Tác giả:

Trời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi…

Chương 728

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Nhưng thật trùng hợp, vào đúng này nàng chuẩn bị rời đi, một đoàn giao thương thương mại trở về từ Tây Vực đã cầu xin được gặp mặt khẩn cấp một cách khẩn thiết.Mà đoàn giao thương thương mại này cũng không phải là người xa lạ, vừa đúng đó lại là người của Trình gia. Mà cũng thật trùng hợp, người dẫn đầu đoàn không phải ai khác mà lại là ông Trình tiểu nhị gia, người mà nàng không gặp đã lâu.Nói đi cũng phải nói lại, Trình gia đã giúp đỡ rất nhiều cho thành trại vào mùa đông lạnh giá của năm ngoái. Người của Trình gia có một tình bạn với những quân nhân bộ đội. Trình Phong yêu cầu được gặp mặt, Tôn Ngọc Sơn không cần suy nghĩ mà cứ thuận tiện gọi cậu ta đến gặp.Trịnh Phong mang đến một tin tức rất xấu. Ở phía tây có một bộ tộc người du mục được gọi là Ô Hoàn, trong khoảng thời gian này họ đã điên cuồng, ngang ngược chặn đứng giữa đường và g.i.ế.c chóc các đoàn giao thương thương mại của Đại Yến trên dọc đường đi đến Tây Vực. Không biết là người nào đã tung ra tin tức về cuộc nội chiến ở Đại Yến, tham vọng của bộ lạc nhỏ bé Ô Hoàn chợt tăng vọt lên, dường như bọn chúng đang tính toán, có lòng muốn sử dụng vũ lực ở biên giới Đại Yến. Lần này đoàn giao thương thương mại của Trình gia bị chặn lại, thương vong vô cùng nghiêm trọng.Người áp tải của Trình gia là Lý Bắc Trấn, một người nổi tiếng với sự dũng cảm, một người áp tải có thể đánh bại được mười hay hai mươi người. Trước đây, kể cả bọn người chuyên cướp ngựa hoành hành nhất cũng không dám tấn công đội người áp tải của Trình gia, điều này có thể cho thấy những người áp tải trong đoàn giao thương thương mại của Trình gia có tiếng tăm rất lớn về khả năng chiến đấu của mình. Những người đàn ông của bộ tộc Ô Hoàn này có thể ngang nhiên, trắng trợn chặn đứng và g.i.ế.c c.h.ế.t người trong đoàn giao thương thương mại của Trình gia, còn chưa cần nói đến ác ý, dã tâm nham hiểm của bọn chúng, ở một khía cạnh nào đó, điều này cũng có thể cho thấy được sức lực của chúng thật sự không tồi."Tin tức có chính xác hay không?" Tôn Ngọc Sơn phòng thủ ở phía tây bắc, trấn Toái Diệp là nơi thủ đương kì xung* của cuộc tấn công ở phía tây.*Ei SE /shöudãnggqíchõng/ (Thủ đương kỳ xung): là một thành ngữ của Trung Quốc, có thể được hiểu là người (nơi) bị tấn công đầu tiên hoặc gặp phải tai họa đầu tiên, đứng mũi chịu sào; đứng đầu sóng ngọn gió; xông pha đi đầu; đảm nhận vị trí quan trọng và khó khăn nhất.Trình Phong gật đầu: "Theo kinh nghiệm cá nhân của ta, dường như người của bộ tộc Ô Hoàn nhận được sự ủng hộ của Đột Quyết."Trình Phong đã bị thương nặng trong chuyến đi lần này, có thể chạy được đến thành trại này cũng đã kiệt sức rồi. Tôn Ngọc Sơn lập tức ra lệnh cho người khiêng cậu ta đi đến trại quân y, đồng thời hắn ta cũng đã gửi tin cho Chu Cảnh Sâm và cả Ô Cổ Tư của trấn Toái Diệp, để hắn ta có thể lập tức chuẩn bị chiến đấu ở phe bên kia. Cùng lúc đó, một phong trào văn hóa chế giễu, mỉa mai các vấn đề thời sự bất ngờ bùng phát ở vùng đồng băng miền Trung.Trong một khoảng thời gian, một lượng lớn các bài thơ châm biếm, chế nhạo chính quyền, vạch trần hiện thực xã hội được hát ở trên khắp các con phố lớn ngõ nhỏ. Mặt tối của chính quyền là điều mà ai cũng biết nhưng tất cả lại thờ ơ, lãnh đạm với vấn đề đó, tất cả mọi người đều cứ im lặng thế cho đến khi có người chỉ ra, nhưng bây giờ lại bất ngờ bị chỉ ra, trong nháy mắt nó lập tức làm dậy lên làn sóng. Tình hình trong triều đình đột nhiên trở nên hỗn loạn. Triều đình Đại Yến chưa bao giờ quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của những người dân ở bên dưới, khi phát hiện ra sự bất mãn của dân chúng ngày càng lan rộng nhiều hơn, họ cũng không thể kiểm soát được nữa.

Nhưng thật trùng hợp, vào đúng này nàng chuẩn bị rời đi, một đoàn giao thương thương mại trở về từ Tây Vực đã cầu xin được gặp mặt khẩn cấp một cách khẩn thiết.

Mà đoàn giao thương thương mại này cũng không phải là người xa lạ, vừa đúng đó lại là người của Trình gia. Mà cũng thật trùng hợp, người dẫn đầu đoàn không phải ai khác mà lại là ông Trình tiểu nhị gia, người mà nàng không gặp đã lâu.

Nói đi cũng phải nói lại, Trình gia đã giúp đỡ rất nhiều cho thành trại vào mùa đông lạnh giá của năm ngoái. Người của Trình gia có một tình bạn với những quân nhân bộ đội. Trình Phong yêu cầu được gặp mặt, Tôn Ngọc Sơn không cần suy nghĩ mà cứ thuận tiện gọi cậu ta đến gặp.

Trịnh Phong mang đến một tin tức rất xấu. Ở phía tây có một bộ tộc người du mục được gọi là Ô Hoàn, trong khoảng thời gian này họ đã điên cuồng, ngang ngược chặn đứng giữa đường và g.i.ế.c chóc các đoàn giao thương thương mại của Đại Yến trên dọc đường đi đến Tây Vực. Không biết là người nào đã tung ra tin tức về cuộc nội chiến ở Đại Yến, tham vọng của bộ lạc nhỏ bé Ô Hoàn chợt tăng vọt lên, dường như bọn chúng đang tính toán, có lòng muốn sử dụng vũ lực ở biên giới Đại Yến. Lần này đoàn giao thương thương mại của Trình gia bị chặn lại, thương vong vô cùng nghiêm trọng.

Người áp tải của Trình gia là Lý Bắc Trấn, một người nổi tiếng với sự dũng cảm, một người áp tải có thể đánh bại được mười hay hai mươi người. Trước đây, kể cả bọn người chuyên cướp ngựa hoành hành nhất cũng không dám tấn công đội người áp tải của Trình gia, điều này có thể cho thấy những người áp tải trong đoàn giao thương thương mại của Trình gia có tiếng tăm rất lớn về khả năng chiến đấu của mình. Những người đàn ông của bộ tộc Ô Hoàn này có thể ngang nhiên, trắng trợn chặn đứng và g.i.ế.c c.h.ế.t người trong đoàn giao thương thương mại của Trình gia, còn chưa cần nói đến ác ý, dã tâm nham hiểm của bọn chúng, ở một khía cạnh nào đó, điều này cũng có thể cho thấy được sức lực của chúng thật sự không tồi.

"Tin tức có chính xác hay không?" Tôn Ngọc Sơn phòng thủ ở phía tây bắc, trấn Toái Diệp là nơi thủ đương kì xung* của cuộc tấn công ở phía tây.

*Ei SE /shöudãnggqíchõng/ (Thủ đương kỳ xung): là một thành ngữ của Trung Quốc, có thể được hiểu là người (nơi) bị tấn công đầu tiên hoặc gặp phải tai họa đầu tiên, đứng mũi chịu sào; đứng đầu sóng ngọn gió; xông pha đi đầu; đảm nhận vị trí quan trọng và khó khăn nhất.

Trình Phong gật đầu: "Theo kinh nghiệm cá nhân của ta, dường như người của bộ tộc Ô Hoàn nhận được sự ủng hộ của Đột Quyết."

Trình Phong đã bị thương nặng trong chuyến đi lần này, có thể chạy được đến thành trại này cũng đã kiệt sức rồi. Tôn Ngọc Sơn lập tức ra lệnh cho người khiêng cậu ta đi đến trại quân y, đồng thời hắn ta cũng đã gửi tin cho Chu Cảnh Sâm và cả Ô Cổ Tư của trấn Toái Diệp, để hắn ta có thể lập tức chuẩn bị chiến đấu ở phe bên kia. Cùng lúc đó, một phong trào văn hóa chế giễu, mỉa mai các vấn đề thời sự bất ngờ bùng phát ở vùng đồng băng miền Trung.

Trong một khoảng thời gian, một lượng lớn các bài thơ châm biếm, chế nhạo chính quyền, vạch trần hiện thực xã hội được hát ở trên khắp các con phố lớn ngõ nhỏ. Mặt tối của chính quyền là điều mà ai cũng biết nhưng tất cả lại thờ ơ, lãnh đạm với vấn đề đó, tất cả mọi người đều cứ im lặng thế cho đến khi có người chỉ ra, nhưng bây giờ lại bất ngờ bị chỉ ra, trong nháy mắt nó lập tức làm dậy lên làn sóng. Tình hình trong triều đình đột nhiên trở nên hỗn loạn. Triều đình Đại Yến chưa bao giờ quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của những người dân ở bên dưới, khi phát hiện ra sự bất mãn của dân chúng ngày càng lan rộng nhiều hơn, họ cũng không thể kiểm soát được nữa.

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Nhưng thật trùng hợp, vào đúng này nàng chuẩn bị rời đi, một đoàn giao thương thương mại trở về từ Tây Vực đã cầu xin được gặp mặt khẩn cấp một cách khẩn thiết.Mà đoàn giao thương thương mại này cũng không phải là người xa lạ, vừa đúng đó lại là người của Trình gia. Mà cũng thật trùng hợp, người dẫn đầu đoàn không phải ai khác mà lại là ông Trình tiểu nhị gia, người mà nàng không gặp đã lâu.Nói đi cũng phải nói lại, Trình gia đã giúp đỡ rất nhiều cho thành trại vào mùa đông lạnh giá của năm ngoái. Người của Trình gia có một tình bạn với những quân nhân bộ đội. Trình Phong yêu cầu được gặp mặt, Tôn Ngọc Sơn không cần suy nghĩ mà cứ thuận tiện gọi cậu ta đến gặp.Trịnh Phong mang đến một tin tức rất xấu. Ở phía tây có một bộ tộc người du mục được gọi là Ô Hoàn, trong khoảng thời gian này họ đã điên cuồng, ngang ngược chặn đứng giữa đường và g.i.ế.c chóc các đoàn giao thương thương mại của Đại Yến trên dọc đường đi đến Tây Vực. Không biết là người nào đã tung ra tin tức về cuộc nội chiến ở Đại Yến, tham vọng của bộ lạc nhỏ bé Ô Hoàn chợt tăng vọt lên, dường như bọn chúng đang tính toán, có lòng muốn sử dụng vũ lực ở biên giới Đại Yến. Lần này đoàn giao thương thương mại của Trình gia bị chặn lại, thương vong vô cùng nghiêm trọng.Người áp tải của Trình gia là Lý Bắc Trấn, một người nổi tiếng với sự dũng cảm, một người áp tải có thể đánh bại được mười hay hai mươi người. Trước đây, kể cả bọn người chuyên cướp ngựa hoành hành nhất cũng không dám tấn công đội người áp tải của Trình gia, điều này có thể cho thấy những người áp tải trong đoàn giao thương thương mại của Trình gia có tiếng tăm rất lớn về khả năng chiến đấu của mình. Những người đàn ông của bộ tộc Ô Hoàn này có thể ngang nhiên, trắng trợn chặn đứng và g.i.ế.c c.h.ế.t người trong đoàn giao thương thương mại của Trình gia, còn chưa cần nói đến ác ý, dã tâm nham hiểm của bọn chúng, ở một khía cạnh nào đó, điều này cũng có thể cho thấy được sức lực của chúng thật sự không tồi."Tin tức có chính xác hay không?" Tôn Ngọc Sơn phòng thủ ở phía tây bắc, trấn Toái Diệp là nơi thủ đương kì xung* của cuộc tấn công ở phía tây.*Ei SE /shöudãnggqíchõng/ (Thủ đương kỳ xung): là một thành ngữ của Trung Quốc, có thể được hiểu là người (nơi) bị tấn công đầu tiên hoặc gặp phải tai họa đầu tiên, đứng mũi chịu sào; đứng đầu sóng ngọn gió; xông pha đi đầu; đảm nhận vị trí quan trọng và khó khăn nhất.Trình Phong gật đầu: "Theo kinh nghiệm cá nhân của ta, dường như người của bộ tộc Ô Hoàn nhận được sự ủng hộ của Đột Quyết."Trình Phong đã bị thương nặng trong chuyến đi lần này, có thể chạy được đến thành trại này cũng đã kiệt sức rồi. Tôn Ngọc Sơn lập tức ra lệnh cho người khiêng cậu ta đi đến trại quân y, đồng thời hắn ta cũng đã gửi tin cho Chu Cảnh Sâm và cả Ô Cổ Tư của trấn Toái Diệp, để hắn ta có thể lập tức chuẩn bị chiến đấu ở phe bên kia. Cùng lúc đó, một phong trào văn hóa chế giễu, mỉa mai các vấn đề thời sự bất ngờ bùng phát ở vùng đồng băng miền Trung.Trong một khoảng thời gian, một lượng lớn các bài thơ châm biếm, chế nhạo chính quyền, vạch trần hiện thực xã hội được hát ở trên khắp các con phố lớn ngõ nhỏ. Mặt tối của chính quyền là điều mà ai cũng biết nhưng tất cả lại thờ ơ, lãnh đạm với vấn đề đó, tất cả mọi người đều cứ im lặng thế cho đến khi có người chỉ ra, nhưng bây giờ lại bất ngờ bị chỉ ra, trong nháy mắt nó lập tức làm dậy lên làn sóng. Tình hình trong triều đình đột nhiên trở nên hỗn loạn. Triều đình Đại Yến chưa bao giờ quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của những người dân ở bên dưới, khi phát hiện ra sự bất mãn của dân chúng ngày càng lan rộng nhiều hơn, họ cũng không thể kiểm soát được nữa.

Chương 728