Oa đòi cưới A Đóa, bảo cưới được con bé thì không lo gì nữa."Chân Nguyệt cười lạnh: "Nghĩ cũng hay thật. Xem ra ta cần nhắc nhở Nhị đệ muội và Tam đệ muội, đừng để nữ nhi trong nhà bị đám nhóc lông vàng câu đi mất."Kiều Triều cười: "Lông vàng? Đúng thật, những người đó ăn không đủ no, tóc vàng hoe cả. Nàng nói vậy rất chuẩn."Chân Nguyệt nói: "Chờ sau tiệc trăng tròn của Quả Quả, ta sẽ nói với Nhị đệ muội và Tam đệ muội.""Ừ."Chân Nguyệt tiếp tục: "Còn A Sơ, hiện tại ta không lo lắm, chỉ sợ có người thết kế nó vào tròng thôi."Kiều Triều: "Có Kiều Giang và Kiều Đồ theo sát nó, không có gì đâu. Ta cũng đã dặn dò kỹ càng rồi."Lúc này, một con cá bất ngờ nhảy khỏi mặt nước, rơi xuống "bõm" một tiếng. Mắt Chân Nguyệt sáng lên: "Con cá này được đấy, vớt nó lên, tối nay ta nấu."Kiều Triều liền đứng dậy đi lấy dụng cụ, Chân Nguyệt chỉ đạo: "Nó đang bơi về phía kia kìa, chỗ bông sen đó."Chẳng mấy chốc, Kiều Triều đã vớt được con cá."Tối nay ăn canh chua cá à?"Chân Nguyệt: "Ừ, ta sẽ bảo nhà bếp chuẩn bị."Trong khi đó, A Sơ bước ra từ phòng mình, nhìn thấy Kiều Giang thì chần chừ một lúc rồi hỏi: "Kiều Giang, buổi tối ngươi có hay tè dầm không?"Kiều Giang đang uống nước, nghe thế liền phun ra.Kiều Giang vội vàng phủ nhận: "Thiếu gia, tiểu nhân lớn thế này rồi, làm sao còn có chuyện tè dầm nữa?"A Sơ hỏi tiếp: "Vậy nếu người lớn mà tè dầm thì là chuyện gì nhỉ? Nghe nói có người nằm mơ cũng tiểu ra quần."Kiều Giang đáp: "Có lẽ là do họ bị bệnh."A Sơ gật gù: "Ta cũng nghĩ vậy, không bệnh thì lớn rồi ai lại tè dầm chứ.""Đúng vậy."Bữa tối hôm đó nhà họ Kiều ăn cá hầm cải chua, măng hầm thịt khô, gà hấp muối, rau xào và canh đậu hũ trứng gà.Trong lúc ăn, A Sơ thỉnh thoảng liếc nhìn Kiều Triều, có vẻ muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Kiều Triều để ý, quay sang nói: "Nhìn gì vậy? Ăn cơm cho đàng hoàng đi."A Sơ vội vùi đầu ăn cơm.Kiều Trần thị ở bên cạnh gắp cho A Sơ mấy miếng thịt: "Ăn nhiều vào, dạo này gầy quá."A Sơ: ?"Nãi, cháu không gầy mà." Cơ thể hắn toàn cơ bắp, chỉ là mặc quần áo trông có vẻ gầy thôi.Kiều Trần thị mỉm cười: "Không gầy cũng phải ăn nhiều để còn lớn. Phải cao lớn như phụ thân con."A Sơ liếc nhìn Kiều Triều rồi nói: "Con sẽ còn cao hơn cả phụ thân."Kiều Triều:"..." Thân thể này từ nhỏ đã chẳng được ăn uống gì, có thể cao như thế này là nhờ trời cao ban ân.Sau bữa cơm, Kiều Triều và Chân Nguyệt quay về hậu viện để nghỉ ngơi. A Sơ rón rén chạy đến thì thầm vào tai Kiều Triều: "Phụ thân, lớn mà tè dầm là do bệnh. Hôm qua Kiều Giang nói vậy."