Tác giả:

Đế Đô, hoàng hôn một ngày tháng 7, ráng chiều nhuộm đỏ cả nửa bầu trời, Khương Điềm cuộn mình trong chăn lụa nằm trên thảm lông cạnh cửa kính sát sàn, ngủ ngon lành trong làn gió điều hòa phả xuống. “Anh cũng chẳng phải là muốn có được em, chỉ muốn đặt trên môi em một nụ hôn mà thôi, anh cũng chẳng để ý đến nội tâm em cạn sâu thế nào, chỉ là do thấy em vừa xinh đẹp lại thú vị nữa...” Tiếng điện thoại đánh thức Khương Điềm đang say giấc, cô vén mái tóc dài đang tán loạn bên má ra, nheo đôi mắt ngái ngủ nhận điện thoại, giọng nói gợi cảm trầm thấp xen lẫn với sự lười biếng lúc mới thức dậy, chỉ “alo?” một tiếng. Giọng Tô Vãn Châu cực kỳ nhiệt tình truyền tới từ đầu kia: “Em gái Điềm! Ra ngoài chơi không, đi uống tí gì nhá?” Có lẽ mỗi một phú nhị đại đều có một đám bạn xấu, rảnh rỗi là lại tụ tập, chỉ để-- uống tí gì nhá! Kể từ khi Khương Điềm về nước, Tô Vãn Châu cầm đầu lập ra một hội để mỗi ngày ra ngoài vui chơi, nói một cách hoa mỹ thì là: Đón gió tẩy trần cho Khương Điềm. Lần tẩy…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...