Tác giả:

Trời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi…

Chương 800

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Bởi vì chuyện phát triển rộng cải cách đất đai, không ít người âm thầm theo dõi nhất cử nhất động của Diệp Gia. Bọn họ không có cách nào công kích Chu Cảnh Sâm, chỉ đành tìm mọi rắc rối trên người Diệp Gia, xoi mói khiến cho Diệp Gia không thoải mái. Ngự sử đại phu dâng liên tiếp ba tấu chương tố cáo Diệp Gia buôn lậu tư muối, dựng lên ruộng muối riêng. Nhưng tấu chương vừa được đưa tới ngự thư phòng thì đã bị Chu Cảnh Sâm quăng di rồi, chửi là ngậm m.á.u phun người."Bắc Ninh Vương phải nuôi cả nhà bổn vương, đương nhiên phải tốn ngân lượng rồi." Chu Cảnh Sâm ngày càng không biết liêm sỉ, dám nói mấy lời này trước mặt mọi người mà mặt không đỏ tim không đập nhanh. Bất cứ ai đều nhìn ra được hắn là thành tâm thành ý.Diệp Gia: "... Vốn còn muốn tức giận với mấy tên quan ăn no rảnh rỗi không có chuyện gì làm, cuối cùng không nhịn được mà nhấch mép.Đám trọng thân có công lao: "..."Nếu nói toàn bộ quý tộc Yến Kinh còn không bằng Cố gia, chỉ bởi vì hai vợ chồng này sống vô cùng gian khổ. Bây giờ Cố gia ở một nơi vô cùng xấu hổ, đó thật sự là không bằng khu ổ chuột.Nói ra thì, gia chủ Cố gia làm quan đã mấy chục năm, không mắc tội gì lớn, nhưng chắc chắn là tay chân không được sạch sẽ. Trước đây gia tộc đã có một hoàng hậu là Cố Minh Nguyệt, theo lý mà nói đã buộc phải c.h.ế.t theo tiền triều. Nhưng thực tế thì Cố gia bọn họ cũng không hề được hưởng thụ vinh quang của thân thích bên ngoại, thậm chí bởi vì sự đàn áp ác ý của Cố Minh Nguyệt, cả nhà họ sống giống như trò đùa.Bây giờ Cố Minh Nguyệt lại bỏ chạy cùng với Chu Diệp, Cố gia lại bị rớt đài, trở thành con cá bị mọi người xâu xé.Chu Cảnh Sâm bận xử lý những việc khác, tạm thời vẫn chưa xử lý Cố gia. Nhưng không có nghĩa là Cố gia được sống yên ổn. Toàn bộ quý tộc ở Yến Kinh đều biết Cố gia đã từng làm rất nhiều việc, bất luận là xuất phát từ xu nịnh kẻ quyền thế hay là ác ý muốn giậu đổ bìm leo, đều làm cho Cố gia khó coi.Trong khoảng thời gian này Cố gia bị giày vò bao nhiêu chỉ có người của Cố gia mới biết, ngày đêm lo lắng sợ hãi. Bọn họ hối hận đến mức ruột cũng thành màu xanh rồi. Hối hận không kiên định đi theo Chu Cảnh Sâm, lâm thời lật lọng trở giáo theo Chu Diệp. Không thu được chút lợi ích nào, ngược lại xôi hỏng bỏng không. Nếu như lúc đầu bọn họ cứ tỏ vẻ thái độ lôi kéo Chu Cảnh Sâm, thì Cố gia sớm đã không ra nông nỗi này rồi.Chứ đừng nói người của Cố gia phải suốt ngày lo sợ, ngay cả Cố Minh Hy cũng đang hối hận.Nàng ta luôn đợi sự việc rơi vào bước đường cùng không thể quay lại được mới bắt đầu hồi tưởng lại ngày xưa, hối hận đã không lựa chọn đúng. Trên thực tế, lúc đầu việc đầu tiên mà Chu Cảnh Sâm vào Yến Kinh, chính là xử lý hậu cung. Hậu cung có ba ngàn mỹ nữ, Chu Cảnh Sâm đều đưa toàn bộ tới tự miếu ở ngoại ô kinh thành ăn chay niệm phật. Không sống được ở tự miếu, thì đứa tới túc trực bên linh cửu của hoàng lăng.Cố Minh Hy đã từng là sủng phi của Chu Diệp, đương nhiên cũng bị đưa tới Hoa Thanh tự.Bây giờ Diệp Gia đã không còn ấn tượng với nữ phụ này nữa rồi, sau khi công việc trở nên nhiều hơn thì tinh lực của nàng đều dồn vào những chỗ cần thiết. Nàng ngoại trừ phải thường xuyên quan tâm tới chính vụ của triều đường, còn phải phân tán tư tưởng để hỏi về tình hình sản nghiệp trong tay mình. Thậm chí sắp xếp thời gian để đi bông con, và nói chuyện với Dư thị. Nàng không đếm xia đến Cố Minh hy bị cạo đầu làm ni cô đó, thật ra nàng quan tâm tới hai đứa con của Chu Diệp hơn.Trong nguyên sách, không có người trưởng tử này. Người trưởng tử đã bị Cố Minh Nguyệt tự tay bóp c.h.ế.t để tỏ lòng trung thành với Chu Cảnh Sâm. Thật ra đứa trẻ sơ sinh này đã được Chu Cảnh Sâm hộ giá đăng cơ.

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Bởi vì chuyện phát triển rộng cải cách đất đai, không ít người âm thầm theo dõi nhất cử nhất động của Diệp Gia. Bọn họ không có cách nào công kích Chu Cảnh Sâm, chỉ đành tìm mọi rắc rối trên người Diệp Gia, xoi mói khiến cho Diệp Gia không thoải mái. Ngự sử đại phu dâng liên tiếp ba tấu chương tố cáo Diệp Gia buôn lậu tư muối, dựng lên ruộng muối riêng. Nhưng tấu chương vừa được đưa tới ngự thư phòng thì đã bị Chu Cảnh Sâm quăng di rồi, chửi là ngậm m.á.u phun người."Bắc Ninh Vương phải nuôi cả nhà bổn vương, đương nhiên phải tốn ngân lượng rồi." Chu Cảnh Sâm ngày càng không biết liêm sỉ, dám nói mấy lời này trước mặt mọi người mà mặt không đỏ tim không đập nhanh. Bất cứ ai đều nhìn ra được hắn là thành tâm thành ý.Diệp Gia: "... Vốn còn muốn tức giận với mấy tên quan ăn no rảnh rỗi không có chuyện gì làm, cuối cùng không nhịn được mà nhấch mép.Đám trọng thân có công lao: "..."Nếu nói toàn bộ quý tộc Yến Kinh còn không bằng Cố gia, chỉ bởi vì hai vợ chồng này sống vô cùng gian khổ. Bây giờ Cố gia ở một nơi vô cùng xấu hổ, đó thật sự là không bằng khu ổ chuột.Nói ra thì, gia chủ Cố gia làm quan đã mấy chục năm, không mắc tội gì lớn, nhưng chắc chắn là tay chân không được sạch sẽ. Trước đây gia tộc đã có một hoàng hậu là Cố Minh Nguyệt, theo lý mà nói đã buộc phải c.h.ế.t theo tiền triều. Nhưng thực tế thì Cố gia bọn họ cũng không hề được hưởng thụ vinh quang của thân thích bên ngoại, thậm chí bởi vì sự đàn áp ác ý của Cố Minh Nguyệt, cả nhà họ sống giống như trò đùa.Bây giờ Cố Minh Nguyệt lại bỏ chạy cùng với Chu Diệp, Cố gia lại bị rớt đài, trở thành con cá bị mọi người xâu xé.Chu Cảnh Sâm bận xử lý những việc khác, tạm thời vẫn chưa xử lý Cố gia. Nhưng không có nghĩa là Cố gia được sống yên ổn. Toàn bộ quý tộc ở Yến Kinh đều biết Cố gia đã từng làm rất nhiều việc, bất luận là xuất phát từ xu nịnh kẻ quyền thế hay là ác ý muốn giậu đổ bìm leo, đều làm cho Cố gia khó coi.Trong khoảng thời gian này Cố gia bị giày vò bao nhiêu chỉ có người của Cố gia mới biết, ngày đêm lo lắng sợ hãi. Bọn họ hối hận đến mức ruột cũng thành màu xanh rồi. Hối hận không kiên định đi theo Chu Cảnh Sâm, lâm thời lật lọng trở giáo theo Chu Diệp. Không thu được chút lợi ích nào, ngược lại xôi hỏng bỏng không. Nếu như lúc đầu bọn họ cứ tỏ vẻ thái độ lôi kéo Chu Cảnh Sâm, thì Cố gia sớm đã không ra nông nỗi này rồi.Chứ đừng nói người của Cố gia phải suốt ngày lo sợ, ngay cả Cố Minh Hy cũng đang hối hận.Nàng ta luôn đợi sự việc rơi vào bước đường cùng không thể quay lại được mới bắt đầu hồi tưởng lại ngày xưa, hối hận đã không lựa chọn đúng. Trên thực tế, lúc đầu việc đầu tiên mà Chu Cảnh Sâm vào Yến Kinh, chính là xử lý hậu cung. Hậu cung có ba ngàn mỹ nữ, Chu Cảnh Sâm đều đưa toàn bộ tới tự miếu ở ngoại ô kinh thành ăn chay niệm phật. Không sống được ở tự miếu, thì đứa tới túc trực bên linh cửu của hoàng lăng.Cố Minh Hy đã từng là sủng phi của Chu Diệp, đương nhiên cũng bị đưa tới Hoa Thanh tự.Bây giờ Diệp Gia đã không còn ấn tượng với nữ phụ này nữa rồi, sau khi công việc trở nên nhiều hơn thì tinh lực của nàng đều dồn vào những chỗ cần thiết. Nàng ngoại trừ phải thường xuyên quan tâm tới chính vụ của triều đường, còn phải phân tán tư tưởng để hỏi về tình hình sản nghiệp trong tay mình. Thậm chí sắp xếp thời gian để đi bông con, và nói chuyện với Dư thị. Nàng không đếm xia đến Cố Minh hy bị cạo đầu làm ni cô đó, thật ra nàng quan tâm tới hai đứa con của Chu Diệp hơn.Trong nguyên sách, không có người trưởng tử này. Người trưởng tử đã bị Cố Minh Nguyệt tự tay bóp c.h.ế.t để tỏ lòng trung thành với Chu Cảnh Sâm. Thật ra đứa trẻ sơ sinh này đã được Chu Cảnh Sâm hộ giá đăng cơ.

Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản DiệnTác giả: Vi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrời đông giá rét vừa qua, qua tháng Giêng là lại tới một đợt rét lớn. Bây giờ đã là tháng Hai, vài trận mưa xuân rơi xuống, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu chuyển ấm. Trái lại, trời vẫn không ngừng rơi mưa tí tách, ngày qua ngày lại càng thêm lạnh. Việc nhà nông trên đồng ruộng không thể làm được, tuyết trên đất vẫn chưa tan xong, lại rơi mưa. Tháng Giêng đã qua rồi, thời tiết vẫn lạnh lẽo như mùa đông. Đất trong ruộng vẫn còn đông lạnh, không thể trông trọt được gì. Khắp nơi đều dướt sũng, mấy người nữ nhân đã có gia đình trong thôn không có việc gì làm đều tới Chu gia nhìn ngó một chút. Lúc này một người nữ nhân béo lùn đứng ở dưới mái hiên nhỏ giọng nói chuyện với Dư thị: "Con dâu của bà hôm nay vẫn chưa tỉnh à?" Dư thị lắc đầu, thở dài: "Trời rét lạnh lại rơi vào trong nước, không c.h.ế.t thì cũng là mạng lớn rồi. Bây giờ vẫn còn đang sốt cao, miệng không ngừng nói mê sảng..." Tiếng nói chuyện nho nhỏ truyền tới, Diệp Gia giật mình mở bừng mắt ra. Phòng thấp bé chật chội, chóp mũi… Bởi vì chuyện phát triển rộng cải cách đất đai, không ít người âm thầm theo dõi nhất cử nhất động của Diệp Gia. Bọn họ không có cách nào công kích Chu Cảnh Sâm, chỉ đành tìm mọi rắc rối trên người Diệp Gia, xoi mói khiến cho Diệp Gia không thoải mái. Ngự sử đại phu dâng liên tiếp ba tấu chương tố cáo Diệp Gia buôn lậu tư muối, dựng lên ruộng muối riêng. Nhưng tấu chương vừa được đưa tới ngự thư phòng thì đã bị Chu Cảnh Sâm quăng di rồi, chửi là ngậm m.á.u phun người."Bắc Ninh Vương phải nuôi cả nhà bổn vương, đương nhiên phải tốn ngân lượng rồi." Chu Cảnh Sâm ngày càng không biết liêm sỉ, dám nói mấy lời này trước mặt mọi người mà mặt không đỏ tim không đập nhanh. Bất cứ ai đều nhìn ra được hắn là thành tâm thành ý.Diệp Gia: "... Vốn còn muốn tức giận với mấy tên quan ăn no rảnh rỗi không có chuyện gì làm, cuối cùng không nhịn được mà nhấch mép.Đám trọng thân có công lao: "..."Nếu nói toàn bộ quý tộc Yến Kinh còn không bằng Cố gia, chỉ bởi vì hai vợ chồng này sống vô cùng gian khổ. Bây giờ Cố gia ở một nơi vô cùng xấu hổ, đó thật sự là không bằng khu ổ chuột.Nói ra thì, gia chủ Cố gia làm quan đã mấy chục năm, không mắc tội gì lớn, nhưng chắc chắn là tay chân không được sạch sẽ. Trước đây gia tộc đã có một hoàng hậu là Cố Minh Nguyệt, theo lý mà nói đã buộc phải c.h.ế.t theo tiền triều. Nhưng thực tế thì Cố gia bọn họ cũng không hề được hưởng thụ vinh quang của thân thích bên ngoại, thậm chí bởi vì sự đàn áp ác ý của Cố Minh Nguyệt, cả nhà họ sống giống như trò đùa.Bây giờ Cố Minh Nguyệt lại bỏ chạy cùng với Chu Diệp, Cố gia lại bị rớt đài, trở thành con cá bị mọi người xâu xé.Chu Cảnh Sâm bận xử lý những việc khác, tạm thời vẫn chưa xử lý Cố gia. Nhưng không có nghĩa là Cố gia được sống yên ổn. Toàn bộ quý tộc ở Yến Kinh đều biết Cố gia đã từng làm rất nhiều việc, bất luận là xuất phát từ xu nịnh kẻ quyền thế hay là ác ý muốn giậu đổ bìm leo, đều làm cho Cố gia khó coi.Trong khoảng thời gian này Cố gia bị giày vò bao nhiêu chỉ có người của Cố gia mới biết, ngày đêm lo lắng sợ hãi. Bọn họ hối hận đến mức ruột cũng thành màu xanh rồi. Hối hận không kiên định đi theo Chu Cảnh Sâm, lâm thời lật lọng trở giáo theo Chu Diệp. Không thu được chút lợi ích nào, ngược lại xôi hỏng bỏng không. Nếu như lúc đầu bọn họ cứ tỏ vẻ thái độ lôi kéo Chu Cảnh Sâm, thì Cố gia sớm đã không ra nông nỗi này rồi.Chứ đừng nói người của Cố gia phải suốt ngày lo sợ, ngay cả Cố Minh Hy cũng đang hối hận.Nàng ta luôn đợi sự việc rơi vào bước đường cùng không thể quay lại được mới bắt đầu hồi tưởng lại ngày xưa, hối hận đã không lựa chọn đúng. Trên thực tế, lúc đầu việc đầu tiên mà Chu Cảnh Sâm vào Yến Kinh, chính là xử lý hậu cung. Hậu cung có ba ngàn mỹ nữ, Chu Cảnh Sâm đều đưa toàn bộ tới tự miếu ở ngoại ô kinh thành ăn chay niệm phật. Không sống được ở tự miếu, thì đứa tới túc trực bên linh cửu của hoàng lăng.Cố Minh Hy đã từng là sủng phi của Chu Diệp, đương nhiên cũng bị đưa tới Hoa Thanh tự.Bây giờ Diệp Gia đã không còn ấn tượng với nữ phụ này nữa rồi, sau khi công việc trở nên nhiều hơn thì tinh lực của nàng đều dồn vào những chỗ cần thiết. Nàng ngoại trừ phải thường xuyên quan tâm tới chính vụ của triều đường, còn phải phân tán tư tưởng để hỏi về tình hình sản nghiệp trong tay mình. Thậm chí sắp xếp thời gian để đi bông con, và nói chuyện với Dư thị. Nàng không đếm xia đến Cố Minh hy bị cạo đầu làm ni cô đó, thật ra nàng quan tâm tới hai đứa con của Chu Diệp hơn.Trong nguyên sách, không có người trưởng tử này. Người trưởng tử đã bị Cố Minh Nguyệt tự tay bóp c.h.ế.t để tỏ lòng trung thành với Chu Cảnh Sâm. Thật ra đứa trẻ sơ sinh này đã được Chu Cảnh Sâm hộ giá đăng cơ.

Chương 800