Tác giả:

Trời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi…

Chương 798

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Chu Cảnh Sâm đã ổn định được cơ cấu lớn của triều đại mới, bổ sung thêm dòng m.á.u mới, người làm việc thiết thực cũng được thay nhiều.Đại Yến cân nghỉ ngơi để lấy lại sức, gắng đạt tới quốc thái dân an. Rồi sau đó buộc phải thay đổi quan viên địa phương và chế độ đất đai. Sau khi quan viên địa phương quan sát thấy, là một công trình lớn, lại không có hệ thống thông tin tiện lợi. Thông tin không thể truyền đi truyền lại như vậy được, thật ra độ quản lý vẫn không đủ."Chàng nghĩ như thế nào?" Diệp Gia dựa vào cạnh bàn sách của Chu Cảnh Sâm, nhìn một bầu trời đen tối trong mắt hắn.Cuối cùng nàng cũng hiểu được tại sao Chu Cảnh Sâm lại mệt mỏi như vậy, nghe quan văn cãi nhau thật sự cần phải có sức lực. Tuy nói mấy trọng thần quan văn này không làm việc thiết thực, nhưng có thể ngồi được vị trí cao như vậy thì đương nhiên đều không phải bao cỏ. Chỉ có điều mấy người này mạnh ai nấy làm, vì lợi ích của riêng mình. Vì để duy trì lợi ích có được, mấy quan văn này còn trích dẫn kinh thánh, và ăn nói khéo léo.Tuy nói Chu Cảnh Sâm có thể áp chế được nghị luận của mọi người, nhưng có một vài lễ pháp và quy tắc cũng đòi hỏi tuân thủ. Hơn nữa sẽ động vào gốc rễ của mấy người này, mấy người này mà đoàn kết lại cũng sẽ gây nên một rắc rối không nhỏ. Lúc đó tổn thương nhiều nhất vẫn là bách tính Đại Yến."Phải thực thi xu thế cải cách đất đai." Chu Cảnh Sân thở một hơi dài, ở kiếp trước hắn cũng đã từng gặp qua mấy chuyện này, đã có kinh nghiệm rồi nên không còn gian khó như ở kiếp trước nữa. Chỉ là bây giờ hắn có hơi nóng vội, muốn sớm bỏ lại cái nơi chán ngắt này để cùng Diệp Gia quy ẩn sơn lâm: "Một nước không thể để bách tính ăn không đủ no, giải quyết kinh tế đất nước và đời sống của dân thì tuyệt đối không được thoả hiệp.Diệp Gia cũng nghĩ như vậy, tuy nàng ấy không ấp ủ đại nghĩa quốc gia, nhưng cũng xác thực là có tâm lý thù ghét sự giàu có của hậu thế. Người bức nam bạo nữ không làm thực tế không xứng được cả xã hội cũng phụng dưỡng, một nước chỉ có nhân khẩu phồn thịnh thì mới có tương lai.Ở kiếp trước, Chu Cảnh Sâm đã từng thực thi cải chế đất đai, nhưng vẫn luôn chưa tìm được một phương thức thích hợp.Vì chuyện này mà nội các tranh cãi nửa năm, tới giờ vẫn chưa có một câu trả lời hợp lý.Diệp Gia đã yên lặng lắng nghe triều chính gần ba tháng, đại khái cũng hiểu được tình trạng xã hội hiện tại của Đại Yến. Cũng gần giống với triêu Tống trong lịch sử, cũng tạo nên một cục diện vô cùng nghèo nàn vô cùng suy nhược. Cũng may trí nhớ của nàng tốt, còn nhớ được nguyên nhân đã tạo nên cục diện này và phương án giải quyết. Nguyên nhân Đại Yến hình thành cục diện này cũng giống với triều Tống, có thể lấy làm gương và rút bài học kinh nghiệm.Lại một lần nữa nội các cãi nhau đến đỏ mặt tía tai vì phương ăn cải cách, lần đầu tiên Diệp Gia lên tiếng, đưa ra một phương hướng cải cách.Chia đất cho mọi người."Chia đều tiên thuế cho người sở hữu đất đai, dựa theo mẫu đất để thu thuế." Đây là chế độ đất đai của cải cách chế độ đất đai xã hội phong kiến thời kỳ cuối, tuy nhiên thời gian có hơi sớm, nhưng binh lực trong tay Chu Cảnh Sâm đủ để người ta kinh sợ. Thực hiện cũng không thể không có khả năng, Diệp Gia nói với vẻ mặt lạnh lùng: "Cho phép người sở hữu đất đai diện tích lớn dùng phương thức đổi ngân lượng thành tiên để nộp tiên thuế, như vậy cũng thuận tiện cho việc giải quyết vấn đề quốc khố trống rỗng."Những lời này của Diệp Gia giống như quăng cục đá lớn xuống cái đầm sâu vậy, nháy mắt khơi dậy sự tức giận của mọi người. Nhưng gia tộc quan lại có tước vị cao trong gia tộc sở hữu mảnh đất lớn phì nhiêu, ước gì dùng cây bút trên tay làm kiếm, miệng làm đao, đem Diệp Gia người đã nhẹ nhàng đưa ra phương án này đ.â.m c.h.ế.t ngay tại chỗ.

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Chu Cảnh Sâm đã ổn định được cơ cấu lớn của triều đại mới, bổ sung thêm dòng m.á.u mới, người làm việc thiết thực cũng được thay nhiều.Đại Yến cân nghỉ ngơi để lấy lại sức, gắng đạt tới quốc thái dân an. Rồi sau đó buộc phải thay đổi quan viên địa phương và chế độ đất đai. Sau khi quan viên địa phương quan sát thấy, là một công trình lớn, lại không có hệ thống thông tin tiện lợi. Thông tin không thể truyền đi truyền lại như vậy được, thật ra độ quản lý vẫn không đủ."Chàng nghĩ như thế nào?" Diệp Gia dựa vào cạnh bàn sách của Chu Cảnh Sâm, nhìn một bầu trời đen tối trong mắt hắn.Cuối cùng nàng cũng hiểu được tại sao Chu Cảnh Sâm lại mệt mỏi như vậy, nghe quan văn cãi nhau thật sự cần phải có sức lực. Tuy nói mấy trọng thần quan văn này không làm việc thiết thực, nhưng có thể ngồi được vị trí cao như vậy thì đương nhiên đều không phải bao cỏ. Chỉ có điều mấy người này mạnh ai nấy làm, vì lợi ích của riêng mình. Vì để duy trì lợi ích có được, mấy quan văn này còn trích dẫn kinh thánh, và ăn nói khéo léo.Tuy nói Chu Cảnh Sâm có thể áp chế được nghị luận của mọi người, nhưng có một vài lễ pháp và quy tắc cũng đòi hỏi tuân thủ. Hơn nữa sẽ động vào gốc rễ của mấy người này, mấy người này mà đoàn kết lại cũng sẽ gây nên một rắc rối không nhỏ. Lúc đó tổn thương nhiều nhất vẫn là bách tính Đại Yến."Phải thực thi xu thế cải cách đất đai." Chu Cảnh Sân thở một hơi dài, ở kiếp trước hắn cũng đã từng gặp qua mấy chuyện này, đã có kinh nghiệm rồi nên không còn gian khó như ở kiếp trước nữa. Chỉ là bây giờ hắn có hơi nóng vội, muốn sớm bỏ lại cái nơi chán ngắt này để cùng Diệp Gia quy ẩn sơn lâm: "Một nước không thể để bách tính ăn không đủ no, giải quyết kinh tế đất nước và đời sống của dân thì tuyệt đối không được thoả hiệp.Diệp Gia cũng nghĩ như vậy, tuy nàng ấy không ấp ủ đại nghĩa quốc gia, nhưng cũng xác thực là có tâm lý thù ghét sự giàu có của hậu thế. Người bức nam bạo nữ không làm thực tế không xứng được cả xã hội cũng phụng dưỡng, một nước chỉ có nhân khẩu phồn thịnh thì mới có tương lai.Ở kiếp trước, Chu Cảnh Sâm đã từng thực thi cải chế đất đai, nhưng vẫn luôn chưa tìm được một phương thức thích hợp.Vì chuyện này mà nội các tranh cãi nửa năm, tới giờ vẫn chưa có một câu trả lời hợp lý.Diệp Gia đã yên lặng lắng nghe triều chính gần ba tháng, đại khái cũng hiểu được tình trạng xã hội hiện tại của Đại Yến. Cũng gần giống với triêu Tống trong lịch sử, cũng tạo nên một cục diện vô cùng nghèo nàn vô cùng suy nhược. Cũng may trí nhớ của nàng tốt, còn nhớ được nguyên nhân đã tạo nên cục diện này và phương án giải quyết. Nguyên nhân Đại Yến hình thành cục diện này cũng giống với triều Tống, có thể lấy làm gương và rút bài học kinh nghiệm.Lại một lần nữa nội các cãi nhau đến đỏ mặt tía tai vì phương ăn cải cách, lần đầu tiên Diệp Gia lên tiếng, đưa ra một phương hướng cải cách.Chia đất cho mọi người."Chia đều tiên thuế cho người sở hữu đất đai, dựa theo mẫu đất để thu thuế." Đây là chế độ đất đai của cải cách chế độ đất đai xã hội phong kiến thời kỳ cuối, tuy nhiên thời gian có hơi sớm, nhưng binh lực trong tay Chu Cảnh Sâm đủ để người ta kinh sợ. Thực hiện cũng không thể không có khả năng, Diệp Gia nói với vẻ mặt lạnh lùng: "Cho phép người sở hữu đất đai diện tích lớn dùng phương thức đổi ngân lượng thành tiên để nộp tiên thuế, như vậy cũng thuận tiện cho việc giải quyết vấn đề quốc khố trống rỗng."Những lời này của Diệp Gia giống như quăng cục đá lớn xuống cái đầm sâu vậy, nháy mắt khơi dậy sự tức giận của mọi người. Nhưng gia tộc quan lại có tước vị cao trong gia tộc sở hữu mảnh đất lớn phì nhiêu, ước gì dùng cây bút trên tay làm kiếm, miệng làm đao, đem Diệp Gia người đã nhẹ nhàng đưa ra phương án này đ.â.m c.h.ế.t ngay tại chỗ.

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Chu Cảnh Sâm đã ổn định được cơ cấu lớn của triều đại mới, bổ sung thêm dòng m.á.u mới, người làm việc thiết thực cũng được thay nhiều.Đại Yến cân nghỉ ngơi để lấy lại sức, gắng đạt tới quốc thái dân an. Rồi sau đó buộc phải thay đổi quan viên địa phương và chế độ đất đai. Sau khi quan viên địa phương quan sát thấy, là một công trình lớn, lại không có hệ thống thông tin tiện lợi. Thông tin không thể truyền đi truyền lại như vậy được, thật ra độ quản lý vẫn không đủ."Chàng nghĩ như thế nào?" Diệp Gia dựa vào cạnh bàn sách của Chu Cảnh Sâm, nhìn một bầu trời đen tối trong mắt hắn.Cuối cùng nàng cũng hiểu được tại sao Chu Cảnh Sâm lại mệt mỏi như vậy, nghe quan văn cãi nhau thật sự cần phải có sức lực. Tuy nói mấy trọng thần quan văn này không làm việc thiết thực, nhưng có thể ngồi được vị trí cao như vậy thì đương nhiên đều không phải bao cỏ. Chỉ có điều mấy người này mạnh ai nấy làm, vì lợi ích của riêng mình. Vì để duy trì lợi ích có được, mấy quan văn này còn trích dẫn kinh thánh, và ăn nói khéo léo.Tuy nói Chu Cảnh Sâm có thể áp chế được nghị luận của mọi người, nhưng có một vài lễ pháp và quy tắc cũng đòi hỏi tuân thủ. Hơn nữa sẽ động vào gốc rễ của mấy người này, mấy người này mà đoàn kết lại cũng sẽ gây nên một rắc rối không nhỏ. Lúc đó tổn thương nhiều nhất vẫn là bách tính Đại Yến."Phải thực thi xu thế cải cách đất đai." Chu Cảnh Sân thở một hơi dài, ở kiếp trước hắn cũng đã từng gặp qua mấy chuyện này, đã có kinh nghiệm rồi nên không còn gian khó như ở kiếp trước nữa. Chỉ là bây giờ hắn có hơi nóng vội, muốn sớm bỏ lại cái nơi chán ngắt này để cùng Diệp Gia quy ẩn sơn lâm: "Một nước không thể để bách tính ăn không đủ no, giải quyết kinh tế đất nước và đời sống của dân thì tuyệt đối không được thoả hiệp.Diệp Gia cũng nghĩ như vậy, tuy nàng ấy không ấp ủ đại nghĩa quốc gia, nhưng cũng xác thực là có tâm lý thù ghét sự giàu có của hậu thế. Người bức nam bạo nữ không làm thực tế không xứng được cả xã hội cũng phụng dưỡng, một nước chỉ có nhân khẩu phồn thịnh thì mới có tương lai.Ở kiếp trước, Chu Cảnh Sâm đã từng thực thi cải chế đất đai, nhưng vẫn luôn chưa tìm được một phương thức thích hợp.Vì chuyện này mà nội các tranh cãi nửa năm, tới giờ vẫn chưa có một câu trả lời hợp lý.Diệp Gia đã yên lặng lắng nghe triều chính gần ba tháng, đại khái cũng hiểu được tình trạng xã hội hiện tại của Đại Yến. Cũng gần giống với triêu Tống trong lịch sử, cũng tạo nên một cục diện vô cùng nghèo nàn vô cùng suy nhược. Cũng may trí nhớ của nàng tốt, còn nhớ được nguyên nhân đã tạo nên cục diện này và phương án giải quyết. Nguyên nhân Đại Yến hình thành cục diện này cũng giống với triều Tống, có thể lấy làm gương và rút bài học kinh nghiệm.Lại một lần nữa nội các cãi nhau đến đỏ mặt tía tai vì phương ăn cải cách, lần đầu tiên Diệp Gia lên tiếng, đưa ra một phương hướng cải cách.Chia đất cho mọi người."Chia đều tiên thuế cho người sở hữu đất đai, dựa theo mẫu đất để thu thuế." Đây là chế độ đất đai của cải cách chế độ đất đai xã hội phong kiến thời kỳ cuối, tuy nhiên thời gian có hơi sớm, nhưng binh lực trong tay Chu Cảnh Sâm đủ để người ta kinh sợ. Thực hiện cũng không thể không có khả năng, Diệp Gia nói với vẻ mặt lạnh lùng: "Cho phép người sở hữu đất đai diện tích lớn dùng phương thức đổi ngân lượng thành tiên để nộp tiên thuế, như vậy cũng thuận tiện cho việc giải quyết vấn đề quốc khố trống rỗng."Những lời này của Diệp Gia giống như quăng cục đá lớn xuống cái đầm sâu vậy, nháy mắt khơi dậy sự tức giận của mọi người. Nhưng gia tộc quan lại có tước vị cao trong gia tộc sở hữu mảnh đất lớn phì nhiêu, ước gì dùng cây bút trên tay làm kiếm, miệng làm đao, đem Diệp Gia người đã nhẹ nhàng đưa ra phương án này đ.â.m c.h.ế.t ngay tại chỗ.

Chương 798