1 Tôi vừa chạy ra ngoài vừa khóc. Quá kinh khủng, m.á.u loang lổ khắp sàn, nơi nơi đều là máu. Tôi định gọi điện báo cảnh sát, nhưng nơi này quá hẻo lánh, không có sóng điện thoại. Hoảng sợ đến mức tôi nhảy lên xe Porsche của mình, đạp ga phóng thục mạng. Đến khi xe xuống cao tốc, tôi mới bình tĩnh lại đôi chút. Trên đường đến đây, tôi vô cùng khó hiểu, Khương Thiên Kỳ ngoại tình sao lại chọn chốn hoang vu thế này. Anh đường đường là tổng giám đốc Thiên Thịnh, lén lút ngoại tình sao không thuê phòng tổng thống đi! Còn ra thể thống gì nữa không! Nhưng tôi không ngờ anh ấy lại đi đời luôn! Chết mất xác luôn rồi! Tôi từ vị trí chính thất bị cắm sừng biến thành góa phụ trong nháy mắt, nhất thời không biết nên khóc hay cười. Điện thoại bắt đầu réo vang, đã hiện cột sóng. Tôi vội vàng gọi 110: "Alo, hu hu chồng tôi c.h.ế.t rồi. . ." Cảnh sát giao thông chặn tôi lại: "Chào cô, không được vừa lái xe vừa nghe điện thoại —— ủa lại là cô à?" Tôi biết anh cảnh sát này, họ Nhậm, mới hai ngày trước…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...