Trời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi…
Chương 757
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Chu Cảnh Sâm đã bí mật sai người đưa một số trọng thần chịu cảnh hàm oan bị lưu đày trở về, cũng mở ân khoa càng sớm càng tốt.Trong khi tổ chức lại triều đình, hắn ban bố hủy bỏ quy định người giàu thì nhập sĩ, đồng thời mở cửa cho tất cả học sinh bằng thường khoa và hiếu pháp. Thông qua việc khởi động lại những người có năng lực và lưu nhập đủ loại người không bám vào một khuôn mẫu nhân tài. Trong một tháng ngắn ngủn, học sinh thiên hạ từ bốn phương tám hướng quy tụ vê Yên Kinh. Chu Cảnh Sâm đang nỗ lực hết sức để khôi phục lại Đại Yến.Cùng lúc đó, chuyện hắn luôn lo lắng quả nhiên đã xảy ra. Sau khi tiến vào thời gian thu hoạch vụ mùa, phía nam Lĩnh Nam quả nhiên đã xảy ra hạn hán.Lúc đầu chỉ là cho rằng thời tiết năm nay sẽ cực nóng, nóng hơn các năm trước rất rất nhiều. Kết quả là nông dân ở Lĩnh Nam trông mưa cả một mùa hè cũng chẳng có giọt mưa nào rơi xuống. Nhiều tháng nắng gắt liên tục, cây trông đều khô héo từ lâu, lúa trông chính tháng cũng không có thu hoạch. Quân Lĩnh Nam và quân An Tây giằng co ở Lĩnh Nam bốn tháng. Hai bên bất phân thắng lợi, trận hạn hán này làm cho quân Lĩnh Nam lộ ra sự suy yếu.Lương thảo của quân Lĩnh Nam đã dần cạn kiệt, Liễu Nguyên thấy thời gian cũng đã đến, nhân cơ hội này đánh lui quân Lĩnh Nam. Hoàng Hiên Vân còn muốn dựa vào địa hình hiểm yếu để đánh lại, thì tin tức Yên Kinh thất thủ truyền đến. Việc Chu Diệp dẫn quân bỏ thành chạy giống như thanh kiếm đ.â.m thủng sĩ khí của quân Lĩnh Nam, khiến bọn họ bại trận.Sau khi quân An Tây bắt được quân Lĩnh Nam, rất nhiêu nạn dân Lĩnh Nam đã bắt đầu chạy đến phương Bắc để chạy nạn.Có vẻ như việc chiếm lấy Đại Yên diễn ra nhanh chóng như dự đoán, Chu Diệp hoàn toàn không có ý định chiến đấu.Hắn lên ngôi gần sáu năm, không làm được việc gì mà một vị hoàng đế nên làm. Không mở khoa cử, ủy nhiệm kẻ nịnh thần quấy rối triều đình, đắm chìm trong tình ái mà không lo việc triều chính. Trong sáu năm hắn trị vì, thuế má ngày càng nặng nề, từ lâu các thế gia đại tộc bị chép ép đã như khối u trên mạch m.á.u của Đại Yên, nhanh chóng ăn mòn sinh khí của Đại Yên. Triêu đình to lớn như vậy, trở thành đấu trường tranh giành quyền lực của các thế gia lớn, khiến dân chúng lầm than.Có câu là "Người đắc đạo thì đông người giúp, người mất đạo thì không có lấy một người". Chu Cảnh Sâm khởi binh lật đổ hoàng đế Long Vũ là mong muốn của dân chúng, quét sạch triêu đình thuận theo lòng dân. Gần như chưa đầy hai tháng đã hoàn toàn củng cố được triều đình. Các thế gia lớn trong thành Yên Kinh không chạy thoát được thì đều bị quét sạch. Những người dân chịu nhiêu thiệt thòi ngày ngày đến cửa ngo môn quan sát, thấy tham quan 6 lại m.á.u me đầm đìa thì không ai là không võ tay hoan hô. Cuối cùng đám người Chu Diệp vẫn trốn thoát khỏi cuộc truy quét, chạy ra khỏi Yên Kinh.Ba vạn cấm quân gần như bị điều động hết một nửa đi bảo vệ Chu Diệp chạy trốn, một nửa làm mồi nhử, khiến quân trấn thủ biên cương truy đuổi ra khỏi Yên Kinh, giao chiến ở Tần Lĩnh. Cuối cùng bị thương vong một vạn người, hơn chín nghìn người thì bị bắt giữ. Lúc này, dưới sự hộ tống của cấm quân nên Chu Diệp cũng đã vượt qua sông Hoài, chạy vê Giang Nam. Chiếm đóng khu vực trung tâm của Huy Châu là phủ An Khánh, dự định đặt ra ranh giới, chia Đại Yên làm hai.Nhưng thực tế không hề tươi đẹp như hắn nghĩ. Suốt chặng đường chạy trốn không có chút thời gian để nghỉ ngơi. Chu Cảnh Sâm vì đang lo việc củng cố triều đình nên tạm thời không có thời gian vô ích để đánh chó mù đường, nhưng không có nghĩa là hắn có thể để mặc cho Chu Diệp, kẻ gieo họa cho Đại Yên suốt sáu năm chạy thoát.Con đường chạy trốn có thể nói là đây hiểm nguy, chưa kể đến việc dân chúng địa phương cũng đóng vai trò là tai mắt của triều đình, luôn báo tin cho triều đình.
Chu Cảnh Sâm đã bí mật sai người đưa một số trọng thần chịu cảnh hàm oan bị lưu đày trở về, cũng mở ân khoa càng sớm càng tốt.
Trong khi tổ chức lại triều đình, hắn ban bố hủy bỏ quy định người giàu thì nhập sĩ, đồng thời mở cửa cho tất cả học sinh bằng thường khoa và hiếu pháp. Thông qua việc khởi động lại những người có năng lực và lưu nhập đủ loại người không bám vào một khuôn mẫu nhân tài. Trong một tháng ngắn ngủn, học sinh thiên hạ từ bốn phương tám hướng quy tụ vê Yên Kinh. Chu Cảnh Sâm đang nỗ lực hết sức để khôi phục lại Đại Yến.
Cùng lúc đó, chuyện hắn luôn lo lắng quả nhiên đã xảy ra. Sau khi tiến vào thời gian thu hoạch vụ mùa, phía nam Lĩnh Nam quả nhiên đã xảy ra hạn hán.
Lúc đầu chỉ là cho rằng thời tiết năm nay sẽ cực nóng, nóng hơn các năm trước rất rất nhiều. Kết quả là nông dân ở Lĩnh Nam trông mưa cả một mùa hè cũng chẳng có giọt mưa nào rơi xuống. Nhiều tháng nắng gắt liên tục, cây trông đều khô héo từ lâu, lúa trông chính tháng cũng không có thu hoạch. Quân Lĩnh Nam và quân An Tây giằng co ở Lĩnh Nam bốn tháng. Hai bên bất phân thắng lợi, trận hạn hán này làm cho quân Lĩnh Nam lộ ra sự suy yếu.
Lương thảo của quân Lĩnh Nam đã dần cạn kiệt, Liễu Nguyên thấy thời gian cũng đã đến, nhân cơ hội này đánh lui quân Lĩnh Nam. Hoàng Hiên Vân còn muốn dựa vào địa hình hiểm yếu để đánh lại, thì tin tức Yên Kinh thất thủ truyền đến. Việc Chu Diệp dẫn quân bỏ thành chạy giống như thanh kiếm đ.â.m thủng sĩ khí của quân Lĩnh Nam, khiến bọn họ bại trận.
Sau khi quân An Tây bắt được quân Lĩnh Nam, rất nhiêu nạn dân Lĩnh Nam đã bắt đầu chạy đến phương Bắc để chạy nạn.
Có vẻ như việc chiếm lấy Đại Yên diễn ra nhanh chóng như dự đoán, Chu Diệp hoàn toàn không có ý định chiến đấu.
Hắn lên ngôi gần sáu năm, không làm được việc gì mà một vị hoàng đế nên làm. Không mở khoa cử, ủy nhiệm kẻ nịnh thần quấy rối triều đình, đắm chìm trong tình ái mà không lo việc triều chính. Trong sáu năm hắn trị vì, thuế má ngày càng nặng nề, từ lâu các thế gia đại tộc bị chép ép đã như khối u trên mạch m.á.u của Đại Yên, nhanh chóng ăn mòn sinh khí của Đại Yên. Triêu đình to lớn như vậy, trở thành đấu trường tranh giành quyền lực của các thế gia lớn, khiến dân chúng lầm than.
Có câu là "Người đắc đạo thì đông người giúp, người mất đạo thì không có lấy một người". Chu Cảnh Sâm khởi binh lật đổ hoàng đế Long Vũ là mong muốn của dân chúng, quét sạch triêu đình thuận theo lòng dân. Gần như chưa đầy hai tháng đã hoàn toàn củng cố được triều đình. Các thế gia lớn trong thành Yên Kinh không chạy thoát được thì đều bị quét sạch. Những người dân chịu nhiêu thiệt thòi ngày ngày đến cửa ngo môn quan sát, thấy tham quan 6 lại m.á.u me đầm đìa thì không ai là không võ tay hoan hô. Cuối cùng đám người Chu Diệp vẫn trốn thoát khỏi cuộc truy quét, chạy ra khỏi Yên Kinh.
Ba vạn cấm quân gần như bị điều động hết một nửa đi bảo vệ Chu Diệp chạy trốn, một nửa làm mồi nhử, khiến quân trấn thủ biên cương truy đuổi ra khỏi Yên Kinh, giao chiến ở Tần Lĩnh. Cuối cùng bị thương vong một vạn người, hơn chín nghìn người thì bị bắt giữ. Lúc này, dưới sự hộ tống của cấm quân nên Chu Diệp cũng đã vượt qua sông Hoài, chạy vê Giang Nam. Chiếm đóng khu vực trung tâm của Huy Châu là phủ An Khánh, dự định đặt ra ranh giới, chia Đại Yên làm hai.
Nhưng thực tế không hề tươi đẹp như hắn nghĩ. Suốt chặng đường chạy trốn không có chút thời gian để nghỉ ngơi. Chu Cảnh Sâm vì đang lo việc củng cố triều đình nên tạm thời không có thời gian vô ích để đánh chó mù đường, nhưng không có nghĩa là hắn có thể để mặc cho Chu Diệp, kẻ gieo họa cho Đại Yên suốt sáu năm chạy thoát.
Con đường chạy trốn có thể nói là đây hiểm nguy, chưa kể đến việc dân chúng địa phương cũng đóng vai trò là tai mắt của triều đình, luôn báo tin cho triều đình.
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Chu Cảnh Sâm đã bí mật sai người đưa một số trọng thần chịu cảnh hàm oan bị lưu đày trở về, cũng mở ân khoa càng sớm càng tốt.Trong khi tổ chức lại triều đình, hắn ban bố hủy bỏ quy định người giàu thì nhập sĩ, đồng thời mở cửa cho tất cả học sinh bằng thường khoa và hiếu pháp. Thông qua việc khởi động lại những người có năng lực và lưu nhập đủ loại người không bám vào một khuôn mẫu nhân tài. Trong một tháng ngắn ngủn, học sinh thiên hạ từ bốn phương tám hướng quy tụ vê Yên Kinh. Chu Cảnh Sâm đang nỗ lực hết sức để khôi phục lại Đại Yến.Cùng lúc đó, chuyện hắn luôn lo lắng quả nhiên đã xảy ra. Sau khi tiến vào thời gian thu hoạch vụ mùa, phía nam Lĩnh Nam quả nhiên đã xảy ra hạn hán.Lúc đầu chỉ là cho rằng thời tiết năm nay sẽ cực nóng, nóng hơn các năm trước rất rất nhiều. Kết quả là nông dân ở Lĩnh Nam trông mưa cả một mùa hè cũng chẳng có giọt mưa nào rơi xuống. Nhiều tháng nắng gắt liên tục, cây trông đều khô héo từ lâu, lúa trông chính tháng cũng không có thu hoạch. Quân Lĩnh Nam và quân An Tây giằng co ở Lĩnh Nam bốn tháng. Hai bên bất phân thắng lợi, trận hạn hán này làm cho quân Lĩnh Nam lộ ra sự suy yếu.Lương thảo của quân Lĩnh Nam đã dần cạn kiệt, Liễu Nguyên thấy thời gian cũng đã đến, nhân cơ hội này đánh lui quân Lĩnh Nam. Hoàng Hiên Vân còn muốn dựa vào địa hình hiểm yếu để đánh lại, thì tin tức Yên Kinh thất thủ truyền đến. Việc Chu Diệp dẫn quân bỏ thành chạy giống như thanh kiếm đ.â.m thủng sĩ khí của quân Lĩnh Nam, khiến bọn họ bại trận.Sau khi quân An Tây bắt được quân Lĩnh Nam, rất nhiêu nạn dân Lĩnh Nam đã bắt đầu chạy đến phương Bắc để chạy nạn.Có vẻ như việc chiếm lấy Đại Yên diễn ra nhanh chóng như dự đoán, Chu Diệp hoàn toàn không có ý định chiến đấu.Hắn lên ngôi gần sáu năm, không làm được việc gì mà một vị hoàng đế nên làm. Không mở khoa cử, ủy nhiệm kẻ nịnh thần quấy rối triều đình, đắm chìm trong tình ái mà không lo việc triều chính. Trong sáu năm hắn trị vì, thuế má ngày càng nặng nề, từ lâu các thế gia đại tộc bị chép ép đã như khối u trên mạch m.á.u của Đại Yên, nhanh chóng ăn mòn sinh khí của Đại Yên. Triêu đình to lớn như vậy, trở thành đấu trường tranh giành quyền lực của các thế gia lớn, khiến dân chúng lầm than.Có câu là "Người đắc đạo thì đông người giúp, người mất đạo thì không có lấy một người". Chu Cảnh Sâm khởi binh lật đổ hoàng đế Long Vũ là mong muốn của dân chúng, quét sạch triêu đình thuận theo lòng dân. Gần như chưa đầy hai tháng đã hoàn toàn củng cố được triều đình. Các thế gia lớn trong thành Yên Kinh không chạy thoát được thì đều bị quét sạch. Những người dân chịu nhiêu thiệt thòi ngày ngày đến cửa ngo môn quan sát, thấy tham quan 6 lại m.á.u me đầm đìa thì không ai là không võ tay hoan hô. Cuối cùng đám người Chu Diệp vẫn trốn thoát khỏi cuộc truy quét, chạy ra khỏi Yên Kinh.Ba vạn cấm quân gần như bị điều động hết một nửa đi bảo vệ Chu Diệp chạy trốn, một nửa làm mồi nhử, khiến quân trấn thủ biên cương truy đuổi ra khỏi Yên Kinh, giao chiến ở Tần Lĩnh. Cuối cùng bị thương vong một vạn người, hơn chín nghìn người thì bị bắt giữ. Lúc này, dưới sự hộ tống của cấm quân nên Chu Diệp cũng đã vượt qua sông Hoài, chạy vê Giang Nam. Chiếm đóng khu vực trung tâm của Huy Châu là phủ An Khánh, dự định đặt ra ranh giới, chia Đại Yên làm hai.Nhưng thực tế không hề tươi đẹp như hắn nghĩ. Suốt chặng đường chạy trốn không có chút thời gian để nghỉ ngơi. Chu Cảnh Sâm vì đang lo việc củng cố triều đình nên tạm thời không có thời gian vô ích để đánh chó mù đường, nhưng không có nghĩa là hắn có thể để mặc cho Chu Diệp, kẻ gieo họa cho Đại Yên suốt sáu năm chạy thoát.Con đường chạy trốn có thể nói là đây hiểm nguy, chưa kể đến việc dân chúng địa phương cũng đóng vai trò là tai mắt của triều đình, luôn báo tin cho triều đình.