"Thiến Thiến, lại mua túi mới à?" Mẹ tôi cười, nhìn Chu Thiến Thiến đang xách túi mới đi về nhà đối diện. "Dì à, hôm nay công ty phát thưởng ạ." "À phải rồi, tối nay cháu mời mọi người đi ăn, một lát nữa cháu gửi địa chỉ vào nhóm, dì đừng nấu cơm tối nhé." Nhìn Chu Thiến Thiến vẻ mặt đắc ý, tôi chỉ thấy cô ấy sắp gặp họa, đáng thương đến cực điểm. Vì mẹ tôi và mẹ của Chu Thiến Thiến là chị em ruột, nên khi hai nhà mua nhà đã mua luôn căn đối diện nhau. Hai nhà chúng tôi quan hệ rất tốt, ban ngày đều mở cửa, ai muốn qua chơi thì cứ qua. Hai phút sau, tôi nhìn địa chỉ Chu Thiến Thiến gửi vào nhóm chat "Một nhà thương yêu". Đó là một nhà hàng Pháp cao cấp, trung bình một người phải chi một nghìn tệ. Xem ra có tiền rồi, cô ta cứ thế mà phung phí.
Chương 6
Tôi Nhặt Được Tiền Trong Thùng Rác, Không Ngờ Đó Là “Tiền Mua Mạng”Tác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị"Thiến Thiến, lại mua túi mới à?" Mẹ tôi cười, nhìn Chu Thiến Thiến đang xách túi mới đi về nhà đối diện. "Dì à, hôm nay công ty phát thưởng ạ." "À phải rồi, tối nay cháu mời mọi người đi ăn, một lát nữa cháu gửi địa chỉ vào nhóm, dì đừng nấu cơm tối nhé." Nhìn Chu Thiến Thiến vẻ mặt đắc ý, tôi chỉ thấy cô ấy sắp gặp họa, đáng thương đến cực điểm. Vì mẹ tôi và mẹ của Chu Thiến Thiến là chị em ruột, nên khi hai nhà mua nhà đã mua luôn căn đối diện nhau. Hai nhà chúng tôi quan hệ rất tốt, ban ngày đều mở cửa, ai muốn qua chơi thì cứ qua. Hai phút sau, tôi nhìn địa chỉ Chu Thiến Thiến gửi vào nhóm chat "Một nhà thương yêu". Đó là một nhà hàng Pháp cao cấp, trung bình một người phải chi một nghìn tệ. Xem ra có tiền rồi, cô ta cứ thế mà phung phí. Tôi và mẹ Chu Thiến Thiến đã thức trắng đêm xem camera an ninh ở ban quản lý khu nhà, nhưng không thấy ai vứt tiền cả.Tất nhiên là không thấy được rồi, vì chính tôi là người vứt tiền, và cũng chính tôi đã xử lý đoạn camera đó.Sáng sớm, tôi đỡ mẹ Chu Thiến Thiến về nhà. Bà như già đi cả chục tuổi chỉ sau một đêm.Nỗi lo lắng của người mẹ dành cho con gái này, tôi hiểu.Tình hình của Chu Thiến Thiến dường như đã nặng hơn một chút, khuôn mặt 26 tuổi của cô ta đã bắt đầu xuất hiện nếp nhăn, da cũng đã bắt đầu chảy xệ."Mẹ ơi! Đã tìm ra ai chưa!"Vừa vào nhà, Chu Thiến Thiến đã hốt hoảng lao tới.Mẹ Chu Thiến Thiến, mắt đỏ hoe, ôm con gái vào lòng, tay vuốt ve má con."Con gái à, con yên tâm, mẹ nhất định sẽ không để con có chuyện gì đâu."Nghe vậy, Chu Thiến Thiến giận dữ đẩy mẹ ra."Vậy ý mẹ là, không tìm ra được ai vứt tiền sao?""Ngay cả trong camera cũng không thấy ai vứt tiền! Mẹ còn biết đi đâu mà tìm!?""Con mới có 26 tuổi! Con không muốn già đi sớm thế này, c.h.ế.t sớm thế này!"Chu Thiến Thiến điên cuồng đ.ấ.m xuống đất, gào thét như người mất trí, mẹ cô ta kéo thế nào cũng không được.Nghe tiếng động, mẹ tôi đang nấu ăn cũng chạy sang, đứng ở cửa nhà Chu Thiến Thiến, tay vẫn cầm vá xào.Chu Thiến Thiến đ.ấ.m đến nỗi các khớp ngón tay chảy máu, nhìn mà lạnh cả người.Sau khi tự làm đau mình, cô ta quay sang chỉ vào tôi, chửi bới om sòm."Tại chị hết! Tại chị nhặt tiền về!""Đáng ra người c.h.ế.t phải là chị! Chị là người nhặt tiền về mà!""Nếu không phải tôi bảo chị vứt lại, giờ này người bị mua mạng sẽ là chị chứ không phải là tôi!""Tại sao! Tại sao hả Trình Lãm Nguyệt! Tại sao chị thoát được!""Chị có quyền gì! Trình Lãm Nguyệt! Người như chẳng có đóng góp gì cho xã hội như chị mới là người đáng chết, không phải tôi!"Lúc này, mẹ tôi hoảng hốt bước vào, chỉ vào tôi."Thiến Thiến, cháu vừa gọi nó là gì cơ?"Mẹ Chu Thiến Thiến cũng sững người, lắc vai con gái."Thiến Thiến, có phải tinh thần con bị loạn rồi không?""Chị Lãm Nguyệt của con đã mất từ lâu rồi.""Đây là Trình Trích Tinh mà!"Và ngay lúc đó, tôi đối diện với Chu Thiến Thiến, nở một nụ cười khiến cô ta lạnh sống lưng.
Tôi và mẹ Chu Thiến Thiến đã thức trắng đêm xem camera an ninh ở ban quản lý khu nhà, nhưng không thấy ai vứt tiền cả.
Tất nhiên là không thấy được rồi, vì chính tôi là người vứt tiền, và cũng chính tôi đã xử lý đoạn camera đó.
Sáng sớm, tôi đỡ mẹ Chu Thiến Thiến về nhà. Bà như già đi cả chục tuổi chỉ sau một đêm.
Nỗi lo lắng của người mẹ dành cho con gái này, tôi hiểu.
Tình hình của Chu Thiến Thiến dường như đã nặng hơn một chút, khuôn mặt 26 tuổi của cô ta đã bắt đầu xuất hiện nếp nhăn, da cũng đã bắt đầu chảy xệ.
"Mẹ ơi! Đã tìm ra ai chưa!"
Vừa vào nhà, Chu Thiến Thiến đã hốt hoảng lao tới.
Mẹ Chu Thiến Thiến, mắt đỏ hoe, ôm con gái vào lòng, tay vuốt ve má con.
"Con gái à, con yên tâm, mẹ nhất định sẽ không để con có chuyện gì đâu."
Nghe vậy, Chu Thiến Thiến giận dữ đẩy mẹ ra.
"Vậy ý mẹ là, không tìm ra được ai vứt tiền sao?"
"Ngay cả trong camera cũng không thấy ai vứt tiền! Mẹ còn biết đi đâu mà tìm!?"
"Con mới có 26 tuổi! Con không muốn già đi sớm thế này, c.h.ế.t sớm thế này!"
Chu Thiến Thiến điên cuồng đ.ấ.m xuống đất, gào thét như người mất trí, mẹ cô ta kéo thế nào cũng không được.
Nghe tiếng động, mẹ tôi đang nấu ăn cũng chạy sang, đứng ở cửa nhà Chu Thiến Thiến, tay vẫn cầm vá xào.
Chu Thiến Thiến đ.ấ.m đến nỗi các khớp ngón tay chảy máu, nhìn mà lạnh cả người.
Sau khi tự làm đau mình, cô ta quay sang chỉ vào tôi, chửi bới om sòm.
"Tại chị hết! Tại chị nhặt tiền về!"
"Đáng ra người c.h.ế.t phải là chị! Chị là người nhặt tiền về mà!"
"Nếu không phải tôi bảo chị vứt lại, giờ này người bị mua mạng sẽ là chị chứ không phải là tôi!"
"Tại sao! Tại sao hả Trình Lãm Nguyệt! Tại sao chị thoát được!"
"Chị có quyền gì! Trình Lãm Nguyệt! Người như chẳng có đóng góp gì cho xã hội như chị mới là người đáng chết, không phải tôi!"
Lúc này, mẹ tôi hoảng hốt bước vào, chỉ vào tôi.
"Thiến Thiến, cháu vừa gọi nó là gì cơ?"
Mẹ Chu Thiến Thiến cũng sững người, lắc vai con gái.
"Thiến Thiến, có phải tinh thần con bị loạn rồi không?"
"Chị Lãm Nguyệt của con đã mất từ lâu rồi."
"Đây là Trình Trích Tinh mà!"
Và ngay lúc đó, tôi đối diện với Chu Thiến Thiến, nở một nụ cười khiến cô ta lạnh sống lưng.
Tôi Nhặt Được Tiền Trong Thùng Rác, Không Ngờ Đó Là “Tiền Mua Mạng”Tác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị"Thiến Thiến, lại mua túi mới à?" Mẹ tôi cười, nhìn Chu Thiến Thiến đang xách túi mới đi về nhà đối diện. "Dì à, hôm nay công ty phát thưởng ạ." "À phải rồi, tối nay cháu mời mọi người đi ăn, một lát nữa cháu gửi địa chỉ vào nhóm, dì đừng nấu cơm tối nhé." Nhìn Chu Thiến Thiến vẻ mặt đắc ý, tôi chỉ thấy cô ấy sắp gặp họa, đáng thương đến cực điểm. Vì mẹ tôi và mẹ của Chu Thiến Thiến là chị em ruột, nên khi hai nhà mua nhà đã mua luôn căn đối diện nhau. Hai nhà chúng tôi quan hệ rất tốt, ban ngày đều mở cửa, ai muốn qua chơi thì cứ qua. Hai phút sau, tôi nhìn địa chỉ Chu Thiến Thiến gửi vào nhóm chat "Một nhà thương yêu". Đó là một nhà hàng Pháp cao cấp, trung bình một người phải chi một nghìn tệ. Xem ra có tiền rồi, cô ta cứ thế mà phung phí. Tôi và mẹ Chu Thiến Thiến đã thức trắng đêm xem camera an ninh ở ban quản lý khu nhà, nhưng không thấy ai vứt tiền cả.Tất nhiên là không thấy được rồi, vì chính tôi là người vứt tiền, và cũng chính tôi đã xử lý đoạn camera đó.Sáng sớm, tôi đỡ mẹ Chu Thiến Thiến về nhà. Bà như già đi cả chục tuổi chỉ sau một đêm.Nỗi lo lắng của người mẹ dành cho con gái này, tôi hiểu.Tình hình của Chu Thiến Thiến dường như đã nặng hơn một chút, khuôn mặt 26 tuổi của cô ta đã bắt đầu xuất hiện nếp nhăn, da cũng đã bắt đầu chảy xệ."Mẹ ơi! Đã tìm ra ai chưa!"Vừa vào nhà, Chu Thiến Thiến đã hốt hoảng lao tới.Mẹ Chu Thiến Thiến, mắt đỏ hoe, ôm con gái vào lòng, tay vuốt ve má con."Con gái à, con yên tâm, mẹ nhất định sẽ không để con có chuyện gì đâu."Nghe vậy, Chu Thiến Thiến giận dữ đẩy mẹ ra."Vậy ý mẹ là, không tìm ra được ai vứt tiền sao?""Ngay cả trong camera cũng không thấy ai vứt tiền! Mẹ còn biết đi đâu mà tìm!?""Con mới có 26 tuổi! Con không muốn già đi sớm thế này, c.h.ế.t sớm thế này!"Chu Thiến Thiến điên cuồng đ.ấ.m xuống đất, gào thét như người mất trí, mẹ cô ta kéo thế nào cũng không được.Nghe tiếng động, mẹ tôi đang nấu ăn cũng chạy sang, đứng ở cửa nhà Chu Thiến Thiến, tay vẫn cầm vá xào.Chu Thiến Thiến đ.ấ.m đến nỗi các khớp ngón tay chảy máu, nhìn mà lạnh cả người.Sau khi tự làm đau mình, cô ta quay sang chỉ vào tôi, chửi bới om sòm."Tại chị hết! Tại chị nhặt tiền về!""Đáng ra người c.h.ế.t phải là chị! Chị là người nhặt tiền về mà!""Nếu không phải tôi bảo chị vứt lại, giờ này người bị mua mạng sẽ là chị chứ không phải là tôi!""Tại sao! Tại sao hả Trình Lãm Nguyệt! Tại sao chị thoát được!""Chị có quyền gì! Trình Lãm Nguyệt! Người như chẳng có đóng góp gì cho xã hội như chị mới là người đáng chết, không phải tôi!"Lúc này, mẹ tôi hoảng hốt bước vào, chỉ vào tôi."Thiến Thiến, cháu vừa gọi nó là gì cơ?"Mẹ Chu Thiến Thiến cũng sững người, lắc vai con gái."Thiến Thiến, có phải tinh thần con bị loạn rồi không?""Chị Lãm Nguyệt của con đã mất từ lâu rồi.""Đây là Trình Trích Tinh mà!"Và ngay lúc đó, tôi đối diện với Chu Thiến Thiến, nở một nụ cười khiến cô ta lạnh sống lưng.